Nơi xa, Minh Thổ khẽ nhíu mày, tên Kiếm Tôn này không biết xấu hổ, ông ta dám uy hiếp ta.
Vì một tu giả 18 đạo, cường giả đỉnh cấp như ông ta tự mình tới đây và còn uy hiếp ta, nếu ta không tới thì có phải gia hỏa này sẽ ra tay chém giết Khúc hay không?
Rất có khả năng này.
Minh Thổ Đại Đế nhướng mày bình thản đáp lại: "Đương nhiên. Tiểu bối tranh chấp thì mặc kệ bọn họ tự xử lý. Kiếm Tôn đạo hữu, thân phận chúng ta không nên xen vào những việc này"
Giọng nói lạnh nhạt của Kiếm Tôn truyền đến: "Thế là tốt nhất"
Tên Minh Thổ này thật không biết xấu hổ.
Nếu không phải ta trùng hợp đi ngang qua thì ngươi sẽ ra tay giết người đúng không?
Kiếm Tôn âm thầm khinh thường, không dám nói quá trực tiếp vì sợ sẽ xé rách mặt.
Minh Thổ Đại Đế cũng thầm mắng một tiếng.
Đồ không biết xấu hổ, Thiên Khung Sơn mà lại như vậy sao?
Ông ta không quan tâm đến Kiếm Tôn nữa, khẽ nhíu mày nhìn Khúc: "Đối phương không dễ chọc, ta cảm ứng được còn có một vị 16 đạo khác"
"Đúng"
Khúc vội nói: "Đó là Kim Phong, hắn mới đột phá. Bọn họ có 4 vị cường giả nhất đẳng.
Chúng ta chỉ có hai vị nên mới rơi vào hạ phong"
Minh Thổ nhìn Thường ở phía xa, thấy ả né tránh thì cười nói: "Khi ta trở về, nếu đi ngang qua Lạc Hồn Cốc thì sẽ nhắc đến chuyện của các ngươi một chút, để xem bọn họ có cử người tới tương trợ hay không. Đây vốn chỉ là vấn đề của tán tu nên chúng ta không để ý, không ngờ Thiên Khung Sơn lại không có tự trọng như vậy. Ngay cả Kiếm Tôn cũng tự mình tham dự vào, nếu ta không tới, e rằng hôm nay các ngươi sẽ gặp nguy hiểm"
Khúc và Thường đều khiếp sợ.
Minh Thổ an ủi: "Không sao, ta đang ở đây rồi, hắn sẽ không dám xằng bậy. Nhưng.."
Ông quay đầu nhìn thoáng qua rồi hừ một tiếng: "Quả nhiên là vô sỉ, ta đoán không sai mà, quả nhiên hắn để Kiếm Không ở lại. Hắc Long tới đây chỉ có thể cản được Kiếm Không. Thôi, ta sẽ tự mình đến Lạc Hôn Cốc một chuyến. Tuy các đại cấm địa căm thù Tử Linh địa ngục ta nhưng Thiên Khung Sơn cũng chẳng tốt hơn là bao, bọn họ còn bá đạo hơn Tử Linh địa ngục"
Vậy thì đừng trách ta nhúng tay phái người tới trợ chiến.
Ông càng nghĩ càng không biết nói gì, thật sự ông chưa từng gặp kê nào không biết xấu hổ như Kiếm Tôn, ông ta ít nhất là cường giả 28 đạo mà lại chạy tới tham dự cuộc so tranh của tu giả 18 đạo.
Thấy Kiếm Tôn bay đi nhưng để lại Kiếm Không, ông cười lạnh một tiếng rồi cũng rời đi.
Ông vốn dĩ cảm thấy chuyện Khúc không chịu trở về có điều dị thường nên đến xem, hiện tại biết hết chân tướng thì không còn gì nghi hoặc nữa.
Nhưng hành động của Thiên Khung Sơn khiến ông cảm thấy có vấn đề, trước đây ông mặc kệ mọi chuyện, nghĩ rằng chỉ cần ngăn cản Lục Phương Sơn xưng bá nơi đây là được rồi, Khúc đã làm không tôi, nếu không, Cấm Đoạn Hạp Cốc này đã trở thành vật trong tay Thiên Khung Sơn.
Minh Thổ Đại Đế biến mất, giọng nói còn văng vẳng bên tai Khúc, Thường: "Các ngươi ngăn cản Lục Phương Sơn nhất thống Cấm Đoạn Hạp Cốc không tôi, nhưng Kiếm Tôn đã tự mình nhúng tay, đừng tùy tiện khơi mào xung đột. Khi cần thì có thể dùng danh nghĩa cấm địa mời chào cường giả"
"Đa tạ đại đế"
Khúc vui mừng, giờ bọn họ có thể dùng danh nghĩa cấm địa để mời chào cường giả.
Trời ạ, ta không dám tưởng tượng thêm nữa.
Mọi người vốn không tin tưởng những thế lực tán tu này, nhưng giờ dùng đến thanh danh cấm địa thì tán tu sẽ không còn gì hoài nghi.
Bởi vì trừ khi có kê phát điên, nếu không tuyệt đối sẽ không có ai dám dùng tên tuổi cấm địa để làm chuyện xấu.
Khúc không dám nghĩ thêm.
Lần này, chẳng những Minh Thổ không bắt lão về mà còn phái nhân thủ đến đây, hơn nữa còn cho phép lão dùng danh nghĩa cấm địa.
Má nó, thế giới này quá điên cuồng!
Khúc đang chìm trong hoang mang tột độ.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Bọn họ nói và làm dựa theo sự sắp xếp của Tô Vũ, hoàn toàn không biết cuộc đối thoại giữa Kiếm Tôn và Minh Thổ.
Bọn họ không biết rằng, có vài thời điểm chỉ cần dẫn đường một chút thì có thể dễ dàng sinh ra hiểu lầm.
Cùng lúc đó.
Trong không trung, nhật nguyệt giống như thành trăng non, cười nở hoa.
"Thật trùng hợp"
Tâm tình Tô Vũ vô cùng thoải mái.
Sao kẻ này lại tới cùng lúc như vậy chứ.
Hắn đoán rằng hai kẻ này sẽ không giao lưu nhiều nhưng không ngờ bọn họ lại chẳng nói gì nhiều với nhau, chỉ uy hiếp lẫn nhau một câu rồi sau đó tự mình rời đi.
"Ha ha ha, sẽ có quân tiếp viện đến đây, ít nhất là nhất đẳng"
Tô Vũ vui mừng quá đỗi.
Ta phát tài rồi, hiện tại ta thích nhất đẳng nhất.
Nhưng ta có nên dung Kiếm Không này không?
Tô Vũ chưa thể hạ quyết tâm nhưng hiện giờ hắn đang vô cùng vui sướng.
Từ giờ, ta có thể dùng tên tuổi cấm địa để thoải mái dụ dỗ cường giả đến đây.
"Kiếm Tôn, Minh Thổ, các ngươi là người tốt"
Tô Vũ mặc niệm trong lòng.
Quang Minh Thành đứng lặng trong hư không.
Minh Thổ Đại Đế và Kiếm Tôn đã đến cho Quang Minh Thành rất nhiều cơ hội, thậm chí các thế lực lớn không che giấu nữa.
Không lâu sau, có tin tức truyền đi.
Hổ Phách Động nhận người.
Hổ Phách Động Chủ bại lộ chân thân, Đại Động Chủ là Khúc - đến từ Tử Linh địa ngục, Nhị Động Chủ là Thường - đến từ Lạc Hồn Cốc.
Hai người bại lộ thân phận, thậm chí dùng danh nghĩa cấm địa chiêu nạp cường giả.
Ngay sau đó mấy người Đao Chủ đã xin chỉ thị Kiếm Không rồi nhanh chóng đáp trả, Lục Phương Sơn dùng thân phận phụ thuộc Thiên Khung Sơn bắt đầu tuyên dương tứ phương.
Trong lúc nhất thời, tứ phương chấn động.
Mấy thế lực tán tu lớn trong Cấm Đoạn Hạp Cốc đều có quan hệ với cấm địa. Chẳng trách bọn họ lại kiêu ngạo cấm giết chóc quanh Quang Minh Thành như thế.
Tin tức truyền ra, toàn bộ tán tu trong cấm đoán hẻm núi đều sợ ngây người.
Tuy những thế lực này chỉ là thế lực phục thuộc vào cấm địa mà bọn họ tha thiết ước mơ nhưng nhiều người vẫn cảm thấy nể phục, sau lưng có cấm địa làm chỗ dựa, lại còn không phải thế lực phụ thuộc đơn giản.
Nghe nói mấy đại cấm địa đều đang phái cường giả đến trợ trận cho các thế lực tán tu lớn, tình huống như vậy cực kỳ hiếm thấy.
Dù thế lực tán tu có chỗ dựa là cấm địa thì bình thường cấm địa sẽ không quản quá nhiều.
Vậy mà hiện tại cấm địa lại trực tiếp phái cường giả tự mình ra mặt chưởng quản, nó không giống thế lực phụ thuộc nữa mà có cảm giác tựa như cấm địa đang sáng lập ngoại môn.
Trong hư không, không ngừng có thanh âm truyền đến.
"Biết không? Lục Phương Sơn, Hổ Phách Động đều được cấm địa duy trì, bọn họ đang chiêu binh mãi mã, chuẩn bị phân cao thấp xem ai mới là bá chủ Cấm Đoạn Hạp Cốc"
"Nghe nói Thiên Khung Sơn nhiều năm không ra tay, vừa ra tay đã muốn lấy một địch hai, một nhà độc đấu hai cấm địa, phải biết rằng Tử Linh Chi Chủ cũng vô cùng cường đại, không ngờ Thiên Khung Sơn Chủ lại tàn nhẫn như vậy"
Tin tức truyền đi ồn ào huyên náo.
Quang Minh Thành trở thành tiêu điểm chú ý của tất cả tán tu.
Thậm chí một vài người cấm địa đến tìm hiểu tình hình cũng bị Quang Minh Thành hấp dẫn lực chú ý.
Trong 1 ngày, danh khí tòa thành tán tu này đã truyền khắp toàn bộ Thiên Môn, bởi vì đây có thể là chiến trường thu nhỏ của cuộc tranh chấp giữa các cấm địa trong Cấm Đoạn Hạp Cốc.