Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3866 - Chương 3866: Đánh Cược.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3866: Đánh Cược.
 

Sắc mặt Bi Thiên Đại Thánh tối sẩm.

Tình huống ban nãy quá khẩn cấp, làm gì có thời giờ tự hỏi, Tô Vũ vừa quát bảo Nhân Hoàng chạy đi, suy nghĩ đầu tiên của lão đương nhiên là muốn nổ chết Nhân Hoàng, làm gì có thời gian để nghĩ nhiều.

Vẫn đề mấu chốt là Tô Vũ đã cố ý dẫn đường lão.

Lúc này, Nhân Hoàng đã bắt được Trường Sinh Trúc cũng hơi biến sắc, trên cây trúc vẫn lập loè quang huy của các lực lượng đại đạo như muốn tự bạo. Nhân Hoàng run sợ trong lòng.

Má ơi, ta sợ!

Y không biết Nhân Tổ nghĩ gì, nếu ông ta giả vờ giúp đỡ để hại mình thì lần này y sẽ chết chắc.

Thái độ Nhân Tổ mập mờ không rõ, không ai biết ông ta nghĩ gì.

Vậy nên khi cảm nhận được dao động kịch liệt trên cây trúc, y thật sự muốn ném nó đi.

Nó sẽ tự bạo ư?

Nhân Hoàng tái mặt nhưng lúc này không có thời gian suy xét, rốt cuộc y có nên nạp cây trúc này vào thiên địa rồi hấp thu hay không?

Nếu nó tự bạo trong thiên địa, vậy thì y hoàn toàn không có đường thoát.

Y vô cùng lo lắng!

Nhân Hoàng là người quả quyết, nhưng lúc này y không thể không do dự chẩn chờ. Đối với y mà nói, Nhân Tổ quá mức xa lạ, gần như chưa bao giờ tiếp xúc, nhưng từ những tin đồn mà y biết thì vị này không phải người tốt.

Ông ta phản bội Thiên Môn, phản bội Nhân Môn, là một kẻ làm phản hết lần này đến lần khác.

Cuối cùng Nhân Hoàng thở dài một tiếng, nạp cây trúc vào thiên địa của chính mình, đưa nó vào thẳng Nhân Hoàng Ấn.

Bởi vì trong nháy mắt vừa rồi y đã suy nghĩ cẩn thận.

Y không biết Nhân Tổ nghĩ gì, nhưng nếu Nhân Tổ thật sự muốn giết người giúp Nhân Môn thì ông ta có thể trực tiếp liên thủ với Bi Thiên Đại Thánh, không cần phải mất công đặt bãy y như vậy, hai người bọn họ có thể dễ dàng giết y và Văn Ngọc. Nhưng Nhân Tổ đã không làm vậy, vậy nên xác suất ông ta lợi dụng thủ đoạn này để giết y là không lớn.

Y chỉ có thể đánh cuộc một lần!

Cùng lúc đó, Nhân Tổ liên tiếp đánh ra vạn quyền, Hỗn Độn Chi Chủ không ngừng bị đánh lui, gã khôi phục bản thể, biến thành một cây đại thụ khổng lô.

Giờ phút này, cành lá đại thụ rung rinh bay múa, sinh mệnh lực dật tán.

Hỗn Độn Chi Chủ hoảng sợ, gã không địch lại Chu.

Nhân Tổ đánh xong vạn quyền, ông ta không có vẻ gì là mệt mỏi cả.

Chu nhìn về phía Nhân Hoàng, thấy y nạp cây trúc vào trong thiên địa thì bỗng mỉm cười nghiền ngẫm.

Ngay sau đó, thiên địa của Nhân Hoàng hiện lên, cây trúc nhanh chóng cắm rễ, điên cuồng rút lực lượng trong thiên địa của y.

Sắc mặt Nhân Hoàng hoàn toàn thay đổi.

Tiếng cười của Nhân Tổ vang vọng tứ phương: "Mượn lực lượng thiên địa một chút, dùng đạo của Nhân Hoàng uẩn dưỡng cây Trường Sinh Trúc này có lẽ sẽ biến nó thành một cây trúc lợi hại hơn, thậm chí có thể so với Khai Thiên Kiếm"

Nhân Hoàng thống khổ rít gào.

Tô Vũ đang ác chiến cũng biến sắc.

Bi Thiên Đại Thánh như được cải tử hồi sinh, lão vô cùng kinh hỉ: "Chu..."

Mặc kệ ông ta có mục đích gì, nhưng hiện giờ ông ta đang rút lực lượng thiên địa của Nhân Hoàng, lần này Nhân Hoàng xong đời rồi. Không ngờ y lại để mặc Trường Sinh Trúc tiến vào thiên địa của mình.

Trường Sinh Trúc trực tiếp rút ra lực lượng thiên địa, trực tiếp tưới bằng đại đạo cường đại của Nhân Hoàng, nó nhanh chóng sinh trưởng, bắt đầu lộ ra quang mang kim sắc.

Nhân Tổ lại lên tiếng: "Trường Sinh Trúc hóa thành kim sắc tức là hoàn toàn thành thục. Nhiều năm qua nó đã giết rất nhiều người, cuối cùng hôm nay nó cũng thành thục"

Nhân Tổ nở nụ cười.

"Thiên địa của Nhân Hoàng rất tốt!"

"Đáng chết!"

Nhân Hoàng không nhịn được tức giận mắng một tiếng, cuối cùng y vẫn tính sai.

Y cảm thấy Nhân Tổ không cần phải giết mình, dù thế nào thì cũng không có lý do phải dùng thủ đoạn như vậy để đối phó với mình, kết quả Nhân Tổ không muốn giết y mà là muốn đoạt lấy thiên địa đại đạo của y.

"Ngươi sẽ bị ta đồng hóa"

Nhân Hoàng gầm lên.

Nhân Tổ không thèm để ý: "Chỉ là trách nhiệm đại đạo mà thôi, đồng hóa thì đồng hóa.

Có vấn đề gì không?"

"Giết!"

Tô Vũ rống to, trường đao điên cuồng chém xuống.

Kình Thiên Đại Thánh cười lạnh, dù bị Tô Vũ áp chế thì gã ta cũng không thèm để ý.

Các ngươi xong rồi!

Gã ta cũng không ngờ được rằng Nhân Tổ lại nhắm đến thiên địa của Nhân Hoàng.

Lúc này, sắc mặt Tô Vũ rất khó coi.

Hắn cũng phán đoán cân nhắc hỏi lâu, hắn cảm thấy khi phe mình biểu hiện ra đủ thực lực thì Nhân Tổ sẽ không đối địch với mình.

Kết quả Nhân Tổ vẫn trở mặt!

Ông ta đang cướp lấy lực lượng đại đạo của Nhân Hoàng.

Giờ phút này, trong lòng Tô Vũ có vô số ý niệm, không thể để ông ta tiếp tục nữa, nếu Nhân Hoàng bị ông ta cướp đoạt đến chết thì sẽ rất phiền toái.

Nhân Tổ đột nhiên phản bội hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Tô Vũ.

Cảm giác nắm tất cả trong lòng bàn tay đã biến mất.

Tô Vũ biết mình đã quá tin tưởng cảm giác và phán đoán của bản thân.

Giờ phút này chỉ còn cách rút lui!

Tô Vũ lạnh lùng nhìn Kình Thiên Đại Thánh, ngay sau đó hắn bỗng nhiên thu đao, Kình Thiên Đại Thánh lui về phía sau theo bản năng.

Đột nhiên, trong tay Tô Vũ cũng hiện lên một cây trúc, nó không lớn, nó là cây trúc mà Tam Nguyệt dung hợp lúc trước, nhưng dung hợp rồi thì nó cũng ở trong thiên địa của hắn.

Nó dung hợp tiến vào đại đạo trong thiên địa, lúc trước Tam Nguyệt chỉ tự bạo hình thể cây trúc, còn bản chất của nó vẫn còn tồn tại và dung nhập trong đại đạo.

Giờ phút này, Tô Vũ lấy ra cây trúc, đột nhiên lực lượng nguyền rủa cường đại lan tràn theo cây trúc truyền đi.

"Ta nguyên rủa trường sinh huỷ diệt"

Lực nguyền rủa cường hãn truyền qua cây trúc hư ảo đến chỗ Nhân Hoàng.

Trên Trường Sinh Trúc bỗng nhiên hiện lên một vân đen.

Vân đen nhanh chóng lan tràn, Tô Vũ không ngừng lùi lại, hắn lại lấy ra một vật hoặc cũng có thể là một người, người nọ bị hắn nắm trong tay, Tô Vũ lạnh nhạt lên tiếng: "Ta lấy khí vận vạn giới làm cơ sở, nguyền rủa trường sinh ngã xuống.."

Nơi xa, Nhân Tổ đang dây dưa cùng Hỗn Độn Chi Chủ đột nhiên quay đầu lại, thấy cảnh này, ông ta nhíu mày: "Không nên động thủ"

'Tô Vũ mặc kệ.

Giam Thiên Hầu kêu thẩm thiết, thân thể bắt đầu rách nát, một đám mây đen bay qua hư không đến chỗ Trường Sinh Trúc trong thiên địa của Nhân Hoàng, Tô Vũ lạnh lùng nói: "Nhân Hoàng, vây khốn cây trúc kia, để ta nguyền chết nó"

Giờ phút này, trong thiên địa của Nhân Hoàng có một cỗ khí vận kim sắc hiện lên, đó là khí vận được Tô Vũ chia sẻ cho y, lực lượng khí vận này cũng nhanh chóng thiêu đốt.

Từng luồng khói đen tràn ngập thiên địa bao trùm lấy cây trúc.

Nhân Tổ biến sắc: "Ngu xuẩn, ta rút ra lực lượng thiên địa của hắn là đang giúp hắn trọng tố căn cơ"

Nhân Tổ quát mắng.

Đúng lúc này, cây trúc trong thiên địa của Nhân Hoàng bỗng nhiên võ nát, lực lượng sinh cơ cường đại tràn ra, tiếng mắng của Nhân Tổ lại truyền đến: "Ngu xuẩn, hiện giờ ta chỉ có thể phá nó, làm vậy thì y chỉ có thể khôi phục chứ không thể tiến thêm một bước. Nếu ngươi không làm bừa, để y trọng tố căn cơ thì có khả năng sẽ bước vào 36 „ đạo:

Nhân Tổ hùng hổ quát mắng.

Tô Vũ lạnh nhạt nhìn thoáng qua Nhân Hoàng, thiên địa của y đang nhanh chóng khuếch trương, lực lượng đại đạo nhanh chóng cường hóa.

Tô Vũ lại nhìn thoáng qua Nhân Tổ, trong lòng cười lạnh một tiếng.

Ai biết ngươi nói thật hay giả!

Nếu hắn nguyền rủa cây Trường Sinh Trúc này thì Nhân Tổ thật sự sẽ giúp Nhân Hoàng trọng tố căn cơ ư?

Chưa chắc!

Có lẽ Nhân Tổ không đoán được rằng Tô Vũ không chỉ dùng khí vận của mình để nguyền rủa Trường Sinh Trúc mà còn để lại rất nhiều lực lượng khí vận trong thiên địa của Nhân Hoàng, giờ phút này chúng cùng nhau thiêu đốt, nguyền rủa cây trúc của ông ta.

Như thế này thì Nhân Hoàng sẽ gặp xui xẻo, nhưng Trường Sinh Trúc sẽ hoàn toàn bị hủy. Nhân Tổ sẽ không thu hoạch được gì, hơn nữa còn hoàn toàn đắc tội đám người Tô Vũ.

Vậy nên khi ông ta thấy Tô Vũ ra tay thì lập tức đổi ý, nhanh chóng giải thích rằng "rút lực lượng thiên địa là để trọng tố căn cơ dễ dàng hơn.

Ông ta nói có đúng không?

Có phần đúng!

Tô Vũ chết đi vài lần là có thể loại bỏ tất cả nhược điểm, lực lượng thiên địa của Nhân Hoàng bị rút ra rồi trọng tố hẳn là cũng có thể tiêu trừ tất cả thương thế lúc trước.

Nhưng Tô Vũ sẽ không liều lĩnh đánh cược với ông ta.

Vậy nên dù trong nháy mắt vừa rồi 3 thành khí vận đã bị thiêu đốt thì Tô Vũ vẫn không để trong lòng.

Hắn nở nụ cười nói với Nhân Tổ: "Đa tạ Nhân Tổ tương trợ, văn bối càn rõ mất rồi"

Sau đó Tô Vũ tiếp tục tấn công Kình Thiên Đại Thánh.

Bình Luận (0)
Comment