Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3835 - Chương 3835: Thân Hoàng.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3835: Thân Hoàng.
 

Tô Vũ ngược dòng trường hà đi lên.

Chuyện của Đại Chu Vương thì hắn quyết định sẽ giao cho Liễu Văn Ngạn quyết định, sau tất cả những gì Đại Chu Vương đã làm, Tô Vũ là người được lợi, chỉ có Liễu Văn Ngạn là kẻ bi ai.

Tô Vũ tiếp tục ngược dòng, hắn bước đi như giẫm trên đất bằng.

Tới cảnh giới của hắn, trong thời không trường hà gần như không có áp lực gì quá lớn nữa.

Qua một lát, Tô Vũ cảm ứng được một cỗ khí tức đặc thù có cảm giác rất to lớn nhưng mơ hồ có chút suy yếu.

Ánh mắt Tô Vũ khẽ dao động.

Ta tới gần Thiên Môn rồi sao?

Cánh cửa ngày càng tiến đến hạ du tương đương hai đầu thời không trường hà đều bị áp súc, áp súc tới cực hạn thì sẽ tới khu vực vạn giới, tam môn tề tụ, đây là cơ hội để cắn nuốt trường hà mà Tử Linh Chi Chủ vẫn luôn nhớ thương.

Nếu không, hắn ta không có biện pháp để cắn nuốt trường hà hiện tại.

Tô Vũ đi về phía trước một đoạn nữa, hắn thấy một cánh cửa khổng lỏ.

Gần cánh cửa, 1 đám người giãy giụa sinh tồn dưới quang mang mỏng manh của nó.

Khi nhìn thấy thân ảnh Tô Vũ, những người đó đều biến sắc.

"Tô Vũ"

Thần Hoàng phẫn nộ quát: "Ngươi dám tới đây ư?"

Trên cánh cửa hiện ra quang huy nhàn nhạt, đường như nó đang sống lại.

Tô Vũ không nhìn những người đó, hắn trầm tư nhìn cánh cửa, sau một lúc lâu mới nói:

"Khi nào ngươi sẽ trùng hợp với vạn giới?"

Đám người Thần Hoàng kinh sợ, tưởng rằng Tô Vũ hỏi bọn họ.

Ngay sau đó, Thiên Môn bỗng nhiên hơi chấn động, một giọng nói có vẻ già nua hiền từ truyền ra: "Tô Vũ, ngươi chờ mong ta trùng hợp với vạn giới sao?"

Mọi người đều kinh hãi.

Thiên Môn... sống!

Hơn nữa đối phương biết Tô Vũ.

Bọn họ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, bởi vì bọn họ không biết Thiên Môn sống và có ý thức.

Tô Vũ mỉm cười: "Đúng là có chút chờ mong! Hơn nữa ta có điều không hiểu, ngươi là khai thiên giả, ngươi thật sự bị phong ấn hoàn toàn sao? Ngươi sống lại thì cần giết người để hoàn thiện căn nguyên, tránh kết cục ngã xuống ư?"

"Sau khi hóa thành cửa thì ta đã bị phong ấn"

Thiên Môn đưa ra đáp án.

Tô Vũ cười: "Ngươi che chở những người này là để chuẩn bị cho đám người trong cửa sao?"

Thiên Môn không đáp.

Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi lại nói: "Ta biết hiện tại ngươi sẽ không sống lại, ta hỏi ngươi một vấn đề, ngươi phải trả lời ta, nếu không thì những kẻ này sẽ không còn ai sống sót"

Thiên Môn hỏi: "Ngươi muốn biết cái gì?"

"Rốt cuộc Nhân Môn là tồn tại thế nào?"

"Ngươi cảm thấy ta biết ư?"

Tô Vũ cười nói: "Đúng vậy, ta cảm thấy là ngươi biết"

Thiên Môn trầm mặc một lát mới đáp: "Một tồn tại vĩ ngạn"

Tô Vũ kinh ngạc: "Vĩ ngạn ư?"

"Bởi vì đối phương thật sự rất đáng sợ"

Ý chí Thiên Môn dao động: "Ta bị phong ấn cũng là do hắn ban tặng"

Tô Vũ cười cười: "Thôi được rồi"

Thiên Môn nói rằng đối phương đáng sợ thì chắc là thật sự đáng sợ.

Hắn lại nhìn về phía những người kia: "Đưa ta một nửa đi. Nếu ngươi muốn đối phó với ta thì phải sống lại, như vậy sẽ không tốt cho việc khôi phục thực lực của ngươi"

Đám Thần Hoàng biến sắc.

Tô Vũ đã đáng sợ tới tình trạng này rồi sao?

Đến Thiên Môn cũng phải thỏa hiệp ư?

Nhưng Thiên Môn lại cự tuyệt, ga bình tĩnh nói: "Ngươi sẽ không ra tay với ta, bởi vì ta có thể mở ra cưỡng ép kéo ngươi vào trong cửa. Ngươi muốn đối đầu với đám Không và Thạch ư?"

"Không muốn lắm"

Hắn nhìn về phía đám người Thần Hoàng, tươi cười xán lạn vạch trần sự thật: "Các ngươi chỉ là chất dinh dưỡng được nuôi dưỡng cho đám gia hỏa trong Thiên Môn mà thôi. Thần Hoàng, ta có một vấn đề muốn hỏi. Năm đó Nhân Hoàng muốn các ngươi cùng đối phó tam môn, chắc ông ấy đã nói đến tình huống trong cửa và chuyện âm dương tương hợp, Nhân Hoàng sẽ không giấu các ngươi, vậy tại sao các ngươi tạo phản? Hợp tác với những kẻ trong cửa tốt hơn ư? Dù thế nào thì chúng ta cũng là tu giả cùng một thời đại, còn đám người trong cửa thì dù đồng tông đồng tộc nhưng các ngươi cảm thấy tồn tại thời đại trước sẽ không giết các ngươi ư?"

Sắc mặt Thần Hoàng hơi khó coi: "Tạo phản cái gì? Chúng ta chỉ muốn sinh tổn mà thôi"

Lão lạnh lùng nói: "Ngục Vương giết chóc người của chúng ta, Thời Gian Sư cũng vậy, Văn Vương và Nhân Hoàng mặc kệ. Nhân tộc các ngươi mới là tàn nhẫn nhất, độc ác nhất. Năm đó Nhân Hoàng lôi kéo chúng ta tới đây không phải là muốn lợi dụng chúng ta giúp hắn trấn áp tam môn sao? Từ đầu đến cuối, các ngươi chỉ coi chúng ta là vật hi sinh, là quân cờ. Nếu không phải cuối cùng Nhân Hoàng gặp xui xẻo thì hắn sẽ dễ nói chuyện như bây giờ sao? Sau khi hắn bị thương, không đủ sức trấn áp chúng ta thì mới có vẻ bất lực vậy thôi"

Thần Hoàng cười lạnh: "Đám người các ngươi quá dối trá!"

Tô Vũ khẽ gật đâu: "Vậy các ngươi hợp tác cùng trong cửa thì không suy xét đến việc mình sẽ trở thành chất dinh dưỡng của bọn họ ư?"

Thần Hoàng trầm mặc một hồi mới chậm rãi đáp: "Không!"

Tô Vũ kinh ngạc: "Vì sao lại chắc chắn như thế?"

Sao các ngươi cảm thấy mình sẽ không trở thành chất dinh dưỡng?

Chỉ dựa vào thực lực của các ngươi ư?

Quanh Thần Hoàng có vài người hoảng sợ lộ về bất an.

Thần Hoàng nhìn Tô Vũ, trầm giọng nói: "Bởi vì rất nhiều người tu luyện tam thân pháp"

Tô Vũ ngây người.

Ngay sau đó, hắn đã hiểu.

Thần Hoàng bình tĩnh nói tiếp: "Năm đó, để chống lại Nhân tộc và gia tăng lợi thế đàm phán với cường giả trong cửa nên không ít người trong số chúng ta đã tu luyện tam thân pháp, chỉ là đa số không dung tương lai thân, nhưng khi tam môn mở ra, chúng ta sẽ dung hợp tương lai thân. Vết xe đổ của Nhân Hoàng còn ngay đó, đến hiện tại chúng ta cũng hiểu ra được vài điều, chỉ cần dung tam thân pháp thì bọn họ sẽ không dám tùy tiện cắn nuốt đại đạo của chúng ta, bởi vì làm vậy có khả năng sẽ xảy ra vấn đề rất nghiêm trọng. Một phần đại đạo của chúng ta sẽ phù phiếm như bèo trôi không bến"

Lão nở nụ cười: "Tô Vũ, đừng cảm thấy chỉ có Nhân tộc ngươi thông minh. Chúng ta tu luyện tam thân pháp, người trong cửa không dám cắn nuốt chúng ta. Nếu không, Nhân Hoàng cường đại chính vết xe đổ của bọn họ"

Tô Vũ sờ cằm: "Ồ. Thông tin ngươi cung cấp khá hữu dụng đấy. Hình như tam thân pháp được truyền ra từ Nhân Môn, quả thật tương lai thân có vấn đề rất lớn, thậm chí là Nhân Môn cho các ngươi mượn lực lượng, đa số đô cổ trong cửa đều biết việc này, người thời đại chúng ta thì không biết nhiều lắm. Vậy đám gia hỏa đó thật sự không đám nuốt các ngươi ư?"

Thần Hoàng bình thản trả lời: "Đúng! Nhưng nếu không phải là không còn cách nào khác thì chúng ta đã không lựa chọn như thế. Tất cả là vì các ngươi cưỡng ép chúng ta.

Giữa kết cục là bị các ngươi giết chết và bị Nhân Môn hại chết, chúng ta lựa chọn kết cục thứ hai"

Lão đang nói cho cả Tô Vũ và Thiên Môn nghe.

Các ngươi không thể cắn nuốt chúng ta!

Tô Vũ bật cười: "Ai dạy các ngươi vậy?"

Tô Vũ chưa từng suy xét đến việc này, lúc trước hắn không biết, sau này mới biết được.

Nhưng có vẻ Thần Hoàng đã biết từ lâu.

Tô Vũ lại nói: "Đám người Tiên Hoàng đã chết hình như chưa từng dung tam thân"

Thần Hoàng bình tĩnh đáp: "Bởi vì khi đó bọn họ không lường trước được rằng sẽ chết ở đây, nhưng hiện tại chúng ta đã có chuẩn bị rồi. Khi tam môn vừa mở ra, chúng ta sẽ dung tam thân"

"Sao hiện tại không dung luôn? Hiện tại dung tam thân thì có thể gia tăng chút thực lực"

Thân Hoàng nhìn thẳng hắn: "Ngươi căn bản là không hiểu, khi tam môn mở ra, quá khứ hiện tại tương lai đều là mạnh nhất, khi đó dung tam thân sẽ tăng lên nhiều nhất.

Tô Vũ, ngươi cũng có thể thử xem"

Tô Vũ bật cười: "Đừng, ta không cần đâu, ta không muốn xui xẻo. Nhưng ngươi còn chưa cho ta biết là ai đã dạy các ngươi"

"Có ý nghĩa gì không?"

Tô Vũ gật đầu.

Đương nhiên là có! Ta không biết chuyện này mà các ngươi có về biết rất rõ. Chẳng lẽ Nhân Môn đã dạy các ngươi ư?

Sinh linh vạn giới dung tam thân là kết quả mà Nhân Môn mong muốn.

Vậy Thần tộc thật sự có quan hệ với Nhân Môn ư?

Hay Tiên Hoàng đã câu thông với Nhân Môn từ trước?

Tô Vũ thấy bọn họ trốn tránh gần Thiên Môn, hắn nhìn Thiên Môn, cười nói: "Ngươi không cho ta thì đành thôi vậy. Xem ra ngươi cũng có tính toán. Ta sẽ chờ ngươi ở vạn giới. Hy vọng ngươi sớm trùng hợp với vạn giới. Nếu không, ta sợ đến lúc đó ta có thể không tốn nhiều sức đã đánh chết được ngươi thì quá đáng tiếc"

Tô Vũ cảm khái: "Chúng ta vốn không có thù hận, tiếc là nhất định phải phân ra thắng bại. Từ chỗ Tinh ta đã biết được rằng các ngươi thật sự muốn phục hưng Nhân tộc.

Nhưng chỉ là Nhân tộc của ngươi chứ không phải Nhân tộc thời đại này"

Thiên Môn im lặng.

Thời đại bất đồng chú định bọn họ không có mục tiêu chung.

'Tô Vũ chậm rãi lui lại.

Nếu Thiên Môn đã muốn che chở thì Tô Vũ sẽ không ra tay, nếu bị gã kéo vào trong cửa thật thì không ổn.

Đúng lúc này, ý chí Thiên Môn bỗng nhiên nổi lên sóng gió: "Tô Vũ, ngươi là cánh cửa thứ tư phong ấn thời đại. Tình cảnh của ta ngày hôm nay chính là ngươi ngày mai.

Ngươi cho rằng ngươi có thể chống lại, nhưng biết đâu ở thời khắc cuối cùng, người ngươi tín nhiệm nhất sẽ phản bội ngươi. Nhân Môn gian trá, thần bí và cường đại hơn sự tưởng tượng của ngươi nhiều. Nhân Môn đại biểu diệt thế, mỗi lần diệt thế, Nhân Môn đều sẽ cường đại hơn, khi các thời đại diệt vong, có lẽ Nhân Môn vẫn luôn âm thầm quan sát, rút ra lực lượng diệt vong của thời đại. Các ngươi rồi cũng sẽ diệt vong thôi!"

Cuối cùng, gã đề nghị: "Kỳ thật chúng ta không cần đối đầu với nhau, sao không liên thủ cùng đối phó với Nhân Môn?"

Tô Vũ dừng bước, hắn mỉm cười nhìn về phía Thiên Môn.

Liên thủ ư?

Có khả năng đó sao?

Không thể nào, bởi vì người trong Thiên Môn muốn trở về thì nhất định sẽ xuống tay với cường giả vạn giới, đám người Tô Vũ chính là chất dinh dưỡng tốt nhất.

Đối với Tô Vũ mà nói, đám cường giả này cũng là chất dinh dưỡng.

Tô Vũ không lập tức cự tuyệt: "Nói sau đi. Hơn nữa ta sẽ không tin lời ngươi nói"

Dứt lời, Tô Vũ yên lặng thối lui.

Bình Luận (0)
Comment