Giờ phút này, Khung bên cạnh Tô Vũ bỗng nhiên rầu rĩ than thở: "Không tìm được Khai Thiên Kiếm, có phải gã giấu kín trong đại đạo hay không?"
Tô Vũ cả kinh.
Không tìm được ư?
Nếu Hồng Thiên thật sự giữ Khai Thiên Kiếm thì đúng là có khả năng nó bị trấn áp trong đại đạo, nhưng hiện tại đại đạo của đối phương đang ở chỗ Ngục Vương.
Bọn họ dùng thứ này để mượn sức Khung, giờ không có Khai Thiên Kiếm, Hồng Thiên đã chết, vậy Khung... Sẽ không chạy mất chứ?
Tô Vũ nhíu mày.
Nói thật, hôm nay vài vị cường giả đã chết nhưng hắn gần như không thu hoạch được gì, chỉ lấy được nửa đại đạo của Bi Thiên và một nửa Bất Lão Căn.
"Tìm được Vạn Đạo Thạch chưa?"
Tô Vũ truyền âm cho Văn Ngọc, lúc trước Hỗn Độn Chi Chủ bị giết, hắn bảo Văn Ngọc tìm kiếm, không biết có tìm được Vạn Đạo Thạch hay không.
Lần này tiến vào là để cướp lấy Vạn Đạo Thạch giúp Nhân Hoàng khôi phục. Tuy rằng hiện tại Nhân Hoàng đã khôi phục nhờ Trường Sinh Trúc nhưng nếu lấy được Vạn Đạo Thạch thì càng tốt.
Văn Ngọc hậm hực: "Không có. Hoặc là Nhân Môn không đưa đến đây hoặc là nó đang giấu trong Bất Lão Căn, ngươi tự tra xét đi"
Không tìm được ư?
Nếu tất cả đều ở chỗ Ngục thì nàng ta có quá nhiều bảo vật.
Tô Vũ nhanh chóng tra xét Bất Lão Căn, Hỗn Độn đại đạo mà Hỗn Độn Chi Chủ tu luyện không giống đại đạo bình thường, nó không tồn tại ở dạng đại đạo mà là bản chất trung tâm, Bất Lão Căn không khác lực lượng đại đạo của những người khác lắm.
Tô Vũ thâm nhập tra xét một phen nhưng không phát hiện điều gì.
Hắn khẽ nhíu mày.
Không có ư?
Hãy là đang ở chỗ Ngục?
Tô Vũ bỗng lên tiếng hỏi năm vị Đại Thánh: "Các ngươi không giao Vạn Đạo Thạch cho Hỗn Độn Chi Chủ ư?
Tắc Thiên khí chất thư sinh nhẹ giọng đáp: "Cho một viên làm tiền đặt cọc"
Tô Vũ đã hiểu.
Bọn họ mới giao ra 1 viên, số còn lại thì vẫn giữ, căn cứ vào tình báo mà Nhân Hoàng lấy được thì bọn họ không chỉ giao dịch 1 viên, vậy tức là bọn họ định đợi Hỗn Độn Chi Chủ giết ra ngoài rồi mới giao cho gã.
Vậy có khả năng 1 viên kia cũng đang nằm trong tay Ngục Vương.
Ngục Vương chưa ra tay nhưng lại lấy được nhiều bảo vật nhất.
Ánh mắt Tô Vũ lóe lên.
Chúng ta đánh nửa ngày, kết quả lợi lộc bị Ngục Vương chiếm hết...
Viêm Hỏa, ngươi giỏi lắm!
Lúc trước hắn có chút chấn động, hiện tại hắn chỉ cảm thấy gia hỏa này chết không đủ thảm. Mặt dày la liếm, dùng cái chết để đổi lấy một tiếng cười? Đổi lấy một giọt nước mắt thôi ư?
Nếu ngươi giao bảo vật cho ta, ta sẽ cười mỗi ngày với ngươi.
Nếu ngươi thích phong cách Ngục Vương, ta sẽ mang Lam Thiên đến, ngươi thích kiểu gì cũng có.
Quyến rũ, vũ mị, thanh thuần, máu lạnh, lãnh khốc...
Cầu được ước thấy!
Nhưng giờ nói gì thì cũng muộn rồi.
Có lẽ Ngục Vương tạm thời không dám tùy tiện làm gì. Tuy đám người Tô Vũ đang giằng co với đối phương nhưng không có nghĩa là bọn họ sẽ để mặc nàng chiếm lấy bảo vật, chạy đi khai thiên cường hóa chính mình.
Nhân Môn không đáp ứng, Tô Vũ cũng không đáp ứng.
Đạo bất đồng khó lòng hợp tác.
Hắn và Ngục Vương đã định sẵn không phải người cùng đường.
Trong cơ thể Tô Vũ, từng đại đạo trở nên cường đại hơn. Hắn đã nuốt một nữa đại đạo của Bi Thiên, nhân đạo ẩn chứa thất tình lục dục đang mạnh dần lên.
Khiếu huyệt của hắn tiếp tục dung hợp.
Tô Vũ im lặng cắn nửa phần Bất Lão Căn, một cỗ lực lượng sinh mệnh nồng đậm tới cực hạn dũng mãnh tràn vào trong cơ thể.
Lực lượng Tử Linh đại đạo trong thiên địa của Tô Vũ khá mạnh, điều này có liên quan đến Tử Linh Chi Chủ, bởi vì lần trước hắn không ít người tu Tử Linh đại đạo đã dung hợp vào thiên địa của hắn, tỷ như Minh Thổ.
Giờ phút này, lực lượng sinh cơ nồng đậm của Hỗn Độn Chi Chủ giúp sinh tử đại đạo dung hợp cân bằng.
Tốc độc dung hợp khiếu huyệt gia tốc, 99 khiếu, 100 khiếu...
Tô Vũ tiếp tục ăn và chờ đợi.
Khi 108 khiếu thành công dung hợp, hắn chắc chắn có thể bước vào 36 đạo. Khi ấy, hắn sẽ không sợ đám người kia.
Tuy nhiên hắn cũng có khuyết điểm, đó là không có thủ đoạn một kích tất sát. Hắn không am hiểu đại đạo nào có thể dùng như sát chiêu.
Tô Vũ yên lặng nghĩ, tuy rằng thiên địa của hắn đã được sáng lập nhưng lại hơi khác biệt so với người khác, hắn không có phương hướng đại đạo rõ ràng như đám người Nhân Hoàng.
Tô Vũ vốn muốn sáng lập vũ trụ văn minh đạo, nhưng hắn quật khởi quá nhanh, hiểu biết về vũ trụ văn minh quá nông cạn, hiểu biết về đại đạo không gian cùng thời gian cũng không đủ thâm ảo.
Nếu không, hắn có thể dùng không gian vây nhốt, thời gian cường sát, một đao tuế nguyệt lão có thể là một đòn sát thủ không tôi.
Đại đạo trong thiên địa của Nhân Hoàng tuy không nhiều bằng Tô Vũ nhưng có phương hướng rõ ràng. Tô Vũ hiện giờ có về học nhiều mà không tinh.
Nơi xa, Tử Linh Chi Chủ nhanh chóng phán đoán thế cục. Những Đại Thánh mới buông xuống đều có thực lực cường đại, Tử Linh Chi Chủ cảm ứng được trong mấy người này có kẻ 38 đạo.
Hắn ta khẽ nhíu mày.
Hình như cường công Địa Môn không phải lựa chọn tốt, đám cường giả Nhân Môn đã đến đây hết rồi.
Hiện tại, khí tức vạn giới chấn động, có dấu hiệu diệt thế, đây là kết quả do Địa Môn trực tiếp mở ra, e rằng không thể giải quyết chuyện này bằng cách đơn giản.
Hơn nữa, hiện tại Địa Môn mở ra, những người này đều có thể tiến vào vạn giới.
Nếu đưa chiến trường đến vạn giới, đám người Tô Vũ sẽ chịu hạn chế.
Vậy nên giờ khắc này mấy người Tử Linh Chi Chủ không dám tránh khỏi khe hở này, Địa Môn không phong bế, bọn họ phải canh giữ ở đây, không cho những người này tiến vào vạn giới.
Chiến trường đình trệ.
Nhân Tổ không tới gần đám người Tô Vũ, ông ta đứng cách bọn họ không xa, chỉ yên lặng đứng nhìn như một người đứng xem.
Nhân Hoàng lộ vẻ phức tạp nhìn thoáng qua Ngục Vương, y cũng không mở miệng.
Năm vị Đại Thánh vừa quan sát đám người Tô Vũ, vừa nhìn chằm chằm Ngục Vương, bởi vì trong mấy đại đạo kia, hỉ bi đại đạo là của cường giả Nhân Môn, không thể để mặc Ngục Vương chiếm lấy được.
Khí tức của bọn họ khóa chặt Ngục Vương, nếu không phải năm vị Đại Thánh kiêng kị đám người Tô Vũ thì e rằng đã ra tay.
Một lát sau, trầm mặc bị đánh vỡ.
Tắc Thiên Đại Thánh chiếm thân thể Chu Tắc nhìn về phía đám người Tô Vũ, bình thản nói: "Ngục Vương không phải người thuộc phe các ngươi, thậm chí Tô Vũ ngươi có thù oán với nàng, còn là huyết hải thâm thù. Ngươi quên rằng có bao nhiêu tu giả đa thần văn đã chết rồi ư? Hay khi ngươi trở nên cường đại thì cái chết của đám tu giả đa thần văn ấy đều không đáng nhắc tới? Còn nữa, nàng đã giết Nhị Nguyệt, đây là chuyện mọi người đều biết. Tam Nguyệt, Tứ Nguyệt... đến cả Cửu Nguyệt đều đang chinh chiến vì ngươi. Nếu không có Thực Thiết tộc nâng đỡ thì Tô Vũ ngươi sẽ không đi được đến ngày hôm nay"
Hắn ta cười nhạt: "Nhưng kẻ nào mạnh hơn thì đương nhiên là có giá trị hơn. Nếu Ngục Vương cường đại, có lẽ Tô Vũ ngươi sẽ không ngại tiếp nhận nàng trở về Nhân tộc, đúng không? Nếu ngươi giết nàng, có lẽ đám người Nhân Hoàng sẽ trở mặt với ngươi.
Tình nghĩa huynh muội mấy vạn năm chẳng lẽ lại kém tình nghĩa tương giao mấy ngày với Tô Vũ ngươi ư? Hơn nữa kẻ đã chết chỉ là vài kê nhỏ yếu, dùng mạng của tiểu nhân vật đề đổi lấy một trợ lực cường đại có lẽ cũng hợp ý ngươi"
Giọng hắn ta chấn động chư thiên, mang theo ý cười: "Ba đạo kia đều là đạo của cường giả 36 đạo lưu lại, nàng nuốt chúng rồi sẽ khai thiên vạn đạo, Tô Vũ, chỉ sợ ngươi sẽ không mạnh bằng nàng"
Tắc Thiên tươi cười xán lạn: "Thủ đoạn của Ngục Vương thật hay. Đầu tiên là giả vờ trở mặt với đám người Nhân Hoàng, tránh bị tam môn tính kế. Bởi vì nàng bất hòa với Nhân Hoàng nên tam môn mới không nhằm vào nàng, thậm chí còn nâng đỡ nàng. Sau đó nàng lợi dụng huyết mạch Địa Môn của Viêm Hỏa để lấy được ích lợi lớn nhất. Mà nay, bởi vì tình nghĩa huynh muội và tương lai Nhân tộc, có lẽ Tô Vũ ngươi sẽ phải tiếp tục nâng đỡ nàng một phen"
Tắc Thiên cười càng tươi: "Ngục quả là nhân tài. Tính thiên tính địa tính nhân, mưu hoa vô song. Thậm chí Chu cũng từng ra tay tương trợ, mà Chu giúp nàng đứng vững gót chân trong Địa Môn là để ngăn cản Hỗn Độn Chi Chủ liên thủ với 2 kẻ còn lại, Ngục tiến vào Địa Môn đúng là một nước cờ hay"
Tác Thiên cười lớn: "Nàng đến Nhân Môn thì chắc chắn sẽ chết. Đến Thiên Môn thì với thực lực nàng lúc đó thì cũng sẽ chết, dù sao nàng cũng không phải là Tử Linh Chi Chủ. Chỉ có Địa Môn mới là lối thoát, bởi vì có Chu ở đây, Chu cũng sợ sẽ bị cường giả Địa Môn vây giết, vậy nên nâng đỡ một vị Hợp Nhất cảnh quật khởi có thể tránh không ít phiền toái"
Tắc Thiên cảm khái: "Lợi hại! Quá lợi hại! Tô Vũ, ngươi đã hiểu chưa? Hãy học hồi đi, đây mới là kế sách mà một vị cường giả nên có. Mỗi bước đều vững vàng, tất cả mọi thứ đều nằm trong kế hoạch, kể cả cục diện lúc này cũng vậy. Viêm Hỏa vừa giải quyết chút phiền toái cho các ngươi. Nhân Hoàng là huynh trưởng của nàng, vậy bây giờ ngươi có nên giúp nàng vượt qua hiểm cảnh này không? Ngục không vào Nhân Môn đúng là đáng tiếc!"
Tô Vũ tiếp tục gặm Bất Lão Căn.
Hắn ngẫm nghĩ rỏi gật đầu: "Phán đoán của ngươi cũng có đạo lý"
Hắn không phủ nhận.
Đương nhiên hắn không biết lời Tắc Thiên nói có chuẩn xác hay không, nếu tất cả đều nằm trong kế hoạch của Ngục thì nàng ta quá lợi hại.