Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3897 - Chương 3897: Lý Do Ta Thích Khung.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3897: Lý Do Ta Thích Khung.
 

Bọn họ rối rắm, giãy giụa.

Tô Vũ mặc kệ bọn họ, hắn tiếp tục tróc thiên địa sơ khai, Thiên Môn lập tức nhíu mày:

"Tô Vũ"

Chúng ta đã nói là sẽ đổi người, ngươi còn muốn thế nào nữa?

Tô Vũ kinh ngạc nhìn tứ phương: "Ta đáp ứng chưa? Ai nói với ngươi là chỉ cần Khai Thiên Kiếm và Vạn Đạo Thạch là được? Ta bị ngu chắc? Chỉ dùng hai thứ này mà đòi ta thả một cường giả 36 đạo, sau đó để các ngươi tới giết ta à? Mạng sống đáng giá hơn, ngươi không biết ư?"

Tô Vũ bình tĩnh nói: "Muốn dùng hai thứ này để đổi thì cũng được thôi, ngươi có thể đổi được Chu với thực lực 1 đạo, à, ta định nạp Chu vào thiên địa của ta, vậy thì mạng của ông ta sẽ được bảo đảm, thấy ta tốt bụng không?"

"co Mọi người phẫn nộ.

Nếu Chu thật sự trở tu giả 1 đạo thì cứu ông ta còn có ý nghĩa gì nữa?

"Ngươi muốn thế nào?"

Ngục Vương lạnh lùng hỏi.

Tô Vũ cười: "Không thế nào cả, hiện tại trừ Tư Thiên chưa chết, các ngươi đã có năm đại đạo, đưa tất cả cho ta là được. Đúng rồi, nếu các ngươi giết Tư Thiên thì có thể giữ lại đại đạo của nàng, ta là người tốt, sẽ không đòi toàn bộ"

Tắc Thiên lạnh lùng nói: "Ngươi nằm mơ đi. Tô Vũ, ngươi nghĩ chúng ta sẽ đáp ứng ư?

Tô Vũ lắc đầu: "Chắc chắn là không. Nhưng thế thì sao? Phá đạo của Ngục, khiến nàng hận các ngươi, các ngươi không đám tin tưởng nàng nữa, không dám cho nàng nuốt đạo. Như vậy thì ai có thể chiếm lấy chúng? Tắc Thiên ngươi ư? Mọi người sẽ tin tưởng ngươi sao? Như vậy thì các ngươi không thể tạo ra một vị cường giả có thể địch nổi Nhân Môn, vậy thì chúng ta xong đời và các ngươi cũng chết chắc, kết quả là chúng ta cùng chết mà thôi"

Tô Vũ cười vui vẻ: "Nếu chúng ta cùng chết thì ta thiệt hơn, ta sống chưa được bao nhiêu. Thôi, tiện nghi các ngươi. Mà nếu trả Chu về thì ta có thể giao Chu cho các ngươi trông giữ, tuy rằng Ngục có tư tâm, nhưng nếu Chu được cứu thì có lẽ sẽ cứu văn được chút gì đó, các ngươi khống chế Chu thì có thể tiếp tục lợi dụng nàng. Tới lúc này thì cứu văn được chừng nào hay chừng ấy đi"

Tô Vũ kiêu ngạo nói: "Đừng dùng cái chết để uy hiếp ta, vô dụng thôi. Tô Vũ ta mà sợ chết thì ta đã không đi đến ngày hôm nay. Thực ra các ngươi có thể uy hiếp mấy người Tử Lão thử xem. Xem bọn họ có phản bội ta hay không"

Tô Vũ cười nghiền ngẫm.

Tắc Thiên lạnh lùng nhìn Tô Vũ.

Tô Vũ bình thản nhìn lại hắn ta: "Nhìn cái gì? Bạn học cũ à, ngươi ở vạn giới một thời gian, tính cách ta thế nào chẳng lẽ ngươi không hiểu sao?"

Tắc Thiên chậm rãi nói: "Ngươi cũng có thân nhân..."

Tô Vũ gật đâu: "Vậy thì cùng chết thôi. Có vẻ ta không có hy vọng thắng lợi rồi, nếu đã vậy thì ta sẽ khiến các ngươi cùng tuyệt vọng, ta sẽ đối đầu với các ngươi đến cùng"

Địa Môn mở miệng: "Tô Vũ, sao phải làm vậy? Ta nói rồi, địch nhân của chúng ta là Nhân Môn. Chúng ta có thể hợp tác, còn vấn đề dương khí không đủ thì chúng ta sẽ nghĩ biện pháp giải quyết"

Tô Vũ mặc kệ hắn ta: "Hiện tại các ngươi lợi hại, ta không làm gì được các ngươi, chỉ có thể nghĩ cách giết chết Chu, khiến đại đạo của Ngục hủy hoàn toàn. Mà chúng ta sẽ đứng đây đợi các ngươi, các ngươi dám tấn công thì chúng ta sẽ dùng toàn lực phản kháng, giết thêm 1 - 2 người cũng tốt, để xem cuối cùng các ngươi có bao nhiêu thực lực để đối phó với Nhân Môn"

Tô Vũ cười không ngừng: "Ta thích thế chân vạc thế này. Các ngươi giết ta thì phải suy xét xem phải trả giá lớn thế nào, Tử Lão rất lợi hại, đã 39 đạo rồi, hai người các ngươi cưỡng chế sống lại thì chắc cũng chỉ có thực lực tương đương Tử Lão. Khung nuốt Chu thì có thể địch nổi Tắc Thiên. Ta thì có thể đánh Kinh Thiên. Mấy người Văn Vương hơi yếu một chút thì đối phó với Thạch và Không, nếu không đánh được thì tự bạo... Sau đó tiếp dẫn Nhân Môn ra, ha ha, lưỡng bại câu thương cho Nhân Môn được lợi cũng chẳng sao"

Tứ phương an tĩnh.

Thiên Môn và Địa Môn sống lại sớm nên thực lực giảm xuống, không thể trực tiếp nghiền áp đám người Tô Vũ.

Tuy việc Tô Vũ đánh võ Thiên Môn và Địa Môn trước gây ra hậu quả rất nghiêm trọng nhưng cũng cho mọi người cơ hội, nếu không thì Tử Linh Chi Chủ sẽ không đấu nổi kẻ nào, nhưng hiện tại, nếu Tử Linh Chi Chủ 39 đạo liều mạng thì có khả năng sẽ giải quyết được một Môn. Có lẽ kẻ ngã xuống sẽ là Địa Môn, bởi vì hắn ta tiêu hao quá lớn.

Lúc này, Thiên Môn than nhẹ một tiếng: "Đều là Nhân tộc.."

Tô Vũ ngáp một cái: "Nhân Môn cũng có thể là Nhân tộc, không thì các ngươi tu luyện ra Nhân Môn như thế nào? Thời Gian Chi Chủ cũng có khả năng là Nhân tộc, rồi sao?

Là Nhân tộc thì nên hiến mạng cho ngươi à? Ngươi có muốn thành toàn ta không?

Thiên Môn, ngươi là lão tiền bối, đừng ngây thơ như vậy! Đại nghĩa của các ngươi có hữu dụng với ta không? Nếu hữu dụng thì ta nên sớm tự sát thành toàn các ngươi"

Tô Vũ mỉm cười: "Còn nữa, Địa Môn không phải là Nhân tộc. Thạch và Không cũng không phải, Thiên Môn, chỉ có chúng ta là Nhân tộc, hay chúng ta liên thủ đi? Ta đáng tin cậy hơn Địa Môn đúng không? Địa Môn là cái thá gì chứ, hiện tại hắn chẳng còn ai, phe ta mạnh hơn phe hắn không phải sao?"

Tô Vũ nổi hứng hỏi: "Văn đâu? Ông ấy là lão tổ của ta, ta còn tu luyện ra Thiên Môn, có lẽ chúng ta đều là hậu duệ của ngươi, chúng ta mới là người một nhà. Đúng, ta suýt nữa đã quên mất. Chúng ta là người một nhà, sao lại đánh nhau chứ? Liên thủ đi. Ngươi đánh chết Thạch và Không cho ta nuốt đạo, chúng ta sẽ mạnh hơn, hợp tác đi!"

"co Thiên Môn im lặng.

Tô Vũ nóng vội hỏi: "Không hợp tác sao? Ban nãy ngươi nói là muốn hợp tác mà, ta đáp ứng rồi đấy. Chúng ta hãy đánh chết ngoại tộc đi"

Thiên Môn vẫn trầm mặc.

Thạch và Không bên cạnh gã kiêng kị rời xa gã một chút, hai kẻ này lo lắng Thiên Môn sẽ đột nhiên ra tay với bọn họ.

Thiên Môn thở dài: "Không thể hợp tác"

Tô Vũ cười lớn: "Mất mặt chưa kìa? Không phải lúc trước kêu gào đòi hợp tác sao? Sao lại không thể hợp tác? Hừ!"

Tô Vũ lộ về khinh thường, Thiên Môn không thèm để ý, gã nhìn Tử Linh Chi Chủ, bình tĩnh nói: "Âm, ngươi muốn điên với hắn sao?"

Tô Vũ sửng sốt nhìn về phía Tử Linh Chi Chủ.

Tử Linh Chi Chủ khẽ nhíu mày.

Tô Vũ chấn động: "Gì đây?"

Tử Linh Chi Chủ nhíu mày bực bội nhìn Tô Vũ: "Làm sao?"

Có vấn đề gì?

"Không phải, gã gọi ngài là gì?"

Tử Linh Chi Chủ cạn lời: "Ngươi có vấn đề gì?"

Âm thì làm sao?

Năm xưa lão tử tu âm tử đạo, sau này mới thay đổi thành tử vong đại đạo, năm đó mọi người ban đầu đều không có tên, sau này tu đạo thành công, căn cứ vào đại đạo đặt tên cho mình, có vấn đề gì sao?

Tô Vũ vội vàng lắc đầu: "Không thành vấn đề, Âm"

Đồ chết tiệt!

Tử Linh Chi Chủ tức giận: "Giờ nào rồi mà tiểu tử ngươi còn dám trêu chọc ta?"

Nếu hắn ta không thuộc phe Tô Vũ thì tên nhãi này xong đời từ lâu rồi, vậy mà tiểu tử nhà ngươi còn đám trào phúng ta ư?

"Gia gia!"

Tử Linh Chi Chủ nghẹn lời, hắn ta lại được trải nghiệm sự vô sỉ của Tô Vũ.

Sau một lúc lâu, hắn ta vẫn không thể nói ra lời nào.

Đám người Nhân Hoàng đều bật cười.

Mọi người tươi cười thoải mái. Khi Tô Vũ đã thể hiện sự mặt dày thì đúng là không biết xấu hổ chút nào.

Tới lúc này, Thiên Môn thấy hắn vẫn còn đang tróc đại đạo của Chu thì bất đắc dĩ mỡ miệng: "Tô Vũ, thả Chu đi. Ta sẽ cho ngươi Khai Thiên Kiếm, Vạn Đạo Thạch, phẫn nộ đạo, còn những cái khác thì ta bất lực. Ngươi phải hiểu rằng ta và Ngục muốn cứu người không có nghĩa là mọi người đều nguyện ý"

Tô Vũ mỉm cười: "Cũng đúng. Vậy ngươi giao Khai Thiên Kiếm và Vạn Đạo Thạch đây, ta để Nhân Hoàng dùng Vạn Đạo Thạch tiến vào 36 đạo, để Khung dùng Khai Thiên Kiếm tiến vào 37 đạo trước, sau đó ta sẽ thả chu, rồi ngươi đưa ta phẫn nộ đạo"

Ngươi đừng nghĩ ta là kê ngốc!

Tắc Thiên, Thiên Môn và Ngục đều thể hiện sự yếu thế, nãy giờ Địa Môn cũng trầm mặc không nói gì, hắn cơ bản đã biết tâm tư bọn họ, hiện giờ bọn họ còn chưa khôi phục hoàn toàn, bọn họ không muốn khai chiến với đám người Tô Vũ ngay lúc này.

Nhưng Tắc Thiên hiểu rằng không thể cho Tô Vũ quá nhiều thời gian, hắn ta trầm giọng: "Chư vị, đám người Tô Vũ mà cường đại hơn thì chúng ta sẽ phải đối mặt với nguy cơ càng lớn hơn. Đến khi hai vị khôi phục thương thế thì có lẽ... không thể khắc chế đám người Tô Vũ nữa"

Tô Vũ lười biếng lên tiếng: "Hừ. Ngươi cảm thấy Thiên Môn và Địa Môn dám tử chiến với ta khi chưa hoàn toàn khôi phục ư? Nếu ngã xuống ở thời điểm chưa phải mạnh nhất thì chắc chắn bọn họ sẽ hối hận đến chết. Tắc Thiên, bạn học cũ à, ngươi hiểu ta mà, ngươi biết ta không hù dọa bọn họ, nếu đánh nhau thì ta sẽ chỉ nhằm vào Địa Môn, đánh đến khi Địa Môn chết thì thôi. Ngươi cảm thấy Địa Môn dám kề vai chiến đấu với ngươi lúc này sao?"

Tô Vũ khịt mũi coi thường: "Ta nhìn thấu loại người như các ngươi từ lâu rồi. Dù hợp tác thì cũng chỉ bằng mặt mà không bằng lòng thôi"

Tắc Thiên trầm giọng: "Tô Vũ, ngươi nói như thể chỉ có chúng ta bất hòa vậy, Khung thì sao? Tử Linh Chi Chủ thì sao? Nếu chúng ta nhằm vào ngươi.."

Tô Vũ thở dài ngắt lời: "Ngươi là thằng ngốc à? Ta thích tìm người không thông minh để làm đồng bọn hợp tác, đại khái là loại vũ phu đẽo cày giữa đường ấy, người thông minh sẽ thích nghĩ nhiều. Vậy nên ta rất thích Khung"

"co Khung mở to hai mắt nhìn Tô Vũ, sau một lúc lâu vẫn chưa nói gì.

Bình Luận (0)
Comment