Giờ phút này, trên trán Nhân Hoàng đổ mỏ hôi.
Trọng tố ư? Hay ông ta muốn giết y để uẩn dưỡng Trường Sinh Trúc?
Chỉ có Nhân Tổ mới biết đáp án của câu hỏi này.
Đúng vậy, dù là y thì cũng không thể đoán được hành động của Nhân Tổ vừa rồi có mục đích gì, rốt cuộc ông ta muốn giết y hay muốn giúp y?
Nếu Trường Sinh Trúc thật sự rút hết lực lượng thiên địa của y thì chắc chắn sẽ trở nên cường đại vô biên, Nhân Tổ nắm giữ vật ấy, thậm chí ông ta mà cắn nuốt vật ấy thì có thể sẽ tiến thêm một bước.
Ai biết được chân tướng thế nào!
Giờ phút này chỉ có thể giả ngu, coi như Nhân Tổ đang nói thật.
Nhân Tổ thở dài: "Đáng tiếc, cơ hội trọng tố bị phá hủy, người trẻ tuổi quá nôn nóng.
Nếu không thì Tinh Vũ đã thăng cấp rồi. Haizz!"
Hỗn Độn Chi Chủ dùng ánh mắt khác thường nhìn ông ta, cười lạnh chửi một tiếng:
"Dối trá!
Ông ta thật sự muốn giúp Nhân Hoàng ư?
Chưa chắc!
Nhưng không ai có thể đoán được tâm tư ông ta, chỉ có bản thân Nhân Tổ mới biết hành động ban nãy của mình là giúp hay là hại.
Dường như Nhân Tổ cũng không thèm để ý chuyện này.
Sau khi Trường Sinh Trúc bị phá, khí tức Nhân Hoàng nhanh chóng trở nên cường đại, Bi Thiên Đại Thánh thì đang điên cuồng công kích Văn Ngọc, đánh cho nàng hộc máu không ngừng.
Nhân Tổ nhìn Hỗn Độn Chi Chủ, ông ta thở dài: "Ngu xuẩn, ngươi vẫn muốn cần ta ư?
Nhân Môn có tám vị Đại Thánh, hiện tại Địa Môn thua kém bọn họ ở số lượng, dù ta tham chiến, giết một vị rồi thì sau đó bọn họ sẽ lại phái một kẻ nữa đến. Giờ đây suy yếu thực lực Nhân Môn mới là vấn đề mấu chốt. Địa Môn và Thiên Môn đều tổn thất thảm trọng, Nhân Môn thì lại lông tóc vô thương"
Hỗn Độn Chi Chủ chẩn chờ, trong nháy mắt này, Nhân Tổ biến mất.
Hỗn Độn Chi Chủ muốn đuổi theo nhưng không thể hạ quyết tâm, gã nhíu mày, sau đó nhanh chóng hóa thành một làn khói nhẹ biến mất khỏi nơi đây.
Bi Thiên Đại Thánh cảm nhận được Nhân Tổ đang lao tới, lão rống to: "Những người khác nhanh buông xuống"
Nơi xa, khí tức cánh cửa rung chuyển.
Có Đại Thánh muốn cưỡng chế buông xuống.
Hồng Thiên Đại Thánh quát lớn: "Địa Môn đừng ngăn cản, nếu ngươi ngăn cản chúng ta thì bọn họ sẽ càng đánh càng mạnh. Chúng ta chỉ có thêm hai vị buông xuống mà thôi"
Hai vị Đại Thánh đang đến.
Gã muốn Địa Môn biết rằng đây không phải uy hiếp mà là lựa chọn của Nhân Môn khi rơi vào đường cùng.
Tô Vũ hơi biến sắc.
Nhân Môn có quá nhiều cường giả, có thêm hai vị Đại Thánh đến đây, dù Nhân Tổ tham chiến thì cũng không thể lấy một địch hai.
Mà bọn họ có thể thành công buông xuống hay không phụ thuộc vào việc Địa Môn có ngăn cản hay không.
Nếu Địa Môn mặc kệ thì sẽ rất phiền toái.
Hơn nữa Tô Vũ vẫn đang đề phòng Nhân Tổ, bởi vì tình cảnh vừa rồi quá mạo hiểm.
Tô Vũ hét lên: "Ngươi cho cường giả Nhân Môn buông xuống, bọn họ sẽ chẳng thiệt hại gì, nhưng ngươi thì được lợi gì? Chờ chúng ta giết 1 - 2 vị Đại Thánh, ngươi được lợi rồi, khi đó ngươi cho người tiến vào để hạn chế chúng ta mới là tốt nhất"
Không thể lập tức thả thêm người tiến vào, nếu không sẽ rất nguy hiểm.
Tô Vũ quát: "Địa Môn, lựa chọn thông minh nhất là giết cường giả Nhân Môn để kẻ khác buông xuống thay thế. Chúng ta lưỡng bại câu thương thì ngươi mới được lợi, nếu không, chỉ cần có 1 phe hoàn toàn áp đảo thì chắc chắn ngày chết của ngươi cũng không còn xa đâu. Năm vị Đại Thánh đến đây, nếu chúng ta bại trận thì đám Tử Linh Chi Chủ sẽ tấn công vào đây, khi năm vị Đại Thánh này lao ra ngoài... Ngươi chắc chắn sẽ chết!"
Giờ khắc này, quyết định của Địa Môn cực kỳ quan trọng.
Hồng Thiên đang ác chiến cùng Khung lại quát: "Không thể. Nếu không nhanh chóng tiêu diệt Tô Vũ thì hắn sẽ thành mối họa"
Ai cũng có đạo lý của mình. Giờ khắc này, Đại Thánh có thể buông xuống hay không hoàn toàn phụ thuộc vào quyết định của Địa Môn.
Đúng lúc này, một vị Đại Thánh buông xuống.
Tô Vũ mắng to một tiếng.
Ngay sau đó, vị Đại Thánh thứ hai muốn buông xuống bỗng nhiên không còn động tĩnh.
Đám Hồng Thiên chửi ầm lên.
Địa Môn đang duy trì cân bằng hai phe, hắn ta sẽ không cho phe Tô Vũ thắng lợi dễ dàng, cũng không để phe Nhân Môn hoàn toàn áp đảo, khi hắn ta cảm ứng được Nhân Tổ ra tay, hắn ta đã thả một vị Đại Thánh buông xuống để đối phó với Nhân Tổ.
Đây là lựa chọn của Địa Môn!
Đột nhiên Tô Vũ đề nghị: "Chúng ta nên liên thủ xử lý Địa Môn trước. 4 vị Đại Thánh cộng thêm chúng ta và mấy người Tử Linh Chi Chủ ở bên ngoài, chúng ta cùng tiêu diệt Địa Môn, các ngươi cảm thấy thế nào?"
"co Trong vạn giới, Địa Môn đột nhiên rung động.
Má nó!
Nghe được tiếng hô của Tô Vũ, hắn ta lập tức kinh hãi.
Quả thật hắn ta đang khống chế chiến lực hai phe cân bằng, nếu thế cục này mất khống chế thì sẽ cực kỳ phiền toái.
4 vị Đại Thánh đã buông xuống, Khung, Tô Vũ, Nhân Tổ, Nhân Hoàng, Văn Ngọc...
Nếu bọn họ liên thủ với đám người Văn Vương ở ngoại giới để đối phó với hắn ta thì không có chút khó khăn nào.
Giờ phút này Địa Môn còn chưa sống lại, nếu không hắn ta nhất định sẽ đổ mỏ hôi đầm đìa.
Khống chế 2 phe thế lực rất sung sướng nhưng nếu không cẩn thận thì có thể hắn ta mới là kẻ bị hạ bệ.
Cũng may Hồng Thiên đã có quyết định ngay sau đó: "Thánh Thượng chỉ có một mệnh lệnh là chém giết Tô Vũ. Địa Môn, thả thêm một vị tiến vào, chúng ta chém giết Tô Vũ xong sẽ nhanh chóng rời đi"
Địa Môn không hé răng, cũng không cho kẻ kia buông xuống.
Hắn ta không thể làm liều, nếu năm vị Đại Thánh buông xuống Địa Môn thì tình cảnh của hắn ta sẽ rất nguy hiểm, hơn nữa còn phải để phòng đám người Tô Vũ lựa chọn phá Địa Môn khi sắp thua trận.
"Chiến lực đã cân bằng. Không thể cho bọn họ tiến vào thêm nữa"
Địa Môn đang nghĩ ngợi, bỗng Tử Linh Chi Chủ đánh tới một quyền tử khí ngập trời, Tử Linh Chi Chủ lạnh lùng nói: "Ngươi đang làm gì?"
Địa Môn rung động, bản tôn cũng chấn động.
Ý chí hắn ta nhanh chóng dao động trả lời: "Ta đang ngăn cản Đại Thánh Nhân Môn buông xuống. Ngươi muốn hại chết mấy người Tô Vũ sao? Nếu ta không ngăn cản, tất cả Đại Thánh Nhân Môn đều buông xuống thì đám người Tô Vũ chắc chắn sẽ chết"
Giờ khắc này, thế cục vô cùng phức tạp.
Tử Linh Chi Chủ lạnh nhạt nhìn thoáng qua Địa Môn rồi lại nhìn Văn Vương, Văn Vương cũng nhíu mày.
Địa Môn phong tỏa, bọn họ không cảm ứng được tình huống bên trong. Nhưng vừa rồi có lẽ hắn ta thật sự đã ngăn cản Đại Thánh Nhân Môn buông xuống.
Văn Vương lựa chọn không ra tay, y trầm giọng nói: "Ngươi đừng gây chuyện. Xem ra trận chiến bắt đầu rồi"
Sau đó, y nhìn về phía vài người ở nơi xa: "Ngồi xuống, chú tâm cảm nhận đi. Nếu Tô Vũ hoặc đại ca ngã xuống, hãy lập tức tấn công vào"
Nếu 1 trong 2 người này chết thì bọn họ sẽ biết được, bởi vì ở đây có không ít cường giả trong thiên địa của hai người đó. Nếu mấy người này mà chết thì chứng tỏ có người đã ngã xuống.
Tử Linh Chi Chủ không nói gì nữa, chỉ nhìn chằm chằm Địa Môn, vừa rồi hắn cảm nhận được Địa Môn đã làm gì đó. Nhưng hiện giờ không ai biết tình huống bên trong như thế nào.