Cùng lúc ấy.
Trong võ đài, ba đại cường giả còn đang chiến đấu, từ góc độ của họ nhìn ra phía ngoài thì tán tu còn đang quan chiến, tiếng kinh hô vẫn luôn tiếp tục, tiếng Đao Chủ hô to không ngừng khiến cho Kiếm Không cảm thấy hơi phiền.
"Đại nhân hãy giết bọn hắn, đại nhân thật lợi hại!"
Kiếm Không thầm mắng một tiếng, cút mẹ ngươi đi!
Sớm muộn øì ta cũng sẽ khiến tên Đao Chủ này đẹp mặt, trước đó còn cảm thấy người này không tồi, hiện tại chỉ thấy gã là đồ hỗ trướng, ngươi đang coi xiếc khỉ à?
Dù trong lòng điên cuồng chửi mắng, Kiếm Không vẫn bộc phát ra thực lực rất mạnh, chém giết mãnh liệt với hai vị cường giả, lão muốn để ngoại giới thấy rõ kiếm tu của Thiên Khung Sơn cường đại cõ nào.
Dù chiến bại thì lão cũng phải đánh cho hai người kia tối mày tối mặt.
Đối diện, hai vị kia cũng gầm gừ không ngừng, ra sức chém giết.
Hai đánh một mà còn có thể thua sao?
Ba người đánh tới long trời lở đất, lôi đài như là một tiểu thế giới, dù ba vị cường giả nhất đẳng giao chiến thì cũng có đầy đủ không gian, bốn phía, đám tán tu vẫn luôn hiển hiện, chỉ là trông có vẻ hơi cứng ngắc.
Nhưng đại chiến đang bộc phát, ba người nào còn có tâm tư để dò xét nữa?
Ở ngoại giới lúc này, toàn bộ nội thành sớm đã là tiếng chém giết không ngừng.
Oanh!
Nương theo việc một vị tán tu nhất đẳng bị mấy vị nhất đẳng liên thủ đánh nổ, bỗng nhiên tiếng đầu hàng truyền ra hàng loạt.
"Đừng giết ta... Ta đầu hàng!"
"Ta đầu hàng!"
mu Chỉ nháy mắt, mấy trăm tán tu nhao nhao quỳ xuống đất, có một số kẻ muốn chạy trốn nhưng lại bị đánh giết ngay tại chỗ.
Trên không trung, Tô Vũ hiển hiện gương mặt chất chứa ý cười nhàn nhạt.
Nhẹ nhàng bắt lấy bọn hắn là điều không ngạc nhiên chút nào, dù trong đó còn có mấy vị nhất đẳng thì hắn vẫn có thể nhẹ nhàng tóm gọn.
"Kiếp Chủ!"
Mà trước đó, cường giả các phương đối địch nhao nhao quỳ một chân trên đất, ai nấy đều vô cùng kích động.
"Tham kiến Kiếp Chủ!"
Tô Vũ lộ ra ý cười, những tán tu quỳ xuống đất kia lại biến sắc, đây rốt cuộc là tình huống như thế nào?
Người này là ai?
Bọn họ giống như đã rơi vào ổ trộm cướp!
Mẹ nó, ai có thể nghĩ tới Lục Phương Sơn và Hổ Phách động đánh hơn nửa tháng lại là cùng một bọn cơ chứ?
Quá khó tin!
Ngay tiếp theo, cường giả của ba đại cấm địa giống như đều bị đả thương nặng, những người này điên rồi sao?
Hay là phía sau còn có thế lực nào khác?
Từng vị tán tu chỉ cảm thấy vô cùng hoảng sợ.
Vị Kiếp Chủ này lại là thân thánh phương nào?
Quần hùng quỳ gối, Kiếp Chủ hiện thế.
Trong hư không, gương mặt lớn của Tô Vũ hiển hiện, quan sát chúng sinh.
Trong Quang Minh thành, tán tu bị hốt gọn một mẻ.
Một vài kẻ còn đang phần kháng cũng cấp tốc bị đánh giết, trong chớp mắt, toàn bộ Quang Minh thành trở thành một nơi ngập tràn hắc ám.
Phía dưới.
Đám Đao Chủ cũng đều đã quen thuộc với quá trình này rồi.
Bây giò, Đao Chủ hưng phấn không thôi, bởi vì hai vị nhất đẳng Thiên Khung Sơn đến đây đều là đao tu, Kiếm Không quả nhiên rất đáng tin cậy, lần này hai tên kia sẽ trổ thành vật trong túi của gã.
Bất quá, giờ phút này mấy vị nhất đẳng bị trọng thương còn đang ở trong phong ấn khiếu huyệt của Tô Vũ, Đao Chủ cũng biết rằng không thể gấp gáp được.
Rất nhanh, một đám cường giả biết ăn nói do Tô Vũ bồi dưỡng được nhao nhao đứng ra, bắt đầu giới thiệu.
"Kiếp Chủ đại nhân chính là người khai thiên, ngài muốn mở cấm địa mới, tranh bá chư thiên!"
"Bây giờ, Kiếp Chủ thu nạp hào kiệt tứ phương, đánh vỡ cố hóa của cấm địa hiện tại..."
"Tán tu vốn dĩ không có cơ hội, chư vị cũng nhìn thấy rồi đó, dù chém giết nhiều lần thì gia nhập cấm địa cũng là chuyện khó như lên trời!"
"Chỉ Kiếp Chủ mới có thể cho chúng ta cuộc sống mới!"
Từng vị cường giả cấp tốc giải thích cho mọi người.
Trong hư không, khuôn mặt lớn của Tô Vũ hiển hiện, mắt hắn như nhật nguyệt, trông có vẻ rất bình tĩnh.
Lúc này, đám người hơi bạo động.
Lại mở cấm địa ư?
Kiếp Chủ?
Vị này rốt cục mạnh đến mức nào?
Bọn họ nhìn không ra nhưng họ biết khẳng định là vị này không yếu, nơi đây cũng có rất nhiều cường giả bị thu phục, chỉ riêng cường giả trên 16 đạo cũng đã có hơn mười Vị rồi.
Thực lực như vậy hiển nhiên rất mạnh.
Tán tu liên hợp lại cũng là một thế lực khổng lô, ngoại trừ không có nhân vật như Cấm Địa Chi Chủ thì tán tu liên hợp lại, tiến đánh cấm địa đều có hi vọng, chỉ là tán tu tản mạn nên rất khó tổ chức mà thôi.
Trước tình thế một đám cường giả uy bức dụ lợi, vẫn có người không chịu nổi áp lực mà lựa chọn đoạn đạo dung hợp.
Lần đầu tiên đều sẽ có kẻ lo lắng đoạn đạo sẽ chết.
Nhưng chỉ cần một người thành công, đằng sau liền thuận lý thành chương.
Bất quá có một chút chuyện không cách nào tránh khỏi, đó là một vài cường giả trùng hợp đại đạo với người khác, thế nên giờ phút này chỉ có thể lựa chọn dung đạo.
Một khi dung đạo, dù là cường giả nhất đẳng khiến đại đạo mở rộng, nhưng đối phương có thể trở thành chủ nhân quy tắc ngũ đẳng hay tứ đẳng thì cũng đã rất không tệ rồi, muốn trở thành tam đẳng đều là chuyện khó như lên trời.
Ví như Thân thể đạo của Nhân tộc vô cùng lớn mạnh, Nhân Vương tu luyện Thân thể đạo vô số năm hoặc là Bình Vương thì bây giờ cũng chỉ mới bước vào tam đẳng.
Cho nên, đại đạo cùng loại chỉ mở một đầu đối với rất nhiều kẻ đến sau hiển nhiên là chuyện cực kỳ bất đắc dĩ.
Trừ khi chủ của đại đạo đó vẫn lạc, nếu không sẽ rất khó để tăng lên.
Giờ phút này, trong đám tán tu có không ít người lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, thậm chí có một nhóm cường giả nghe thấy mình phải dung đạo những người khác thì lập tức sắc mặt trở nên trắng bệch, dung đạo thì cảnh giới sẽ tụt giảm, không dung đạo thì sẽ chết, lựa chọn như thế nào bây giờ?
Vào thời khắc này, trong hư không, giọng của Tô Vũ bỗng nhiên truyền vang đến: "Đối với các tu giả đồng đạo, về sau người chấp chưởng đại đạo sẽ có nhiệm vụ, trong kỳ hạn phải tu luyện đến cấp độ nào đó mới có thể tiếp tục chấp chưởng, nếu không thì phải nhường lại đại đạo để cho người càng có thiên phú hơn quản lý, chờ đợi lần khảo hạch kế tiếp!"
Cạnh tranh vị trí!
Đúng vậy, Tô Vũ cảm nhận được có vài kẻ rất không hài lòng, đã như vậy thì trước hết cứ cho chúng chút mục tiêu đã lại nói.
Cạnh tranh vị trí cũng là chuyện tốt.
Hai người cùng chấp chưởng một đại đạo, mạnh trên, yếu dưới để tiếp tục dung hợp đại đạo này, hoặc chờ đợi chủ nhân đại đạo phạm sai lầm hay không thể hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ có thể được kế tục.
Lời này vừa nói ra, mọi người đều xôn xao.
Dù là những cường giả dung đạo, chấp chưởng đại đạo trước đó cũng phải biến sắc.
Ngược lại là một số cường giả bị ép dung nhập người khác thì lại lộ ra sắc mặt vui mừng.
Bây giờ, họ không có lựa chọn nào khác.
Chỉ khi nào thật sự tiến hành luân chuyển cương vị, cạnh tranh với nhau thì mới có hi vọng.
Có một số cường giả còn hớn hở ra mặt.
Bây giờ, một vài vị nhị đẳng dung nhập đại đạo của tam đẳng, dù cống hiến toàn bộ cảm ngộ của mình ra thì cuối cùng cảm ngộ vẫn là chuyện của riêng mỗi người, đối phương chỉ có thể tham khảo một hai, không thể tiếp thu toàn bộ.
Ngươi chỉ là một tên tam đẳng mà có thể vượt qua một vị nhị đẳng ư?
Đặt lên bàn cân so sánh thì kẻ tu đến nhị đẳng trước, ở mặt trí tuệ, thiên phú chắc chắn sẽ có khác biệt.
Chuyện này khiến không ít người lập tức mừng rỡ, nhao nhao quỳ mọp xuống đất, lớn tiếng kêu gọi: "Kiếp Chủ anh minh!"
Như thế này vẫn hơn là không có tí hi vọng nào nhiều.
Một số vị chủ đại đạo cũng lập tức trở nên khẩn trương.