Hiện giờ thực lực Tô Vũ rất mạnh, hắn du tẩu trong thời không trường hà không có chút áp lực nào.
Sau một năm, đại lục bị Nhân Hoàng phong tỏa trong trường hà vẫn luôn trôi dân về hạ du, có lẽ không bao lâu nữa nó sẽ trở về.
Hiện tại, ở đó tốc độ thời gian cũng không chậm như trước.
Lúc trước, một ngày ở đó tương đương một tháng ở vạn giới.
Hiện tại, dựa theo lời Nhân Hoàng nói, một ngày ở thượng du chỉ còn tương đương 4 - 5 ngày ở vạn giới, đến khi thời gian trong tất cả cánh cửa đồng bộ với tốc độ thời gian trong trường hà thì đó là thời đại vạn giới dung hợp.
Tô Vũ đi rất nhanh.
Không lâu sau, hắn đã nhìn một khối đại lục ở phía trước.
Lúc trước, Võ Hoàng, Trấn Võ Vương, Minh Vương Phi, Đại Chu Vương, Nhạc Vương tọa trấn tại đây, hiện giờ Lam Thiên cũng đang ở đây, thực lực y không yếu.
Hắn không thấy bóng dáng Vạn tộc, có lẽ bọn họ đều đang ở gần Thiên Môn.
Khi Tô Vũ triệu hoán thiên địa đã cảm ứng được khí tức mơ hồ của bọn họ, hắn không để ý lắm. Nay vạn tộc chỉ còn vài vị nhất đẳng là Thần, Long, Phượng, Minh mà thôi.
Lão tổ tông của bọn họ đều đã bị hắn xử lý, hắn cần sợ bọn họ sao?
Nghĩ vậy, ánh mắt Tô Vũ khẽ dao động.
Thần Hoàng còn sống.
Thân Tổ còn sống.
Thần Hoàng Tịch Vô ở vạn giới cũng còn sống.
Nhưng Tiên tộc thì Tiên Hoàng và Tiên Tổ đều đã chết.
Ma tộc thì Ma Hoàng và Ma Tổ cũng đã chết.
"Thần tộc..."
Thần tộc rất may mắn, lần nào cũng là Tiên Ma xui xẻo, Tiên tộc là mục tiêu lớn, Ma tộc quá lỗ mãng, trong tam đại tộc, Thần tộc không lỗ mãng cũng không cấp tiến, có vẻ khá trung dung.
Không phải Tô Vũ cố ý buông tha bọn họ, nhằm vào những người khác mà là lần nào Thần tộc cũng không cho Tô Vũ cơ hội.
"Vận khí thật tốt..."
Tô Vũ lẩm bẩm.
Đôi khi may mắn không đơn giản chỉ là vấn đề vận khí, Thần tộc... Sẽ không có vấn đề gì chứ?
"Thần tộc do Thần Tổ sáng lập, vận khí của Thần Tổ cũng rất tốt, kẻ này không có quan hệ gì với Nhân Môn chứ?"
Sứ giả của Nhân Môn trong Thiên Môn có Tiên Tổ và Chú, hai kẻ này đều đã bị giết, nhưng nghe nói Nhân Môn không chỉ có một vị Đại Thánh, hiện tại mới chỉ có hai vị Đại Thánh lộ diện, một kẻ là Hỏng Thiên, một kẻ là Tắc Thiên, có khi nào Thần tộc là quân cờ được che giấu kĩ của Nhân Môn không?
Ông ta cũng được Đại Thánh duy trì ư?
Hiện tại hắn còn chưa biết chân tướng...
Tô Vũ không suy nghĩ nữa, hắn quyết định mình chỉ cần chú ý một chút là được, dù sao cũng là địch nhân, không cần nghĩ nhiều, có thể giết được thì hắn sẽ giết.
Giờ phút này, trên đại lục đang xuôi dòng, mấy người mở mắt ra.
Võ Hoàng cười nói: "Tô Vũ tới rồi!"
Lão vẫn như trước, không gọi Tô Vũ là bệ hạ, bởi vì trước đây Tô Vũ chỉ là một kẻ nhãi nhép trong mắt lão, dù hôm nay lão đầu phục Tô Vũ thì vẫn muốn duy trì tôn nghiêm cuối cùng của chính mình.
Trong đám người, Đại Chu Vương nhìn về phía sau, y không hé răng.
Trấn Võ Vương hơi kích động, nàng không biết Thái Sơn có trở về hay không, bởi vì nghe nói Tô Vũ đã chiến đấu kịch liệt với vô số cường giả trong Thiên Môn.
Hiện tại hắn đã trở về, Thái Sơn có trở về không?
Trong khi bọn họ còn đang tự hôi, Tô Vũ đã đến gần.
Mấy người lập tức biến sắc.
Hắn rất mạnh! Siêu cấp mạnh!
Tô Vũ đã cường đại hơn trước rất nhiều.
Tô Vũ mỉm cười lên tiếng: "Trấn Võ Vương, ngươi có thể về rồi, trở về đoàn tụ với Võ Vương đi. Võ Vương đã trở lại"
Trấn Võ Vương vui sướng nhưng rồi nhanh chóng lạnh mặt: "Hắn về rồi à?"
Tô Vũ không bị thái độ của nàng lừa gạt.
Người giả vờ làm cái gì? Trong lòng vui như tết rồi đúng không?
Tô Vũ không ngại hãm hại Võ Vương, hắn thoải mái nói: "Về rồi, ở trong Thiên Môn cưới mấy trăm đạo lữ, con đàn cháu đống, sống rất tiêu dao, ta bảo hắn về mà hắn không chịu, nói là muốn ở bên tân đạo lữ"
"Thật ư?"
Trấn Võ Vương giận tím mặt.
"Thật đấy, ngươi về trước đi, đừng để hắn chạy thoát"
Trấn Võ Vương nghiến răng nghiến lợi, giận không kiểm được.
"Ta về trước đây, nếu cần thì ta sẽ quay lại"
Dứt lời, nàng nhanh chóng rời đi.
Tô Vũ hô: "Chờ đã, Minh Vương Phi cũng về đi, lần này mọi người mang về không ít cường giả trong cửa, Minh Vương bị Võ Vương lôi kéo nên cũng muốn cưới thêm thê tử"
Minh Vương Phi sửng sốt: "Hắn dám sao?"
Tô Vũ mỉm cười: "Văn Vương và Võ Vương đều trở lại rồi nên gan ông ấy lớn hơn"
Sắc mặt Minh Vương Phi vô cùng lạnh lùng.
Lớn mật!
"Vậy ta cũng về đây"
Tô Vũ gật đâu: "Nhạc Vương cũng về đi, ngươi hãy tục đạo trong thiên địa của Văn Vương, Văn Vương mới về, ngươi đi xem có vớt được gì không"
"Lam Thiên, ngươi hộ tống bọn họ trở về"
Tô Vũ nhìn về phía Võ Hoàng: "Ngươi về thiên địa của ta, ở đó có thân thể đạo trong cửa không yếu, ngươi thử hợp nhất đi"
Võ Hoàng lộ về ngưng trọng: "Thái Sơn trở lại rồi ư?"
"Đúng"
"Thực lực hắn thế nào?"
Võ Hoàng vừa nóng lòng muốn thử vừa thấp thỏm bất an.
Tô Vũ đáp có lệ: "Tạm thời đừng chọc đến hắn. Hiện tại tên kia rất mạnh"
Mạnh đến mức nào?
Dù thế nào thì hắn cũng có thể nhẹ nhàng đánh bại Võ Hoàng.
Võ Hoàng nghiến răng nghiến lợi: "Hắn mạnh thì bổn hoàng cũng không sợ"
Ta muốn báo thù!
Tô Vũ mỉm cười: "Tùy ngươi, nếu ngươi đấu không lại thì cứ về thiên địa của ta"
"Đấu không lại ư?
Võ Hoàng cảm thấy chính mình bị khinh thường, lão cắn răng gần giọng: "Cứ thử xem!"
"Ù ừ, đi về đi"
Nhạc Vương chen vào: "Vạn tộc.."
Tô Vũ đáp: "Ta sẽ ở lại đây. Kê nào dám đến, ta tát chết kê đó. Yên tâm đi. Trong Thiên Môn còn bị ta quậy cho long trời lở đất huống chỉ là bọn họ?"
"Đi đi!"
Tô Vũ vẫy tay, Lam Thiên hiện thân, y nhìn thoáng qua Đại Chu Vương rồi lại nhìn Tô Vũ, nghĩ đến việc Tô Vũ bảo tất cả bọn họ trở về, Lam Thiên không nói gì, chỉ cười khẽ báo biệt: "Chúng ta về trước đây!"
Dường như mấy người cũng nhận ra gì đó, Tô Vũ không bảo Đại Chu Vương trở về.
Minh Vương Phi thấy thế thì mở miệng: "Chúng ta đi đây, đa tạ Vũ Hoàng bệ hạ đã lo lắng. Đúng rồi, thời gian qua Chu Thiên rất bận rộn, hay là cũng về nghỉ đi"
Đại Chu Vương nhìn bà, nhẹ giọng trả lời: "Đa tạ ý tốt của vương phi, ta cần hội báo tình huống cho bệ hạ đã rồi sẽ về sau"
Minh Vương Phi không nói gì nữa, bà nhanh chóng xuôi dòng trường hà.
Mấy người khác cũng sôi nổi rời khỏi.