Nếu tất cả đều nằm trong kế hoạch của Ngục thì nàng ta quá lợi hại.
Luận thiên phú, nàng chưa chắc đã so được với Võ Vương. Nhưng nếu bây giờ nàng khai thiên thành công, nàng có thể trở thành tồn tại siêu việt Văn Vương và Nhân Hoàng. Mà cái giá nàng bỏ ra lại rất nhỏ, chỉ có Viêm Hỏa đã chết mà thôi.
Chỉ thế mà thôi!
Văn Vương, Võ Vương, Nhân Hoàng đều bị tính kế, chỉ có Ngục Vương là không, bởi vì năm đó nàng phản bội Nhân tộc, trở mặt với đám người Nhân Hoàng, vậy nên tam môn không muốn thay Nhân Hoàng thanh lý môn hộ.
Nếu những hành động này đều là kế sách của nàng thì nàng quả thật rất lợi hại.
Là trùng hợp hay tính kế thì Tô Vũ không biết. Nếu năm đó Ngục đoán trước được rằng đám Nhân Hoàng sẽ gặp xui xẻo thì Tô Vũ thật sự bội phục nàng, thủ đoạn của nàng quá lợi hại, vừa biết Nhân Hoàng sẽ không giết nàng, vừa có thể thoát khỏi sự tính kế của tam môn... Có thủ đoạn như vậy, Tô Vũ không phục cũng không được.
Nàng yên lặng phát triển, yên lặng quật khởi.
Sau khi tiến vào Địa Môn cũng là như thế, Nhân Tổ từng ra tay vì nàng, giúp nàng đứng vững gót chân, nếu không thì nàng đã chẳng thuận lợi như thế khi vừa mới tới.
Tô Vũ cắn rễ cây như gặm mía, miệng hắn nhai nhóp nhép, đồng thời nhìn về phía Ngục Vương, cười hỏi: "Ngục, ngươi nói xem, vị Đại Thánh này nói có lý không?"
Tắc Thiên cười nói: "Ta là Tắc Thiên"
Tô Vũ gật đầu, ta biết, ngươi giống Chu Tắc như vậy là ta biết rồi, nhưng lão tử không thích gọi tên ngươi đấy thì sao nào?
Tô Vũ không quan tâm Tắc Thiên và Chu Tắc có quan hệ øì, là phân thân hay tính kế lẫn nhau cũng được, hắn không quan tâm.
Tô Vũ chỉ muốn biết năm đó Ngục Vương phản bội Nhân tộc có phải vì cảm ứng được nguy cơ hay không?
Hắn không muốn chứng thực điều gì, chỉ là cảm thấy tò mò mà thôi.
Nếu cảm ứng được trước thì sao nàng lại đoán ra được?
Nàng và Nhân Hoàng ở chung nhiều năm, đại đạo Nhân Hoàng không ảnh hưởng tới nàng chút nào sao?
Giờ khắc này, ánh mắt tất cả mọi người đều dồn vào Vô Gian Địa Ngục.
Văn Vương và Võ Vương cũng đang nhìn.
Nhân Hoàng và Văn Ngọc bên cạnh Tô Vũ cũng đang quan sát.
Năm đó, Ngục cảm nhận được nguy cơ nên phản bội, phân rõ giới hạn với bọn họ sao?
Nếu thế, bọn họ thà tin rằng vì lý niệm không hợp nên Ngục và bọn họ đường ai nấy đi.
Không đợi Ngục Vương lên tiếng, Tắc Thiên đã nói: "Tô Vũ, còn cần hỏi nữa sao? Ngươi không ngốc, mấy người Văn Vương cũng không ngốc. Thật sự chỉ là lý niệm không hợp thôi thì cần gì phải giết đám Nhị Nguyệt? Nếu chỉ muốn tu vạn đạo của Văn Ngọc, vậy thì chỉ cần nàng mở miệng, ngươi cảm thấy Nhân Hoàng và Văn Vương sẽ không nghĩ biện pháp giúp nàng sao? Đâu nhất thiết phải cướp đoạt toàn bộ đại đạo mới được"
Hắn ta nở nụ cười xán lạn: "Giết đám người Nhị Nguyệt chỉ là để người khác và tam môn biết nàng thật sự phân rõ giới hạn với phe Nhân Hoàng. Nàng không giết Nhân tộc không phải bởi vì không thể giết mà là nàng biết nếu mình làm thế thì mấy người Nhân Hoàng sẽ giết nàng. Nàng giết minh tộc, Nhân Hoàng và Văn Vương có thể nghĩ cách giúp đỡ giải quyết hậu quả, nhưng nếu giết Nhân tộc, nhân tâm bất an, vậy nàng sẽ bị giết đúng không?"
Tác Thiên cảm khái: "Ngục quá thông minh! Mấy năm nay ta vẫn luôn nghĩ vậy, nhưng nếu Viêm Hỏa không ra tay thì ta không thể kết luận tất cả đều là kế hoạch của nàng, nhưng hành động của Viêm Hỏa đã khiến ta chắc chắn rằng tất cả chỉ là mưu kế mà thôi. Còn vì sao Viêm Hỏa lại cam tâm tình nguyện bị nàng lợi dụng thì ta không rõ, có lẽ đây là một câu chuyện xưa khác. Có lẽ trong đó có thủ đoạn nào đó không muốn người khác biết. Nếu không, dù sao Viêm Hỏa cũng từng là một vị Ma Hoàng, sao hắn lại nguyện ý chết vì nàng ta như vậy?
Chẳng lẽ đám người Nhân Hoàng và Văn Vương không có chút cảm giác nào?
Có lẽ chỉ là bọn họ không muốn tin rằng tam muội phản bội bọn họ vì kế hoạch của chính mình mà thôi"
Giờ khắc này, vị Tắc Thiên Đại Thánh này cho mọi người biết cái gì gọi là nhân tâm.
Nhân Môn thần bí nhất, thông hiểu nhân tâm nhất.
Giờ khắc này, suy nghĩ phán đoán của mọi người đều đi theo lời phán đoán của Tắc Thiên.
Lời hắn ta nói có hợp tình hợp lý không?
CóI Bọn họ không nghe được những lời Viêm Hỏa nói từ trước đó, nếu không e rằng bọn họ sẽ vô cùng khiếp sợ. Năm đó Ngục thật sự không biết Viêm Hỏa có huyết mạch Địa Môn sao?
Nếu ngay từ ban đầu nàng đã biết... vậy chân tướng sẽ vô cùng đáng sợ. Có lẽ Viêm Hỏa đã rơi vào cái bẫy của nàng từ lúc bắt đầu.
Bọn họ tương giao qua bao năm tháng, cuối cùng lão dùng tính mạng để mang về cho Ngục Vương thứ nàng muốn. Nếu những gì xảy ra năm đó là một kế hoạch, vậy người bố cục chắc chắn là Ngục Vương.
Nếu vậy, chân tướng cái chết của Tinh Nguyệt chắc chắn không tầm thường.
Tinh Nguyệt chết khiến Võ Hoàng bị phong ấn nhục nhã, vì thế Viêm Hỏa mới sinh lòng cảm kích, nếu không, Võ Hoàng không có lỗi làm gì lớn, với tính cách của Nhân Hoàng, y nhất định sẽ nghĩ cách thu phục Võ Hoàng chứ không phải trấn áp và nhục nhã lão.
Mà Võ Hoàng gia nhập trận doanh Nhân tộc thì Viêm Hỏa phải báo thù như thế nào?
Nhưng kết cục sau đó của Võ Hoàng còn thê thảm hơn cả cái chết, vậy nên Viêm Hỏa cảm thấy thù đã được báo, sau đó mới sinh lòng cảm kích.
Tô Vũ chưa bao giờ nghĩ về vấn đề này bởi vì hắn không biết rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì khiến Viêm Hỏa đi theo Ngục.
Nếu hắn biết, có lẽ hắn sẽ phỏng đoán ra gì đó.
Giờ khắc này Tô Vũ chỉ giữ trầm mặc.
Tắc Thiên tiếp tục khống chế cục diện: "Tô Vũ, ngươi không tin ư? Vậy để ta nói thêm một chuyện thú vị hơn nhé, ngươi muốn nghe không?"
Tô Vũ bình thản đáp: "Thích thì cứ nói đi, miệng mọc trên người ngươi, ta cản được ngươi chắc?"
Tác Thiên mở lời: "Năm đó, việc Thời Gian Sư Văn Ngọc tu vạn đạo chỉ thiên vô cùng bí ẩn, gần như không có ai biết, nàng không khai thiên, vô cùng điệu thấp, người biết đến sự tồn tại của nàng không nhiều, mái đến khi nàng xảy ra chuyện, Văn Vương đi cứu viện thì mới có vài người suy đoán ra thân phận nàng, nhưng cũng không dám chắc chắn. Ngươi đoán xem vì sao năm đó Nhân Môn và Thiên Môn nghĩ đến chuyện lợi dụng Thời Gian Sư? Chúng ta cũng không biết nàng muốn khai vạn đạo chỉ thiên, không biết Pháp là con môi hấp dẫn nàng, chẳng lẽ các ngươi chưa bao giờ tự hỏi điều này sao?"
Tắc Thiên tươi cười càng thêm xán lạn: "Ngươi đoán xem, năm đó có mấy người biết nàng chuẩn bị khai vạn đạo chỉ thiên? Hãy nhớ là năm đó không phải hiện tại, hiện tại bởi vì có Tô Vũ ngươi nên nhiều người biết Thời Gian Sách dùng để sáng lập vạn đạo chỉ thiên, ngươi hãy hỏi Văn Vương xem, năm đó có bao nhiêu người biết được bí mật này? Ai biết muội muội Văn Vương là cường giả, còn là một vị cường giả có ý tưởng táo „"
bạo!
Tắc Thiên đếm đầu ngón tay: "Văn Vương, Võ Vương, Minh Vương, Nhân Hoàng, Ngục Vương. Tứ vương nhất hoàng chắc đều biết, trừ bọn họ ra thì sao?"
Còn ai khác biết không?
Có không?
Tô Vũ không quay đầu lại nhìn Văn Ngọc, Văn Ngọc bĩu môi không nói gì.
Nếu nàng nhớ không lầm thì hình như là không còn ai khác.
À, thực ra Phì Cầu cũng biết, nhưng Phì Cầu là một con chó thích ở nhà, nhiều năm không ra khôi cửa.
Vậy mà một vị cường giả vô cùng thần bí như thế lại bị trũng kế, thậm chí còn biết Pháp có sức hấp dẫn rất lớn đối với nàng, lợi dụng ông ta để dụ dỗ Thời Gian Sư.
Giờ khắc này, mọi người đều có vô số suy đoán trong lòng.
Từ điều này là có thể nhìn ra thủ đoạn của Đại Thánh Nhân Môn, ngay cả Tô Vũ cũng cảm thấy hắn ta nói rất có đạo lý.
Trong tứ vương nhất hoàng có người bán đứng Văn Ngọc ư?
Bình thường Tô Vũ là người biết ăn nói, vậy mà giờ phút này hắn cũng im lặng lắng nghe.
Tắc Thiên lại lên tiếng: "Còn có một vấn đề nữa, Ngu, Bách Chiến, Nguyệt La vẫn luôn cho rằng mình đang tiếp dẫn Chu Nhân Tổ trở về, bọn họ dốc hết sức mình thúc đẩy kế hoạch này, thậm chí âm thầm liên thủ, đánh chết cường giả, ngăn cần các phe trở nên cường đại, phòng ngừa Nhân Hoàng giải phong ấn, không cho đám người Nhân Hoàng có cơ hội trở về, diệt sạch hy vọng đưa Văn Vương quay lại... Vì sao phải khiến vạn giới duy trì cân bằng?"
Tắc Thiên tự trả lời: "Bởi vì cân bằng mới tạo thành cục diện hiện tại, không có cường giả trở về sớm, như vậy chỉ mạch Ngục Vương có thể tiếp tục tưới Địa Môn, khiến Địa Môn dung hợp cùng huyết mạch. Nếu Nhân Hoàng trở về, cái gọi là chỉ mạch Ngục Vương có thể tồn tại không? Nếu không thể tồn tại, Viêm Hỏa có thể tiếp tục dung hợp huyết mạch vào Địa Môn không? Hiện tại ta muốn biết một điều, Chu Nhân Tổ, hắn muốn trở về vạn giới ư? Trở về làm gì? Không có Địa Môn ngăn cản, hắn không sợ Nhân Môn tính sổ với hắn sao? Không sợ Thiên Môn trừng phạt hắn à? Hắn tới Địa Môn là để tị nạn. Nếu vậy thì còn tìm cách trở về làm gì?"