Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3758 - Chương 3758: Chứng Minh Thân Phận.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3758: Chứng Minh Thân Phận.
 

Văn Ngọc hỏi: "Ngươi nói Nhân Đạo Thánh Địa có thể đối phó với ta, bọn họ sẽ đối phó với ta như thế nào? Ta che giấu trung tâm thiên địa rất kĩ, trừ khi ta chết, nhưng nếu ta chết thì ta sẽ tự bạo, vậy bọn họ cướp lấy trung tâm thiên địa của ta thế nào?"

Nàng không tin tưởng lắm.

Tô Vũ cười lạnh: "Đừng quá tự tin. Tự bạo chỉ có ích khi ngài chết mà trung tâm không bị cướp lấy, nếu không ngài tự bạo thì được gì chứ? Trung tâm thiên địa của ngài khó tìm, nhưng thực ra cũng có cách dễ dàng tìm được"

Văn Ngọc không phục: "Vậy ngươi tìm cho ta xem"

"Không khó, chỉ cần Pháp đủ liều thì tuyệt đối có thể tìm được"

"Ngươi nói đi"

Văn Ngọc vẫn không tin.

Tô Vũ mỉm cười: "Làm khai thiên giả lâu thì tự nhiên sẽ có chút hiểu biết. Pháp chỉ cần làm một chuyện thì trung tâm của ngài sẽ chủ động xuất hiện"

"Mau nói đi"

Văn Ngọc nóng nảy, sao lại nói nhảm nhiều thế?

"Đơn giản thôi, rút ra lực lượng thiên địa thì trung tâm sẽ lộ ra'"

Tô Vũ giải thích: "Tuy rằng các ngươi khai thiên không muộn nhưng thiên địa không hoàn chỉnh, hơn nữa tranh đoạt lẫn nhau, khả năng khống chế thiên địa không cao, không hiểu sâu. Pháp chỉ cần rút toàn bộ lực lượng trong thiên địa ra, hóa thiên địa thành lĩnh vực rỗng, vậy thì trung tâm của ngài và ông ta sẽ đều xuất hiện. Đương nhiên, khi đó trung tâm của ông ta sẽ cường đại hơn nên ngài nhất định sẽ bị cắn nuốt"

"Rút ra ư?

Văn Ngọc nghỉ hoặc nhíu mày: "Rút ra thế nào? Ta không đáp ứng rút 30% lực lượng địa bàn của ta ra, hắn rút ra phần mình khống chế thì ta sẽ có thể giết hắn"

Tô Vũ lắc đâu: "Ngài cho rằng khai thiên giả cái gì cũng làm được ư? Ta hỏi ngài nhé, khi 70% lực lượng thiên địa tiêu tán thì ngài còn bao nhiêu lực lượng?"

Tô Vũ tính toán rồi nói: "Hiện tại Pháp đại khái đang có lực lượng 32 đạo, đây còn là lực lượng khi ông ta không khống chế thiên địa hoàn toàn, nói cách khác, lực lượng ông ta khống chế đủ để phát huy ra lực lượng 32 đạo, còn ngài mất đi chỗ dựa là ông ta thì cũng lắm chỉ có lực lượng 30 đạo, mà cũng có khả năng còn ít hơn.

Khi ngài không còn lực lượng 32 đạo, vậy ngài cảm thấy mình có thể ngăn cản 6 vị mạch chủ liên thủ ư? Đừng đùa, sáu vị mạch chủ tuyệt đối có thể chém giết được ngài.

Lúc ấy dù ngài tự bạo thì uy lực cũng không lớn, bởi vì không thể khiến toàn bộ lực lượng thiên địa cộng minh"

Văn Ngọc trầm tư, nàng có chút nghỉ hoặc: "Nhưng rút ra lực lượng thì hắn sẽ không có biện pháp khôi phục, những lực lượng thiên địa đó sẽ được bảo tồn thế nào? Hay trực tiếp tiêu hao lãng phí?"

Tô Vũ cười đáp: "Đây là thủ đoạn của Thiên Môn. Thiên Môn cho sứ giả một bộ công pháp hoặc có thể nói là một ý tưởng. Thiên Môn muốn Pháp rút ra tất cả lực lượng, tạm thời thoát ly thiên địa, tìm Văn Vương rồi dùng lực lượng đó tự bạo, giết chết Văn Vương và Võ Vương. Còn sáu vị mạch chủ sẽ đối phó với ngài, khi Pháp giết xong Văn Vương và Võ Vương, lúc ông ta trở về sẽ là lúc ngài chết, hai người ca ca ngài cũng phải chết. Cũng có thể bọn họ sẽ chạy trốn, cái này phải xem vận khí, nhưng dù sao cũng sẽ chẳng có ai ngăn cản"

"Tạm thời thoát ly thiên địa ư?"

Văn Ngọc trầm tư: "Thoát ly tạm thời như thế nào?"

Thoát ly thiên địa không dễ, nếu không thì nàng đã thoát ly rồi.

Tô Vũ cười: "Ngụy niết bàn"

Biện pháp hắn vừa nói cùng loại với thủ đoạn Võ Vương từng nói với Tử Linh Chi Chủ, mà đây lại là biện pháp Nhân Đạo Thánh Địa đưa ra, làm vậy thì vừa có thể giúp Pháp giải quyết đám người Văn Vương, đồng thời không khiến thiên địa hỏng mất.

Sau khi đánh chết Văn Vương Võ Vương và cắn nuốt Thời Gian Sư, Pháp sẽ ở trong thời kỳ suy yếu nhưng thực lực ông ta sẽ nhanh chóng khôi phục, hơn nữa còn sẽ cường đại hơn, sẽ không mất thời gian quá lâu.

"Nguy niết bàn?"

Thời Gian Sư nhíu mày: "Phải làm thế nào?"

"Chuyện này không khó, khi ông ta quyết chiến với Văn Vương Võ Vương, chỉ cần tính kế thích đáng, ca ngài chắc chắn sẽ mắc mưu, chủ động tạo cơ hội cho ông ta, ông ta nạp đạo nhập thể, nạp thiên địa nhập thể, chỉ cần lộ ra xu hướng suy tàn thì ca ca ngài có thể phong ấn ông ta hay không?"

Văn Ngọc ngẫm nghĩ rồi gật đầu: "Có"

"Thậm chí có khả năng sẽ vận dụng lực lượng Thiên Môn, khi ấy Môn sẽ truyền chút lực lượng đến đây hoàn toàn ngăn cách Pháp ở ngoài thiên địa, tạo ra hiệu quả ngụy niết bàn, cũng tức là người này không còn trong thiên địa, đã ngã xuống"

Thời Gian Sư nghi ngờ, nàng lại cắn một miếng sườn dê: "Thật sự có thể làm được ư?"

"Đương nhiên!

Tô Vũ cười nói: "Ngài cho rằng chuyện này là giả ư? Dù sao Môn cũng là một vị cường giả khai thiên nhiều năm, hiểu rất sâu về thiên địa. Có lẽ trước đây kẻ đó có ý tưởng khác hoặc là chưa sống lại nên chưa cho Pháp biết. Trên thực tế, chỉ cần làm vậy thì Pháp có thể giải quyết tất cả phiền toái. Hắn trả giá lực lượng 32 đạo, dù không giết được Văn Vương Võ Vương thì cũng có thể khiến hai người họ trọng thương. Khi đó, ngài phản kháng lại bằng cách nào?"

Thời Gian Sư tự hỏi một chút, rốt cuộc biện pháp như vậy có thể thành công hay không?

Theo lý thuyết thì là có thể nhưng sẽ rất nguy hiểm, nếu thất bại thì có khả năng sẽ có chút phiền toái.

"Nhân Đạo Thánh Địa tính kế cả ca ca ta ư?"

Tô Vũ bật cười: "Dù ca ca ngài không trúng kế thì Võ Vương cũng sẽ mắc bẫy. Hơn nữa bọn họ không thể không vào bẫy, chỉ cần Pháp biểu lộ thái độ muốn giết ngài thì bọn họ chắc chắn sẽ mắc câu. Nếu không phải vì ngài thì Văn Vương cũng không cần dây dưa với Pháp mãi như vậy"

Văn Ngọc khổ sở: "Đúng, nếu không phải vì ta, ca ca ta hành động một mình thì tình cảnh sẽ không như thế, nói không chừng hắn cũng khai thiên cả ở đây và ở vạn giới"

Ít nhất y sẽ không kém ngươi!

Văn Ngọc nói thầm, trong lòng hơi khó chịu nhưng nàng chẳng còn cách nào khác trừ việc tự bạo ngay lập tức, nhưng nàng không nỡ cứ như vậy mà chết đi, nàng mà chết thì ca ca cũng sẽ không vui vẻ.

Tô Vũ lại nói: "Vậy nên chỉ cần Pháp nắm giữ khả năng chết giả thì có thể không kiêng nể gì, ông ta sẽ nhanh chóng đánh chết hoặc đả thương hai người Văn Vương, sau đó ngài cũng chết chắc rồi!"

"Nếu ta cắn nuốt trung tâm thiên địa của hắn khi hắn đang giả chết thì sao?"

"Vậy ngài sẽ thắng!"

Tô Vũ mỉm cười: "Nhưng ngài có cơ hội không? 6 vị mạch chủ, hơn trăm vị chủ nhân quy tắc, có không ít người là nhất đẳng cảnh, ngài có thể thắng được bọn họ ư?"

Không thể!

"Nhưng đây chỉ là lý luận, chắc gì Pháp đã dám làm"

Tô Vũ bật cười: "Chưa chắc, chỉ cần tỉ lệ thành công cao thì vì sao không dám? Hơn nữa dù sao Pháp cũng đã khai thiên, Nhân Đạo Thánh Địa không cần lừa gạt ông ta nữa, nếu khiến ông ta chết thật thì Nhân Đạo Thánh Địa sẽ chẳng được ích lợi gì. Có lẽ Pháp sẽ làm vậy thôi"

"Ta đây chết chắc rồi ư?"

"Không phải có ta ở đây sao?"

Văn Ngọc cười mỉa, ta không tin ngươi được, ta cứ cảm thấy ngươi không phải người tốt.

"Haizz"

Tô Vũ thở dài, nữ nhân quá ngốc không tốt, quá khôn khéo cũng không tốt, Văn Ngọc nghĩ quá nhiều, hoài nghi hắn cũng không sai, dù sao cuộc đời của Tô Vũ hắn ly kỳ như thân thoại vậy.

Dù người ưu tú tự nói mình là rác rưởi thì hắn sẽ vẫn ưu tú, ta không thể cứ hạ thấp bản thân mãi đúng không?

Làm cách nào để chứng minh chính mình là người tốt cũng là một vấn đề phiền toái.

Nghĩ vậy, Tô Vũ mở miệng: "Ta sẽ cho ngài xem một đoạn hình ảnh về ca ca mà ngài quen thuộc, thứ này người bình thường khó mà lấy được, ta có nó không biết đã đủ để chứng minh ta là người tốt hay chưa!"

"Cái gì?"

Tô Vũ nhanh chóng mở ra một một đoạn hình ảnh, Văn Ngọc vội mở Thiên Môn ra xem, sau đó nàng cực kỳ sửng sốt.

Hình ảnh là trong hư không, có hai người ở đó. Giờ phút này, một người cưỡi trên cổ một người khác, điên cuồng đánh đối phương...

Văn Ngọc há hốc mồm, lẩm bẩm: "Tinh Vũ đại ca đánh ca ca... Hình như ta có chút ấn tượng với chuyện này, đây là... Thái Sơn ca ca quay lại, lần đó ca ca ta uống quá nhiều, nói là Tinh Vũ đại ca khôn khéo nhưng Tinh Nguyệt tỷ tỷ lại là đứa ngốc, nhất định không phải do một cha mẹ sinh ra. Hắn còn nói Tinh Vũ đại ca đầu óc có vấn đẻ, lúc trước chỉ nói cho vui thôi, kết quả lại tự biến chính mình thành thánh nhân của Nhân tộc"

Sau đó y đã bị đánh.

Vẻ mặt Văn Ngọc đại ra: "Ngươi lấy từ đâu ra vậy?"

"Võ Vương cho"

"Cũng đúng, trừ Thái Sơn ca ca ra thì những người khác không có. Ta cũng chưa kịp quay lại. Sau đó đại ca và Tinh Vũ đại ca đánh hắn vài trận mà cũng không lấy được"

Văn Ngọc khó hiểu: "Tại sao Thái Sơn ca ca lại cho ngươi? Ngày trước có một đoạn thời gian ngày nào đại ca cũng đánh hắn mà hắn còn không cho, chết cũng không giao ra, sao hắn lại cho ngươi?"

Quá cổ quái!

"Bị nhân cách đầy mị lực của ta mê hoặc!"

"Đồ không biết xấu hổ!"

Văn Ngọc nhỏ giọng nói, rồi nàng bỗng nhiên hứng khởi hỏi: "Có thể cho ta sao chép một phần không?"

Tô Vũ câm nín.

Chúng ta đang bàn chuyện nghiêm túc đấy.

"Thế này đã đủ để chứng mình thân phận của ta chưa?"

Bình Luận (0)
Comment