Mà ngay trong thời khắc này, ở hẻm núi bên ngoài cấm địa có một đạo khí tức ngập trời bay lên, thanh âm giận dữ truyền đến: "Ca ca của ta, ai dám chọc giận ngươi?"
Hồn Vực Chỉ Chủ!
Chuyện này trước đó Tử Linh Chi Chủ đã từng nhắc nhở Tô Vũ.
Lạc Hồn Cốc Chủ có một vị đệ đệ, cũng chính là Hôn Vực Chi Chủ trong truyền thuyết, đương nhiên trong lời đồn thì vị này chưa tới 32 đạo, hình như chỉ có 30 đạo lực lượng, thế nhưng vị này lại có bản lĩnh hơi đặc thù.
Giáng lâm, phụ thân.
Cùng lúc ấy.
Bốn phương tâm hướng đều có dị động.
Ở Vĩnh Sinh Sơn, Pháp hơi nhướng mày, ai dám tiến đánh Lạc Hồn Cốc?
Ông ta vừa muốn dò la xem xét, bên tai chợt truyền đến tiếng cười to: "Ha ha ha, người của ta đi tiến đánh Lạc Hồn Cốc! Pháp, còn không mau tới cứu viện Lạc Hồn Cốc!"
Pháp lập tức hành quân lặng lẽ!
Cút mẹ nó luôn đi!
Nếu thật sự là người của ngươi thì kẻ đầu tiên bị đánh sẽ là ta.
Đây là muốn dụ ta đi, sau đó tiến đánh Vĩnh Sinh Sơn sao?
Mặc dù ông ta có thể na di nhưng giờ phút này độ khó của việc na di rất lớn, bởi vì có người đang đối nghịch với ông.
"Pháp, mau giao Văn Ngọc ra, nếu không người của ta chiếm lĩnh Lạc Hồn Cốc xong, lập tức sẽ tới giết ngươi!"
Pháp căn bản không để ý tới Văn Vương.
Người của ngươi?
Ngươi nói Võ Vương sao?
Ha hai Võ Vương có thể chiếm lĩnh Lạc Hồn Cốc, vậy thì cấm địa đừng mong lăn lộn thêm nữa, huống chỉ có vẻ như Hỏn Vực Chi Chủ cũng đang chạy đến.
Dù cho đối phương thật sự chiếm được Lạc Hồn Cốc thì cũng đâu liên can gì tới mình?
Ngược lại... bên kia tử khí trùng thiên, tựa như là người của Tử Linh Địa Ngục xuất thủ, Pháp khẽ nhíu mày, Tử Linh Chi Chủ không chịu nổi cô đơn sao?
Quả nhiên!
Sau một khắc, ông ta đã có thể xác định là do người của Tử Linh Địa Ngục làm.
Bởi vì ngay một khắc này ở phía đông, Tử Linh Chi Chủ cười lạnh, đột nhiên tử khí bao trùm thiên địa, thanh âm hùng vĩ vang vọng đất trời: "Không nên nhúng tay, cần gì phải thế chứ?"
Oanh!
Một cỗ tử khí ngập trời nương theo lực lượng thiên địa càn quét tứ phương, đảo loạn toàn bộ thiên địa, một chút khí tức cường giả mơ hồ hiển hiện, trong nháy mắt lại biến mất, hoàn toàn bị Tử Linh Chi Chủ đảo loạn hư không!
"Muốn chết!"
Có tiếng quát lạnh truyền ra nhưng nhất thời lại không làm gì được đối phương, truyền tống cũng không được.
Vậy thì chỉ có thể để bản tôn tới!
Chuyện này thì cần thời gian.
Thiên Khung Sơn.
Thiên Khung Chi Chủ đang chơi với đại ấn khẽ nhíu mày, Kiếm Tôn liên thủ cùng bọn gia hỏa này sao?
Kiếm Không lựa chọn nương tựa vào nhóm người này ư?
Lựa chọn Tử Linh Địa Ngục?
"Xảy ra chuyện gì thế?"
Bên tai truyền đến thanh âm hiếu kì của Nhân Hoàng.
Thiên Khung Chi Chủ thản nhiên đáp: "Có người tiến đánh Lạc Hồn Cốc, chơi vui lắm.
Ngươi muốn tới chơi không?"
"Được rồi... Mạnh như vậy thì là ai nhỉ? Hai đệ đệ của ta à?"
"Không phải... Là một người mới..."
Nói xong, mi tâm của ông lộ ra một con mắt nhìn lại bên kia, chất chứa nghỉ hoặc: "Tứ đại Đế Tôn của Tử Linh Địa Ngục, hừm... tựa hồ còn có lực lượng thiên địa?"
Lực lượng thiên địa của Tử Linh Địa Ngục hay là của người mới kia?
"Thực lực gì?" Nhân Hoàng hỏi.
"31 đạo!"
"Ổ!" Nhân Hoàng mặc kệ, không có quan hệ gì với Tô Vũ cả, Tô Vũ chỉ là 20 đạo lực lượng, mới đi nửa năm, trong cổng hai tháng sao có thể tăng lên 11 đạo, 5 ngày 1 đạo à?
Đừng có đùa!
Đến cấp độ của Tô Vũ thì dù có là thiên tài đi chăng nữa cũng không thể như vậy được.
Trong cổng có đánh nhau ư?
Nhân Hoàng hả hê nói: "Náo nhiệt đấy, hay là ngươi đi xem thử một chút, tiếp sóng hiện trường cho ta"
"Ha ha! Bản tọa lười quản mấy chuyện nhàn hạ này!"
Thiên Khung Chi Chủ thấy Nhân Hoàng thật sự không quá để ý, ngẫm nghĩ hỏi lâu cũng không nói gì, có lẽ mọi chuyện thật sự không liên quan gì tới gia hỏa này.
Cũng phải, có thể dính líu gì tới y chứ?
Nhân Hoàng không thèm để ý, dù sao không phải Tô Vũ là được, bất quá chuyện lớn như vậy có lẽ Tô Vũ sẽ đi tham gia náo nhiệt, y vẫn phải cẩn thận một chút.
Bên ngoài Lạc Hồn Cốc.
Đại chiến bộc phát.
Lạc Hồn Cốc Chủ triệu hoán đệ đệ của gã mà chẳng cần quản thể diện gì nữa.
Tô Vũ vẫn bình tĩnh du tẩu ở biên giới, lực lượng đại đạo càn quét thiên địa, trong nháy mắt đã giết ra. Âm!
Lại là tinh thần lực cường đại cuốn tới, xung kích tứ phương.
"Hóa vực!"
Tiếng quát lạnh vang xa, sau một khắc, tinh thần của Tô Vũ hơi hoảng hốt nhưng thanh tỉnh rất nhanh, phút chốc hắn đã xuất hiện trên biển lớn, mà đối diện, Lạc Hồn Cốc Chủ cũng hiện ra trong hư không.
"Ngu muội!" Lạc Hồn Cốc Chủ hừ lạnh: "Thật sự cho rằng nạp đạo nhân thể là giống như ngươi ư?"
Chỉ trong giây lát, Tô Vũ giống như thoát ly thiên địa của chính mình rồi xuất hiện ở một nơi không phải thiên địa mà là một loại đại đạo lĩnh vực.
Lúc này, Tô Vũ còn chưa kịp phản ứng, đối phương đã mau chóng hiển hiện đâm tới một kiếm, khiến cho thân thể Tô Vũ đau nhức kịch liệt.
Tô Vũ cúi đầu nhìn ngực của mình, một thanh đoản kiếm đã xâm nhập trái tim nhưng không có huyết dịch chảy ra, chỉ có vật thể như dòng nước nhàn nhạt phun trào.
Ý chí tinh thần!
Tô Vũ cấp tốc rút lui, mà Lạc Hôn Cốc Chủ không ngừng tới gần, chất chứa lãnh ý khôn cùng.
"Định!"
Tựa hồ trong chớp mắt Tô Vũ bị cố định, lại thêm một kiếm đánh tới, Tô Vũ khẽ quát muốn dẫn dắt lực lượng thiên địa nhưng hắn lại phát hiện không cách nào dẫn dắt được.
Sắc mặt hắn lúc này mới khẽ biến.
Lạc Hồn Cốc Chủ lạnh lùng nói: "Dẫn dắt lực lượng thiên địa sao? Ngươi mơ đẹp quá, giờ phút này, ngươi đang ở trong tinh thần lĩnh vực của ta, ngươi và ta đều là ý chí tinh thần, đây chính là chém giết ý chí và tinh thần!"
Ngươi thật sự tưởng rằng ta chỉ ăn không ngồi rồi sao?
To gan lớn mật!
"Ý chí tinh thần?"
Tô Vũ lập tức minh ngộ, sau một khắc, thương thế của hắn khôi phục lập tức, hắn hừ khẽ một tiếng, giam cầm bị phá vỡ.
Đối phương hơi kinh ngạc: "Ngươi nắm giữ được rồi?"
Tô Vũ đã hiểu.
Đây là tiểu không gian, hoặc có thể nói là tinh thần không gian, ta trải qua thứ này quá nhiều lần rồi. Đúng thế, chuyện này hệt như giấc mơ khi còn bé của hắn, mỗi một lần đều là mình bị giết, nhưng khi đó không cường đại như bây giờ mà thôi.
Sao Tô Vũ lại không hiểu thứ này?
"Thiên địa trấn áp!"
Một tòa thiên địa hư ảo hiển hiện, tiếng ầm âm vang xa dữ dội trấn áp về phía đối phương.
"Văn Minh Chỉ Hỏa, thiêu đốt!"
Uỳnh!
Trên biển, hỏa diễm sôi trào.
Lạc Hồn Cốc Chủ cấp tốc tiêu diệt hỏa diễm, vẻ mặt vô cùng bất ngờ: "Không nghĩ tới ngươi cũng là người trong đạo này!"
Tu giả thông thường dù cho có thủ đoạn nghịch thiên, vừa tiến vào cũng sẽ cần thời kỳ thích ứng, mà chừng ấy thời gian đã đủ để gã xử lý đối thủ, thế nhưng người này vừa tiến vào liền biết.
Cực kỳ ngoài dự liệu.
Hiển nhiên, người này không phải lần đầu tiên kinh lịch, điều đó khiến dự định tốc chiến tốc thắng của Lạc Hồn Cốc Chủ bị sai hụt, gã lập tức nhíu mày, tên này không dễ xử lý!
Mà ngay một khắc ấy, bên ngoài vang lên tiếng hét thảm.
Vị sứ giả thứ ba bị giết.
Lạc Hồn Cốc Chủ nhíu mày, rất nhanh gã hừ lạnh, đâm tới một kiếm về hướng Tô Vũ, đồng thời trong lúc đó có ngàn vạn kiếm hiển hiện.
Tinh thần lực của Tô Vũ rung chuyển.
Oanh!
Vô số thư tịch hiển hiện hóa thành Văn Minh Chí, vô số Tô Vũ hiện ra không ngừng đánh về phía đối phương, kiếm đối người.
Lúc này, trong tay Tô Vũ cũng hiện ra một quyển sách.
Lật giấy, một Tô Vũ hiển hiện, lại lật giấy, thêm một Tô Vũ hiển hiện...
Từng Tô Vũ nắm giữ các loại lực lượng đại đạo cấp tốc đánh về phía đối phương.
Lạc Hồn Cốc Chủ thầm mắng một tiếng.
Hóa ra gia hỏa này có nhiều thủ đoạn như thế, cảm giác còn khó quấn hơn cả lúc nãy, đáng chết!
Thủ đoạn công kích ở đây đều là một chút thủ đoạn huyễn hóa nhưng nếu đối phương nắm rõ, vậy thì mọi sự sẽ rất khó.
Hiển nhiên là đối phương cũng biết.
Hơn nữa còn rất nhuần nhuyễn, bên ngoài chưa từng thấy hắn sử dụng bao giờ.
Thật sự là đụng trúng cường địch.