Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3840 - Chương 3840: Bái Kiến Tổ Tông.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3840: Bái Kiến Tổ Tông.
 

Tô Vũ mỉm cười rời khỏi Tử Linh Giới Vực.

Hắn còn rất nhiều việc phải giải quyết, sau đó mới có thể an tâm tiến vào Địa Môn.

Thượng giới.

Tô Vũ mới vừa trở lại thiên địa liền nghe được một trận kêu thảm thiết, một thân ảnh cao lớn bay đến rơi mạnh xuống đất.

Đó là Võ Hoàng!

Tô Vũ không cảm thấy ngoài ý muốn, Võ Hoàng muốn báo thù Võ Vương thì bị đánh là chuyện bình thường, chỉ không ngờ là ta đi mấy ngày mà bọn họ vẫn còn đánh, đã đánh mấy ngày rồi?

Thẩm thật!

Võ Vương cười lạnh: "Ngươi không sợ chết thì tới tiếp đi"

"Thái Sơn"

Võ Hoàng rít gào phẫn nộ, có vẻ lại muốn xông lên chịu đánh, Tô Vũ lập tức hiện lên, Võ Hoàng thấy Tô Vũ thì cảm thấy cực kỳ nghẹn khuất.

Lão đánh không lại hắn, chênh lệch quá lớn.

Làm sao bây giờ?

Tô Vũ thấy bộ dáng lão như vậy thì cũng đồng tình, lão muốn báo thù nhiều năm như vậy, năm xưa hai người có thể đánh một trận, hiện tại một kẻ 32 đạo, một kẻ 16 đạo, thế thì đánh cái gì?

Thực ra hiện tại Võ Hoàng không phải 16 đạo nữa.

Thiên địa của Tô Vũ khuếch trương, Võ Hoàng tu luyện thân thể đại đạo, lúc trước Tô Vũ cho Nhật Nguyệt thân thể đạo trong cửa, sau khi ra ngoài hắn đã tróc đạo ra, hẳn là Võ Hoàng dung đạo nhưng còn chưa dung xong, hiện tại đại khái có 17 đạo, nếu dung hợp xong thì có ít nhất là 18 đạo.

Nhưng như thế vẫn kém hơn Võ Vương 32 đạo quá nhiều.

"Tô Vũ"

Võ Hoàng cắn răng: "Lúc trước ngươi nói.."

Ngươi đã nói rằng có thể nghĩ cách giúp ta báo thù.

Nhưng tình cảnh lão hiện giờ quá thảm, hai ngày qua lão xung phong 99 lần, nhận 99 quyền, rơi xuống đất 99 lần, nếu không phải thân thể đạo cường đại thì lão đã trọng thương.

Tô Vũ nhìn lão, bất đắc dĩ nói: "Ngươi muốn đến 20 đạo còn khó, mà ông ấy đã 32 đạo, chênh lệch như vậy sao ta rút ngắn lại được"

Võ Hoàng tuyệt vọng: "Ta không có chút hy vọng nào ư?"

"Có?

Ánh mắt Võ Hoàng sáng ngời.

Tô Vũ nở nụ cười: "Tuy 32 đạo rất mạnh nhưng không phải là không có hy vọng vượt qua hắn. Ngươi tu thân thể, hãy nuốt thân thể đạo của Nhân tộc, như vậy chắc chắn sẽ được lợi lớn. Có lẽ Nhân Tổ đã từ bô đại đạo này, ngươi hãy thử xem. Mà dù đã từ bô thì ông ta vẫn có quyền khống chế nhất định. Nếu ngươi có thể xua tan toàn bộ ý chí ông ta còn lưu lại, độc chiếm thân thể đạo Nhân tộc thì dù không tới 32 đạo nhưng chắc chắn vẫn có tiến bộ vượt bậc..."

Hắn không lừa dối lão, sự thật chính là như thế.

Võ Hoàng dao động, nhíu mày hỏi: "Có được không?"

Ta không tự tin lắm...

Tô Vũ cười: "Một đại đạo không phải siêu hạng mà ngươi còn cảm thấy không thể cắn nuốt, không thể nạp vào thì sao đấu được với Võ Vương? Thiên phú của ngươi không tỏi. Có mấy người có thể khai Thiên Môn chứ? Hơn nữa ngươi đã khai Thiên Môn khi không có ai giúp đỡ. Nhưng ngươi quá bảo thủ, cũng quá dễ thỏa mãn. Năm xưa Võ Vương không mạnh hơn ngươi, hiện tại ông ấy đã 32 đạo, còn ngươi thì sao?"

Võ Hoàng đồ mắt, vừa nghe đến tên Võ Vương thì lão lập tức phẫn nộ.

"Ta sẽ thử xem, phải nuốt như thế nào? Cứ thế mà nuốt sao?"

Tô Vũ cười nói: "Cắn nuốt không phải mục đích, chủ yếu là cảm ngộ đại đạo. Nếu ngươi không sợ chết thì ta sẽ cho ngươi chút đặc quyền, ngươi dịch chuyển thân thể đại đạo trong thiên địa ta nhét vào thân thể đạo Nhân tộc, nằm ở trong đó lĩnh ngộ, có khả năng ngươi sẽ bị lực lượng đại đạo đè ép đến chết. Đại đạo kia không yếu, ta cảm thấy dù không có 31 đạo lực lượng thì cũng đến 30 đạo, như vậy thì mới có thể duy trì nhiều người có chiến lực chủ nhân quy tắc như vậy"

Tô Vũ lại nói: "Thân thể đạo rất dễ lĩnh ngộ, thân thể cường đại, khiếu huyệt cường đại, hơn nữa hiện tại rất nhiều cường giả dung nhập vào thiên địa của ta và thiên địa của Nhân Hoàng, đây là cơ hội dành cho ngươi. Nếu là trước kia, có các tu giả thân thể đạo như Bình Vương chiếm cứ đại đạo, ngươi mà đoạt đạo thì sẽ khiến bọn họ ngã xuống, hiện tại bọn họ đã dung nhập vào thiên địa của Nhân Hoàng, không ai tranh với ngươi nữa. Đây là cơ hội hiếm có. Nếu ngươi thành công, sau khi Thiên Môn mở ra, ngươi xử lý 1-2 vị siêu hạng rồi dung nhập đại đạo, như vậy ngươi cũng có hy vọng bước vào siêu hạng"

Võ Hoàng nhe răng trợn mắt, ngươi nghĩ ta là ngươi đấy à?

Nói thì đơn giản, xử lý 1-2 tên siêu hạng, cưỡng chế dung nhập đại đạo...

Lão bất lực!

Nhưng ngay sau đó ý chí chiến đấu của lão bừng lên, lão nghiến răng nghiến lợi quát:

"Được!"

Ta sẽ thử!

Trước kia lão không dám, cũng không muốn làm.

Nhưng hiện tại kẻ thù đang ở ngay trước mắt, ngày nào cũng nhìn, ngày nào cũng bị đánh, nếu không phải có Tô Vũ che chở thì Võ Vương đã chẳng đánh lão nhẹ như vậy, sự thật này khiến người ta phải tuyệt vọng.

Không được! Ta phải cường đại hơn để báo thù.

Nhờ sự trợ giúp của Tô Vũ, lão dung nhập thân thể đạo trong thiên địa của hắn vào cơ thể rồi bay thẳng đến Nhân Cảnh.

Lão muốn liều mạng!

Dùng thân thể đạo trong thiên địa của Tô Vũ đi chiếm thân thể đạo Nhân tộc, nếu thành công cắn nuốt thì thực lực lão sẽ tăng mạnh.

Sau khi lão rời đi, lúc này Võ Vương mới hiện lên trong thiên địa của Tô Vũ.

Hắ ta cười nói: "Ngày nào gia hỏa này cũng đòi đấu với ta. Muốn chết à?"

Tô Vũ liếc mắt nhìn hắn, cười tươi khuyên nhủ: "Đừng quá kiêu ngạo, cẩn thận kẻo lật thuyền đấy"

"Ta mà sợ lão ư?"

Võ Vương khịt mũi coi thường.

Tô Vũ không nhiều lời, hắn liếc mắt một cái rồi hỏi: "Lần sau ra ngoài nhớ lau sạch vết máu trên mặt đã nhé, bị đánh đúng không?"

Võ Vương sửng sốt.

Có ư?

Hắn ta vội vàng sờ mặt, hình như có một vết nhỏ. Hắn vội vàng dùng nguyên khí xóa vết máu, ho khan một tiếng: "Võ Hoàng không yếu đâu, lão đả thương ta lúc nào mà ta không biết"

Tô Vũ cười như không cười, Võ Vương xấu hổ: "Đừng hiểu lầm, ở nhà ta, ta làm chủ"

Tô Vũ cười không ngừng.

Có ai không biết danh hiệu đạo lữ của ngươi chứ?

Trấn Võ Vương!

Trấn áp Võ Vương!

Làm như không ai hiểu ấy.

Tô Vũ hô một tiếng: "Chu Hạo"

Ngay sau đó, một tu giả trẻ tuổi lao đến.

Hợp đạo đỉnh phong.

Ánh mắt Võ Vương khẽ dao động, Tô Vũ cười nói: "Dập đầu bái kiến lão tổ tông đi, nhờ lão tổ tông rảnh rỗi thì mang ngươi đi chơi, hiện tại ngươi đang gặp bình cảnh, vẫn còn quá yếu"

Chu Hạo không nói gì, lập tức quỳ xuống liền bái.

Võ Vương bối rối nhìn Tô Vũ: "Này... Đây là.."

"Ngươi không cảm ứng được à?"

"Không phải, ta..."

Võ Vương cảm thấy ngoài ý muốn: "Con ta còn để lại huyết mạch ư?"

"Có, hơn nữa là không ít, nhưng đều chết trận từ lâu rỏi, có lẽ hiện tại chỉ còn tên này thôi"

Tô Vũ nhìn Chu Hạo cảm khái: "Tiến bộ không chậm, nhưng..."

Tô Vũ lắc đầu.

Cậu đã đến Hợp Đạo đỉnh phong nhưng vẫn quá yếu, trong thiên địa của Tô Vũ đã có một đống chủ nhân quy tắc rồi.

Võ Vương cũng cảm thấy đáng tiếc: "Mới Hợp Đạo... Nhưng không sao. Ta sẽ dạy dỗ một phen, hẳn là sẽ sớm bước vào chủ nhân quy tắc thôi"

Tô Vũ mặc kệ: "Các ngươi tự tính đi"

Hắn phi thân bay lên rồi nhanh chóng biến mất.

Bình Luận (0)
Comment