Sắc mặt Lạc Hồn Cốc Chủ trắng bệch, gã nhìn về phía Tô Vũ.
Gã cực kỳ thống khổ, mặc dù cường đại nhưng đau đớn như vậy vẫn khiến gã không cách nào tập trung, lực lượng đại đạo đang vô cùng tán loạn.
Giờ phút này, gã đã hiểu được ý đỏ của Tô Vũ.
Một khi thiêu đốt đến mức ngươi không cách nào tập trung tỉnh lực phòng hộ, vậy thì dù ngươi mạnh hơn ta, ngươi cũng sẽ bị thiêu chết trước.
Ta không được, chẳng lẽ ngươi có thể sao?
Gã nhìn về phía Tô Vũ, lúc này, Tô Vũ lại bày ra vẻ mặt hưởng thụ và nở nụ cười đây yêu nghiệt.
Đúng vậy, ấn tượng duy nhất lưu lại cho Lạc Hồn Cốc Chủ chính là yêu nghiệt!
Dường như Tô Vũ đang rất hưởng thụ loại tra tấn này.
Hắn thấy Lạc Hồn Cốc Chủ nhìn qua bèn cười nói: "Hoặc là mở ra phong ấn, hoặc là các ngươi mất sạch nhục thân, thực lực suy yếu, bị Võ Vương bắt giữ, sau đó phải chết không cân nghi ngờ! Ở lại đây chịu đựng cùng ta đi, có lẽ ta sẽ chết trước... như thế các ngươi sẽ thắng"
Lạc Hồn Cốc Chủ nhịn xuống thống khổ, khẽ nói: "Ngươi là ai?"
"Tô Vũ!"
"Tô Vũ?" Khí tức của Lạc Hồn Cốc dần hỗn loạn: "Tô Vũ... Ngươi... là người vạn giới?"
"Phải!"
"Các ngươi... thật to gan..."
Mặt gã vặn vẹo, mà đệ đệ của gã đã bị hỏa diễm bao trùm, đang phải giãy giụa kịch liệt, thống khổ kêu gào: "Ca ca... Giết... Giết hắn!"
"Chịu đựng!" Lạc Hồn Cốc Chủ cắn răng: "Chờ hắn sụp đổ... Chúng ta sẽ thắng! Hoặc là chờ đến khi những người khác tới... Bọn họ sẽ không trơ mắt nhìn chúng ta chết đi.."
Hỏa diễm biến thành màu đen, đốt cho ba người đều toát ra khói đen.
Sắc mặt Lạc Hồn Cốc Chủ biến hóa, gã vung tay lên cưỡng ép kéo Hồn Chủ xuống bên người, khẽ nói: "Tiếp tục dung hợp..."
"Ca ca... Ta... Ta không được... Quá thống khổ... Ta sẽ... tán loạn..."
Y muốn dung hợp, thế nhưng tỉnh lực của y không cách nào tập trung nổi.
Lạc Hồn Cốc Chủ bắt đầu hoảng sợ.
Nơi xa, Tô Vũ mỉm cười, huyễn hóa ra một cái đùi gà rồi dùng hỏa diễm để nướng, mùi thịt thơm phức nức mũi, hắn vừa nướng vừa gặm, cười nói: "Ta thích phương thức chiến đấu như vậy... Mặc dù rất thống khổ nhưng cũng rất thoải mái, không phải sao?"
"Ta vốn muốn để Võ Vương đánh chết các ngươi... Các ngươi lại cứ một mực đòi đấu với ta...
Tô Vũ nhe răng, bỗng nhiên hít sâu: "Thật là thống khổi Rất lâu rồi ta không thể nghiệm được cảm giác này, shhh... đau đớn hơn những gì ta tiếp nhận trước đó nhiều, ta... có thể sẽ không kiên trì nổi!"
"Ngươi... rốt cuộc ngươi muốn thế nào?"
Lạc Hồn Cốc Chủ giãy giụa, khẽ nói: "Ngươi muốn cái gì mới có thể rút đi?"
Mặc dù Tô Vũ nói hắn không chịu nổi, nhưng Lạc Hồn Cốc Chủ lại không muốn tiếp tục thêm nữa, nếu còn kéo dài, đệ đệ của gã sẽ chết, bởi vì y đã không chịu nổi.
"Ta muốn mạng của các ngươi!"
Tô Vũ nhe răng đáp: "Hoặc là cắt rời đại đạo, nối tiếp với thiên địa của ta, thế nào?"
"Cắt rời đại đạo?" Lạc hỏn Cốc chủ thống khổ nói: "Không có khả năng... Ngươi biết cái øì gọi là nạp đạo nhân thể không? Cắt đạo cũng chính là muốn mạng ta! Rõ là ngươi bảo ta đi tự sát!"
Tô Vũ khẽ giật mình: "Thật sao?"
Ta thực sự không biết đấy!
"Hừ!" Lạc Hồn Cốc Chủ hừ lạnh, đương nhiên, đó chính là đạo thể hợp nhất mà.
Nếu bây giờ gã đoạn đạo thì chắc chắn phải chết.
Bằng không, sao không thấy có cường giả bậc này đi thiên địa của người khác?
Tử Linh Chi Chủ cường đại thì cũng không thấy hắn có thể thu phục nổi siêu hạng.
"Vậy thì cố chịu đi! Nếu các ngươi chết rồi, ta cũng có thu hoạch!"
Tô Vũ cười, tiếp tục chờ đợi.
Hồa diễm càng thêm hung mãnh.
Xèo xèo!
"Ca ca.." Hồn Chủ bỗng nhiên phát ra thanh âm thống khổ, mà lại chất chứa ý cười, "Ta... Nhịn không qua được hắn... Ca ca... Ngươi vẫn một mực che chở ta nên dường như ta không còn nhiều vốn liếng để tiếp nhận thống khổ.."
"Ta biết, ngoại nhân không dám đánh Hồn Vực cũng là do có ca ca che chở ta... thế nên mấy năm qua ta giáng lâm phụ thân người khác, đã giết không ít người mà vẫn bình an vô sự... Sự tồn tại của ca ca... Mới là ta căn bản để Hồn Vực chúng ta vững chân.."
Cường giả 30 đạo rất mạnh, nhưng so với siêu hạng chân chính thì vẫn có chênh lệch không nhỏ, mà Hồn Chủ am hiểu phụ thân, kỳ thật rất nhiều cấm địa chán ghét y, bởi vì gia hỏa này thường xuyên phụ thân một số người của cấm địa, một khi phụ thân thì bí mật gì cũng sẽ bại lộ, còn có kẻ dứt khoát bị y thôn phệ.
Bất quá, y có một vị ca ca siêu hạng 32 đạo!
Cho nên, Hồn Vực mới có thể đứng vững sừng sững, không ai dám trêu chọc.
Miễn cho đắc tội hai huynh đệ này.
Nhưng bây giờ Hồn Chủ biết có khả năng y không vượt qua được tên điên ở đối diện.
Vẻ mặt Lạc Hôn Cốc Chủ kịch biến, gã cắn răng: "Ta sẽ mở ra cấm chế..."
"Không... mở ra thì ca ca... cũng sẽ chết! Hiện tại, mở ra... chúng ta sẽ không địch lại Võ Vương.."
"Ca ca... Ta... không được, thôn phê ta đi... ha ha.. giết chết Tô Vũ... Chúng ta bèn thắng!"
"U!" Lạc Hồn Cốc Chủ kinh hãi.
"Nghe ta đi... ha ha... Ta vốn dĩ phải chết từ rất nhiều năm trước, nhục thân của ta đã sụp đổ, biển ý chí cũng sụp đổ, vẫn luôn là ca ca kéo dài cho ta... Nhưng ta không muốn ca ca vì ta thêm nữa..."
Sau một khắc, một vòng quang mang cưỡng ép xông vào thân thể Lạc Hồn Cốc Chủ.
Lạc Hồn Cốc Chủ biến sắc!
Oanh!
Lực lượng ngập trời tràn lan, ý chí lực tinh thần mạnh mẽ bạo phát thoát ra.
"Ca ca tốt của ta... Ta đi trước một bước... loạn thế này... quá hành hạ con người..."
Âm ảm!
Một cái bóng mờ hiển hiện, chất chứa dáng vẻ như được giải thoát, lúc này hư ảnh nhìn về phía Tô Vũ, cười khẽ: "Ta không phải bị ngươi giết, ta vĩnh viễn cũng sẽ không bị người khác giết chết, ta là sự tỏn tại bất tử bất diệt... Tô Vũ đúng không, ta chờ ngươi!"
Uỳnh!
Hư ảnh vỡ nát!
"Không!" Khí thế của Lạc Hỏn Cốc Chủ phóng đại, gã gào thét đầy thê lương.
Tô Vũ vẫn giữ biểu tình hờ hững.
Hắn cấp tốc lui lại, tránh khỏi truy sát của Lạc Hỏn Cốc Chủ.
Huynh đệ tình thâm?
Có liên quan gì với ta đâu?
Người nơi này muốn đi ra ngoài giết chóc diệt thế.
Vậy ta bèn tiến vào đây để giết chóc, diệt thế!
Hồn Chủ, vị cường giả khai sáng cấm địa với 30 đạo lực lượng đã tự nhận không vượt qua được Tô Vũ, lựa chọn triệt để dung nhập thân thể ca ca của y, giúp Lạc Hồn Cốc Chủ thêm cường đại.