Giọng nói Ngục Vương lạnh như băng: "Ngươi biết là ta cần lực lượng đại đạo của những người này để hoàn thiện đạo của mình. Ngươi thả bọn họ, vậy đạo của ta phải hoàn thiện như thế nào?"
Viêm Hỏa trầm mặc một hỏi, một lát sau mới mở miệng: "Giết cường giả cướp đại đạo.
Trong đám người đó có kẻ mới là Đằng Không, có kẻ còn yếu hơn.."
"Ngươi thả chạy Ma tộc cũng được, nhưng vì sao Tiên Thần cũng chạy thoát?"
Lão để một tu giả 8 - 9 đạo trông coi rõ ràng là đang tạo cơ hội cho bọn họ.
Viêm Hỏa có thể sống sót Trong Địa Môn đến bây giờ sao có thể sơ suất như thế.
Một đời Ma Hoàng mà lại để đám người Thiên Cổ dễ dàng thoát khỏi tầm tay như vậy ư?
Chỉ là lão không muốn làm gì mà thôi!
Viêm Hỏa tự hồi một phen, sau đó nhẹ giọng nói: "Ma tộc quá yếu. Thiên Cổ có chút đầu óc, Thần tộc còn người ở ngoại giới, Thần Hoàng cũng còn sống. Tam tộc liên thủ, cuối cùng sẽ có cơ hội sống sót. Nếu chỉ có Ma tộc, dù ta thả bọn họ thì sớm muộn gì cũng sẽ diệt vong"
Lão không hề giấu giếm, lão nhẹ giọng nói: "Ngươi có thể ngăn cần, vì sao lại không ra tay?
Ngục Vương bình thản đáp lời: "Niệm tình ngươi cống hiến vì ta nhiều năm, ngươi thả bọn họ, công lao nhiều năm coi như xóa bỏ"
Viêm Hỏa gật đầu, mỉm cười tự giễu.
Chỉ là công lao thôi sao?
Lão im lặng nhìn phương xa, cẩn thận phán đoán một phen: "Ngươi tu địa ngục chỉ đạo mà còn muốn khai thiên vạn đạo..."
Lão nhìn quanh một vòng: "Tử vong đại đạo của Tử Linh Chi Chủ rất thích hợp với ngươi, nhưng hắn quá mạnh. Thiên địa của Tô Vũ và Văn Ngọc đều thích hợp với ngươi, nhưng bọn họ mà chết thì có khả năng Nhân tộc sẽ bại. Ngươi muốn xuống tay với bọn họ sao?"
Ngục Vương đạm mạc: "Có thể mạnh lên thì chuyện đó quan trọng gì?"
Viêm Hỏa cười cười: "Mỗi cường giả đều có mục tiêu của riêng mình. Năm đó ngươi trở mặt với đám người Văn Vương chỉ bởi vì ngươi muốn đi con đường của ngươi, bọn họ không muốn đi theo ngươi. Ngươi giết không ít cường giả nhưng không giết cường giả Nhân tộc, nhưng những người này sẽ không cảm kích ân không giết của ngươi"
Lão nhìn phương xa: "Ta biết một chút về Tô Vũ. Ngươi không giết hắn thì sớm hay muộn cũng có ngày hắn giết ngươi. Người của chúng ta ở bên ngoài ngăn cản Văn Vương trở về, muốn Văn Vương tiếp tục làm mục tiêu của Thiên Môn cùng Nhân Môn.
Hắn cực kỳ hận ngươi, vương vị của ngươi đã bị tước đoạt chứng tỏ cống hiến vì Nhân tộc năm xưa của ngươi đã bị hắn hủy diệt"
"Ngươi muốn nói gì?"
Viêm Hỏa mỉm cười: "Không có gì. Ngươi cứ làm theo ý mình đi. Những người khác không ủng hộ ngươi, nhưng ta nguyện ý duy trì ngươi. Dù... biển cả hóa nương dâu!
Ngục Vương im lặng, nàng không quay đầu lại, không nhìn lão.
Không biết trôi qua bao lâu, Ngục Vương bỗng nhiên lên tiếng: "Đối với ta, loại người như ngươi chỉ là kẻ ngu ngốc, là một quân cờ có thể lợi dụng mà thôi"
"Ta biết"
Viêm Hỏa mỉm cười gật đầu, dường như không thèm để ý.
Lão tiếp tục quan sát khắp nơi: "Tuy rằng thái độ Chu không rõ nhưng vẫn đang kiểm chế một vị Đại Thánh giúp Nhân tộc. Không thể giết Chu đúng không?"
Ngục Vương không nói gì.
Viêm Hỏa nói: "Khung cũng không được, chắc chắn ngươi cũng cảm thấy không thể giết. Như vậy chỉ có Đại Thánh Nhân Môn và Hỗn Độn phù hợp mong muốn của ngươi.
Có khả năng Tắc Thiên và Chu đã đạt thành hiệp nghị gì đó, nếu không Chu sẽ không cho phép hắn ở lại Bích Hoa Sơn. Vậy nên, Hoặc Thiên, Hồng Thiên và Hỗn Độn mới là mục tiêu mấu chốt. Lúc trước khi ngươi tiến vào Địa Môn đã theo dõi Hỗn Độn, Bất Lão Căn của hắn mang khí tức sinh mệnh nồng đậm, có lẽ có thể trung hoà khí tức diệt vong trong đại đạo của ngươi"
Viêm Hỏa mỉm cười: "Hồng Thiên và Hoặc Thiên cũng không tồi. Hỏng Thiên tu hoan hï đạo, hay nở nụ cười, ngươi quá lạnh lùng, nếu có thể hấp thu một chút hoan hỉ đạo rồi cười nhiều hơn cũng tốt. Ngục, ngươi đã cười bao giờ chưa?"
Ngục Vương vẫn lạnh nhạt như cũ.
Viêm Hỏa lại cười nói: "Hoặc Thiên thì không tốt, ả tu mị hoặc đạo, là đại đạo dục vọng, ta thích nhìn ngươi cười chứ không muốn ngươi trở nên yêu mị"
"Đủ rồi"
Ngục Vương thanh lãnh lên tiếng: "Không cần ngươi nhắc nhở ta"
Viêm Hỏa gật đầu, nhìn Độn Chi Chủ chạy tới cứu người đã thành công tụ tập với Hỏng Thiên, còn đám người Tô Vũ đều đang điên cuồng công kích bọn họ.
Nhưng Kinh Thiên và Tắc Thiên đã buông xuống, hai kẻ này chỉ cần chống đỡ thêm một hỏi thì sẽ không có vấn đề gì.
Viêm Hỏa nhìn Ngục đưa lưng về phía mình: "Cơ hội ở ngay trước mắt, hai kẻ ngươi cần đã tụ cùng nhau. Chỉ cần ngươi nhìn ta một cái, cười một tiếng, nói một câu, ta sẽ đi cướp đại đạo của bọn họ vì ngươi, ngươi nghĩ thế nào?"
Khẩu khí vô cùng cuồng vọng.
Lão chỉ là một kẻ không quá nổi danh trong Địa Môn, chỉ có hơn 20 đạo mà khẩu khí lại cực kỳ cuồng vọng.
Chỉ cần ngươi nói một tiếng, ta sẽ mang đại đạo của hai cường giả 36 đạo tới cho ngươi.
Chỉ vì một nụ cười của hồng nhan!
Ngục Vương không lên tiếng, cũng không quay đầu lại.
Trầm mặc một hỏi, nàng bỗng hỏi: "Vì sao năm đó ngươi thoái vị?"
Viêm Hỏa - vị Ma Hoàng thứ hai của Ma tộc.
Sau Ma Tổ, ba vị Ma Hoàng đã ra đời trong thời kỳ thượng cổ.
Ma Hoàng đời thứ nhất còn chưa kịp cường đại thì đã bị Võ Hoàng đóng đỉnh ở Ma giới.
Viêm Hỏa là vị thứ hai, vị thứ ba là kẻ bị chém giết ở thượng du thời không trường hà.
Năm đó khi Nhân tộc nhất thống chư thiên, Viêm Hỏa thoái vị, truyền vị trí Ma Hoàng cho Ma Hoàng đời thứ ba, sau đó cứ thế biến mất, sau này bại lộ tung tích thì đã đi theo Ngục Vương tiến vào trong Địa Môn.
Năm đó có lời đồn nói rằng nguyên nhân Viêm Hỏa thoái vị là vì Nhân tộc quá mạnh, đã nhất thống chư thiên, Viêm Hỏa kiêng kị Nhân tộc, không dám tranh đấu nhưng tính cách cương nghị, không muốn Ma tộc thần phục Nhân tộc nên lựa chọn quy ẩn.
Thấy Ngục Vương đột nhiên hỏi lại chuyện cũ năm đó, Viêm Hỏa nở nụ cười đáp: "Năm đó không địch nổi các ngươi.."
Thấy có vẻ Ngục Vương mất đi hứng thú, lão bật cười: "Thôi được rồi, ta sẽ nói thật, đó là bởi vì năm đó ngươi ở Nhân tộc"
Viêm Hỏa tươi cười: "Cha ta bị đóng đỉnh ở Ma giới, ta biết là do tên súc sinh Võ Hoàng kia gây ra, nhiều năm qua, ta vẫn luôn muốn tìm hắn báo thù. Sau đó Võ Hoàng bị bắt, bị phong ấn, tuy rằng không chết nhưng ta cũng hả giận đôi phần. Thực ra ta biết nguyên nhân vì sao Võ Hoàng bị bắt rồi phong ấn, thậm chí bị nhục nhã vô số năm qua, đó là bởi vì hắn muốn mở Thiên Môn nên đã khiến Tinh Nguyệt - muội muội của Tinh Vũ bị vây giết"
Ngục Vương không nói chuyện.
Viêm Hỏa lại nói tiếp: "Năm đó ngươi là người truy tra việc này, nếu ta nhớ không nhầm thì ngươi truy tra một nửa thì không tiếp tục nữa. Nếu không, có lẽ năm đó ta khó thoát khỏi cái chết, không phải sao?"
Một đoạn chuyện cũ chậm rãi lộ ra chân tướng!
Nếu Tô Vũ ở đây thì hắn có thể hiểu được bọn họ đang nói gì.
Võ Vương từng cho Tô Vũ biết nguyên nhân hắn nhục nhã Võ Hoàng.
Bởi vì năm đó Võ Hoàng khai Thiên Môn lung tung khiến Thiên Môn dao động, suýt nữa buông xuống vạn giới, đám người Văn Vương đi đóng cửa Thiên Môn nên mới xảy ra chuyện Tinh Nguyệt bị người vây giết, vậy nên Võ Vương trút giận lên Võ Hoàng, nhục nhã nhưng không giết lão, bởi vì Võ Hoàng cũng không biết hậu quả mình gây ra.
Mà chuyện Võ Hoàng khai Thiên Môn tạo thành rung chuyển kỳ thật cũng có nguyên đo, chỉ là bản thân Võ Hoàng không nhớ rõ. Bởi vì có người tới báo thù khiến lão không thể không khai Thiên Môn, không những thế, chuyện Tinh Nguyệt bị giết cũng có liên quan đến Viêm Hỏa.
Ngục là người điều tra lúc đó, nàng vẫn luôn phụ trách vấn đề này.
Đến lúc này, Ngục Vương vẫn không nói gì.
Viêm Hỏa cười hỏi: "Vì sao năm đó ngươi không tiếp tục truy tra?"
"Tra cái gì? Tra đến Võ Hoàng là đủ rồi. Không ai muốn Tinh Nguyệt chết, nhưng chẳng lẽ vì cái chết của Tinh Nguyệt mà khai chiến với Ma tộc cường đại năm đó sao? Chẳng lẽ chỉ vì Tinh Nguyệt là muội muội của hắn, vì mình Tinh Nguyệt mà phá hỏng bước chân thống nhất chư thiên năm đó ư?"
Nàng cảm thấy chuyện này chẳng hề quan trọng: "Ngươi cảm thấy ta không truy tra là vì bảo hộ ngươi ư? Viêm Hỏa, ngươi quá ngây thơ!"
"Ta biết"
Viêm Hỏa gật đâu: "Ta hiểu lòng ngươi, người ngoài nói ngươi lãnh khốc, nói ngươi là ác quan nhưng không biết ngươi mới là kẻ công bằng công chính nhất, những người khác đều có tư tâm tư tình nặng hơn ngươi. Loại chuyện đắc tội với người khác này chỉ có ngươi làm được, còn những người khác thì không thể đâu. Mấy người Tinh Vũ chỉ là đám giả nhân giả nghĩa mà thôi, khi gặp chuyện liên quan đến bản thân thì thường mất đi lý trí. Vậy nên từ sau lần đó, ta liền cảm thấy ngươi cực kỳ có mị lực. Ngươi nên sinh ra ở Ma tộc mới đúng. Ma tộc rất cần như người, tính cách ngươi ở trong Ma tộc thì nhất định sẽ tốt hơn là Nhân tộc. Ma tộc không có nhiều kẻ giả nhân giả nghĩa và ngụy quân tử như vậy"
Ngục Vương lạnh nhạt: "Ngươi rất ngu xuẩn!"