Bên trong Thiên Môn.
Tô Vũ nhíu mày, thời gian trôi qua đã lâu.
Giờ đã được chưa?
Đúng lúc này, Minh Vương bỗng mở miệng, giọng nói có chút khác thường: "Bệ hạ nói là có thể giúp mọi người cùng ra ngoài, kể cả Tử Linh Chi Chủ tiền bối. Nhưng... cần Vũ Hoàng bệ hạ... Làm một việc"
"Cái gì?"
"À... chuyện đó là, phải hứa là sẽ không ra tay với Địa Môn"
Minh Vương nhanh chóng chuyển đạt ý tứ của Địa Môn, Tô Vũ sửng sốt: "Nhờ Địa Môn đón chúng ta ư?"
"Đúng"
Tô Vũ nghi hoặc: "Vậy cần ta hứa hẹn làm gì? Nhân Hoàng hứa hẹn không phải xong việc rồi sao?"
Minh Vương câm nín.
Thông Thiên Hầu ngập ngừng lên tiếng: "Cái kia... Nhân Hoàng bệ hạ hứa hẹn mà người ta không tin, kiên quyết muốn... bệ hạ hứa hẹn thì hắn mới đáp ứng tiếp dẫn"
Mọi người nhìn Tô Vũ, dù là Tử Linh Chi Chủ thì cũng không nhịn được nhìn về phía Tô Vũ.
Ngươi giỏi lắm, rốt cuộc ác danh của ngươi lớn đến mức nào?
Địa Môn không sợ Nhân Hoàng, cách một tầng thiên địa mà vẫn muốn ngươi hứa hẹn thì mới làm việc.
Tô Vũ lười biện giải.
Ta không làm gì Địa Môn cả. Chúng ta chỉ là hàng xóm cách vách, có lẽ đối phương biết ta là người đáng tin.
Đúng vậy!
Hắn nói: "Vậy tức là Nhân Hoàng thường xuyên nuốt lời đúng không? Nhưng ta là người nói được thì làm được. Xem ra Địa Môn rất tin tưởng nhân phẩm của ta? Ta hiểu rồi. Hãy nói với Địa Môn rằng ta đáp ứng. Bảo Vạn phủ trưởng mang Vũ Hoàng Ấn của ta đi đóng dấu đi. Đứng nói nhảm, nhanh lên rồi tiếp dẫn chúng ta ra ngoài"
Lực lượng của Địa Môn rất mạnh.
Thông Thiên Hầu là lực lượng tam môn hội tụ, có lẽ Địa Môn không thể trực tiếp mở ra Thiên Môn nhưng có thể giúp Thông Thiên Hầu củng cố cánh cửa.
Tô Vũ tính toán, trước khi tam môn mở ra, trước ra tay với Địa Môn cũng không sao.
Hắn cũng cần thời gian.
Những người khác lộ về mặt cổ quái nhìn Tô Vũ, Văn Ngọc không nhịn được nói:
"Ngươi... thật...
Không biết xấu hổi!
Không phải là Nhân Hoàng không thủ tín, mà chắc chắn ngươi là đại ma đầu người người sợ hãi ở vạn giới.
Tô Vũ lười biện giải, tin hay không tùy thích.
Tô Vũ ta là chiêu bài sống, một lời nói đáng giá ngàn vàng, mọi người đều tín nhiệm ta, ta có thể làm gì được?
Vạn giới.
Trên một trang giấy vàng, đầu tiên là Nhân Hoàng đóng dấu bằng Nhân Hoàng Ấn của mình, sau đó Vạn Thiên Thánh cầm một đại ấn bay tới, ông không nói gì, bay thẳng đến trang giấy rồi đống một dấu ấn khác.
Hai dấu ấn tương giao hô ứng.
Trang giấy nhanh chóng chìm vào hư không, dường như toàn bộ vạn giới đều bị ảnh hưởng, từng luồng lực lượng khí vận dũng mãnh tràn vào, Địa Môn hiện lên cắn nuốt trang giấy, sau đó hắn ta mở miệng nói: "Các ngươi mà nuốt lời thì khí vận vạn giới chắc chắn sẽ bị hao tổn"
Nhân Hoàng hừ lạnh một tiếng: "Đừng nói nhảm, nhanh lên, ngươi yếu nhất trong tam môn, để ngươi đến cuối cùng rồi đánh cũng không có vấn đề gì"
Lời này đả kích không nể nang chút nào.
Địa Môn bực bội, ý chí dao động: "Yếu nhất ư? Thiên Môn chắc gì đã cường đại bằng bổn tọa. Chỉ là năm đó cường giả Thiên Môn quá nhiều, ở thời đại hỗn độn, Hỗn Độn cổ tộc yếu hơn một bậc mà thôi"
Ngươi nghĩ bổn tọa yếu thật sao?
Nực cười!
Nhưng đúng là hắn ta không địch lại những kẻ khác, tuy vậy, thời đại khai thiên đã trở thành quá khứ, vậy ngươi cho rằng ta yếu thật ư?
Địa Môn lười giải thích. Thời đại Địa Môn xui xẻo nhất, năm đó bị Thời Gian Chỉ Chủ trực tiếp phong ấn, sau đó vẫn luôn đứng tại đây, chinh chiến cùng thời đại Thiên Môn, tiếp đó còn chinh chiến với thượng cổ...
Hắn ta còn chẳng có thời gian tu dưỡng.
Hắn ta không nói gì nữa, từng luồng lực lượng môn hộ dũng mãnh tràn vào trong cơ thể Minh Vương và truyền tới Thông Thiên Hầu, Địa Môn không thể trực tiếp mở ra Thiên Môn nhưng Thông Thiên Hầu có điểm đặc thù của tam môn.
Lực lượng Địa Môn cường đại có thể thay đổi cả Thiên Môn, mở ra thông đạo Thiên Môn, củng cố thông đạo.
Địa Môn cảm khái, năm đó đám người Nhân Hoàng chế tạo Thông Thiên, bọn họ thật sự có mưu đồ và dã tâm, chỉ sợ bọn họ đã muốn trực tiếp đánh tan tam môn, quả thật bọn họ rất to gan.
Địa Môn vừa truyền lực lượng căn nguyên vừa nói: "Tinh Vũ, đừng nhìn chằm chằm vào Thiên Môn và ta. Kẻ khó chơi chân chính là Nhân Môn. Trong thời đại hỗn độn hiện tại cũng có không ít cường giả Nhân Môn lẩn vào. Theo lời ngươi nói, hiện tại Thiên Môn bị hao tổn nghiêm trọng, ta cũng vậy, nhưng Nhân Môn lại không tổn hao gì. Có lẽ 3 phe chúng ta nên hợp tác đối phó Nhân Môn"
Nhân Hoàng cười lạnh: "Đỏ cổ nên cút hết đi!"
Địa Môn câm nín.
Nhân Hoàng không nói gì nữa.
Hợp tác ư?
Kỳ thật y có thể qua loa đáp lại, thậm chí nhắc đến chuyện hợp tác, nhưng chuyện này có tiền đề là Địa Môn thật sự sợ hãi, hiện tại cường giả như Địa Môn thỏa hiệp chỉ bởi vì hắn ta còn chưa sống lại mà thôi.
Nếu hắn ta sống lại, thực lực khôi phục thì có lẽ sẽ lập tức trở mặt.
Chuyện này rất bình thường.
Nhân Hoàng không nói gì, y yên lặng chờ đợi những người kia trở về.
Cùng lúc đó.
Cánh cửa của Thông Thiên Hầu dần dần ngưng đọng, trở nên lớn mạnh.
Tô Vũ nhìn về phía Văn Ngọc và Tử Linh Chi Chủ: "Các ngươi muốn mang người cấm địa ra ngoài không?"
Thân thể hắn hóa thành thiên địa, cấm địa chính là hắn, vậy nên hiện giờ đám thuộc hạ đều ở trong thiên địa khiếu huyệt.
Thời Gian Sư cũng thế, thiên địa là cấm địa, cấm địa là thiên địa.
Thiên địa của bọn họ đều nội liễm nhưng hai người kia không thể làm được nhẹ nhàng như Tô Vũ, bọn họ đều phải áp chế lực lượng thiên địa để dịch chuyển.
Trong thiên địa của Tử Linh Chi Chủ và Văn Ngọc đều có cường giả.
Hai người liếc nhau rồi đều gật đầu.
Tử Linh Chi Chủ nói: "Bổn tọa rời khỏi đây rồi thì vẫn cân có vài cấp dưới đắc lực làm việc thay"
Tô Vũ nhíu mày: "Bọn họ cần lực lượng đại đạo vạn giới bổ sung thì mới không tiêu tan"
"Để tính sau đi! Không phải vạn tộc vẫn còn một nhóm người ở thượng du thời không trường hà sao?"
Tô Vũ không nói gì nữa.
Văn Ngọc mỉm cười lên tiếng: "Mang đi, để lại thì có khả năng sẽ trở thành cường địch.
Mang đến vạn giới thì bọn họ là thịt cá của chúng ta"
Lúc này, cánh cửa được củng cố cực kì chắc chắn.
Thông Thiên Hầu mở miệng: "Các vị đại nhân, có thể tiến vào rồi"
Tô Vũ hít sâu một hơi, mấy người Tử Linh Chi Chủ liếc nhau rồi đều nhìn về phía sau.
Tô Vũ tươi cười quát lớn: "Các vị không cần tiễn nữa, cũng đừng chờ nữa. Chúng ta đi đây, chúng ta đã thỏa thuận với Địa Môn rồi, hy vọng Thiên Môn sớm được mở ra, có lẽ ngày đó, chúng ta sẽ ở ngay bên ngoài Thiên Môn chờ chư vị"
Phía sau, đám người Thạch và Không biến sắc.
Thỏa thuận với Địa Môn ư?
Tô Vũ cười lớn: "Nếu thời gian cho phép thì có lẽ ta sẽ quay lại. Hiện giờ có Địa Môn giúp sức, chúng ta có thể tự do ra vào, các ngươi hãy mở to mắt ra mà nhìn, phải luôn ở bên nhau đấy, đừng tách ra"
"Cuối cùng, khuyên các ngươi một câu. Đừng chọc đến Khung, dù sao Khung cũng từng giúp ta, ai đối phó với Khung thì chính là muốn đối đầu với ta. Khung không phải người của chúng ta, các ngươi đừng hiểu lầm, đừng đối phó với ông ấy, ha ha ha"
Sắc mặt đám người xanh mét.
Hắn quá càn rỡ!
Khung đang là một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng trong Thiên Môn.
Không đợi bọn họ đáp lời, đám người Tô Vũ nhanh chóng tiến vào cửa.
Trong nháy mắt, cánh cửa đóng lại.
Đám Thạch liếc nhau, Không lạnh lùng lên tiếng: "Là Địa Môn. Không có Địa Môn xuất lực thì không thể duy trì nhiều cường giả cùng rời đi như vậy"
Tô Vũ không nói dối, chuyện này chắc chắc là thật.
Địa Môn đã ra tay! Nếu không thì đám người này không thể nhẹ nhàng rời đi như vậy, cũng không dám tùy tiện rời đi, càng không dám để người ở lại yểm trợ.
Nhưng hiện tại có Địa Môn nên bọn họ chạy thoát nhẹ nhàng hơn nhiều, bọn họ đã cùng nhau rời đi.
Chẳng những rời đi mà còn mang theo rất nhiều tán tu.
Đúng vậy, đám tán tu bị nhốt trong thiên địa của Văn Ngọc cũng bị mang đi.
Nhật và Nguyệt khẽ nhíu mày, có người Nhân Đạo Thánh Địa đã tiến vào thiên địa của Văn Ngọc, giờ cũng bị mang đi.