Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3678 - Chương 3678: Ngược Dòng Về Thủ Lĩnh Nhân Tộc.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3678: Ngược Dòng Về Thủ Lĩnh Nhân Tộc.
 

Trong lúc Tô Vũ rơi vào trầm tư, Nhật Nguyệt nhìn hắn một hỏi bèn chậm rãi uống chén trà, cũng không biết kẻ trước mắt này đang suy nghĩ cái gì.

Rất nhanh, Tô Vũ đã khôi phục, bỗng nhiên hắn hỏi: "Tinh ở đâu? Ta có thể gặp ông ta không?"

Tô Vũ muốn gặp người này một lần.

Một mặt là để tìm hiểu tình huống năm đó, mặt khác là vì Tinh và Thời Gian Sư có thể đã liên hệ với nhau, Tô Vũ muốn cứu Thời Gian Sư thì phải đi gặp Tinh mới được.

Rốt cuộc Đại Chu Vương có vấn đề gì, Tô Vũ không muốn suy đoán thêm nữa.

Hắn cảm thấy Đại Chu Vương không nên có vấn đề gì và cũng sẽ không có vấn đề gì.

Nhưng nếu y thật sự có 17 đạo lực lượng thì tại tình huống Nhân Hoàng gặp nguy hiểm, một vị cường giả nhất đẳng đã sớm đến tiền tuyến để tham chiến rồi.

Nhật Nguyệt lại tiếp tục trầm mặc.

Tô Vũ lạnh lùng nhìn gã, tên này quả nhiên vẫn không thành thật.

Nhật Nguyệt bị hắn nhìn mà hơi mất tự nhiên, gã thở dài: "Hắc Mộ, ta không biết thân phận thật của ngươi, hoàn toàn không biết gì về ngươi cả, ngươi há miệng liền hỏi ta một số bí mật, ta có thể tùy tiện nói ra hay sao?"

Tô Vũ nhíu mày: "Ta là con trai của Văn Vương!"

Lúc này Nhật Nguyệt lại tỏ ra hoài nghi, lầu bầu khe khẽ: "Ngươi... Ngươi gọi cha là Văn Vương? Không phải là ngươi cũng không biết tên thật của Văn Vương đấy chứ?"

"Đó là tên húy của tôn giả!" Tô Vũ thản nhiên đáp: "Chẳng lẽ ngày ngày ngươi đều gọi cha là Nhật, mẹ là Nguyệt à?"

Nghe có về rất hợp lý!

Nhưng khi giới thiệu với bên ngoài thì ta sẽ trực tiếp nói tên thật!

Gã vội ho một tiếng: "Vậy... tên của Văn Vương là gì, ngươi biết không?"

Tô Vũ thầm mắng, má nó, hắn thật sự không biết chuyện này!

Cũng đúng, cho tới bây giờ hình như chưa từng có ai nói tên của Văn Vương là gì.

Tên thật của y là gì nhỉ?

Ta biết Võ Vương tên Thái Sơn, Thời Gian Sư là Văn Ngọc, Nhân Hoàng là Tinh Vũ, về phần mấy vị khác, kể cả tên thật của Minh Vương là gì thì Tô Vũ đều chưa từng hỏi, ai lại cố ý đi hỏi người ta tên gì cơ chứ?

Cũng không phải người cùng thế hệ, biết tôn hiệu là được rồi.

Đừng nói Văn Vương, dù là mấy vị như Cự Phủ, Thông Thiên, Anh Vũ, Hỏa Vân thì hắn đều chỉ biết phong hào, tên thật của họ ra sao dĩ nhiên hắn không biết, ngay cả Nam Vương cũng thế.

Câu hỏi này thật sự làm khó Tô Vũ.

Bất quá Tô Vũ là ai?

Ta không biết mà ngươi còn có thể biết được chắc?

Gần như ngay lập tức, Tô Vũ thản nhiên đáp: "Văn Đạo!"

Không quan tâm tên của Văn Vương là gì, chỉ cần nghe tên thật hoành tráng là được, Đạo thì thế nào?

Đương nhiên tên của Văn Vương phải oách một chút, nhìn đi, ta và Nhân Hoàng đều là Vũ, y gọi là Đạo, không hề có tí vấn đề gì!

"Văn Đạo?" Quả nhiên, Nhật Nguyệt thì thào nhắc lại.

Thật sao?

Hóa ra tên của Văn Vương là Văn Đạo.

Thực ra gã cũng không biết!

Dẫu sao họ không ở cùng một thời đại, thời của Nhân Hoàng không có mấy người dám gọi thẳng tên Văn Vương, dám kêu thì cũng chỉ có mấy vị như Thái Sơn, nhưng họ cũng chỉ thường gọi nhị ca hay Văn lão nhị mà thôi.

Tô Vũ chắc chắn gia hỏa này không biết!

Sự thật cũng đúng là như thế, Nhật Nguyệt chỉ muốn thử thăm dò chút thôi, hiện tại nghe thấy cái tên này thì nhất thời gã cũng không biết nên nói gì.

Nửa ngày sau gã mới hỏi: "Ngươi... ngươi còn có chứng cứ gì khác không?"

Tô Vũ lạnh lùng nhìn gã, một lát sau trong tay hắn hiện ra một cây bút, hắn lạnh giọng:

"Đủ chưa?"

"Đây là Bút đạo trong truyền thuyết sao?"

Gã cẩn thận xem xét phán đoán, đây không phải lực lượng đại đạo mô phỏng ngụy tạo mà là đại đạo tự nhiên, thế nhưng... nhìn sao cũng không quá giống bút nhỉ?

Gã cũng chỉ nghe người ta đề cập chút ít về Văn Vương, cụ thể ra sao thì cũng không quá rõ ràng.

Đây thật sự là con của Văn Vương ư?

Gã lại nói: "Thế còn mẹ của ngươi..."

Tô Vũ nổi giận, sau một khắc, bốn phía nổi lên sóng lớn, long trời lở đất!

Đình nghỉ mát biến mất, nước trà cũng biến mất.

Thanh âm của Tô Vũ vô cùng băng hàn: "Chớ cho rằng ta sẽ không giết ngươi! Tù nhân chỉ là cá chậu chim lỏng, ta đang hỏi ngươi chứ không phải ngươi đang chất vấn ta!"

Về mặt của Nhật Nguyệt khẽ biến, tính tình của vị này không tốt lắm thì phải.

Gã vội vàng nói: "Ta không hỏi nữa, hiểu lầm thôi!"

Tô Vũ hừ lạnh một tiếng, rất nhanh hết thảy khôi phục như thường, chén trà trong tay Nhật Nguyệt lại xuất hiện, trong lòng gã thâm cả kinh, nhìn qua Tô Vũ thì chỉ thấy hắn đã khôi phục bình thường, trên mặt hiện ra nụ cười nhàn nhạt.

Gã hơi hồi hộp, gia hỏa này... thật đúng là trở mặt nhanh đến dọa người!

Tô Vũ quay lại về bình tĩnh ban nãy, tiếp tục trò chuyện: "Lần này ngươi tới đây đơn thuần chỉ để nhắc nhở Văn Vương cẩn thận thôi sao?"

"Đúng thế"

Tô Vũ không chất vấn nhiều, đương nhiên hắn cũng không tin: "Vậy ngươi định tìm người bằng cách nào?"

"Ta sẽ tìm ở phụ cận Vĩnh Sinh Sơn, có lẽ có thể gặp được."

Không có một câu nào là nói thật!

Tên Nhật Nguyệt này nghe như luôn nói thật nhưng trên thực tế Tô Vũ biết đại khái không có một câu nào là sự thật, ngay cả tên gã có phải Nhật Nguyệt hay không cũng rất khó nói.

"Các ngươi rốt cuộc đứng về phía vạn giới hay là đứng về phía những kẻ trong cổng?"

"Đầu không phải, chúng ta chỉ đơn thuần đứng trên góc độ của Nhân tộc!"

Nhật Nguyệt giải thích: "Chúng ta không để ý là trong hay ngoài cổng, chúng ta chỉ đứng ở góc độ của Nhân tộc để cân nhắc!"

Tô Vũ lạnh lùng phản bác: "Ngược dòng trở về, ai mà không phải Nhân tộc cơ chứ?"

Ngoại trừ những đám yêu loại, còn lại đều là Nhân tộc!

Tô Vũ còn lâu mới tin những người này hành động vì Nhân tộc, Nhân tộc trong mắt bọn họ và trong mắt hắn chắc chắn không giống nhau.

Nhật Nguyệt lắc đầu: "Không! Nhân tộc trong mắt chúng ta được tính từ thời kỳ của chúng ta, kể từ sau khi Tuần thống nhất Nhân tộc hoặc nên nói đúng hơn là khi bộ lạc Nhân tộc chính thức quật khởi tại vạn giới, từ thời điểm đó, Nhân tộc mới xem như Nhân tộc! Sau khi Nhân tộc hợp nhất thì mới được gọi là Nhân tộc, trước đó vấn đề chủng tộc vẫn không quá rõ ràng! Bao gồm cả Tiên, Ma, Thần ở thời điểm ấy thực tế đều là tên của bộ lạc..."

Tô Vũ nhíu mày nhìn gã, hắn vẫn cảm thấy gia hỏa này không nói thật.

Được rồi, hắn không nghiên cứu sâu vấn đề này, chỉ hỏi: "Vậy các ngươi muốn cứu Văn Vương à?"

"Đúng thết"

"Vì sao?"

"Y là Nhân tộc, cũng là hậu duệ của Văn, y cũng là trụ cột của Nhân tộc tại vạn giới, một khi y chết đi thì sẽ rất phiền toái! Thiên Môn vừa mở, người trong ba cổng vì để quay về hiện tại nhất định sẽ đại khai sát giới"

Tô Vũ khẽ gật đâu: "Cũng có tí tin tức hữu dụng rồi, ngươi có thể liên hệ với Văn Ngọc không?"

"Hả?" Nhật Nguyệt kinh ngạc: "Làm sao có thể!"

Tô Vũ lạnh lùng nhìn gã, càng nhìn hắn càng nhíu mày, hồi lâu sau mới bình tĩnh hỏi:

"Các ngươi là cấm địa hay lãnh địa?"

"Thủ lĩnh là ai?" Tô Vũ bình tĩnh nói tiếp: "Nói ra một cái tên thì sẽ không chết! Ta cũng không tin các cấm địa khác không hay biết tí gì, ngươi có tin hay không, ta sẽ lập tức đến hồi Thiên Khung Sơn thì cũng có thu hoạch ngay!"

Người bình thường không biết, vậy còn mấy vị Kiếm Tôn thì sao?

Tô Vũ lạnh lùng đe dọa: "Kiếm Tôn bọn họ cũng sẽ trở thành vật trong túi của ta nhanh thôi, nếu bây giờ ngươi đám nói dối, ta tự nhiên sẽ có biện pháp xử lý ngươi!"

Nhật Nguyệt trầm mặc một hồi mới mở miệng: "Chỗ chúng ta xem như là cấm địa, Vu là thủ lĩnh..."

Gã trầm mặc một hỏi tựa hồ không quá nguyện ý bại lộ tên của đối phương.

Tô Vũ không vội, vẫn một mực chờ đợi.

Nửa ngày sau, Nhật Nguyệt mới thổ hắt ra: "Nhân!"

"Cái gì?"

"Nhân!"

Nhật Nguyệt nói: "Ngươi không nghe lầm đâu, chính là Nhân! Một vị cổ lão của Nhân tộc! Ở thời kì Khai Thiên, vô số cường giả tiến vào vạn giới mở đại đạo, có Hỗn Độn tộc và cũng có Nhân tộc... khi đó kỳ thật không gọi là Nhân tộc! Khi đó còn chưa có khái niệm Nhân tộc này! Lúc ấy mọi người không phân chủng tộc rõ ràng, Nhân và Yêu tộc cũng có thể kết hợp... Khi đó, tất cả mọi người đều xưng hô với nhau là đạo hữu, cùng nhau truy tìm đại đạo, mặc kệ là hình thái, bộ dáng gì, họ đều là người tu đạo!"

"Mà Nhân cũng là vị tồn tại sau khi những Nhân tộc khác tiến vào vạn giới, khai sáng bộ lạc... Nhưng ngay từ đầu cũng không rõ ràng như vậy, mãi về sau, Nhân Tổ Tuần thống nhất những bộ lạc kia thì mới chính thức có khái niệm chủng tộc rõ ràng"

Bình Luận (0)
Comment