Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3874 - Chương 3874: Cố Y Thả Người.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3874: Cố Y Thả Người.
 

Lợi dụng Thiên Môn giết một vị Đại Thánh là lựa chọn khi rơi vào đường cùng của Tô Vũ.

Việc này không chỉ có lợi cho địch mà còn khiến hắn mất đi đại đạo của một vị Đại Thánh, nếu hắn có thể tự giải quyết thì đã không làm như vậy.

Nhưng hắn không có biện pháp nào khác.

Thực lực yếu, không đủ khả năng giết đối phương, cuối cùng Tô Vũ lựa chọn lợi dùng cường giả Thiên Môn để giết người.

Lần này đám người Thiên Môn được lợi rồi.

Giờ khắc này, đám người tứ phương sợ ngây người.

Hoặc Thiên biến sắc.

Nhân Tổ cũng lộ vẻ khác thường.

Bi Thiên và Kình Thiên đều chết rồi ư?

Kình Thiên đâu rỏi?

Gã đã vào Thiên Môn sao?

Gã bị truyền tống đến đó ư?

Trong tình huống bình thường, trừ bản thân ra thì không thể đưa người ngoài tiến vào Thiên Môn, nhưng Tô Vũ lại làm được.

Giờ phút này, Hoặc Thiên không còn vẻ yêu mị nữa, ả quát: "Buông xuống"

Nếu không có thêm Đại Thánh buông xuống thì có khả năng ả và Hồng Thiên đều sẽ gặp nguy hiểm.

Từng đạo lực lượng môn rung chuyển, trong tám vị Đại Thánh Nhân Môn, mấy người bọn họ không phải kẻ mạnh, giờ phút này, khí tức buông xuống cường đại hơn trước mà Địa Môn không hề ngăn cản.

Lực lượng Nhân Môn đã bị suy yếu! Việc này hoàn toàn phù hợp với ích lợi của Địa Môn, chỉ là không ngờ Tô Vũ lại xử lý hai vị Đại Thánh nhanh như vậy. Địa Môn tự hỏi, nếu cứ tiếp tục như vậy, lần này có thể giải quyết được cả tám vị Đại Thánh Nhân Môn không.

Âm ẩm âm.

Thiên địa chấn động.

Lại có Đại Thánh buông xuống, Nhân Tổ biến sắc: "Kinh Thiên"

Kinh Thiên Đại Thánh đã buông xuống.

Ngày xưa ông ta hợp tác với vị Đại Thánh này, kẻ này là một vị cường giả cực kỳ cường đại.

Sau khi Kinh Thiên buông xuống, động tĩnh vẫn chưa ngừng lại.

Vài nơi khác cũng có lực lượng môn rung chuyển, có các Đại Thánh khác đang buông xuống.

Nhân Tổ đột nhiên quay đầu.

Trong Bích Hoa Sơn, Chu Tắc than nhẹ một tiếng, ngay sau đó, một đạo khí tức bùng lên, sắc mặt Chu Tắc thay đổi, ánh mắt trở nên tang thương.

Hiện giờ y là Tắc Thiên Đại Thánh!

Đến lúc này đã có sáu vị Đại Thánh buông xuống Địa Môn.

Kình Thiên, Bi Thiên, Hỏng Thiên, Hoặc Thiên, Kinh Thiên, Tác Thiên.

Dường như vị Đại Thánh thứ bảy cũng muốn buông xuống nhưng lại bị một cỗ lực lượng ngăn cản.

Kinh Thiên Đại Thánh hừ lạnh: "Lớn mật!"

Hai vị Đại Thánh đã chết mà Địa Môn vẫn ngăn cản bọn họ ư?

Địa Môn im lặng.

Tại sao lại không ngăn cản?

Kinh Thiên và Tắc Thiên đều có thực lực trên 36 đạo, vậy là đủ rồi.

Các ngươi còn muốn thế nào nữa?

Ta để mặc người của các ngươi đến rồi chờ bị giết chết sao?

Địa Môn cảm thấy tình thế như bây giờ rất tốt, kết quả tốt nhất là đám người Tô Vũ cũng thương vong, đừng để chỉ có cường giả Nhân Môn chết đi.

Cùng lúc đó.

Hỗn Độn Chi Chủ biến mất, gã bay đi.

Thế cục đã thay đổi, gã cũng vô cùng chấn động. Lúc này gã bay thẳng về phía đám người Tô Vũ để ngăn cản bọn họ giết Hồng Thiên. Không thể để ba vị Đại Thánh bị giết liên tiếp được, nếu Nhân Môn tổn thất quá lớn thì cũng không tốt.

Nếu tình huống cho phép thì tốt nhất là phải giết được Khung.

Suy yếu lực lượng hai bên mới phù hợp với ích lợi của Địa Môn.

Có lẽ Thiên Cổ đã đúng, không nên ngồi quan chiến, sau khi đám người Tô Vũ đánh chết hai vị Đại Thánh, đã đến lúc tiêu diệt cường giả phe Tô Vũ rồi.

Cùng lúc đó, trong Vô Gian địa Ngục.

Ngục Vương đứng lặng trong hư không, trong thời khắc các vị cường giả 36 đạo đại chiến, nàng - một người nghe nói là chỉ có 32 đạo - không hề nhúng tay.

Sắc mặt nàng lạnh lùng, mặc một thân hắc y, tại thời đại thượng cổ, nàng có tiếng là ác quan.

Ở thời kỳ đó, nàng trỡ mặt với Văn Vương.

Khi Nhân Hoàng dẫn người rời đi, nàng không muốn tiến đến thượng du thời không trường hà, thậm chí muốn ra tay kiểm chế Nhân Hoàng, kết quả lại bị Nhân Hoàng đánh vào Địa Môn.

Giờ phút này, nàng yên lặng nhìn phương xa, sắc mặt lãnh khốc vô tình.

Bên cạnh nàng đứng bên cạnh nàng, kê đó tóc dài đỏ như lửa, ánh mắt kiệt ngạo, ma điễm ngập trời.

Đó là Viêm Hỏa.

Đây chính là cường giả Ma tộc đã cùng nàng tiến vào Địa Môn.

Ánh mắt Viêm Hỏa lộ vẻ ngưng trọng: "Bọn họ thật đáng sợ! Tô Vũ vạn giới quật khởi nhanh quá sức tưởng tượng. Hai vị Đại Thánh Nhân Môn đã bị giết. Dù Nhân Môn thắng trận này thì cũng tổn thất không nhỏ"

Tám vị Đại Thánh Nhân Môn đã có 6 vị buông xuống.

Vô số cường giả tham gia trận chiến này. Tỉ như Hỗn Độn Chi Chủ, Nhân Tổ, Khung và đám người Tử Linh Chi Chủ, Văn Vương trấn áp Địa Môn, cộng thêm đám người Thạch và Không trong Thiên Môn cũng đã tham chiến. Tuy trận chiến này xảy ra trong Địa Môn nhưng thực tế thì gần như tất cả cường giả đều chủ động hoặc bị động tham chiến.

Viêm Hỏa nhìn nữ tử trước mắt.

Vô số năm tháng trôi qua, số lượng nữ tử quật khởi cực ít, đồ cổ như Hoặc Thiên cũng là số rất ít, bọn họ đều đi theo một vị cường giả vô địch nào đó.

Nhưng Ngục thì khác, dù năm xưa Nhân Hoàng quật khởi, nàng cùng bọn họ đánh thiên hạ nhưng không hề mượn lực lượng Nhân Hoàng, nàng cũng góp nhiều công sức trong công cuộc nhất thống Nhân tộc.

Sau khi rời khỏi thễ lực Nhân Hoàng, nàng cũng đứng vững gót chân trong Địa Môn, thực lực vô cùng cường đại.

Viêm Hỏa rất bội phục nàng.

Lão yên lặng thất thần nhìn nữ tử trước mắt, Ngục không quay đầu lại, chỉ nhìn phương xa, thanh âm thanh lãnh lên tiếng: "Nhân Môn cường đại, vẫn còn Đại Thánh chưa buông xuống, ta có cảm giác hai vị mới tới đều trên 36 đạo. Hỗn Độn nhúng tay, những người này muốn thắng e rằng sẽ rất khó"

Viêm Hỏa gật đâu.

Quả thật là rất khó!

Dù Tô Vũ tiếp tục giết người thì vẫn sẽ có kê khác thay thế... Trừ khi hắn có thể diệt cả tám thánh, nếu không sớm hay muộn cũng sẽ bại trận.

Đại chiến sẽ tiêu hao thực lực, tiêu hao lực lượng thiên địa và lực lượng quy tắc, chỉ là hiện tại còn chưa có cảm giác rõ ràng mà thôi.

Viêm Hỏa nhìn Ngục Vương, nhẹ giọng nói: "Chúng ta cần nhúng tay không?"

Nếu nhúng tay thì rất có thể sẽ chết.

Nếu không nhúng tay, để mặc đại chiến tiếp diễn thì có lẽ sẽ xảy ra biến cố, dù ai thắng thì bọn họ đều sẽ không có kết cục tốt.

"Đám người vạn giới chạy rồi ư?"

"Đúng"

Viêm Hỏa đáp lại.

Ngục Vương thanh lãnh hỏi: "Viêm Hỏa, ngươi cố ý thả bọn họ đúng không?"

Viêm Hỏa trầm mặc một hỏi rồi gật đầu: "Dù sao cũng có Ma tộc ở đó, ta biết ngươi nghĩ gì, nhưng những người này đều là kẻ yếu, ngươi muốn tiêu diệt người các tộc, rút ra căn nguyên và lực lượng đại đạo... Ta cảm thấy như vậy hơi quá mức"

Hiện giờ đám người Thiên Cổ không ở đây, không thì chắc bọn họ sẽ rất chấn động.

Ma Thiên Tôn cảm thấy Viêm Hỏa mặc kệ, không quan tâm đến bọn họ nên tình nguyện đi theo đám người Thiên Cổ, không dám tiếp tục ở lại.

Nhưng Ngục Vương lại nói rằng Viêm Hỏa cố ý thả bọn họ đi, bởi vì Ngục Vương muốn giết bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment