Tô Vũ bay đến đại điện.
Giờ phút này, quanh cung điện có không ít Tử Linh, bọn chúng đã tạo thành quân đội, thực lực không yếu.
Sau khi hợp nhất song thiên, Tử Linh Chi Chủ đã cường đại hơn lúc còn ở trong cửa, hơn nữa năng lực của hắn ta không chỉ giới hạn trong tử vong mà đã có thêm sinh khí.
Trong đại điện, Tử Linh Chi Chủ ngồi trên bảo tọa, thấy Tô Vũ vào cửa, hắn ta không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn hắn.
Tô Vũ tươi cười ba hoa: "Tiền bối, một ngày không gặp như cách tam thu. Mấy ngày không gặp như nhiều năm không thấy được tiền bối, ta rất nhớ ngài!"
Tử Linh Chi Chủ lạnh lùng nói: "Sao không gọi ta là Tử Lão nữa đi?"
Tô Vũ kinh ngạc: "Tiền bối muốn làm lão sư của ta sao? Vậy có ổn không?"
Tử Linh Chi Chủ cười lạnh: "Nói đi, chạy tới đây làm gì?"
Tô Vũ nở nụ cười: "Đến thăm tiền bối.."
* Dối trá"
Tử Linh Chi Chủ về tới vạn giới thì càng thêm khí phách.
Hắn ta dựa trên vương tọa, bình thần hỏi: "Muốn bổn tọa giúp ngươi làm gì?"
Tô Vũ cười gượng: "Ta không có ý đó"
"Vậy cút!"
"Khu khu, thực ra là có một chút vấn đề"
Tử Linh Chi Chủ cười nhạo, vô sự bất đăng tam bảo điện, hắn ta biết ngay là tên này có mục đích mà.
Hắn ta hỏi thẳng: "Muốn tiến vào Địa Môn đúng không?"
Tô Vũ gật đâu: "Tiền bối tuệ nhãn như đuốc"
"Ninh nọt như thế chứng tỏ việc này không dễ, chắc ngươi sẽ không nhờ ta đối phó với Địa Môn giúp ngươi đấy chứ?"
Tử Linh Chi Chủ khẽ nhíu mày: "Địa Môn không sống lại thì ta không sợ hắn. Dù hắn sống lại thì ta cũng không sợ. Nhưng ngươi có chắc là muốn vào Địa Môn không? Bây giờ không phải lúc trước, khi ngươi tiến vào Thiên Môn thì không ai biết, hiện tại ngươi vào đó... dù ngươi chưa vào thì có lẽ vài cường giả trong đó đã biết ý đồ của ngươi rồi.
Sẽ không xảy ra tình huống như trong Thiên Môn đâu"
Bởi vì Địa Môn và Nhân Môn có liên hệ.
Hai vị Đại Thánh Hồng Thiên và Tắc Thiên nhất định sẽ báo cho thám tử của chính mình trong Địa Môn.
"Trong Địa Môn có cường giả. Năm đó hắn đại chiến với thời đại khai thiên, tuy rằng đã tổn thất thảm trọng nhưng dù sao cũng là lực lượng một thời đại, dù hiện giờ ngươi không yếu nhưng nếu muốn hoành hành trong đó thì rất khó"
Tô Vũ gật đâu: "Ta biết. Nhưng không có gì ghê gớm cả. Dù khó thì cũng không thể nào bằng lúc trước"
Tô Vũ cười nói: "Tiền bối, ngài không cần vào, chỉ cần canh ngoài cửa là được. Nếu Địa Môn định ra tay thì tiền bối đánh hắn là được"
Tử Linh Chi Chủ cười lạnh: "Ta sẽ được cái gì?"
Tô Vũ đáp: "Đều là người một nhà, nói vậy mất cảm tình.."
Tử Linh Chi Chủ hừ một tiếng: "Khi ngươi cướp căn nguyên tu giả trong thiên địa của ta sao không nói là người một nhà đi?"
Sau khi hắn ta trở về thì mới cảm nhận rõ ràng được tổn thất, vậy nên trong lòng lại ghi thù.
Tô Vũ cười gượng: "Đó đều là chuyện lúc trước.."
"Nói đi, ta sẽ được gì"
Tô Vũ bất đắc dĩ.
Bàn về lợi ích mất hết tình nghĩa, sao lại chấp nhất như vậy làm gì?
Ngẫm nghĩ một lát, Tô Vũ cười nói: "Hay... Ta gọi ngài là gia gia nhé?"
Thấy Tô Vũ không biết xấu hổ đến mức này, Tử Linh Chi Chủ cũng rất bất đắc dĩ.
Thực ra có được lợi gì hay không cũng chẳng còn quan trọng ở cảnh giới của hắn ta, nhưng không ngờ tên nhãi này lại không biết xấu hổ đến thế.
Sau một lúc lâu, Tử Linh Chi Chủ mới nói: "Ta có thể giúp ngươi canh giữ Địa Môn, nhưng ta không quản được Nhân Môn"
Tô Vũ gật đâu: "Ta biết, đề phòng Địa Môn là được. Với thực lực của tiền bối, dù Địa Môn sống lại hoàn toàn thì vẫn có thể chiến một trận... Tiền bối đã tới 39 đạo rồi sao?"
"Đại khái vậy"
Tử Linh Chi Chủ nhíu mày: "Đến cảnh giới này thì nội tình của ta cũng cạn kiệt, nhưng ta còn chưa tới cực hạn, hiện tại ta khuyết thiếu lực lượng sinh mệnh đại đạo, không thể tạo thành vòng tuần hoàn sinh tử cân bằng hoàn chỉnh"
Tô Vũ suy xét rồi nói: "Văn Vương từng truyền thụ cách thay đổi lực lượng đạo tắc..."
"Hiệu suất quá chậm!"
Lúc trước Tử Linh Chi Chủ không cảm thấy chậm, hiện tại có Tô Vũ là đối tượng so sánh, hắn ta bỗng cảm thấy cách đó quá chậm.
Tử Linh Chi Chủ nói tiếp: "Tốt nhất là giết siêu hạng cho ta bồi bổ. Sinh mệnh lực của siêu hạng đều rất cường đại. Trực tiếp cướp đoạt sinh mệnh lực được thì càng tốt. Lần này ngươi tiến vào Địa Môn, trong Địa Môn có siêu hạng, vậy giết vài tên về cho ta, để xem ta có thể bước vào 40 đạo hay không. Nếu Thiên Môn hoàn toàn sống lại thì chắc sẽ mạnh hơn ta hiện tại một chút, Địa Môn cũng vậy. Có lẽ Địa Môn còn cường đại hơn Thiên Môn"
Tô Vũ gật đâu: "Ta sẽ xem tình huống, ngoài ra nghe nói sẽ có Vạn Đạo Thạch, để ta xem có thể đoạt được bao nhiêu, nếu cướp được nhiều, sau khi Nhân Hoàng khôi phục thì còn thừa bao nhiêu."
Tử Linh Chi Chủ coi như không nghe thấy.
Dù còn thừa nhưng chắc gì tiểu tử ngươi sẽ cho ta.
"Còn việc gì nữa không?"
"Không có.."
"Thế sao còn chưa cút?"
Tô Vũ bất đắc dĩ.
Hắn ta chẳng khách khí gì cả, không phải chỉ hô vài câu Tử Lão thôi sao?
Tô Vũ bỗng nhiên hỏi: "Đúng rồi, Vong Linh Chi Chủ đâu?"
"co Lần này đến phiên Tử Linh Chi Chủ câm nín. Hắn ta nhìn Tô Vũ, sau một lúc lâu mới đáp: "Thật đáng tiếc. Sao ngươi lại mọc ra một cái miệng như vậy chứ?"
Tô Vũ im lặng.
Ngươi có ý gì?
Tử Linh Chi Chủ tức cười: "Ta lưu lại một sợi ý chí mà ngươi cũng muốn lừa dối. Còn nói vong là cực hạn của tử, vong linh tốt hơn Tử Linh, ngươi biết cái gì là tử vong đại đạo không mà dám nói bừa"
Sau khi trở về, tiếp thu tia ý chí kia, ý chí trở về tương đương với tiếp thu toàn bộ ký ức của Vong Linh Chi Chủ, khi ấy hắn ta mới biết Tô Vũ đã làm gì, hắn ta cảm thấy vô cùng bất lực.
Vong Linh Chi Chủ cái gì, đó là bản thân hắn ta.
Tô Vũ tiếc nuối: "Tiền bối giết Vong Linh Chi Chủ rồi ư? Quá lạnh lùng"
Vong Linh Chi Chủ không tồi, dễ lừa dối hơn nhiều. Thế mà ngài lại hấp thu gã.
Tử Linh Chi Chủ lười đáp, lại đuổi hắn lần nữa: "Không có việc gì thì chạy cút đi"
Thôi được rồi, ta cút!
Tô Vũ nghĩ tới gì đó, cuối cùng hắn vẫn nói: "Để đại đạo của Lưu Hồng nối với đại đạo của tiền bối, vậy có thể xem như dung thiên địa của tiền bối không?"
Tử Linh Chi Chủ khẽ nhíu mày, gật đầu đáp: "Có. Nhưng quá ghê tởm"
Hắn ta khó chịu: "Chuyện này chẳng khác gì cắm chiếc đũa vào mũi ngươi, ngươi có sướng không?"
Đương nhiên là khó chịu!
Chẳng trách lại bị treo lên đánh...
Tô Vũ nở nụ cười: "Mực đạo của hắn không hoàn toàn dung nhập, không thích thì tiền bối chặt đứt mực đạo cũng được"
Tử Linh Chi Chủ bình thản đáp: "Không cần. Bổn tọa cũng muốn nhìn xem lão sư của Tô Vũ ngươi rốt cuộc có bản lĩnh thế nào"
Có vẻ Lưu Hồng lại giả danh lừa bịp rồi, nhưng thật ra thì cũng không tính là lừa. Sau khi Tô Vũ tiến vào học phủ, gã là lão sư chuyên môn hướng dẫn cho tân sinh khóa Tô Vũ, quả thật xem như lão sư của hắn, chỉ là Tô Vũ không thèm để ý mà thôi.
Tử Linh Chi Chủ không chặt đứt đạo của gã có lẽ là muốn nghiên cứu gì đó, Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi: "Không chết là được, ngài cứ dùng thoải mái"
"Bổn tọa tự biết"
Tô Vũ gật đâu: "Ta đi đây, ta dung nhập Thiên Uyên Giới Vực vào Tử Linh địa Ngục, xem như tân sinh trong tử vong, có một đường sinh cơ. Tiền bối có thể thử nghiên cứu ở phương diện này"
Tử Linh Chi Chủ suy tư, khẽ gật đầu.
Quả thật trong Tử Linh Giới Vực hiện giờ có một địa bàn tràn ngập sinh mệnh, đây có thể gọi là tân sinh trong tử vong.
Tô Vũ nhanh chóng ra khỏi đại điện.
Ngoài đại điện, Lưu Hồng vẫn còn đang bị đánh.
Thấy Tô Vũ đi ra, gã thống khổ nói: "Bệ hạ, cứu mạng"
Tô Vũ quan sát một lát rồi nở nụ cười: "Cứu cái gì? Vẫn sống mà. Đang rót lực lượng sinh tử cho ngươi đấy, hãy tận hưởng đi, thân thể ngươi hơi yếu nhưng vận cứt chó thì không tồi, không làm gì nhiều nhưng lại lấy được bao nhiêu chỗ tốt"
Lưu Hồng khóc không ra nước mắt.
Tô Vũ không để ý tới gã, có vẻ Tử Lão muốn biến Lưu Hồng thành phân cách tuyến luân chuyển sinh tử trong thiên địa, nếu thuận lợi, Lưu Hồng sẽ thu hoạch không nhỏ, còn thống khổ thì là chuyện bình thường thôi.
Treo lên đánh thì sẽ mất mặt ư? Có quan trọng không.
Lưu Hồng gã có sĩ diện à?
Tô Vũ đi vài bước, thấy Lưu Hồng vẫn còn nhìn mình thì tức giận nói: "Được, ta cứu ngươi, theo ta đến vạn giới"
"Thôi"
Lưu Hồng ngượng ngùng lên tiếng: "Ta đắc tội Từ Linh Chi Chủ tiền bối, không muốn mang phiền toái đến cho cho vạn giới, bệ hạ đừng cứu ta. Ta chịu đựng được"
Tô Vũ bị gã chọc tức. Quả nhiên gia hỏa này không muốn chạy, ban nãy gã chỉ đang diễn cho hắn xem mà thôi.
"Minh Thổ, xuống tay nhẹ quá, đánh mạnh vào!"
"Rõ"
Minh Thổ Đại Đế nhanh chóng đáp lại, ông rút roi ra, lực lượng sinh tử trên đó mạnh hơn trước nhiều.
Lưu Hồng kêu thảm thiết, gã thầm mắng.
Tô Vũ vẫn nhỏ mọn như trước.