Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3708 - Chương 3708: Chuyện Xưa Của Các Vị Vương Giả (2).

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3708: Chuyện Xưa Của Các Vị Vương Giả (2).
 

Võ Vương cười lạnh một tiếng: "Đám Võ Hoàng mà cũng xứng quản thiên hạ? Võ Hoàng kiêu sa, tuy thực lực mạnh nhưng căn bản lại không quan tâm những chuyện bên dưới, đương nhiên lão là kẻ ngu xuẩn, cũng chỉ trên cơ người khác ở bề ngoài! Tên ngu xuẩn này ngoại trừ biết đánh nhau thì không còn gì khác! Lúc đó còn có mấy vị cường giả đều giống như thế, đều thờ ơ với bách tính thiên hạ, tự bản thân lớn mạnh là được!"

"Về sau chúng ta nam chỉnh bắc chiến, ngay từ đầu chỉ nghĩ chế tạo một nơi an ổn thuộc về chúng ta. Không nghĩ tới lại làm lớn như vậy, Văn lão nhị là cẩu đầu quân sư, chuyên hô hào khẩu hiệu.. "

Võ Vương vui tươi hớn hở nói: "Ta nhớ rõ khẩu hiệu khi ấy rất vang dội: "bình nhân gian, tru vạn tộc, định vạn giới" Lúc khẩu hiệu này ban hành, chúng ta vừa đánh xuống địa bàn không đủ một thành. Ha ha, thế là bị người ta trào phúng không ngóc đầu lên được. Văn lão nhị lại lên đài trắng trợn tuyên dương một phen, y biết ăn nói, dựa vào thủ đoạn của mình mà lung lay không ít người"

"Lão đại ổn trọng, lão nhị gan lớn. Ta nhớ có lần chúng ta bị một nhóm cường giả Nhân tộc vây giết. Cụ thể là thực lực gì thì bây giờ ta đã không nhớ rõ, chắc cũng chỉ là tiểu nhân vật mà thôi"

"Lão nhị đơn thương độc mã, ngày đó y tự mình đến đại trướng của đối phương để đàm phán với lãnh tụ bên họ, dựa vào ba tấc lưỡi mà làm cho đối phương từ bỏ việc đuổi giết chúng ta, lựa chọn lui binh. Không chỉ như vậy, về sau y còn mượn không ít thanh thế của tên kia, bất quá sau này thấy chúng ta phát triển tốt, tên kia muốn đoạt quyền nên đã bị lão nhị xử lý"

Trong lời tự thuật của Võ Vương, chuyện quá khứ hiện lên rất thú vị, rất nguy hiểm, cũng có vui thú, có tình cảm và thăng trầm.

Minh Vương có xuất hiện trong lời kể của hắn mấy lần nhưng Võ Vương lại rất ít nhắc tới Ngục Vương.

Tô Vũ hơi ngoài ý muốn, chờ hắn kể xong hồi lâu mới hiếu kỳ hỏi: "Ngục Vương thì sao?"

"Ngục Vương.. "

Võ Vương trầm mặc chốc lát: "Lần trước là ngươi xóa bồ vương vị của nàng sao? Lão nhị nói nàng đã phản bội, thật ư?"

Tô Vũ gật đâu.

Võ Vương trầm mặc, lúc lâu sau mới nói: "Tinh lão đại, Văn lão nhị, Ngục lão tam, ta là lão tứ, Minh lão Ngũ"

"Nói ra, ta còn phải gọi nàng là Tam tỷ"

Tô Vũ sững sờ: "Tam tỷ?"

"Đứng hàng lão tam, gọi Tam tỷ thì có vấn đề gì?" Võ Vương trừng mắt một cái.

Thế nào?

Không thể à?

Ta đã gọi vô số năm, có gì mà không thể?

Tô Vũ lại lắc đầu: "Không đúng... Không phải... Ngục Vương là nữ?"

"Ù!" Võ Vương cạn lời, ngươi là đỏ ngớ ngẩn sao?

Hóa ra ngươi cũng không biết?

Tô Vũ ngơ ngác, ta phải biết điều này sao?

Thôi được rồi, tùy tiện đi. Nam hay nữ thì đâu khác gì!

"Tam tỷ...- Võ Vương thở dài kể: "Õ thuở thiếu thời nàng là người lạnh lùng vô tình, chưởng quản hình ngục. Ta chưởng quản võ sự, lão nhị chấp chưởng văn sự, lão Ngũ nắm việc hậu cần. Phàm là kẻ phản bội, đào binh, tham ô... đủ loại sự tình lớn nhỏ đều do nàng chưởng quản. Nàng là ác quan giết chóc vô số, điểm này chúng ta đều biết, nhắc tới nàng, ngoại nhân thì chưa nói nhưng nội bộ có ai mà chẳng sợ hãi"

"Về sau, chư thiên đại chiến thắng lợi, chúng ta thống nhất thiên hạ, lời nói hùng hồn thời niên thiếu thành hiện thực. Chúng ta đều rất hưng phấn, duy chỉ Tam tỷ vẫn cảm thấy chưa đủ, thực ra Tam tỷ chính là người đưa ra ý tưởng đánh ba cổng"

Hắn thở dài kể tiếp: "Nhưng lý niệm lại sinh ra ý kiến bất đồng. Tam tỷ nghĩ vạn tộc và chúng ta vẫn luôn bất hòa, thống nhất vạn tộc quá phiền phức. Không bằng mở ba cổng ra trước, để cường giả trong ba cổng ra hỗn chiến! Giết cho chư thiên sợ hãi, giết đến thây ngang khắp đồng. Khi đó, vạn tộc tự nhiên sẽ tận diệt, hoặc là quy phục"

"Ý của lão đại và lão nhị là chờ thêm chút đã, có thể thu phục vạn tộc thì hãy thu phục vạn tộc, không thể nhận phục thì cũng cần tu dưỡng trước. Tam tỷ lại nói tu dưỡng vài năm, lòng ham chiến sẽ biến mất. Xưa nay nàng đã quen làm theo ý mình, đám lão nhị không đồng ý thế nên nàng bèn chạy đi tìm Võ Hoàng.. "

"Còn nhớ rõ lời ta vừa mới nói không? Võ Hoàng bỗng nhiên mở Thiên Môn, thật ra là do Tam tỷ dẫn đường"

Tô Vũ nhíu mày: "Đây không phải là chuyện đã từ rất lâu rồi sao? Nói như vậy, chư thiên nhất thống xong, Ngục liền muốn đánh ba cổng?"

"Ừm, rất sớm!" Võ Vương gật đầu.

Tô Vũ nhíu mày: "Khi đó có đánh thì cũng đánh không thắng mà"

"Khẳng định!"

Võ Vương gật đầu, lại nói: "Bất quá khi đó chúng ta đều đang trong kỳ tiến bộ, càng đánh càng mạnh, Tam tỷ nói thừa dịp vạn giới hỗn loạn mới có cơ hội quật khởi càng nhanh, giết tới khi chư thiên thây ngang khắp đồng... Chúng ta ắt sẽ cường đại!"

"Nhưng lão đại và lão nhị lại nghĩ khác, chúng ta vốn truy cầu thái bình thịnh thế, muốn đánh, tốt nhất vào trong ba cổng để đánh, không nên thả người ra đánh, không nên kéo tới tình trạng kia"

"Ba cổng không mở ra nhanh như vậy, lão nhị muốn dò xét tình huống trước rồi mới đi vào đánh, Tam tỷ lại nằng nặc đòi thả người trong đó ra đánh! Hỗn loạn mà đánh giết, chủ yếu là muốn kéo cả vạn tộc xuống nước"

Tô Vũ khẽ nhíu mày, không nói gì mà chỉ tiếp tục lắng nghe.

Võ Vương kể: "Về sau, có một lần nàng chọc giận lão nhị, bị lão nhị phạt đến trông coi cổng Địa Ngục""

Tô Vũ nói khẽ: "Chọc giận Văn Vương? Dựa theo lời ngài nói thì tình cảm của các ngài rất tốt, mà ta từng nghe Nhân Hoàng bảo rằng khi ấy thậm chí Văn Vương còn muốn giết nàng, cố ý để nàng đến trông coi Địa Môn, để nàng mở ra Địa Môn, là thế phải không?"

Võ Vương trầm mặc một hỏi mới gật gật đầu.

"VÌ sao?"

Tô Vũ nghi ngờ: "Tình cảm đang rất tốt, chỉ là mạch suy nghĩ khác biệt mà thôi, có lẽ nàng ta quá gấp nên mới như vậy, ta cảm thấy đã kết bái huynh muội, Văn Vương muốn giết nàng thì cũng hơi quá đáng không?"

"Ngươi không hiểu.. "

Võ Vương thở dài: "Lão nhị không giết nàng kỳ thật là đã bao che cho nàng! Cả đời lão đại công bằng công chính mà khi ấy cũng bao che cho Tam tỷ, ai cũng đều giấu giếm không nói ra thôi"

"Cho nên ngươi nói Tam tỷ phản bội... ta cũng không cảm thấy ngoài ý muốn"

Tô Vũ nhíu mày: "Nàng đã làm gì?"

Làm chuyện gì mà khiến Võ Vương cảm thấy Văn Vương không giết Ngục mà là đang bao che cho nàng ta?

Võ Vương chẩn chờ hỏi lâu mới nói: "Ám sát cường giả vạn tộc!"

Tô Vũ sững sở: "Cái này thì có là gì?"

Giết thì giết thôi.

"Không phải... Nàng... ngay cả minh hữu nàng cũng ám sát!" Võ Vương khổ não nói:

"Ngươi biết Thực Thiết tộc không?"

Tô Vũ khẽ giật mình: "Nhị Nguyệt?"

Bình Luận (0)
Comment