Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3834 - Chương 3834: Hậu Duệ Của Nhân Tổ.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3834: Hậu Duệ Của Nhân Tổ.
 

Tô Vũ nhìn Đại Chu Vương, đoạn hỏi: "Nếu năm đó Liễu lão sư giết ta thì sao?"

Đại Chu Vương bình tĩnh đáp: "Thì ngài sẽ chết thôi. Như vậy có lẽ thời đại này sẽ thay đổi, cụ thể sẽ thay đổi thế nào thì ta không biết"

Tô Vũ thở dài: "Ta phải cảm tạ ân tha mạng của Liễu lão sư?"

"Việc này tùy thuộc vào suy nghĩ của ngài. Ta cảm thấy việc hắn không giết ngài thực ra là một quyết định ngu xuẩn, bắt lấy mọi cơ hội quật khởi mới là chuyện bá chủ nên làm, rõ ràng là hắn không có mệnh bá chủ"

Tô Vũ cười lạnh: "Ngươi không phải người tốt!"

"Không thể nói như vậy, thân sơ khác biệt, dù sao hắn cũng có quan hệ không tầm thường với ta, ta chờ mong hắn giết ngươi để đoạt cơ duyên của ngươi"

Y nhìn thẳng Tô Vũ: "Nhưng mà hắn đã không ra tay mà, không phải sao?"

Tô Vũ thở dài có chút tiếc nuối: "Lão sư quá mức lương thiện, có phong thái quân tử, nhưng thời đại này không thích hợp với ông ấy, mọi người đều tính kế ông ấy, đặc biệt là ngươi"

Đại Chu Vương yên lặng. Giờ khắc này, y cũng không biết mình nên nói gì.

Tô Vũ hừ một tiếng: "Chu Nhân Tổ còn liên hệ với ngươi không?"

Đại Chu Vương lắc đầu: "Sau khi tiến vào Địa Môn thì đã mất đi liên hệ"

Tô Vũ trầm mặc một lát rồi nói: "Thôi, có một số việc ta không muốn truy cứu. Có một số việc là chuyện riêng giữa ngươi và lão sư ta, đến khi có thời gian, ta sẽ đi gặp lão sư ta một lần"

Đại Chu Vương không nói gì.

Tô Vũ lâm vào trầm tư. Hắn đang nghĩ, nếu năm đó Liễu Văn Ngạn giết mình, cướp lấy Thời Gian Sách thì ngày hôm nay Liễu Văn Ngạn sẽ là người thế nào?

Có đôi khi hắn cảm thấy lão sư quá mức nhân từ, không phải người có thể trở thành cường giả.

Có lẽ hắn sẽ bớt thời giờ để đi gặp lão sư một lần.

Không biết bọn họ sống thế nào?

Đã lâu rồi hắn chưa gặp bọn họ.

Còn vấn đề của Đại Chu Vương thì Tô Vũ không muốn truy xét đến cùng. Có lẽ có vài lời y nói là thật, y thật sự đã bị Nhân Hoàng ảnh hưởng, đại đạo của Nhân Hoàng thật sự đáng sợ.

Khung bị ảnh hưởng không bao lâu mà đã như vậy huống chỉ là Đại Chu Vương đi theo y đã lâi.

Có lẽ Nhân Hoàng đã sớm biết nhưng không muốn quản mà thôi, y không sợ người bên cạnh mình là phản đỏ, bởi vì sớm muộn gì phản đồ cũng sẽ bị y cảm hóa.

Nhưng Ngục đi theo Nhân Hoàng nhiều năm mà cuối cùng vẫn đi lên con đường của chính mình.

Chẳng lẽ lý niệm khác nhau thì không tính là phản bội?

Đại Chu Vương là hậu duệ của Nhân Tổ, sau khi đi theo Nhân Hoàng thì bị trách nhiệm đại đạo ảnh hưởng, cuối cùng lựa chọn trận doanh của Nhân Hoàng.

Như Đại Chu Vương đã nói, trong quá trình này y từng mê mang, chân chờ, rối rắm.

Cuối cùng, y lựa chọn bảo hộ thời đại này.

Vì thế, ở triều tịch thứ 10, y bất chấp tất cả để xoay chuyển cục diện, và y đã thành công.

Việc Tô Vũ có thể dung Thời Gian Sách có quan hệ rất lớn với y.

Năm đó y chỉ đe doạ Tinh, nếu giao thủ thì e rằng y không phải đối thủ của ông ta, vậy nên khi đó y không ra tay.

Giờ phút này, tâm tình Tô Vũ rất phức tạp.

Sau một hồi lâu, hắn than nhẹ một tiếng: "Ta tưởng rằng ngươi vẫn còn ẩn giấu thực lực, thậm chí phe ta sẽ có thêm một vị cường giả chân chính. Kết quả là không phải, thật đáng tiếc!"

Đại Chu Vương bất đắc dĩ thở dài một tiếng, không hề nói gì.

Tô Vũ lại hỏi: "Từ thái cổ đến bây giờ, ngươi không tiến bộ chút nào sao?"

Đại Chu Vương đáp: "Ta đã nói rồi, thiên phú của ta không tốt, chỉ là tích lũy từng chút một qua tháng ngày mà thôi. Các ngươi mới là thiên tài, là con cưng của thời đại này, còn ta chỉ là phàm phu tục tử mà thôi"

Tích lũy vô số năm tháng, tới bây giờ Đại Chu Vương chỉ có 16 đạo lực lượng, khó khăn lắm mới tiến vào nhất đẳng.

Y có rất nhiều đại đạo, tu luyện nhiều năm, nhưng phải đến khi dung nhập vào thiên địa của Tô Vũ thì y mới nắm giữ đại đạo, bước vào nhất đẳng cảnh.

Tô Vũ cảm thấy hụt hãng.

"Tên của ngươi thật sự là Chu Thiên?"

"Đúng vậy"

"Có quan hệ gì với Thiên không? Chu Thiên Văn Minh, Nhật Nguyệt Tinh Thần, tên ngươi có chút lai lịch. Mà Thiên đã biến mất, lúc trước ta đã từng suy đoán ngươi có quan hệ với người này, kết quả là không phải, trong tám thủ lĩnh, Nguyệt là nữ, chẳng lẽ chỉ có mình Nguyệt là nữ thôi sao?"

Ngươi thật sự không phải con ruột của Chu Nhân Tổ ư?

Đại Chu Vương chỉ nói là hậu duệ, nhưng y là hậu duệ cách bao nhiêu đời?

Chu và ai sinh ra hậu duệ?

Tới cảnh giới của Chu, nữ nhân của Chu cũng rất cường đại đúng không?

Như đạo lữ của Võ Vương và Minh Vương vậy, các bà đều là tồn tại đỉnh cấp, là cường giả nhất đẳng cảnh.

Đại Chu Vương lắc đầu: "Chu Thiên chỉ là tên mà thôi. Ta xem như tằng tôn Chu Nhân Tổ, cha ta, tổ phụ của ta đều chết trận trong mạt thế. Hậu duệ của Nhân Tổ không chỉ có mình ta, Ngu và tổ tiên Cự Nhân tộc cũng vậy, kỳ thật Nhân Tổ lưu lại không ít huyết mạch. Hắn vẫn còn hoạt động ở vạn giới vào đầu thái cổ, hiện giờ trong Nhân tộc cũng có hậu duệ của hắn, nhưng đã cách vô số đời rồi. Giống như Văn và Tỉnh vậy, ngươi cảm thấy mình là hậu duệ của bọn họ nhưng nếu nói là không phải thì cũng chẳng sao"

"Nhân Tổ chỉ yêu cầu ngươi quan sát vạn giới thôi ư?"

Đại Chu Vương khẽ gật đầu: "Chỉ cần vậy thôi, bởi vì ta không thể thay đổi điều gì, cũng không đủ cường đại. Quá thiên tài, quá cường đại thì sẽ khiến kẻ khác chú ý, kẻ tâm thường như ta mới có thể sống từ thái cổ đến hiện giờ. Không thì ngài sẽ tin tưởng một chí cường giả thần phục những kẻ trẻ tuổi hơn sao?"

Tô Vũ cười: "Ai biết được, nhỡ ngươi cảm thấy người trẻ tuổi có tiềm lực thì sao?"

Nói tới nói lui, cuối cùng Tô Vũ vẫn hỏi: "Còn gì muốn nói nữa không?"

Đại Chu Vương chân chờ một lát mới mở miệng: "Ta không còn gì để nói cả, trong triều tịch này, đỏ đệ ta có lẽ muốn ta nói gì đó với hắn. Nhưng ta không có gì để nói cả"

Kể cả với Liễu Văn Ngạn thì y cũng không có gì để nói.

Đại Chu Vương nhìn dòng nước chậm rãi chảy xuôi: "Nếu ngài gặp hắn thì hãy nói rằng, hắn muốn hận thì hận, không cần phải chịu đựng. Nhịn quá lâu sẽ thương thân, ta không ngại hắn hận ta. Có lẽ năm xưa ta nên truyền nhẫn đạo cho hắn, có lẽ thành tựu của hắn sẽ lớn hơn bây giờ"

Y cười tự giễu.

Tô Vũ khẽ nhíu mày, Đại Chu Vương nhìn về phía hắn, cười nói: "Còn một chuyện cuối cùng nữa"

"Nói đi"

Đại Chu Vương thở hắt ra: "Có lẽ Nhân Tổ vẫn còn lưu giữ thứ gì đó ở vạn giới. Có khả năng hắn đã từ bỏ thân thể đạo, nó chỉ là cái vỏ rỗng mà thôi, như bút đạo của Văn Vương vậy. Nếu hắn khai thiên, có khả năng thiên địa của hắn vẫn còn ở vạn giới"

Tô Vũ nhíu mày: "Ngươi đang bán đứng tổ tông đấy à?"

Nhân Tổ đã làm gì ngươi mà ngươi bán đứng ông ta?

Đại Chu Vương lắc đầu: "Không phải bán đứng, ta hy vọng các ngươi có thể hợp tác, hắn là phản đồ của Thiên Môn, cũng là phản đỏ của Nhân Môn, có lẽ cũng không được chấp nhận trong Địa Môn. Ta chỉ hy vọng hắn có kết cục tốt chứ không phải bị giết.

Hắn phản bội Nhân, đứng ở góc độ của Nhân thì không thể tha thứ cho hắn, nhưng đứng ở góc độ của ngươi thì không phải là không thể mượn sức hắn"

Tô Vũ lâm vào trầm tư: "Ý ngươi là muốn ta tìm được thiên địa của hắn để ép hắn hợp tác ư?

"Đại khái vậy. Không có gì chế ước thì chưa chắc ngài đã tin tưởng và hợp tác với hắn"

"Ngươi biết thiên địa của hắn ở đâu không?"

Đại Chu Vương lắc đầu: "Không biết, nhưng có vài nơi có khả năng. Thứ nhất, trong Cự Nhân giới. Thứ hai, trong hỗn độn. Thứ ba, trong Nhân Cảnh"

Tô Vũ ngẩn ra: "Trong Nhân Cảnh ư?"

"Đúng vậy, nơi càng nguy hiểm thì càng an toàn. Nơi có xác suất càng thấp thì càng có khả năng. Nếu giấu thiên địa trong Nhân Cảnh, tuy rằng thời không trường hà bài xích thiên địa nhưng lực bài xích không lớn như thiên địa khác, vậy nên không phải là không có khả năng"

Nhân Cảnh?

Có khả năng này sao?

Hẳn là Nhân Tổ đã khai thiên, dựa theo lời những người khác nói, cường giả không khai thiên, đại đạo của chủ nhân quy tắc đều sẽ bị phong ấn, bởi vì đạt tới trình độ nắm giữ đại đạo thì đều là tinh anh của thời đại, sẽ cùng bị phong ấn với thời đại.

Nhân Tổ không bị phong ấn, Tử Linh Chi Chủ cũng vậy. Mà Tử Linh Chi Chủ đã khai thiên, vậy nên có khả năng Nhân Tổ cũng đã khai thiên.

Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi gật đầu: "Nếu tìm được thì tốt, không tìm thấy thì thôi"

Tô Vũ hỏi: "Vì sao hắn phản bội Nhân, cấu kết với Nhân Môn?"

Hình như Nhân Tổ không có xung đột gì với Nhân mới đúng.

Đại Chu Vương lắc đầu: "Cái này thì ta không rõ, ngươi gặp hắn thì hỏi thử xem.

Chuyện cũ năm xưa không tính là bí mật, ít nhất đến hiện tại là vậy, có lẽ hắn sẽ cho ngươi biết"

Tô Vũ mỉm cười: "Cũng đúng"

Dứt lời, hắn đứng dậy nói: "Ngươi cũng về vạn giới đi. Ta đến phía trước xem một chút, để xem đám gia hỏa đó trốn đi đâu"

Đại Chu Vương không nói gì, không dặn dò Tô Vũ phải cẩn thận, làm vậy không cần thiết. Y không nán lại, nhanh chóng xuôi dòng rời đi.

Bình Luận (0)
Comment