Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3886 - Chương 3886: Giết Người Lấy Kiếm.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3886: Giết Người Lấy Kiếm.
 

Tô Vũ nhìn đội hình Nhân Môn, ánh mắt khẽ dao động.

Kinh Thiên, Ngục Vương... Hoặc Thiên, Tư Thiên.

Tắc Thiên... Ác Thiên.

Địa Môn... Tử Linh Chi Chủ, Văn Vương, Võ Vương.

Nhân Tổ... Tô Vũ, Nhân Hoàng, Khung, Văn Ngọc.

Ánh mắt Tô Vũ biến ảo, nếu điều hắn đoán là thật thì đây quả là một bàn cờ lớn, ván cờ này đã được sắp đặt từ thời đại khai thiên sao?

Nhân Môn - kẻ được xưng là không gì làm không được, thiện tính kế nhân tâm là trung tâm của ván cở này sao?

Tô Vũ truyền âm: "Lát nữa, khi ta nói ra tay thì phải lập tức tấn công. Ta nói giết ai thì giết kẻ đó. Đừng nghi ngờ bất cứ điều gì!

Mấy người kinh ngạc, cuối cùng Tô Vũ vẫn muốn ra tay.

Hắn muốn giết ai?

Tắc Thiên?

Ác Thiên?

Hay là ai khác?

"Đã nghe chưa?"

Giọng Tô Vũ ẩn chứa sự tàn khốc, dù là Nhân Hoàng thì cũng hơi kinh hãi, mấy người nhanh chóng truyền âm đáp lại: "Rõ"

Tô Vũ không nói gì nữa, hắn yên lặng chờ đợi, khí tức càng ngày càng mạnh.

Nơi xa, Tắc Thiên và Ác Thiên vô cùng lo lắng, phe Tô Vũ muốn nhúng tay sao?

Nhưng Tô Vũ vẫn đang đợi, hắn phải đợi một cơ hội, chờ một sự kiện xảy ra để chứng thực phỏng đoán của hắn.

Còn vấn đề ai đúng ai sai thì liên quan gì đến hắn?

Thứ ta muốn, ta sẽ tự đi lấy về.

Giờ khắc này, thiên địa của Ngục Vương nhanh chóng sáng lập, tốc độ cực nhanh như đã chuẩn bị xong từ lâu.

Giờ khắc này, khí tức nàng nhanh tróng trở nên cường đại, nhưng kiếp nạn khai thiên của nàng đã sắp đến.

Đó là ba tồn tại đỉnh cấp 36 đạo trở lên.

Âm ẩm âm.

Nàng nhanh chóng cắn nuốt năng lượng Bất Lão Căn.

Trong chớp mắt, Ngục Vương từ 33 đạo tiến vào 34 đạo.

Đúng vậy, trước đó nữ nhân này đã đạt tới 33 đạo, việc tiến vào 34 đạo chỉ diễn ra trong chớp mắt.

Đối diện, 3 vị cường giả đã đánh tới, bọn họ kéo theo sát khí tận trời, bọn họ không lo lắng chút nào bởi vì Ngục Vương chắc chắn sẽ phải chết.

"Giết!"

Kinh Thiên Đại Thánh rống to vô cùng khí thế, tay cầm trường kiếm chém về phía Ngục Vương.

Tư Thiên và Hoặc Thiên cũng ra tay.

Ba đánh một, đánh chết Ngục Vương, đoạt lại đại đạo.

"Có đúng hay không thì phải xem giờ phút này.."

Tô Vũ nhìn chằm chằm cuộc chiến.

Ngay sau đó, Tô Vũ lộ ra vẻ thoải mái.

Hắn đã đúng rồi!

Một tiếng thét chói tai vang vọng thiên địa.

Oanh!

Hoặc Thiên thét chói tai, trong tiếng thét ẩn chứa sự khó tin và tuyệt vọng.

Mọi người đều nhìn về phía bên kia.

Một thanh trường kiếm xỏ xuyên qua người Hoặc Thiên.

Đó là kiếm của Kinh Thiên!

Tô Vũ hoàn toàn không cảm thấy ngoài ý muốn.

Hắn mặc kệ Tắc Thiên và Ác Thiên, truyền âm ra lệnh: "Giết Nhân Tổ!"

Oanh!

Tô Vũ vung đao, Nhân Hoàng, Văn Ngọc, Khung cả kinh, bọn họ không kịp tự hồi đã đồng thời ra tay.

Sắc mặt Nhân Tổ kịch biến, ông ta đánh ra một quyền rồi nhanh chóng trốn chạy.

Âm ẩm âm.

Ác Thiên quay đầu theo bản năng, đột nhiên trong tay Tắc Thiên hiện ra một thanh kiếm sắc bén chém về phía Ác Thiên.

Ác Thiên cũng kinh hãi.

"Tắc Thiên"

Thế cục chiến trường đột nhiên thay đổi.

Đám người Tử Linh Chi Chủ còn đang ngạc nhiên đứng trước cửa, Tô Vũ đã hô: "Giết chết Địa Môn"

Oanh!

Tử Linh Chi Chủ ra quyền, Địa Môn nhanh chóng hóa thành hình người, sắc mặt thay đổi, hắn ta thầm mắng một tiếng, đại chiến nhanh chóng bùng nổ.

Đám cường giả dưới siêu hạng hoàn toàn choáng váng.

Không phải đám người Tô Vũ đối chiến ngũ thánh Nhân Môn sao?

Hiện giờ rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì?

Tại sao đám người Tô Vũ tấn công Nhân Tổ?

Loạn!

Giờ khắc này, rất nhiều người đều rối loạn, thậm chí một vài cường giả tham chiến đều không biết làm sao.

Kinh Thiên tấn công Hoặc Thiên, Tắc Thiên đánh Ác Thiên.

Tô Vũ liên thủ vài vị cường giả vây giết Nhân Tổ.

Tử Linh Chi Chủ cũng nghe lệnh Tô Vũ vây công Địa Môn.

Ngục Vương nhanh chóng khai thiên, đồng thời cằm chân Tư Thiên.

Thế cục đại biến!

Tắc Thiên vừa dùng kiếm đánh Ác Thiên trọng thương, hắn ta phẫn nộ quát: "Tô Vũ"

Hắn ta không còn thong dong như trước: "Nếu ngươi đã nhìn ra thì phải biết chúng ta đang làm gì. Ngươi đừng hành động ngu xuẩn"

Giờ khắc này, Tô Vũ đang điên cuồng công kích Nhân Tổ.

Tô Vũ lạnh lùng đáp, thanh âm chấn động thiên địa: "Nhìn ra thì sao?"

Đương nhiên là hắn đã nhận ra.

Ttrước đó chỉ là suy đoán, còn hiện giờ hắn đã chắc chắn.

Tắc Thiên, Nhân Tổ, Ngục Vương, Kinh Thiên, Địa Môn, thậm chí cả Thiên Môn, bọn họ cùng phe.

Điều này rất khó tưởng tượng nổi nhưng có vẻ cũng hợp tình hợp lý.

Mục tiêu của bọn họ là Nhân Môn!

Đúng vậy, một ván cờ kéo dài vô số năm tháng chính là cục mà bọn họ bố trí cho Nhân Môn.

Hôm nay toàn bộ tám thánh buông xuống không phải chuyện ngoài ý muốn mà là kế hoạch của những người này.

Mượn việc đám người Tô Vũ xâm lấn Địa Môn, dụ dỗ tám Đại Thánh buông xuống, trừ Tắc Thiên và Kinh Thiên, bọn họ sẽ tiêu diệt sáu vị Đại Thánh còn lại, chém giết vây cánh Nhân Môn, sau đó liên thủ đối phó Nhân Môn. Thậm chí việc chém giết sáu Đại Thánh còn có ý đồ khác.

Đám người Tô Vũ vừa là người trong cuộc, vừa là người ngoài cuộc.

Kỳ thật tất cả những chuyện này không liên quan đến đám người Tô Vũ, nhưng bọn họ lại bước chân vào cục, thuận theo thời thế, những người này không ngừng ở suy yếu thực lực Nhân Môn, dụ dỗ cường giả Nhân Môn buông xuống.

Từ ban đầu có ba vị Đại Thánh, đến cuối cùng tám vị Đại Thánh đều xuất hiện.

Nhân Môn chỉ có tám vị Đại Thánh! Chém giết hết bọn họ, Thiên Môn và Địa Môn tin rằng mình có thể đối phó với Nhân Môn.

Giờ phút này, Địa Môn bị Tử Linh Chi Chủ điên cuồng tấn công cũng nổi giận gầm lên:

"Ngu xuẩn. Nhân Môn mạnh hơn các ngươi tưởng tượng nhiều, Tô Vũ, các ngươi nên liên thủ cùng chúng ta diệt trừ phe cánh Nhân Môn, đối phó với y chứ không phải đối phó với chúng ta. Nhân Môn có ít nhất 45 đạo lực lượng"

Địa Môn rống giận rít gào, hắn ta không còn vẻ mờ mịt, khiếp sợ lúc trước, chỉ có phẫn nộ khi bị Tô Vũ chọc giận.

Hắn ta gào lên: "Các ngươi nên giết đám người Ác Thiên.."

Tô Vũ mặc kệ, hắn tiếp tục công kích Nhân Tổ, chỉ lạnh lùng hỏi: "Vậy ư? Nhưng các ngươi liên thủ cũng không đủ địch lại Nhân Môn đúng không? Đầu tiên là diệt trừ phe cánh Nhân Môn, sau đó diệt vạn giới, hợp đạo âm dương, như vậy có đủ không? Nếu không đủ, vậy sinh tử luân chuyển, cắn nuốt thiên địa, vậy đã đủ chưa?"

Giọng nói Tô Vũ lạnh như băng: "Vì sao Hỗn Độn Chi Chủ lại chết? Các ngươi nghĩ ta không hiểu sao? Các ngươi nghĩ Tô Vũ ta chưa từng chết đi ư? Dã tâm của các ngươi lớn thật, cắn nuốt thất tình lục dục đạo, sau đó nuốt sinh tử đại đạo, Tữ Linh Chi Chủ cũng là con môi của các ngươi đúng không? Như vậy, muốn tạo nên một vị tu giả 40 đạo trở lên sẽ rất đơn giản.."

Hắn đã hiểu vì sao Hỗn Độn Chi Chủ bị giết.

Bởi vì gã xui xẻo mà thôi!

Tiên Tổ đã chết, hiện tại những người này thiếu sinh mệnh đại đạo, ai bảo ngươi sở hữu Bất Lão Căn, sinh mệnh đại đạo cường đại.

Để tạo nên một tỏn tại đỉnh cấp đối kháng với Nhân Môn, vậy ngươi chắc chắn sẽ phải chết.

Giết Hỗn Độn Chi Chủ cũng có thể khiến Địa Môn thoát khỏi hiểm nghi.

Ai sẽ ngờ được rằng Địa Môn cũng tham dự vào kế hoạch này đây? Bởi vì Địa Môn tổn thất thảm trọng, người đã chết hết.

Nhân Tổ bị chém cho hộc máu lùi lại, Tô Vũ tiếp tục cường thế tấn công: "Đấu Vương là người của ngươi đúng không? Thám tử của Nhân Hoàng là hậu duệ của ngươi, có lẽ khi lão tiến vào thì đã bị ngươi thu phục. Có lẽ năm xưa lão sẵn lòng dâng hiến sức lực cho Nhân Hoàng, nhưng khi Nhân Hoàng không ảnh hưởng được lão nữa, ngươi là lão tổ tông, ngươi đã thu phục Đấu Vương, dùng Vạn Đạo Thạch cố ý dụ dỗ chúng ta đi vào đây. Thực ra trước khi ta chưa quật khởi, vậy nên kẻ bị các ngươi nhắm đến có lẽ không phải ta mà là đám người Nhân Hoàng"

Giờ phút này, mọi người đều đang dựng tai lắng nghe, đặc biệt là Khung, ông ta thật sự không biết chân tướng thế nào, ông ta chỉ muốn giết người lấy kiếm.

Bình Luận (0)
Comment