Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3713 - Chương 3713: Đối Đầu Lạc Hồn Cốc Chủ.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3713: Đối Đầu Lạc Hồn Cốc Chủ.
 

Cùng lúc ấy, Lạc Hồn Cốc Chủ còn đang ngó chừng Kiếm Tôn khẽ biến sắc, sau một khắc, gã giận dữ không kìm được: "Lớn mật!"

Có người dám tập sát người của gã.

Cuồng đồ ở đâu ra?

Gã không lo được Kiếm Tôn nữa, cấp tốc phá không rời đi, đánh về hướng Tô Vũ bên kia, tốc độ nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, trong giây lát bèn xuất hiện tại nơi cách nhóm Tô Vũ không xa, tốc độ kia nhanh như thiểm điện.

Thế nhưng Tô Vũ cũng không phải không biết 32 đạo cường đại tới mức nào.

Dù hắn không biết thì Võ Vương còn có thể không rõ ràng được sao?

Không giết vào mà đánh giết mấy vị cường giả ở bên ngoài chính là vì cân nhắc đến chuyện đối phương quá mạnh, sợ không có thời gian.

Cho nên trong nháy mắt khi Lạc Hồn Cốc Chủ đạp không mà đến, Tô Vũ giơ tay chém xuống cũng mau lẹ vô biên.

Một đao này đánh cho hư không hắc ám lộ ra một khe hở sáng rực, đao quang chiếu rọi toàn bộ thiên địa.

"Chết!"

"Không."

Thiên Hồn Sử hãi nhiên thất sắc, tên này là ai?

Đao Vực chỉ chủ ư?

Đao này quá mạnh!

Thực lực của Tô Vũ bây giờ cũng cực kỳ cường đại, hắn không chỉ cao hơn đối phương 1 đạo lực lượng mà là trọn vẹn 4 đạo.

Trong chớp nhoáng đó, Tô Vũ chém xuống một đao, tập kích đối phương.

Thiên Hồn Sử là kẻ mạnh nhất trong 6 vị, nhưng y cơ hồ không kịp có bất kỳ phản ứng nào thì một tiếng nổ ầm vang lan ra, y bị Tô Vũ chém nổ nhục thân.

"Giáng lâm!"

Quát to một tiếng, thiên địa giáng lâm, mấy trăm cường giả dưới trướng Tô Vũ nhao nhao giết ra, đánh về hướng những tán tu đang vây xem.

Âm âm!

Tiếng nổ vang không ngừng, đám tán tu không kịp phản ứng đã bị đánh tan.

Chuyện chỉ xảy ra trong chớp mắt.

Oanh!

Mấy nơi khác cũng bộc phát ra tử khí vô cùng cường đại.

Lạc Hồn Cốc Chủ giận dữ quát lớn: "Tử Linh Địa Ngục!"

Khốn kiếp!

Lúc này, gã cảm nhận được những kẻ kia là người Tử Linh Địa Ngục, tứ đại Đế Tôn đều tới.

Hỗn đản!

Tô Vũ chém một đao khiến Thiên Hồn Sử phát nổ, vỏ một cái về phía hư không, một đầu đại đạo kịch liệt giãy giụa lại bị hắn trực tiếp bắt giữ. Vê mặt Tô Vũ đây tàn nhẫn, cưỡng ép thôn phệ đại đạo kia vào trong thiên địa.

Thiên địa rung động kịch liệt.

Tô Vũ mặc kệ chuyện này, sau một khắc, hắn đột phá hư không, trực tiếp đánh về phía Lạc Hồn Cốc Chủ.

Hắn muốn ngăn cản đối phương.

Dây dưa quấn lấy đối phương, sau đó... chờ đợi những người khác đánh giết hết đám cường địch, hủy diệt Lạc Hồn Cốc, bức bách đám người kia dung nhập thiên địa của mình, giúp cho thiên địa tráng đại rồi nghĩ biện pháp giết Lạc Hồn Cốc Chủ.

Tô Vũ hiển hiện tức thì.

Oành!

Mới xuất hiện, một cỗ dao động tinh thần rung chuyển thiên địa bộc phát, tiếng nổ lan xa, Tô Vũ trực tiếp bay ngược lại, thất khiếu chảy máu.

Đối diện, Lạc Hồn Cốc Chủ hiện ra dáng vẻ.

Đó là một vị văn sĩ trung niên.

Sắc mặt gã hơi trắng bệch, nhìn yếu ớt cứ như lâu rồi không phơi nắng, nhưng giờ phút này gã đang nổi giận vô cùng.

Một cỗ dao động tinh thần ngập trời tràn ra.

"Ngươi đang tìm cái chết!"

Giọng gã chất chứa phẫn nộ tột cùng: "Vô số năm tháng qua, lần đầu tiên có kẻ không biết sống chết dám can đảm tiến đánh cấm địa như ngươi!"

Bên kia, thanh âm giết chóc nổi lên bốn phía.

Toàn bộ Lạc Hỏn Cốc cũng bị kinh động, rất nhanh có vô số người giết ra, Lạc Hồn Cốc Chủ quát lạnh: "Tru diệt bọn chúng!"

Trong cốc còn có khoảng hai ba mươi vị nhất đẳng, ai nấy đều là cường giả.

Giờ phút này, Lạc Hồn Cốc Chủ triệt để phẫn nộ, không ngờ tới có thể có kẻ dám ôm ý đồ riêng với mình.

Khi gã nói chuyện, một cỗ tinh thần dao động ngập trời bộc phát, tiếng nổ ầm âm, Tô Vũ vừa khôi phục được vài giây lại bị lực lượng kia xung kích khiến biển ý chí đều muốn rạn nứt.

Nhưng Tô Vũ đã dám đến thì tự nhiên cũng có một chút thủ đoạn.

Lập tức, thiên địa vờn quanh bốn phía.

Biển ý chí tràn lan vào trong thiên địa.

Ta là thiên địa chỉ linh!

Biển ý chí hóa linh, nhục thân làm thiên địa.

Lập tức, tinh thần xung kích bị đánh tan.

Sắc mặt Lạc Hồn Cốc Chủ chợt biến hóa, nhìn kĩ lại Tô Vũ rồi nhìn quanh tứ phương, âm lãnh nói: "Vạn Pháp vực? Hay là... Thiên địa?"

Đến cấp độ này của gã hiển nhiên có thể phát hiện vấn đề ngay.

Gã cảm nhận được đối phương muốn áp chế mình.

Gã khẽ cười lạnh: "Ta chính là đại đạo hợp nhất, áp chế ư? Không tồn tại điều đó!"

Ta chính là đạo, đạo chính là ta, ngươi áp chế ta kiểu gì?

Ta đã thoát ly một nửa khỏi thời không trường hà.

Cũng coi như là một loại linh nhục hợp nhất, đạo thể hợp nhất.

Gã bước từng bước về hướng Tô Vũ, lúc này trong lòng gã cũng rất kinh ngạc, một vị cường giả 31 đạo, hình như còn là người khai thiên, vì sao ta chưa bao giờ thấy qua?

Từ đâu mà đến?

"Ngươi dường như không phải người trong đây... Chẳng lẽ... người tới từ bên ngoài?"

Gã cũng không quá chắc chắn!

Giờ phút này, một cỗ lực lượng ngút trời càn quét trong toàn bộ thiên địa, nháy mắt đã hóa thành biển lớn, như đồng nhất với biển ý chí. Lạc Hồn Cốc Chủ nhắm mắt, thân thể đột nhiên biến mất.

Phút chốc, gã xuất hiện lần nữa, tựa như sóng lớn đánh cho toàn bộ thiên địa long trời lở đất.

"Biển ý chí dung nhập thiên địa? Hóa thân thành linh? Nhục thân thiên địa?"

Từng lời nói thốt ra chất chứa sát ý ngập trời, quá lớn mật!

Ngươi cho rằng ta không giết được ngươi ư?

Nực cười!

Giờ phút này, gã cũng không thèm để ý tới lai lịch của tên này nữa.

"Ngươi quá xem thường ta!"

"Giáng lâm!"

Âm!

Một tiếng vang chấn động, dưới ánh mắt rung động của Tô Vũ, nơi xa Lạc Hồn Cốc vốn rất to lớn bỗng chốc thu nhỏ, phút chốc từ trên trời giáng xuống, mang theo khí tức cường đại vô song!

Lúc này, Lạc Hồn Cốc lại biến lớn đập vào thiên địa của Tô Vũ, tiếng nổ rền vang, thân thể Tô Vũ rung động kịch liệt, hắn phun ra một ngụm máu tươi, toàn bộ bầu trời bị nhuộm thành màu đỏ!

Lạc Hôn Cốc lập tức thu nhỏ, hóa thành một thứ giống như nghiên mực, rơi vào tay Lạc Hồn Cốc Chủ.

Gã nở nụ cười, cầm nghiên mực trong tay, nói khẽ: "Ngươi biết cấm địa cường đại, vậy có biết vì sao cấm địa lại cường đại không? Ngươi dựa vào 31 đạo lực lượng liền muốn chém giết với ta sao?"

Nghiên mực trong tay ga lan ra khí tức vô cùng cường đại.

Giờ phút này, thân thể Tô Vũ hiển hiện, nhìn về phía đối phương, đáy mắt chất chứa vẻ ngưng trọng.

Đây chính là cấm địa sao?

Nghe nói, cấm địa có bảo vật, có cái là do đại đạo hiện ra, có cái chính là thiên địa không hoàn thiện, người nơi này không cách nào mở thiên địa hoàn chỉnh nhưng lại có kê giống như Pháp, lúc trước không có Thời Gian Chi Chủ ở đây thì ông ta cũng mở ra Vạn Pháp lĩnh vực.

Rất cường đại!

Bởi vì những Cấm Địa Chi Chủ này khó mà tiến thêm một bước nên họ đều đặt tinh lực vào cấm địa, nghe nói, những cấm địa này còn có thể xuyên qua Thiên Môn.

Sắc mặt Tô Vũ hơi ngưng trọng, khóe miệng hắn chảy máu, đây là lần đầu tiên hắn tao ngộ cường địch từ sau khi mở thiên địa. Vừa tiếp xúc đã bị đánh cho thiên địa đều hơi hơi nhịn không được.

Cấm Địa Chi Chủ quả nhiên rất cường đại!

Tô Vũ không lên tiếng.

Đúng lúc này, một tiếng hét thảm truyền đến.

"Aaaaaa..."

Tiếng kêu đau đớn truyền ra, Minh Thổ phối hợp thêm Tu La Sử, Võ Vương, ba người liên thủ đã giết chết Địa Hồn Sử trong lúc Tô Vũ tiếp xúc cùng Cấm Địa Chi Chủ.

Lạc Hồn Cốc Chủ biến sắc, gã hơi phẫn nộ, hai đại sứ giả đã chết.

Tu La Sử làm phản rồi!

Tiếp tục như thế, tam đại sứ giả còn lại rất nhanh sẽ vẫn lạc, gã giận dữ nhìn về phía Tô Vũ, thời gian ngắn đánh giết tên này thì hơi khó khăn, nhưng thuộc hạ của gã không thể chờ được lâu như vậy.

Ngay một khắc này, gã đột nhiên gào thét thê lương.

"Mau tới!"

Rác!

Hư không vỡ vụn, một cỗ dao động đặc thù xuyên thủng đất trời, bốn phía những kẻ yếu đều nhao nhao chảy máu thất khiếu.

Mà ngay trong thời khắc này, ở hẻm núi bên ngoài cấm địa có một đạo khí tức ngập trời bay lên, thanh âm hùng vĩ truyền đến: "Ca ca của ta, ai dám chọc giận ngươi?"

Bình Luận (0)
Comment