Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3877 - Chương 3877: Cánh Cửa Phong Ân Thời Đại.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3877: Cánh Cửa Phong Ân Thời Đại.
 

Viêm Hỏa nhìn về nơi xa, nơi ấy có Địa Môn, lão cười một tiếng: "Địa Môn thật sự là lão tổ tông của ta ư? Đáng sợ thật, không ngờ ta lại là hậu duệ của một cánh cửa. Thật đáng sợ.."

Lão tươi cười xán lạn.

Ngay sau đó, từng luồng lực lượng đặc thù bùng nổ ra từ trong thân thể lão.

Tiếng cười của Viêm Hỏa vang lên sang sảng: "Mặc kệ ngươi có phải lão tổ tông của ta hay không, dù sao chúng ta cũng không quen thuộc, vậy ta hại ngươi một lần cũng chẳng sao. Bố cục nhiều năm, cuối cùng cũng có một việc thành công, đa tạ mọi người đã tương trợ."

Mọi người lộ ánh mắt khác thường.

Ngay sau đó, mọi người đều vô cùng chấn động, nơi xa, Địa Môn dao động kịch liệt.

Địa Môn phẫn nộ quát: "Ngươi... Đáng chết... Đồ khốn kiếp..."

"Lão tổ tông đừng tức giận, không chết dễ dàng như vậy được đâu, mà chết... thì chết thôi"

Một cỗ lực lượng thiên địa cường đại đũng mãnh tràn vào trong cơ thể Viêm Hỏa, nó bắt nguồn từ Địa Môn.

Khí tức Viêm Hỏa nhanh chóng trở nên cường đại.

"Lão tổ tông vụng về thật đấy, mấy năm nay chúng ta vẫn luôn ở gần ngươi, tới tới lui lui xỏ xuyên qua cánh cửa, dùng vô số máu tươi của cường giả Thánh tộc tưới lên ngươi, ngươi thật sự nghĩ rằng chúng ta đang giúp ngươi sống lại ư? Thật ngu xuẩn!"

Viêm Hỏa bật cười.

Địa Môn đột nhiên rít gào, lực lượng cường đại vẫn bị rút ra.

"Đừng sợ, ta chỉ mượn một lát mà thôi, ngươi có thể chịu được, chờ ta thiêu đốt cạn huyết mạch thì ngươi có thể thu hồi, lão tổ tông lợi hại thật, đã thế này rồi mà ta cũng không thể cướp đoạt lực lượng thiên địa của ngươi. Thật đáng tiếc!"

Những năm qua, Ngục Vương và hắn không hề nhàn rỗi.

Chi mạch Ngục Vương ở bên ngoài thường xuyên dùng huyết mạch tưới lên Địa Môn với danh nghĩa tiếp dẫn Ngục Vương trở về, trên thực tế, Viêm Hỏa thật sự có huyết mạch Địa Môn, năm đó lão và Ngục Vương dùng lực lượng huyết mạch phối hợp để tạo ra chi mạch Ngục Vương cũng mang huyết mạch Địa Môn.

Vậy nên đám người Nguyệt La có thể tu luyện ra Địa Môn.

Vô số năm tưới máu đương nhiên không đơn thuần chỉ để tiếp dẫn, mà còn là để xâm chiếm Địa Môn.

Tiếc là Địa Môn quá mạnh!

Nhiều năm qua, Viêm Hỏa và Ngục Vương chỉ có thể lâm thời điều động một phần lực lượng, không thể hoàn toàn cướp đoạt.

Hiện giờ bọn họ vẫn còn cơ hội, nếu không chờ đến khi Địa Môn hoàn toàn sống lại thì sẽ không có cơ hội mượn lực thế này nữa.

Trong nháy mắt, Địa Môn dao động kịch liệt, huyết mạch trên người Viêm Hỏa thiêu đốt, khí tức trở nên cường đại, lão như đứng trong một cánh cửa, nở nụ cười nói: "Tô Vũ, lực lượng môn chân chính không phải như ngươi nghĩ. Lực lượng của ngươi quá yếu. Ngươi đã xem thường tam môn rồi, bọn họ cường đại không phải chỉ vì lực lượng đại đạo cường đại. Bổn tọa sẽ cho ngươi xem cái gì gọi là Môn"

Trong ánh mắt chấn động của Tô Vũ, khí tức Viêm Hỏa nhanh chóng tăng lên tới 36 đạo, 37 đạo, 38 đạo... Sau khi tới 38 đạo thì đột nhiên ngừng lại.

Viêm Hỏa cười lớn: "Đủ rồi. Lão tổ tông hãy bảo trọng, nếu bị đánh chết thì đừng trách vị hậu duệ cách không biết bao nhiêu thế hệ này hãm hại ngươi"

"Khốn kiếp"

Giờ khắc này, Địa Môn không nhịn được nổi giận gầm lên một tiếng, trong thanh âm lộ vẻ thống khổ, bởi vì sau khi lực lượng của hắn ta bị rút ra phân nửa thì ngoài cửa đã có người động thủ.

Đám người Tử Linh Chi Chủ không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng bọn họ cảm nhận được Địa Môn trở nên suy yếu, cũng cảm nhận được đại lượng lực lượng bị rút ra.

Chẳng lẽ hắn ta muốn giết Tô Vũ?

Có khả năng!

Nghĩ vậy, 3 vị cường giả ngoài cửa điên cuồng công kích Địa Môn, âm thanh chấn động vang vọng khắp thế giới trong Địa Môn.

Viêm Hỏa đột nhiên xuất hiện, đột nhiên bùng nổ khiến tất cả đều kinh ngạc.

Trừ Ngục Vương!

Viêm Hỏa cuồng vọng nói rằng sẽ mang đại đạo của hai cường giả về cho Ngục Vương, bây giờ lão đã bắt đầu ra tay.

"Tránh ra"

Viêm Hỏa nháy mắt xuất hiện bên phía đám người Tô Vũ, sắc mặt Tô Vũ khẽ biến, vội vàng lùi lại.

Viêm Hỏa cười lớn.

Sắc mặt Hỗn Độn Chi Chủ kịch biến: "Ngươi.."

"Đừng gọi, ta không thích nghe"

Ngay sau đó, một cánh cửa khổng lồ hàng lâm.

"Cánh cửa, phong ấn, trấn áp, ngăn cách, đoạn đạo... Có rất nhiều năng lực, đấu với cường giả cùng giai thì cánh cửa vô địch. Tô Vũ, ngươi vẫn còn non lắm. Ta muốn giết ngươi. Đáng tiếc..."

Viêm Hỏa vừa dứt lời, cánh cửa giáng xuống, tiếng vang lớn truyền đến.

Hỗn Độn Chi Chủ lập tức hóa thành một cây đại thụ.

Viêm Hỏa bình thản nói: "Ngươi đã bị phong ấn trong Địa Môn, ngươi có thể trốn được sao?"

Hỗn Độn Chi Chủ khiếp sợ, gã quát: "Ta là tu giả 36 đạo duy nhất trong Địa Môn, ngươi giết ta thì thời đại Hỗn Độn sẽ không còn chút hi vọng nào. Ngươi.."

"Liên quan gì đến ta?"

Thực lực 38 đạo không phải thứ khiến Hỗn Độn Chi Chủ sợ hãi, thứ gã sợ là cánh cửa kia, nó ngăn cách lực lượng đại đạo, phong ấn trấn áp gã, trong nháy mắt, khí tức gã giảm xuống rất nhanh.

Tô Vũ kinh hãi.

Cỗ lực lượng môn này quá nồng đậm, lực lượng phong ấn cường đại khiến kẻ khác phải Sợ hãi.

Đây là cánh cửa đã phong ấn thời đại ư?

Tuy không phải Địa Môn tự mình ra tay nhưng giờ khắc này Tô Vũ đã biết sự cường đại của Môn và nó đã phong ấn một thời đại như thế nào.

Hỗn Độn Chi Chủ 36 đạo bị trấn áp trong nháy mắt, khí tức giảm xuống, 35 đạo, 34 đạo...

Viêm Hỏa thiêu đốt huyết mạch, sắc mặt dần dần tái nhợt nhưng lão lại tươi cười xán lạn.

Đột nhiên, lão rống lên một tiếng, đánh ra một quyền, ngọn lửa đốt cháy thiên địa bao trùm nắm tay, cây đại thụ - bản thể của Hỗn Độn Chi Chủ hoàn toàn không thể phản kháng.

"Môn không dùng như ngươi nghĩ. Ta đã nghiên cứu nhiều năm, hiểu rõ hơn ngươi"

Tiếng cười của Viêm Hỏa truyền khắp tứ phương, ngay sau đó, lão lại đánh ra một quyền.

Bất lão thụ căn bản không thể chạy thoát khỏi đợt tấn công của lão.

Âm!

Hỗn Độn Chi Chủ kêu thảm thiết, đại thụ vỡ ra, chỉ còn lại bộ rễ màu vàng kim.

Viêm Hỏa Ma Hoàng cười lạnh, lão lao vào trong cánh cửa, trong chớp mắt đã đánh rễ đại thụ thành hai phần, một phần ném cho Tô Vũ: "Ta muốn lực lượng đại đạo còn lại của Bi Thiên"

Ánh mắt Tô Vũ thay đổi, hắn không nói gì, nhanh chóng ném đạo chưa bị cắn nuốt hoàn toàn của Bi Thiên cho Viêm Hỏa, bởi vì lúc này hắn đã nhận ra người này sắp chết. Lão đang thiêu đốt huyết mạch chính mình, mượn lực lượng Địa Môn để chiến đấu, khi huyết mạch cạn kiệt, lực lượng phản phệ, lão sẽ hoàn toàn ngã xuống.

Hiện giờ đối đầu với Viêm Hỏa thì chẳng khác gì tự rước lấy phiền phức.

Tô Vũ là một hảo hán biết tránh cái thiệt trước mắt.

Hơn nữa đối phương đã giao một nữa Bất Lão Căn cho hắn, hắn không thiệt.

Viêm Hỏa nhận lấy đại đạo tàn phá kia, lực lượng môn lập tức phong ấn đại đạo và nửa phần Bất Lão Căn còn lại, rồi lão nở nụ cười.

Giờ phút này, những người khác đều chấn động.

Một vị cường giả 36 đạo đã bị xử lý rồi ư?

Oanh!

Nơi xa, Địa Môn phẫn nộ tuyệt vọng hét lên: "Ngươi mau trả lực lượng cho ta. Khốn kiếp?

Hắn ta đã trúng kết Mấy năm nay, chỉ mạch Ngục Vương ở bên ngoài, đám người Viêm Hỏa ở bên trong không ngừng dùng lực lượng huyết mạch tưới hắn ta, hắn ta tưởng rằng những người này muốn gia tốc tốc độ mình sống lại, kết quả chỉ là một hồi âm mưu.

Khốn kiếp! Mau trả lực lượng cho ta!

Tuy rằng gia hỏa này không thể nắm giữ quá lâu, cũng sẽ chết sớm nhưng sao ngươi không chết nhanh lên, nếu lực lượng của ta không trở về kịp thì ta cũng sẽ xong đời.

Bởi vì Tử Linh Chi Chủ 39 đạo thật sự không yếu.

"Chờ một lát"

Viêm Hỏa đáp một câu, sau đó đột nhiên xuất hiện trước mặt Hồng Thiên, sắc mặt Hồng Thiên kịch biến.

Khung muốn chém tiếp nhưng bị Nhân Hoàng kéo lại, nhanh chóng lui về phía sau.

Viêm Hỏa nhìn Nhân Hoàng, lão cười nhạo: "Đáng lẽ nên đối phó với ngươi mới đúng.

Năm xưa, mục đích ta chuẩn bị những thứ này đều là để đối phó với ngươi. Đáng tiếc...

mà cũng không đáng tiếc!"

Tiếng cười sung sướng vang lên, Địa Môn lại buông xuống.

Lực lượng môn cường đại lại xuất hiện, thân hình hắn ta đã biến mất một nữa.

Hồng Thiên kinh hãi.

Phía sau, Kinh Thiên và Tắc Thiên cũng biến sắc, điên cuồng lao tới đây, đồng thời còn đánh ra đòn công kích vô cùng cường đại.

Mấy người Tô Vũ cũng ra tay.

Âm ẩm âm!

Mấy người Tô Vũ đứng phía sau Viêm Hỏa đồng thời ra tay cản lại công kích của hai người kia.

Tắc Thiên Đại Thánh hét to: "Viêm Hỏa, ngươi điên rồi, ngươi chắc chắn sẽ chết.."

Viêm Hỏa mỉm cười: "Ta biết. Nhưng ta muốn thấy nàng cười với ta một lần, nhất định sẽ rất xinh đẹp.."

"Tử!

Lực lượng cường đại Địa Môn trực tiếp nổ tung.

Bình Luận (0)
Comment