Đúng lúc này, Tô Vũ bỗng nhiên lên tiếng: "Cấm địa đánh tán tu không cố ky. Tán tu phản kích thì lại sợ không dám giết, nếu giết người cấm địa thì sẽ bị trả thù. Ta thì chẳng sợ gì cả, nếu kẻ nào bị ép đến đường cùng rồi giết người cấm địa cũng không sao, hãy gia nhập Vạn Kiếp Sơn đi. Ta sẽ che chở các ngươi"
Tử Linh Chi Chủ cũng bình thản nói: "Kẻ nào tu luyện Tử Linh đại đạo cũng có thể gia nhập Tử Linh Địa Ngục"
Một vài tán tu khẽ biến sắc, bọn họ đã động tâm.
Đúng vậy, người cấm địa ra tay thì không sợ gì cả, nhưng chúng ta thì e ngại không dám giết thì sợ bị trả thù.
Tuy Vạn Kiếp Sơn mới vừa thành lập nhưng thu nhận rất nhiều tán tu, không có gì cần kiêng kị.
Nhưng tán tu cũng biết làm vậy sẽ rất rất nguy hiểm.
Có người cười lạnh: "Vạn Kiếp Sơn có thể tồn tại ra khỏi Thiên Môn hay không còn chưa biết đâu!"
Các tán tu lập tức lo sợ, cũng đúng, Vạn Kiếp Sơn bị các đại cấm địa nhằm vào, gia nhập thì sẽ rất nguy hiểm.
Tô Vũ không cho là đúng: "Hy vọng các ngươi không bước vào vết xe đổ của Lạc Hồn Cốc và Ma Vực"
Tô Vũ biết tâm tư Văn Ngọc.
Nàng muốn giải quyết tán tu trước, tốt nhất là có thể nạp vào thiên địa, cường hóa chính mình ngay trước mắt cấm địa.
Tuy rằng tán tu không mạnh nhưng số lượng không ít, hơn 300 vị cường giả nhị đẳng trở lên mà liên thủ thì sẽ là một cỗ thế lực không yếu, chỉ thiếu một vị thủ lĩnh cấp bậc chủ nhân cấm địa mà thôi.
Các cấm địa thì không coi trọng tán tu.
Nếu đã vậy thì Tô Vũ không ngại thu nạp một đám.
Văn Ngọc dụ dỗ đối phương tiến vào Vĩnh Sinh Sơn không có ý tốt, đương nhiên trước khi bại lộ thì nàng sẽ không xuống tay, nhưng nếu bại lộ... Những người tiến vào thiên địa của nàng không chết thì cũng bị lột da.
Có kẻ không kiên nhẫn lạnh lùng thúc giục: "Tán tu chỉ là việc nhỏ, nhanh giải quyết đi. Giải quyết xong rồi thì phân chia danh ngạch, tắn tu nên làm gì thì làm đó đi"
Lần này còn có mấy đại sự khác cần phải làm.
Tỷ như Văn Ngọc, Văn Vương và thậm chí là Tử Linh Địa Ngục.
Một đám tán tu mà thôi, không đáng để vào mắt, có ra ngoài hay không cũng chẳng Sao.
Vài người nghĩ rằng tốt nhất là để đám tán tu ở đây chờ chết, không chia cho chút danh ngạch nào, bởi dù sao tuy vạn giới có nhiều sinh linh nhưng không nhiều cường giả,.
Văn Ngọc mỉm cười: "Nếu chư vị không có ý kiến thì giải quyết vấn đề tán tu trước. Bọn họ cũng là người phe ta, tuy không vào cấm địa nhưng tồn tại cùng một thời đại. Sao phải chặt đứt hy vọng của mọi người?"
Giờ phút này, dù nàng muốn tán tu giết hại lẫn nhau, chém giết cấm địa nên vẫn đứng ra nói chuyện vì đám tán tu. Các tán tu bỗng nhiên cảm thấy kỳ thật Pháp không tồi chút nào.
Cùng lúc đó.
Giữa đám tán tu có các lão giả luôn quan sát Văn Ngọc, giờ phút này, có người truyền âm nói: "Các vị có cảm thấy Pháp không ổn hay không?"
"Không ổn?"
"Không thấy vậy, nhưng không thấy Nhật Nguyệt đâu cả, các ngươi thấy không?"
"Không"
"co Mấy người đều cảm thấy ngưng trọng, Nhật Nguyệt đi đâu rôi?
Một bên khác cũng có người truyền âm: "Hắc Nguyệt không ở đây. Rốt cuộc Vĩnh Sinh Sơn đã xảy ra chuyện øì, hiện tại không ai biết, không biết hắn đang trốn hay là đã chết. Hay là tiến vào tra xét đi. Nếu Pháp đã để chúng ta đi vào thì đây là một cơ hội"
"co Những người này đang thảo luận, mà ở trong một tòa cấm địa, trong đầu một vị chủ nhân cấm địa vang lên thanh âm một người: "Chú ý, tên Tô Vũ này có khả năng chính là Tô Vũ vạn giới. Không phải là tốt nhất, nếu đúng thì sẽ rất nguy hiểm"
Thật đáng sợ!
Trong thanh âm hư ảnh từng xuất hiện ẩn chứa sự chấn động, bởi vì càng nhìn Tô Vũ kẻ đó càng thấy quen mắt, dù hiện giờ bộ dáng Tô Vũ đã có chút khác biệt với lúc ở vạn giới nhưng cường giả chỉ xem khí chất. Tô Vũ này rất có thể chính là Tô Vũ vạn giới.
Chuyện này mới là điều đáng sợ nhất!
Sắc mặt vị lão nhân kia thay đổi, truyền âm hỏi: "Thật ư?"
"Ta không dám chắc chắn 100% nhưng khả năng rất lớn"
Ánh mắt lão nhân khẽ biến, nếu là thật thì quả là đáng sợ, một tu giả nữa năm trước không đến 16 đạo, hiện tại đã thành cường giả Hợp Nhất cảnh.
Cấm địa có chút dao động.
Tô Vũ khẽ nhíu mày, hắn cảm thấy có người đang nhìn trộm. Thực ra có không ít người đang nhìn trộm hắn nhưng cảm giác này rất đặc thù, dường như kẻ đó không tồn tại trong không gian này.
"Người Nhân Môn ư?"
Tô Vũ trầm tư, ở đây có sứ giả Nhân Môn, là vị sứ giả kia nhìn trộm hay là tồn tại trong Nhân Môn?
Hắn chú ý quan sát, rốt cuộc cấp trên của Hắc Nguyệt là ai?
Hắc Nguyệt bị hắn tra tấn vài ngày nhưng chưa khai gì cả. Giờ phút này, Tô Vũ vẫn chưa thể xác định được kẻ nào là người phát ngôn của Nhân Môn ở trong Thiên Môn.
Đầu tiên giải quyết tán tu rồi mới đối phó với chủ nhân cấm địa.
Kế hoạch chính thức bắt đầu!
Các tán tu không có lựa chọn khác, chỉ có thể chấp nhận giao thủ để cướp lấy hoặc bị cướp lấy danh ngạch ra ngoài.
Đi ra ngoài muộn thì chỉ có con đường chết.
Một số tán tu nhanh chóng tiến vào Vĩnh Sinh Sơn, đối với cường giả mà nói, thời gian không là vấn đề.
Tô Vũ vẫn cảm thấy bị theo dõi.
Cùng lúc đó.
Sau khi tán tu bắt đầu giao chiến, trong một cấm địa, lão nhân ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, trong đầu lại vang lên thanh âm hư ảnh: "Có vê hắn chính là Tô Vũ. Hắn vào đây rồi đột phá. Nếu thế thì phiền toái lớn rồi đây!"
Lão nhân không hiểu rõ về Tô Vũ vạn giới, lão chỉ thấy ngưng trọng.
Hư ảnh tiếp tục phân tích: "Tô Vũ cấu kết với Tử Linh Chi Chủ, vậy hắn chắc chắn sẽ tìm Văn Vương và Võ Vương, cũng nhất định sẽ cứu viện Văn Ngọc"
Lão nhân truyền âm: "Vậy lần này hắn tới cứu Văn Ngọc ư?"
"Không không. Với tính cách Tô Vũ, hắn sẽ lập mưu rồi mới hành động, bất động tắc đã, vừa động... Chắc chắn sẽ nhanh quá sức tưởng tượng. Chúng ta hồi tưởng lại vài việc gần đây xem. Pháp chiến đấu với Văn Vương, Tử Linh Chi Chủ bắt đầu đối phó Quang Minh Thánh Hổ, sau đó Tử Linh Chi Chủ đại chiến với Không, vậy nên không ai để ý tới trận chiến giữa Văn Vương và Pháp nữa. Không lâu sau, ba người Quyền Thánh ngã xuống, Hắc Nguyệt biến mất"
"Toàn bộ cường giả Nhân Môn cứu viện đã tử vong hoặc biến mất.."
Hư ảnh hỏi tưởng lại những chuyện đã xảy ra gần đây: "Ban đầu Tô Vũ chưa xuất hiện, mãi đến khi Tử Linh Chi Chủ nổi giận liều mạng đánh Không thì hắn mới lộ diện, hắn bỗng nhiên tấn công Long Vực, giết mấy cự long, hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Lúc hắn đến, Pháp và Văn Vương còn chiến đấu không?"
Lão nhân nhanh chóng hồi tưởng nhưng không nhớ rõ. Bởi vì lúc ấy Không và Tử Linh Chi Chủ giao chiến gây ra động tĩnh quá lớn, mọi người đều chú ý đến bọn họ chứ không chú ý đến trận chiến của Văn Vương, bởi vì Văn Vương đã đấu với Pháp quá nhiều lần, mọi người lười xem thêm.
"Ngươi xem đám tu giả Vĩnh Sinh Sơn đó đi"
Hư ảnh nhắc nhở, lão nhân nhanh chóng nhìn về phía Vĩnh Sinh Sơn, lão không thấy gì cả, 6 vị mạch chủ đều ở đó, còn những kẻ thuộc 6 mạch thì lão nhân đều không quá để ý.
Có vấn đề gì sao?
Lão nhân nhìn kỹ một hồi, không phát hiện vấn đề gì.
Hư ảnh lại nói: "Chú ý ánh mắt bọn họ"
Lão nhân cẩn thận quan sát, lão không quan sát Pháp bởi vì Pháp là cường giả, 6 vị mạch chủ thì không cần lo gì cả.
Lão cẩn thận quan sát một phen, sau đó ngập ngừng nói: "Có chút... Sợ hãi?"
Đúng vậy, sợ hãi!
Có vấn đề gì không?
Không! Mạch chủ sợ hãi Pháp là chuyện bình thường.
"Không. Vấn đề ở chỗ, 6 vị mạch chủ ở chung với Pháp vô số năm tháng, trong tình huống bình thường, ở chung lâu như vậy chỉ có kính sợ, sùng bái, khát vọng... Có lẽ cũng sẽ có sợ hãi nhưng Pháp không phải hạng người thay đổi thất thường, chưa từng nghe nói hắn giết chóc lung tung cường giả dưới trướng. Nếu vậy, vì sao cường giả dưới trướng lại sợ hãi?"
Giờ khắc này, sợ hãi là cảm xúc không bình thường.
Hư ảnh thổn thức: "Không thích hợp. Cẩn thận đấy, Pháp này thật sự là Pháp ư? Rốt cuộc Văn Ngọc đã thoát vây hay chưa? Khoảng thời gian đó, Tô Vũ đã ở đâu?"
Lão nhân chấn động: "Ý ngươi là có khả năng Pháp đã xảy ra chuyện, người trước mắt này là Văn Ngọc?"
Không có khả năng, không thể tưởng tượng nổi.
"Ta không dám chắc chắn nhưng nếu đối thủ của Pháp là Tô Vũ vạn giới thì có khả năng này. Tô Vũ vạn giới am hiểu lấy vốn nhỏ đánh cuộc to, lập kế hành động. Hắn tới tham gia hội nghị cấm địa thì đáng lẽ phải biết rằng hắn và Tử Linh Chi Chủ tới đây thì sẽ rất nguy hiểm"
Biết là nguy hiểm nhưng vẫn tới chứng tỏ điều gì?
Chứng tỏ hắn đã có chuẩn bị.
Chuẩn bị thế nào?
Pháp là Văn Ngọc!
Hắn là Văn Vương và Võ Vương đều còn sống, có lẽ đang đợi bên ngoài tiếp ứng.
Thiếu một vị cường địch là Pháp, hơn nữa mọi người còn chưa biết chân tướng, nếu xảy ra chuyện, tuy phe Tô Vũ ít người nhưng rất có thể sẽ gây ra rắc rối lớn.
Hư ảnh không quan tâm đến sự sống chết của cường giả trong Thiên Môn, nhưng cường giả Thiên Môn chết quá nhiều cũng sẽ phiền toái, thực lực vạn giới sẽ nhanh chóng tăng lên.