Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3677 - Chương 3677: Nhật Nguyệt.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3677: Nhật Nguyệt.
 

Tô Vũ lẳng lặng quan sát nam tử, nam tử cũng nhìn hắn, thật lâu sau gã mới ngượng ngùng nói: "Chuyện kia... Ngươi có thể cung cấp thêm ít bằng chứng chứng tỏ ngươi là con của Văn Vương được không?"

Tô Vũ không lên tiếng, vẫn im lặng nhìn gã.

Nam tử rất bất đắc dĩ: "Nếu ngươi là con trai của Văn Vương thì có một số việc chúng ta có thể tâm sự, nhưng nếu không phải thì chẳng thể nói gì nữa. Ngươi đánh chết ta, ta cũng không nói!"

Tô Vũ không hề nóng nảy, chậm rãi hỏi: "Ngươi đến Quang Minh thành làm gì?"

"Dò xét tin tức."

Nam tử không giấu giếm việc này: "Không phải cấm địa sắp sửa mở ra sao? Sợ Văn Vương và muội muội của y sẽ gặp nguy hiểm, nên ta đến xem xét tình huống, nhìn xem có cơ hội gặp được Văn Vương hay không. Kết quả, bên này động tĩnh quá lớn, ta muốn đến đây để thám thính tin tức, cuối cùng vừa tới không lâu thì đã bị ngươi bắt"

Gã rất bất đắc dĩ!

Tô Vũ thản nhiên hỏi: "Gặp Văn Vương làm gì?"

"Nhắc nhở y cẩn thận, đừng đi Vĩnh Sinh Sơn vào lúc này, rất nguy hiểm! Theo chúng ta biết thì Vĩnh Sinh Sơn đã đạt thành hiệp nghị với một vài cấm địa, một khi Văn Vương tiến vào đó, rất nhanh sẽ có Cấm Địa Chi Chủ tới liên thủ vây giết"

Nam tử vội vàng nói: "Nguy hiểm rất lớn! Trước đó không liên thủ thì mọi người hi vọng có kẻ kiểm chế Pháp, thiên phú của Pháp rất cao, mà ông ta còn cầm tù Văn Ngọc, kỳ thật có người biết mục đích của ông ta chính là vì để khai thiên thành công!"

"Thế nhưng những người khác không tiện nhúng tay, cho nên Văn Vương và Võ Vương được coi là quân cờ để kiềm chế Pháp, không cho Pháp đối phó với Văn Ngọc. Hiện tại Pháp đã thỏa hiệp, quyết định để mọi người cùng nhau chia một chén canh, do đó đã có Cấm Địa Chi Chủ đáp ứng giúp ông ta chém giết Văn Vương"

Tô Vũ cấp tốc phán đoán, có thể đây chính là sự thật.

Đương nhiên, hắn nhớ rõ lời Nhân Hoàng nói, không nên tin bất luận kẻ nào ở nơi đây.

Cho dù là tổ tông của Nhân Hoàng thì cũng không được!

Bởi vì, trong cổng là một thời đại khác, không còn là hiện tại nữa.

Ở đây thì đừng bàn gì tới vấn đề tình cảm.

Đương nhiên, tình báo là thật hay là giả thì phải tự mình phán đoán.

"Ý của ngươi là đến bây giờ Pháp cũng chưa thể nắm giữ được Văn Ngọc nhưng ông ta không chịu nổi, hoặc nên nói là ông ta cảm giác không có cách nào kéo dài thêm nữa, cho nên lần này chọn Vĩnh Sinh Sơn cũng là do Pháp cố ý thỏa hiệp?"

"Đúng thết"

Nam tử gật đầu.

Tô Vũ cười: "Ngươi tên gì, đây không phải bí mật đúng không?"

"Minh Khiếu!"

Tô Vũ nhíu mày: "Giả, tên thật là gì?"

Nam tử há to miệng, nửa ngày sau mới nói: "Nguyệt Khiếu!"

"Tên thật!" Tô Vũ nhàn nhạt nhìn gã, nam tử kia chỉ đành bất đắc dĩ nói: "Thật mà... một cái tên, một cái danh hiệu mà thôi...

Tô Vũ vẫn yên lặng nhìn gã.

Nam tử xoắn xuýt nửa ngày, sau đó mới khổ não nói: "Nhật Nguyệt!"

Ánh mắt Tô Vũ khẽ biến, nhìn gã hồi lâu mới nói: "Hậu duệ của cường giả Nhân tộc Nhật và Nguyệt thời Khai Thiên ư?"

Nam tử phiền muộn thở dài một tiếng: "Ta biết ngay không thể nói tên thật mà"

Tô Vũ khẽ nheo mắt lại: "Ngươi và mấy người Tinh, Văn cùng một thời à?"

Nam tử không lên tiếng.

Tô Vũ nhíu mày: "Theo ta được biết, Nhật Nguyệt Tinh Văn đều là cường giả đỉnh cấp, năm đó Nhân tộc làm thủ lĩnh, họ và Nhân Tổ Tuần cùng thời đại, cho nên ngươi là hậu duệ của đám người này à?"

"Không phải đám người này..." Nam tử cạn lời: "Chỉ hai vị thôi, cha ta là Nhật, mẹ ta là Nguyệt..."

Một đám người là kiểu nói gì thế?

Tô Vũ nhíu mày: "Không đúng hả? Mấy vị Nhật Nguyệt Tinh Văn mạnh lắm sao? Ngươi có 24 đạo lực lượng, chẳng lẽ họ còn mạnh hơn ngươi?"

"Có mạnh hơn có yếu hơn!"

Tô Vũ ngẫm nghĩ lại, hỏi bé hình chiếu của Tỉnh đã nói với mình về vị chí cường 7 đạo...

Một vị tam đẳng đỉnh phong mà lại được gọi là chí cường ư, phải biết tam đẳng trong cổng có cả một đống lớn.

Nếu là như vậy, hẳn rằng Tinh rất yếu, căng hết cõ cũng chỉ là nhị đẳng.

Mà gã Nhật Nguyệt này lại có tới 24 đạo lực lượng.

Tô Vũ nghĩ đến đây bèn hỏi: "Ta hỏi ngươi một chuyện không quá trọng yếu, có phải Tinh cùng một bọn với ngươi không?"

Nhật Nguyệt không trả lời.

Tô Vũ lại hỏi: "Được rồi, cái này không quan trọng, thực lực của Tinh là gì?"

Nhật Nguyệt vẫn không đáp lời, mà ánh mắt Tô Vũ thì dân dần trở nên băng hàn.

Nhật Nguyệt rất bất đắc dĩ, chỉ đành mở miệng: "Ngươi hỏi chuyện này cũng vô dụng mà:

Tô Vũ tiếp tục lạnh lùng nhìn gã, Nhật Nguyệt bị nhìn mà tê cả da đầu, không thể làm gì khác hơn là trả lời: "Hơn 10 đạo lực lượng"

"Yếu như vậy sao?"

Tô Vũ nhìn gã, khẽ nhíu mày: "Tinh không phải một trong những thủ lĩnh của Nhân tộc thời kì Khai Thiên sao? Ngươi có 24 đạo lực lượng, hậu duệ của ông ta tức Nhân Hoàng cũng là cường giả đỉnh cấp, tuy rằng cách nhiều thế hệ, quan hệ ắt sẽ không lớn, nhưng cũng chưa chắc là chẳng có ảnh hưởng gì từ huyết mạch tiên tổ"

Hơn 10 đạo thôi ư?

Không tới 16 đạo, vậy có lẽ thật sự chỉ là nhị đẳng.

Sao Tinh lại yếu như vậy?

Đương nhiên, đứng ở góc độ người ngoài cổng thì nhị đẳng không yếu nhưng ở nơi này thì thực sự là quá yếu ớt.

Nhật Nguyệt Tinh Thần... Thần thì không nói tới nữa, vị này đã chết vô số năm rồi, nhưng Tỉnh thì chưa chết, ông ta vẫn còn sống đây này!

Nam tử hơi đau đầu, bất đắc dĩ nói: "Không phải ai cũng có thể tiến tới 16 đạo, luôn luôn có cực hạn, năm đó chỉ cần 1 đạo là đã có thể thành thủ lĩnh... Chuyện từ vô số năm trước rồi, cũng không phải là vấn đề tu luyện lâu hơn hay không!"

"Chẳng qua là tự ngươi cảm thấy sống lâu thì thực lực nhất định sẽ cường đại, nếu ai sống lâu cũng có thể trở thành Cấm Địa Chi Chủ thì sẽ đâu chỉ có số lượng chừng này"

Gã cảm thấy Tô Vũ không cần xoắn xuýt vấn đề đó bởi vì thiên phú sẽ quyết định hạn mức cao nhất.

Người sau vô số năm không có cách nào đột phá, kẹt tại một cảnh giới cũng đâu chỉ một hai vị.

Tô Vũ không đáp lời.

Hồi lâu sau hắn mới lên tiếng: "Ngươi nói xem một cường giả hơn 10 đạo liệu có gọi một người 7 đạo là chí cường không?"

"Ta không biết!"

Nhật Nguyệt trợn trắng mắt: "Tối thiểu cũng phải mạnh hơn ta chút ít, dù chỉ 1-2 đạo cũng được, tỉ như ta 15 đạo, gặp cường giả 17 đạo thì gọi người ta là chí cường cũng hợp lý"

Ánh mắt Tô Vũ khẽ nhúc nhích: "Tinh có 15 đạo sao?"

"Chẳng kém bao nhiêu đâu, dù sao nhiều năm trôi qua rồi, cụ thể thế nào ta thì cũng không biết, ta lợi hại như vậy đâu có tiện đến hỏi người ta đã đạt tới bao nhiêu đạo.

Phán đoán đại khái là được rồi, dù sao cũng là tiền bối, dò xét người ta thì chẳng hay lắm, hành vi này quá không nể mặt đúng không?"

Tô Vũ gật đầu, cũng phải.

Nhưng Tô Vũ vẫn rơi vào trầm tư, nhớ lại tình huống ngày đó, rốt cuộc Tinh đã gọi "chí cường 7 đạo" hay là "chí cường 17 đạo" nhỉ? Dựa theo lời Nhật Nguyệt nói, nếu Tỉnh có 15 đạo thì khi gặp cường giả 17 đạo hẳn sẽ rất kinh ngạc, nhất là khi đang ở bên ngoài cổng.

Thế nhưng Đại Chu Vương mà lại là cường giả 17 đạo sao?

Nhất đẳng?

Không đến mức đó chứ!

Đến tận bây giờ Đại Chu Vương đã gặp Nhân Hoàng rồi, Nhân Hoàng cũng nói năm đó xác thực Đại Chu Vương chỉ là 7 đạo, phong ấn của y chưa phá, dù Đại Chu Vương tu luyện không tệ thì cũng không thể đột phá.

Nhưng nếu thật sự chỉ là 7 đạo, dù sao Tinh cũng là cường giả 15 đạo, chẳng lẽ ông ta sẽ gọi như vậy ư?

Còn nữa, lúc ấy Tinh đã tỏ ra rất kiêng kị.

Phải biết, ông ta đạt tới 15 đạo, hình chiếu bắn từ cửa chính ra thậm chí có thể áp chế được cả Thời Gian Sách, dù thời điểm đó Thời Gian Sách không quá mạnh thì hẳn là ông ta cũng có thực lực nhị đẳng, có lẽ phải đạt đến 8 - 9 đạo.

Vậy mà ông ta lại kiêng kị Đại Chu Vương đến thế ư?

Lập tức, Tô Vũ lại rơi vào trầm tư.

Đây là tình huống gì?

Phải chăng sự thực là Tinh đã gọi 17 đạo là chí cường?

Nếu Đại Chu Vương đạt tới 17 đạo mà đến lúc này Tô Vũ cũng không thể phát hiện, vậy thì y ẩn tàng cũng sâu quá mức rồi, y cần phải ẩn tàng đến mức này sao?

Tô Vũ cực kỳ đau đầu.

Hay là vì có vấn đề gì đó, hoặc Tinh chỉ thuận miệng nói vậy mà thôi, chẳng hạn như mọi người thích treo hai chữ "chí cường" ở ngoài miệng?

Trước đây khi ở bên ngoài, Tô Vũ chưa từng suy nghĩ gì về vấn đề này.

Bởi vì 7 đạo lực lượng vốn cũng không hề yếu.

Gọi một tiếng chí cường thì có sao?

Nhưng bây giờ biết nhiều về cường giả trong cổng, lời nói này liền tồn tại vấn đề rất lớn!

Bình Luận (0)
Comment