Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3814 - Chương 3814: Thanh Âm Của Thiên Môn.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3814: Thanh Âm Của Thiên Môn.
 

Kê duy nhất có thể cứu Chú hiện giờ chỉ có Khung!

Sắc mặt Khung biến ảo một chút, tay nắm trường kiếm nhưng vẫn chân chờ, cuối cùng, ông ta chém về phía hai người Tô Vũ.

Đúng lúc này, Nhân Hoàng Ấn đột nhiên chấn động.

Oanh!

Khung hoảng hốt, trường kiếm biến mất, ngay sau đó ông ta lập tức thanh tỉnh, phẫn nộ nhìn về phía Nhân Hoàng.

Ẩm.

Chú trực tiếp bị chém nát thây.

Tô Vũ nhanh chóng khôi phục bản thể, hắn quát: "Iui!

Kỳ thật Tử Linh Chi Chủ vẫn chưa đã ghiền, nhưng hắn ta vẫn nhanh chóng đánh lui đối thủ, hội hợp với hai người Tô Vũ, bắt lấy Võ Vương còn đang cắn nuốt đại đạo rồi chạy về phía Văn Vương.

Văn Vương cũng điên cuồng chạy về phía bọn họ.

Phía sau, sắc mặt hai vị cường giả Nhật Nguyệt thay đổi, hai người vừa hội hợp với Đao Tổ.

5 người Tô Vũ đã tụ lại, bọn họ nhanh chóng trốn chạy về phương Nam.

Hiện tại thực lực bọn họ vẫn rất mạnh, nhưng lúc này Thiên Môn đột nhiên chấn động một chút.

Ẩm.

Khí tức của Tô Vũ, Văn Vương và Tử Linh Chi Chủ đều giảm xuống, lực lượng thiên địa biến mất.

Thiên Môn đã thành công.

Thanh âm Thiên Môn lộ ra sự suy yếu: "Ta phải trầm miên khôi phục... Các ngươi... Tự giải quyết cho tốt... đừng nội chiến... Ân oán năm xưa... xóa bỏ toàn bộ.."

Oanh!

Thiên Môn hoàn toàn biến mất.

Thạch, Không, Thần Tổ và Nhật, Nguyệt, Đao Tổ nhanh chóng hội hợp, sắc mặt bọn họ đều khó coi, ngay sau đó, bọn họ lập tức đuổi theo Tô Vũ.

Tiếng hét phẫn nộ của Thạch vang lên: "Khung, rốt cuộc ngươi đứng về phe nào?"

Ban nãy Khung đã muốn ra tay ngăn cản, nhưng cuối cùng hình như ông ta đã bị thứ gì đó ảnh hưởng.

Khung lộ vẻ uể oải và giãy giụa, cuối cùng cắn răng nói: "Ta muốn xua tan lực lượng ảnh hưởng. Các ngươi... Tự lo đi"

Dứt lời, ông ta lập tức tiến vào Thiên Khung Sơn, sau đó Thiên Khung Sơn trực tiếp biến mất.

Thiên Môn của Nhân Hoàng vẫn còn huyền phù ở đó, còn có một đại ấn ở lại - đó là Nhân Hoàng Ấn.

"Tỉnh Vũ, ngươi giỏi lắm!"

Khung đã biến mất nhưng giọng nói còn vọng lại, trong giọng nói ẩn chứa sự phẫn nộ và bất đắc dĩ, ông ta đã bị ảnh hưởng quá sâu, đến lúc này rồi mà vẫn không đành lòng phá hủy Nhân Hoàng Ấn.

Đáng chết!

Tỉnh Vũ, ngươi cứ chờ đấy!

Nhân Hoàng Ấn nhanh chóng tiến vào trong Thiên Môn, Nhân Hoàng thở dài, y thổn thức: "Cuối cùng vẫn không thể hoàn toàn bắt lấy ngươi. Thật đáng tiếc, đại đạo ta lần nào cũng phát huy thuận lợi, vậy mà chỉ khiến ngươi bảo trì trung lập..."

Khung rất lợi hại!

"Khung, muốn lấy lại bản thể thì ngươi sẽ phải hợp tác với ta, ta chờ ngươi!"

Nhân Hoàng cười một tiếng rỏi biến mất, cả Thiên Môn cũng biến mất.

Khung đã chạy rồi thì ta cũng nên đi thôi.

Giờ là lúc tiếp dẫn đám người Tô Vũ.

Mấy người Tô Vũ nhanh chóng trốn chạy.

Thiên Môn hoàn toàn phong bế lực lượng thiên địa thẩm thấu. Hiện giờ Tử Linh Chi Chủ có 36 đạo, Văn Ngọc 34 đạo, Tô Vũ 32 đạo, Văn Vương miễn cưỡng đạt tới 32 đạo, Võ Vương vẫn chưa thăng cấp.

Còn cường giả Thiên Môn thì có Thạch và Không đều là 36 đạo, Thần Tổ 34 đạo, Đao Tổ 32 đạo, Nhật và Nguyệt mới xuất hiện cũng đều có 32 đạo lực lượng.

Thực lực hai phe có chênh lệch nhưng không lớn, hiện giờ còn chưa rõ thái độ Khung Ta Sao.

Thiên Môn đã phong tỏa thiên địa, hơn nữa ở đây còn có một đống cường giả dưới 32 đạo, nếu bọn họ cùng liên thủ thì sẽ cực kỳ nguy hiểm.

Kỳ thật phe Tô Vũ vẫn có thể đánh tiếp, nhưng tới nước này, tất cả thủ đoạn đều đã bại lộ, nếu đánh tiếp thì sẽ phải liều chết quyết đấu, e rằng hai phe đều sẽ có tổn thất.

Mấy người Tô Vũ nhanh chóng trốn chạy.

Phương Nam, một cánh cửa mơ hồ hiện ra.

Tử Linh Chi Chủ nhíu mày: "Ra ngoài ư? Chỉ sợ hư ảnh Thiên Môn không thể duy trì đưa ta ra ngoài, kể cả khi đã có chuẩn bị"

Có thể tiến vào hư ảnh Thiên Môn nhưng rất khó thoát ra, phải tích lũy ấn ký rất lâu mới có thể buông xuống.

Nhưng Tử Linh Chi Chủ quá mạnh, hắn ta chưa chắc đã có thể ra ngoài.

Tô Vũ không biết Nhân Hoàng bố trí như thế nào, nhưng 36 đạo quả thật quả mức cường đại.

Tử Linh Chi Chủ quay đầu nhìn: "Không được thì ta quay lại đánh bọn họ"

Giờ phút này hắn ta vô cùng khí phách.

Chết đi sống lại, sinh tử luân chuyển, hắn ta đã bước vào 36 đạo, sau khi hợp nhất song thiên còn lên đến 38 đạo.

Ban nãy mình hắn ta độc chiến 4 vị cường giả mà cũng không bị áp chế, hắn ta không sợ đám người kia. Hơn nữa, tính đến lúc này, đã có nhiều vị chủ nhân cấm địa bị giết.

Có vài vị siêu hạng đã chết, Võ, Tiên, Long, Chú, nếu tính cả Lạc Hồn Cốc Chủ, Ma Tổ và Pháp thì bọn họ đã xử lý 7 vị siêu hạng cùng với Hồn Chủ, Quyền Thánh, Phượng Tổ ~ ba vị chủ nhân cấm địa không phải siêu hạng - trong một khoảng thời gian ngắn ngủi.

10 cấm địa đã bị huỷ diệt!

Mà mọi chuyện chỉ diễn ra trong vòng 4 tháng, vạn giới mới chỉ đi qua một năm.

Tô Vũ tiến vào chưa lâu mà đã huỷ diệt 10 đại cấm địa, chuyện này hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi.

Tô Vũ quay đầu lại, hắn nhìn thoáng qua vài vị cường giả đang đuổi giết, lắc đầu nói:

"Chiến tiếp thì chúng ta chưa chắc sẽ thua. Nhưng nếu Thiên Môn sống lại và trực tiếp tham chiến thì sao? Còn nữa, sống mái tới lưỡng bại câu thương với bọn họ rồi lấy ai đối phó với Nhân Môn và Địa Môn? Giờ chúng ta trở về hoàn toàn hợp nhất song thiên, chúng ta có thể tiến bộ, còn đám đồ cổ đó thì không"

Tô Vũ sẽ không làm vụ mua bán không có lời.

Bọn họ đã đạt được chiến quả lớn nhất, giờ phút này việc nên làm nhất chính là mang thành quả thắng lợi rời đi.

Sau khi trở về, hắn, Văn Vương và Tử Linh Chi Chủ đều có thể hợp nhất song thiên, hẳn là Võ Vương cũng có thể bước vào siêu hạng, mọi người đều có tiến bộ nên không cần giao chiến tiếp.

Phía sau, Thạch và Không lạnh nhạt đuổi theo, bọn họ truyền âm cho nhau: "Bọn họ muốn chạy trốn, nhất định phải ngăn cản bọn họ. Nếu không, bọn họ mà trốn thoát về vạn giới, khi Thiên Môn mở ra, chúng ta sẽ phải đối mặt với địch nhân cường đại hơn gấp bội"

Giờ phút này bọn họ còn chiếm một chút ưu thế, nhưng nếu đám người Tô Vu chạy thoát thì sẽ không còn bất cứ ưu thế gì nữa.

Đúng lúc này, Tô Vũ ở phía trước lạnh lùng nói vọng lại: "Vẫn còn đuổi theo à? Các ngươi nghĩ mình sẽ thắng được chúng ta sao? Các ngươi muốn bao nhiêu người chết nữa thì mới bỏ qua? Phải cho Nhân Môn và Địa Môn được lợi thì các ngươi mới vui ư?

Nếu tiếp tục thì sẽ có thêm người chết. Không, Thạch, các ngươi nghĩ mình có thể thắng sao?"

Tô Vũ quát: "Đừng không biết điều, nếu các ngươi ép chúng ta quá đáng thì tiếp tục đấu đi, để xem ai không chịu đựng nổi trước"

Tới giờ khắc này, Tô Vũ vô cùng tự tin đưa ra lời uy hiếp, bởi vì bọn họ cũng rất mạnh.

Tô Vũ tiếp tục quát: "Thiên Môn vẫn chưa hoàn toàn sống lại đúng không? Hiện tại đánh chết các ngươi rồi cho người tấn công Thiên Môn, để ta xem Thiên Môn sẽ đấu với nhị môn khác như thế nào. Đao, Nhật, Nguyệt, các ngươi kiên quyết muốn chết sao?"

"Tô Vũ!

Không rống to: "Đừng hoa ngôn xảo ngữ, đám người khốn kiếp các ngươi chắc chắn phải chết"

"Không, ngươi chắn sống rồi! Chư vị, đánh trả đi, mục tiêu là Không. Phải giết lão ta!"

Oanh!

Đám người lập tức quay đầu tấn công.

Đồng tử Không co rụt lại, Tô Vũ quát: "Lão tử không tin các ngươi nguyện ý chịu chết thay ngươi khác, các ngươi nghĩ mình cùng phe thật ư? Thiên Môn nói là xóa bỏ toàn bộ ân oán thì các ngươi là người một nhà thật à? Giết!"

Oanh!

Mấy vị cường giả đồng thời ra tay, mục tiêu duy nhất là Không.

Không rít gào, sừng bộc phát ra quang huy cường đại, những người khác cũng đồng thời ra tay, mục tiêu công kích chủ yếu của bọn họ chính là Không, trong nháy mắt, quang huy trên sừng Không bị đánh tan, ầm một tiếng, lão ta bị một cỗ tử khí đánh lui.

Không không bị thương nhưng trong lòng cảm thấy cực kỳ ngưng trọng.

Lão nhìn về phía mấy người xung quanh, ánh mắt biến đổi, mấy người khác đều ra tay, nhưng bọn họ không bị công kích, bọn họ sẽ phản kích toàn lực ư?

Bọn họ có 6 vị cường giả, nhiều hơn phe Tô Vũ, hơn nữa còn dư ra một vị cường giả 36 đạo, kết quả lại không thể hoàn toàn ngăn cản được công kích của phe Tô Vũ.

Bình Luận (0)
Comment