Tô Vũ nhìn đám người bốn phía, cuối cùng nhìn thẳng Nhân Hoàng, cười hỏi: "Nếu cuối cùng ta chiến bại nhưng... ta không hóa môn, muốn chạy trốn một mình thì sẽ có người hành động như Nhân Tổ sao?"
Nhân Hoàng bình tĩnh đáp: "Đó là lựa chọn của chính ngươi. Ta đã nói rồi, ở thời đại này, người chúng ta muốn che chở không nhiều lắm"
Chúng ta đã khai thiên địa. Vậy nên có che chở những người khác hay không do bản thân ngươi quyết định. Dù những người khác không vui thì có thể làm gì ngươi chứ?
Tắc Thiên nhướng mày: "Tô Vũ, ngươi thăng cấp rồi. Đến lúc này nên đưa ra lựa chọn rồi chứ?"
Hắn ta chỉ Ngục Vương: "Tiếp tục giằng co như vậy không phải chuyện tốt. Nàng đang chuẩn bị khai thiên, Tô Vũ, ngươi đang cố ý kéo dài thời gian phải không?"
Tô Vũ lắc đầu: "Không, ta chỉ đang suy nghĩ vài điều. Lần này ta tiến vào Địa Môn là để cướp lấy Vạn Đạo Thạch mà thôi, sao thế cục lại biến thành tám thánh buông xuống, Địa Môn bị phá, Ngục Vương khai thiên..."
Tô Vũ thở dài nhìn về phía Nhân Hoàng: "Ngài lấy được tin tức từ đâu?"
Nhân Hoàng nhíu mày.
Tới giờ phút này rồi ngươi còn hỏi chuyện này làm gì?
Y tự hỏi một phen rồi nói: "Đấu Vương"
Đấu Vương!
Một người đã bị lãng quên, một Nhân Vương cường đại năm xưa, cũng là tổ tiên của Bách Chiến, cũng có thể nói là hậu duệ của Nhân Tổ.
Nghe nói năm xưa sau khi Nhân Hoàng đánh Ngục Vương vào Địa Môn, Đấu Vương đã biến mất, hóa ra lão đã tiến vào Địa Môn làm thám tử ư?
"Tại sao Đấu Vương lại biết được?"
Nhân Hoàng định trả lời nhưng một vị cường giả đeo mặt nạ hắc ám đã hiện lên trong hư không.
Nếu Tô Vũ được chứng kiến cảnh sứ giả Nhân Môn tụ hội thì sẽ nhận ra đây là người ngồi chủ vị và đã chủ trì hội nghị.
Không phải Đại Thánh Nhân Môn nào buông xuống cũng chiếm thân thể tu giả khai Nhân Môn.
Trừ Tắc Thiên ra, những người khác đều không làm như vậy.
Vậy nên Tắc Thiên là đặc biệt!
Hiện giờ, khí tức vị sứ giả mặt nạ hắc ám hơi hỗn loạn, lão tiêu hao không ít nhưng thực lực cũng không yếu, Tô Vũ có cảm giác thực lực đối phương khoảng 25 đạo.
"Bệ hạ"
Nơi xa, sứ giả đánh nát mặt nạ lộ ra gương mặt tương tự Bách Chiến, cũng hơi giống với Nhân Tổ.
Đó chính là Đấu Vương.
Nhân Hoàng gật đâu: "Hắn là một trong những sứ giả của Nhân Môn, bởi vì hắn khai Nhân Môn, cũng là sứ giả phụ trách tiếp dẫn Đại Thánh lần này nên hắn biết rất nhiều.
Năm đó ta cho Đấu Vương tiến vào là để tra xét tình huống Địa Môn, bởi vì hắn có huyết mạch Nhân Tổ, Nhân Tổ là cường giả không bị phong ấn ở thời kỳ khai thiên nên dòng dõi của bọn họ có thể khai Nhân Môn"
Nhân Hoàng nhìn về phía sứ giả kia rồi lại nhìn Tô Vũ: "Tin tức Vạn Đạo Thạch do Đấu Vương truyền ra"
Một vị cường giả là sứ giả Nhân Môn, tin tức lão truyền về chắc chắn sẽ không sai.
Tô Vũ mỉm cười: "Nhân Môn ngu thật, dám tín nhiệm Đấu Vương, bồi dưỡng hắn trở thành sứ giả"
Nơi xa, sắc mặt Đấu Vương trắng bệch: "Bởi vì người có thể khai Nhân Môn không nhiều. Tắm thánh buông xuống cần ít nhất tám vị sứ giả. Hơn nữa bọn họ chỉ mượn Nhân Môn của chúng ta để buông xuống. Tín nhiệm hay không không quan trọng"
Giờ khắc này, Tô Vũ lại có thêm một nghỉ hoặc được giải đáp.
Tô Vũ nhìn Đấu Vương: "Có lẽ hai ta có thù, ta đã giết Bách Chiến.."
Đấu Vương gật đầu: "Ta đã nghe nói đến việc này, nhưng ta không quen Bách Chiến, dù có truyền thừa huyết mạch từ ta thì sau vô số năm tháng, ai biết được hậu nhân sẽ thế nào, hắn ta phản bội Nhân tộc, chết là đáng"
Tô Vũ nở nụ cười: "Đấu Vương anh minh! Đấu Vương vất vả ẩn nhẫn nhiều năm, còn cung cấp tin tức Vạn Đạo Thạch cho Nhân Hoàng"
Tin tức đến từ vị này, vậy nên tin tức Vạn Đạo Thạch chắc chắn là thật, Nhân Hoàng tin tưởng lời lão nói.
Trong hành trình Địa Môn lần này, Đấu Vương đã cống hiến công sức không nhỏ. Nếu lão không cung cấp tin tức về Vạn Đạo Thạch thì đám người Tô Vũ chưa chắc sẽ tiến vào Địa Môn, bởi vì mục đích tới đây lần này chủ yếu là để giúp Nhân Hoàng khôi phục thương thế.
"Đấu Vương, Ngục Vương, Tắc Thiên, Nhân Tổ, Bách Chiến, Ngu, Viêm Hỏa, Địa Môn.."
Không, có lẽ phải tính cả Kinh Thiên năm đó hợp tác cùng Nhân Tổ.
Lúc này, Ác Thiên Đại Thánh mất kiên nhãn lên tiếng: "Tô Vũ, ôn chuyện xong chưa?"
Ngươi đang chờ đợi cái gì?
"Chờ một lát!"
Tô Vũ vẫn đang tự hỏi. Hắn đang xâu chuỗi các đầu mối, đừng ai quấy nhiễu ta.
Hắn đột nhiên nhìn về phía Địa Môn: "Địa Môn tiền bối, ngươi là môn, nếu ngươi không cho tám Đại Thánh buông xuống thì bọn họ sẽ không thể đến đây được đúng không?"
Địa Môn huyền phù lạnh nhạt nói: "Vì sao lại không cho? Các ngươi uy hiếp bổn tọa, còn mạnh mẽ công kích bổn tọa, vì sao không cho bọn họ tiến vào?"
Hắn ta lộ về khinh thường.
Tô Vũ gật đầu, nói cách khác, nếu ngươi không cho phép thì bọn họ thật sự không buông xuống được, bởi vì dù sao cũng là đang đi đến Môn khác.
Địa Môn là như thế, vậy Thiên Môn thì sao?
Khung buông xuống thông qua Thiên Môn của ta...
Ta truyền tống Kình Thiên Đại Thánh đến bên kia...
Thiên Môn có thể ngăn cản không?
Có lẽ là có!
Vậy vì sao gã không ngăn cản?
Thiên Môn cũng nổi lòng tham sao?
Không đến mức đó chứ...
Thiên Môn cảm thấy giết một vị Đại Thánh thì thực lực bọn họ có thể lớn mạnh ư?
Địa Môn mà ngăn cản, Đại Thánh sẽ không thể buông xuống, Thiên Môn mà ngăn cản, Khung và Kình Thiên cũng không thể đi qua.
Lần này không ai hạn chế Thiên Môn, chẳng lẽ lần trước gã đã bị hao tổn quá nghiêm trọng nên trầm miên rồi ư?
Thiên Môn, Địa Môn, Nhân Tổ...
Giờ khắc này, dường như Tô Vũ sắp nghĩ thông suốt điều gì đó.
Nhân Môn - tồn tại mạnh nhất, thân bí nhất!
Đồng tử hắn co rụt lại.
Đó chỉ là suy đoán nhưng mọi người đều biết đến cuối cùng bọn họ vẫn sẽ phải đấu với Nhân Môn. Nhân Môn mới là tồn tại đáng sợ nhất!
Nhưng hiện giờ dường như tất cả mọi người đều quên Nhân Môn, không hề nhắc tới y, không nói rằng Nhân Môn đáng sợ thế nào, không nghĩ xem khi các phe tan tác thì Nhân Môn sẽ ứng đối ra sao.
Ngay sau đó, Tô Vũ cười nói: "Ta xong rồi, các ngươi động thủ đi!"
Tắc Thiên cảnh giác: "Ngươi thật sự không nhúng tay ư?"
Tô Vũ mỉm cười: "Đương nhiên! Ngục sống hay chết thì liên quan gì đến ta?"
Khung nóng nảy: "Kiếm của ta.."
Bản thể của ta thì làm sao bây giờ?
Ông ta sốt ruột.
Nhân Hoàng khẽ nhíu mày, Văn Ngọc thấp giọng nói: "Từ bỏ Vạn Đạo Thạch thật ư?"
Tuy nàng chán ghét Ngục Vương những vẫn góp ý: "Hợp tác cũng Ngục, bắt nàng giao ra Khai Thiên Kiếm và Vạn Đạo Thạch, như vậy thực lực chúng ta sẽ được tăng cường"
Đám người bên phe Tô Vũ cần những thứ này, nhưng cả Khai Thiên Kiếm và Vạn Đạo Thạch đều ở trong tay Ngục Vương.
Giờ khắc này, Tô Vũ càng thêm chắc chắn về một vài ý tưởng của mình.
Đám người Ngục Vương cần phe hắn ra tay! Vậy nên Khai Thiên Kiếm và Vạn Đạo Thạch mới ở bên kia, bởi vì bọn họ cần những bảo vật đó.
Nhưng Tô Vũ chỉ lạnh nhạt lên tiếng: "Đừng nhúng tay, đợi Ngục Vương chết, đồ rơi vào tay Nhân Môn rồi chúng ta sẽ cướp lại"
Mọi người không thể hiểu được.
Hiện tại đáp ứng giúp Ngục Vương thì có thể lấy được bảo vật đơn giản hơn, ngươi lại đòi cướp nó từ trong tay ngũ thánh, từ bỏ biện pháp đơn giản để dùng phương pháp phức tạp khó khăn nhất là sao?
Gia hôa Tô Vũ này đang nghĩ gì?
Nhân Tổ truyền âm: "Tô Vũ, ngươi đã bước vào 36 đạo, nếu bây giờ phối hợp giúp Ngục khai thiên thành công thì sẽ giải quyết được vài vị Đại Thánh, thậm chí có hy vọng giết chết toàn bộ"
Sao phải lựa chọn phương pháp khó nhất như thế?
Tắc Thiên khẽ nhíu mày: "Hoặc Thiên, Tư Thiên, Kinh Thiên, các ngươi đối phó Ngục Vương, ta và Ác Thiên canh chừng ở đây để ngừa bọn họ bỗng nhiên nhúng tay"
Ba vị cường giả, một vị 37 đạo, hai vị 36 đạo muốn đối phó với Ngục Vương thì quá nhẹ nhàng.
Ba người liếc nhau, đồng thời gật đầu rồi nhanh chóng lao đi.
Bên kia, Ngục Vương không chờ được kết quả mình muốn thì khẽ quát một tiếng, vạn đạo lực lượng bùng nổ trên người nàng, một cuốn sách giống như Thời Gian Sách nhanh chóng mổ ra. Nàng biết mình sẽ không có viện quân nên lựa chọn lập tức khai thiên.
"Giết!
Ba người Kinh Thiên nhanh chóng lao đến tấn công, Tắc Thiên trầm giọng nói: "Ác Thiên, ngươi hãy cẩn thận. Bọn người kia âm hiểm, hãy đề phòng bọn họ đột nhiên động thủ"
"Đã biết"
Ác Thiên vô cùng cường đại, hắn ta sẽ không mất cảnh giác bởi vì đám người Tô Vũ cũng rất mạnh, đặc biệt là Tử Linh Chi Chủ, cũng may có Địa Môn ở bên kia, có lẽ Tử Linh Chi Chủ sẽ không dám đến đây.