Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3680 - Chương 3680: Giết Gà Dọa Khỉ.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3680: Giết Gà Dọa Khỉ.
 

Trong thành, giao đấu vẫn còn tiếp tục.

Giờ phút này, cường giả trong thành thực sự đã trở nên nhiều hơn, ba đại cấm địa đều có cường giả đuổi tới.

Bên phía Thiên Khung Sơn đều cử mấy vị cường giả đến trợ chiến.

Kế bên Kiếm Không đã có thêm mấy vị cường giả Thiên Khung Sơn, mà đảm Đao Chủ cũng đồng loạt sừng sững ở bên cạnh, khí thế của chúng không hề yếu. Nhất thời, Kiếm Không có cảm giác làm lãnh chúa có vẻ cũng không tệ lắm.

Về phần Hắc Mộ có xuất hiện nữa hay không thì lão cũng chẳng cảm thấy ngoài ý muốn, cường giả bế quan một hai tháng thì tính là gì?

Một hai chục năm đều là chuyện quá bình thường!

Đối diện, mọi người bên phía Khúc cũng đứng yên, đôi bên đối chọi lẫn nhau.

Bốn phía, đám tán tu tiếp tục xem náo nhiệt.

Vào thời khắc này, Kiếm Không khẽ nhíu mày, giống như cảm nhận được cái gì đó, lão nghỉ hoặc nhìn quanh bốn phía rồi ngẩng đầu nhìn bầu trời, trên bầu trời nhật nguyệt đang giao thế.

Lão nhìn thoáng qua cũng không để ý lắm, tiếp tục quan sát bốn phía.

Lão mơ hồ cảm thấy, trong thành này giống như đã xảy ra chuyện gì đó, có vẻ không ổn lắm, thế nhưng không có phát hiện cụ thể là điểm nào không ổn, dù sao kiếm tu vẫn tương đối nhạy cảm.

Vào thời khắc này, Khúc bỗng nhiên âm trầm nói: "Vẫn luôn là chúng ta tranh đấu, không có ý nghĩa tí nào, nghe nói Kiếm Không của Thiên Khung Sơn vô cùng cường đại, vô địch trong đám cùng giai, Hắc Long đại nhân và Tuyết Liên đại nhân muốn lãnh giáo Kiếm đạo của Kiếm Không đại nhân, chẳng hay ngươi có dám nghênh chiến hay không?"

Ở kế bên, Hắc Long và Tuyết Liên đều khẽ giật mình, đột nhiên nhìn về phía Khúc.

Cả hai đều nhíu mày!

Hắc Long còn truyền âm quát: "Khúc, ai cho ngươi quyền tự ý chủ trương thế?"

Chúng ta nói muốn giao thủ với Kiếm Không bao giờ?

Mà Khúc lại truyền âm nói: "Hai vị đại nhân, hai chọi một, kích thích Kiếm Không xuất chiến, bắt lấy lão cũng chính là bắt được Lục Phương Sơn. Hai vị đại nhân cùng giai với lão, Kiếm Không tu Kiếm đạo nên rất phách lối, ta nghĩ lão sẽ nghênh chiến. Thiên Khung Sơn tự xưng là cấm địa hàng đầu... ta cảm thấy đánh bao lâu cũng khó mà phân ra thắng bại!"

Ngữ khí của Hắc Long lạnh lùng, truyền âm mắng: "Vậy cũng không tới phiên ngươi ra mặt thay chúng ta quyết định, đồ hỗn trướng!"

Khúc lại không khách khí, truyền âm nói: "Minh Thổ Đại Đế để Hắc Long đạo hữu đến phụ trợ ta, không phải ta đến phụ trợ ngươi, ta đã lên tiếng, bây giờ ngươi không chấp nhận thì chính là không nể mặt Đại Đế!"

"Ngươi..."

Hắc Long giận dữ!

Ngươi điên rồi sao?

Ngươi đắc tội ta như thế, dù lần này ta nể mặt Đế Tôn mà đáp ứng đi đối phó với Kiếm Không, nhưng sau đó ngươi còn muốn lăn lộn tiếp nữa không?

Ngươi chỉ là một tên lực lượng 18 đạo mà lại dám đắc tội với ta?

Mà Khúc đâu còn quản chuyện về sau, qua ngày hôm nay... ngươi còn có sau này nữa ư?

Mấu chốt ở chỗ, một khi gã Hắc Long này thần phục... xin lỗi nhé, Tử Linh Đại Đạo sẽ do ta chiếm cứ!

Nếu ngươi không dung nhập vào đạo của ta, dám giở trò với ta thì chắc chắn sẽ bị xử lý!

Mà ta có thể sẽ một bước trở thành cường giả 22 đạo.

Khúc không nhẫn nại được nữa rồi.

Lão đã sớm muốn hạ thủ, đáng tiếc trước đó Kiếp Chủ một mực chỉ lo ấp ủ, lão đã chờ lâu tới mức lạnh lòng, hiện tại nếu Kiếp Chủ đã hạ lệnh, ta còn quản ngươi về sau như thế nào à?

Gã liệu định Hắc Long sẽ không dám cự tuyệt!

Vô số tán tu đang nhìn, hiện tại gã mà cự tuyệt rồi truyền đến tai Minh Thổ, tuy Minh Thổ sẽ không quá khách khí với Khúc nhưng đối với kẻ không nghe lệnh như Hắc Long thì ông ta cũng sẽ không nể tình. Dù sao lúc trước ông ta đã dặn Hắc Long đến phụ trợ Khúc.

Hắc Long giận dữ!

Đồ hỗn trướng!

Vào thời khắc này ở phía đối diện, Đao Chủ chợt chửi âm lên: "Một đánh hai thì Kiếm Không đại nhân cũng có thể giải quyết các ngươi! Thật sự coi đại danh đệ nhất cấm địa của Thiên Khung Sơn chỉ là hư danh à? Kiếm Không đại nhân chính là con trai của Kiếm Tôn, Kiếm Tôn là cường giả đệ nhất trong số các vị Cấm Địa Chi Chủ, các ngươi cũng dám khiêu khích ư?"

Thực ra Kiếm Không cũng rất muốn mắng người!

Cút mẹ ngươi đi!

Ta là 22 đạo, đối diện là 2 vị cùng giai, tuy rằng kiếm tu công kích cường đại, thế nhưng một đánh hai... ta nào dễ thắng như vậy, có khi còn có thể thua thê thảm.

Nhưng giờ phút này, Đao Chủ đã nói như vậy, nếu lão cự tuyệt thì sẽ quá mất mặt.

Trong lòng lão đang điên cuỏng mắng.

Đồ hỗn trướng, đồ miệng rộng, tuy rằng muốn thổi phồng nhưng cũng phải nhìn trường hợp chứ!

Hiện tại lại đẩy lão vào tình thế đâm lao đành phải theo lao.

Hắc Long hơi nhíu mày, gã đã thầm mắng Khúc một trận thế nhưng nếu Kiếm Không thật sự dám một đối hai thì gã cũng không để ý lấy nhiều hiếp ít khiến Kiếm Không phải thua thiệt, thế nên nghe được lời Đao Chủ nói thì Hắc Long đều phải bật cười.

Chuyện của Khúc thì cứ để nói sau, gia hỏa này nhất định phải giáo huấn thật đâu ra đó mới được!

Lúc này, gã vẫn truyền âm cho Tuyết Liên: "Nếu Kiếm Không thực sự có can đảm ứng chiến, ngươi và ta hãy liên thủ bắt lão, đừng giết lão kẻo lại khiến cho Kiếm Tôn phát cuồng..."

Tuyết Liên nhàn nhạt lên tiếng, sau đó truyền âm đáp: "Được, nhưng tên Khúc này dường như không hề có quy củ, không biết tôn ti trên dưới! Nếu trận chiến này thắng lợi... chuyện Tử Linh Địa Ngục các ngươi hiển nhiên ta không tiện nhúng tay, ngươi tự quản giáo cho tốt đi"

"Vên tâm!"

Hắc Long lạnh lùng, yên tâm đi, ta sẽ dạy Khúc làm người!

Lúc này Tuyết Liên mới hài lòng, nàng cảm nhận được cơn giận từ Hắc Long, cái tên Khúc này thực sự quá làm cho người ta chán ghét.

Sau một khắc, Kiếm Không bị hai người nhìn chằm chằm, lại bị tán tu chung quanh chú mục, giờ phút này mà tránh chiến thì cũng quá mất mặt, dù thua thì lão cũng là một đấu hai nên mới thua, không mất mặt tí nào cả.

Rất nhanh, lão đã có quyết định, lạnh lùng nói: "Hai vị muốn lấy nhiều hiếp ít sao?

Được, Thiên Khung Sơn ta không sợ! Đến đi!"

Dứt lời, trong nháy mắt lão đã bay vào lôi đài.

Đối diện hai người tỏ ra vui mừng, cũng cấp tốc bay lên lôi đài.

Mà ở bên ngoài, lập tức có vô số cấm chế hiển hiện, Đao Chủ cười ha ha lớn tiếng:

"Kiếm khí của đại nhân rất mãnh liệt, mọi người tránh đi một chút, mở ra cấm chế mạnh nhất để phòng ngừa kiếm khí tràn lan"

Cấm chế đã mở đến mức mạnh nhất!

Cùng lúc đó, trong thành bỗng nhiên hiện ra rất nhiều cường giả.

Ai nấy đều vô thanh vô tức không tạo nên bất kì âm thanh gì.

Đám tán tu còn đang vây xem vốn ban đầu còn không để ý, bởi vì bên trong đánh nhau nên bọn hắn chỉ chú tâm mà nhìn, nhưng rất nhanh, bỗng nhiên có người hoảng sợ hét: "Các ngươi muốn làm gì?"

Vào thời khắc này, Đao Chủ và Khúc bỗng nhiên ra tay với những cường giả bên người.

Cường giả đến từ ba đại cấm địa đều không kịp phản ứng, chỉ giây lát, mấy vị cường giả nhất đẳng bị trọng thương, tiếp đó liền biến mất tại chỗ, bị kéo vào trong từng cái khiếu huyệt.

Mà tán tu bên kia cũng hoảng sợ đến cực hạn, bởi vì lân cận cũng đột nhiên toát ra mấy trăm cường giả.

Trong đó có không ít là nhất đẳng.

Một âm thanh hùng vĩ chấn động màng nhĩ: "Quỳ xuống, đầu hàng!"

Khí thế ấy vô cùng cường đại hiển hiện trong đáy lòng mọi người, biển ý chí của ai cũng đều chấn động dữ dội.

Lúc này, toàn bộ Quang Minh thành bị một tầng sương mù bao phủ.

Thoáng chốc, tiếng ầm ầm vang lên.

Giết chóc bắt đầu.

Bởi vì Tô Vũ đã liệu định những người này sẽ không dễ dàng đầu hàng, thế nên trước tiên cần phải giết gà dọa khi!

Bình Luận (0)
Comment