Có người lên tiếng: "Chu Tắc, chúng ta tò mò không hiểu hắn tiến bộ nhanh chóng như thế bằng cách nào. Từ khi ngươi tiến vào đến bây giờ mới được bao lâu, khi ấy hắn chưa đến 16 đạo, vậy mà bây giờ đã có thể giết chủ nhân cấm địa, sao hắn làm được?"
"Bằng cách nào ư?"
Chu Tắc cười đáp: "Khai thiên giả nuốt vạn đạo, khí vận hưng thịnh, con cưng của thời đại, hắn dám mạo hiểm, tâm ngoan thủ lạt, là một kẻ điên... Vậy đã đủ chưa? Hắn gần như có đủ đặc điểm của tu giả nên quật khởi của một thời đại sắp tận diệt. Như vậy đã đủ rồi đúng không?"
Tu giả đeo mặt nạ hắc ám không muốn nghe những lời này, gã nói thẳng: "Chu Tắc, ngươi biết nhiều về hắn, ngươi cảm thấy nên đối phó với hắn như thế nào? Nếu hắn thật sự tiến vào Địa Môn thì nên ứng đối như thế nào?"
Chu Tắc nhẹ giọng đắp: "Biện pháp duy nhất để đối phó hắn chính là nhân lúc hắn chưa tới vô địch, phải tụ tập tất cả cường giả trong Địa Môn cho hắn một kích lôi đình, trực tiếp diệt sát. Đừng nghĩ là mình không ra tay thì người khác sẽ ra tay. Cũng đừng nghĩ rằng chỉ cần chờ là sẽ có người đối phó với hắn. Trên hết, không thể mang suy nghĩ 'có lẽ mấy tháng hoặc mấy năm nữa tam môn sẽ mở ra, sao chúng ta phải chém giết với hắn vào lúc này"
Chu Tắc cười nhạt: "Nếu các ngươi nghĩ vậy thì cứ chờ chết đi"
Năm đó, tu giả vạn giới cũng mang tâm thái như vậy nên vạn giới mới xong đời.
Tu giả Thiên Môn cũng nghĩ vậy nên Thiên Môn xui xẻo.
Địa Môn không cường đại bằng Thiên Môn, nếu Tô Vũ tiến vào Địa Môn mà bọn họ vẫn giữ tâm thái như vậy thì sẽ xong đời.
Chu Tắc lại nói: "Liên hợp với Hỗn Độn Chi Chủ, Nhân Tổ, Ngục Vương và hai vị hợp nhất đang ẩn nấp, còn có phe chúng ta nữa, tập hợp lực lượng tất cả cường giả, nếu hắn tới thì trực tiếp tổng tấn công giết hắn. Không suy tính quá nhiều thì tự nhiên chúng ta có thể thắng, hiện giờ hẳn là hắn chưa đạt tới cấp bậc có thể địch nổi mọi người liên thủ"
Đám người nhìn y như nhìn kẻ điên.
Ngươi đang nói mê sảng gì vậy? Sao có thể như thế được?
Nhiều cường giả như vậy, nói thẳng là toàn bộ Địa Môn liên thủ giết Tô Vũ đi, nhưng chuyện này có khả năng xảy ra sao?
Hoàn toàn không có khả năng!
Nếu đám cường giả Địa Môn có thể dễ dàng mượn sức như thế thì chẳng phải Nhân Môn đã khống chế Địa Môn từ lâu rồi sao?
"Chu Tắc, ngươi đang đùa ư?"
Chu Tắc cười: "Đúng vậy, ta đùa thôi. Các ngươi muốn thử thì cứ thử xem. Không thì coi như ta đang nói đùa đi. Khi các ngươi chịu thiệt mà hắn lại nhanh chóng cường đại thì khi đó các ngươi sẽ biết đây có phải chuyện đùa hay không"
Y khẽ cười một tiếng: "Ta biết có vài người không thấy quan tài không đổ lệ. Như vậy đi, phương án này coi như một phương án dự bị, mọi người thử liên hệ các phe đi. Phải chuẩn bị sẵn sàng, ít nhất phải cho các vị cường giả biết tin, dù hiện tại bọn họ không coi trọng nhưng khi có kẻ đầu tiên gặp nạn, ta hy vọng mọi người sẽ mau chóng liên thủ lại chứ không phải đến lúc đó còn hỗn loạn như đám ruồi nhặng không đầu"
Y biết rằng không thể dễ dàng thuyết phục đám người này, hoặc nên nói là những người này cảm thấy phương án này không thể đễ dàng thành công.
Không sao cả, Tô Vũ sẽ giúp mọi người làm được.
Khi Tô Vũ tiến vào, khi có cường giả ngã xuống, những cường giả còn lại hồi tưởng lại tình cảnh ngày hôm nay thì sẽ nhận ra bọn họ nên liên thủ.
Nhưng sẽ có người phải chết!
Dùng máu vài người để đánh thức những kẻ khác!
Lần nào cũng vậy!
Lần nào cũng có người tin rằng mình rất cường đại, những người khác chết chỉ vì bọn họ yếu ớt ngu xuẩn, bọn họ bị Tô Vũ ám toán, bọn họ không biết Tô Vũ trà trộn vào.
Nhưng kết quả thì người chết thường là những người nghĩ như vậy.
Chu Tắc lên tiếng: "Các ngươi suy xét đi, có thể làm được thì tiến hành, không được thì ta cũng không có biện pháp khác. Nếu thật sự hết cách thì có thể mời vài vị Đại Thánh thữ buông xuống Địa Môn"
Có người nói thẳng: "Buông xuống ư? Rất khó. Địa Môn vẫn luôn đề phòng chúng ta, Đại Thánh muốn buông xuống thì Địa Môn phải thả lông hạn chế.."
Chu Tắc mỉm cười: "Vậy ư? Địa Môn thông minh hơn các ngươi, nếu không tin thì các ngươi có thể bảo các vị Đại Thánh thử xem, nếu hiện tại buông xuống mà bị ngăn cản thì chứng tỏ Tô Vũ còn chưa tới, nếu Tô Vũ đã tới đây thì Địa Môn sẽ không ngăn cản"
Địa Môn là cánh cửa đứng trong vạn giới, biết nhiều tin tức hơn tất cả mọi người.
Chu Tắc tin rằng Địa Môn - người mạnh nhất thời đại này sẽ không ngu xuẩn như vậy, trong mắt hắn ta, có lẽ Đại Thánh còn không có sức uy hiếp bằng Tô Vũ, có thể thử để Đại Thánh buông xuống, không phải là không có khả năng thành công.
"Vậy vì sao ngươi không thử mời Tắc Thiên Đại Thánh buông xuống đi?"
Có người chất vấn Chu Tắc.
Tác Thiên Đại Thánh cũng là tồn tại đỉnh cấp trong đám Đại Thánh.
Chu Tắc chỉ xúi giục người khác thử nghiệm, vì sao y không mời Tắc Thiên Đại Thánh buông xuống?
Chu Tắc cười khẽ: "Khi cần thử thì đương nhiên sẽ thử"
Y đứng dậy: "Tốt nhất là đừng tụ tập kẻo lại bị một lưới bắt hết. Tuy rằng nơi đây khá bí ẩn nhưng cũng có không ít người biết đến, đặc biệt là đám gia hỏa chú ý đến chúng ta, ta đi trước đây. Tốt nhất là các ngươi đừng đi riêng lẻ, muốn đi đâu thì đi đi"
"Ngươi cẩn thận quá rồi. Dù hắn tới đây thật thì dám đến đây ư? Dù hắn muốn đến thì cũng không nhanh vậy đâu"
"Nhanh sao?"
Chu Tắc thở dài: "Biến cố Thiên Môn đã kết thúc được một thời gian, vạn giới đã trôi qua 3 - 4 ngày, với tính cách của hắn, hắn chỉ cần tu chỉnh một chút rồi sẽ trực tiếp tiến vào Địa Môn. Ta đoán rằng khoảng thời gian này là đã đủ rồi"
Mọi người nhìn nhau, có người cười nói: "Chu Tắc, ngươi bị hắn dọa sợ võ mật rồi à?
Sao Tắc Thiên Đại Thánh lại chọn ngươi làm sứ giả vậy chứ?"
Chu Tắc nhìn về phía người nói chuyện kia, y cười thâm thúy: "Ta nhớ kỹ ngươi rồi, về sau ta sẽ không xuất hiện ở nơi có ngươi. Kẻ ngu xuẩn thường không có kết cục tốt.
Tuy thực lực ngươi không yếu, mạnh hơn ta nhưng ta tình nguyện hợp tác với đám bại trận của vạn giới còn hơn là hợp tác cùng ngươi. Ta sợ ngươi sẽ hại chết ta!"
Thân ảnh y dần dần tiêu tán: "Không muốn chết thì cách người này xa một chút, ngươi là sứ giả của Kình Thiên Đại Thánh đúng không? Hy vọng ngươi có thể sống sót ra khỏi Địa Môn"
Dứt lời, người đã biến mất.
Trong đại điện, người bị nhắc đến bùng nổ khí tức, lộ ra sát ý nông đậm: "Chu Tắc, ngươi quá to gan!"
Tu giả mặt nạ hắc ám nhìn thoáng qua kê này, bình tĩnh nói: "Đừng nội chiến vào lúc này. Thiên Môn nội chiến nên đám Tô Vũ mới có cơ hội gây rối. Chu Tắc không đơn giản. Thực lực không mạnh nhưng tiến bộ mỗi ngày, ta hoài nghi, y có thể là chút ý chí của Tắc Thiên Đại Thánh tự mình buông xuống, đừng chọc đến y"
Nghe vậy, vài người cả kinh.
Ý chí Đại Thánh tự mình buông xuống sao?
Cường giả kia lại đặn dò: "Mọi người chuẩn bị đi, ít nhất phải lan truyền hành động của đám người Tô Vũ trong Thiên Môn"
"Làm vậy chẳng phải là nâng cao uy danh hắn sao?"
"Uy danh gì?"
Cường giả mặt nạ hắc ám nhẹ giọng nói: "Chẳng lẽ không nói ra thì hắn không tồn tại?
Càng giấu giếm thì càng dễ xảy ra đại sự. Cứ truyền bá tin tức về hắn, khi có dị thường, mọi người sẽ đoán được có thể là Tô Vũ xâm nhập Địa Môn, đừng để mọi người không biết gì cả. Õ trong Thiên Môn, hắn đã ngụy trang thành tu giả Thiên Môn, cuối cùng hại chết nhiều vị cường giả, chư vị cảm thấy mình mạnh hơn đám chủ nhân cấm địa kia à?
Không ai đáp lại.
"Giải tán đi. Nếu quanh Địa Môn xảy ra biến cố thì mọi người hãy cẩn thận. Chu Tắc có thể đễ dàng đạt được sự tín nhiệm của Chu, biết rõ y có quan hệ với Nhân Môn mà Chu vẫn tin y chứng tỏ y có năng lực, mọi người đừng nghi ngờ mọi điều y nói như thế"
Vài người lộ vê khác thường: "Tắc Thiên Đại Thánh thật sự định hợp tác cùng Chu ư?
Năm đó, Chu phản bội Thiên Môn, sau đó lại phản bội Nhân Môn. Chẳng lẽ bây giờ định tiếp nhận hắn lần nữa?"
Cường giả mặt nạ hắc ám bình thần đáp: "Đây là vấn đề của tồn tại đỉnh cấp, không liên quan đến chúng ta, điều chúng ta phải làm là cố gắng biến Địa Môn thành thế lực phụ thuộc Nhân Môn"
Mọi người không nhiều lời nữa, từng thân ảnh tan biến, nhanh chóng biến mất.
Đám người đi hết, cường giả mặt nạ hắc ám nhìn thoáng qua nơi xa, nơi đó có Địa Môn.
Biến cố Thiên Môn mới kết thúc được một ngày mà thôi.
Tô Vũ sắp tới thật à?