Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3898 - Chương 3898: Lại Thăng.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3898: Lại Thăng.
 

Chư thiên an tĩnh...

Mấy người Tử Linh Chi Chủ khóe miệng run rẩy, sau một lúc lâu vẫn không hé răng.

Tắc Thiên cũng không biết nên nói gì.

Hắn ta đã hiểu rồi.

Ý của Tô Vũ là hắn không sợ gì cả, bởi vì người hắn tìm đều là mãng phu không thích nghĩ nhiều, vậy nên hắn không cần lo lắng, còn bọn họ thì có Thiên Môn, Địa Môn, Tắc Thiên, Nhân Tổ, không có kẻ nào là người đơn giản cả.

Toàn những người thích tính kế tụ tập cùng nhau, vậy nên mới có nhiều vấn đề.

Tắc Thiên nhất thời không thể phản bác, đành phải lạnh lùng nói: "Tử Linh Chỉ Chủ, Khung, các ngươi cũng nghe rồi đấy..."

Tô Vũ quay đầu cười tủm tỉm nhìn Tử Linh Chi Chủ: "Gia gia"

Tử Linh Chi Chủ ngượng ngùng.

Má nó! Hắn ta không còn lời gì để nói.

Khung phẫn nộ thì Tô Vũ nhe răng cười: "Khung ca, ta giúp ngươi mà có đòi trả công đâu"

Khung câm nín, cuối cùng cũng không hé răng.

Trong lúc nhất thời, chư thiên an tĩnh dọa người.

Tô Vũ cười vui vẻ: "Bạn học cũ, còn cái gì muốn nói nữa không? Nói nữa đi, ngươi tiếp tục châm ngòi xem có thể khiến Nhân Hoàng bất hòa với ta không, ta đã nói rằng muốn giết Ngục từ lâu rồi, nhưng ngài ấy vẫn luôn ngăn cản, hay là ngươi kéo Nhân Hoàng về đi?

Tô Vũ nhìn thế cục trước mắt, tiếp tục khuyên bảo: "Thôi, hiện tại Thạch và Không còn không hiểu ra sao, nếu ta không đuổi giết bọn họ thì bọn họ thèm đáp lại các ngươi, giúp các ngươi chắc? Các ngươi cho rằng mình thắng chắc rồi à? Ngừng chiến đi. Đưa vài thứ tốt qua đây, chúng ta đều tu dưỡng sinh lợi, sau này tái chiến sau"

Mấy người vô cùng nghẹn khuất.

Lần này bọn họ cũng không tổn thất cái gì, nhưng bảo vật trong tay phải đưa cho Tô Vũ nên vẫn có chút nghẹn khuất.

Phe tổn thất thảm trọng chân chính là Nhân Môn nhưng bọn họ vẫn cảm thấy không thoải mái.

Lần này một nửa kế hoạch đã hoàn thành, Tư Thiên mà chết thì sáu vị Đại Thánh Nhân Môn sẽ toàn quân bị diệt.

Nhưng chiến lợi phẩm lại phải giao cho Tô Vũ.

Đám Tắc Thiên hơi khó chấp nhận điều kiện này.

Cuối cùng là bọn họ làm công cho Tô Vũ ư?

Tô Vũ không nóng nảy, hắn tiếp tục tróc lực lượng đại đạo, Nhân Tổ kêu rên không ngừng, đối diện, Thiên Môn khẽ nhíu mày: "Hoặc là lập tức ra tay chém giết đám người Tô Vũ, hoặc là đổi người!"

Gã phẫn nộ rồi.

Bọn họ phải lập tức đưa ra lựa chọn.

Bởi vì Tắc Thiên trì hoãn nên Tô Vũ vẫn rút lực lượng đại đạo, Chu đã sắp rớt khỏi cảnh giới 36 đạo.

Gã hiểu Tắc Thiên nghĩ gì, nhưng hiện giờ gã và Địa Môn vẫn chưa chuẩn bị tốt để khai chiến toàn diện.

Có câu nói Tô Vũ nói rất đúng, không chết ở thời kỳ đỉnh cao mà chết ở thời điểm suy yếu thì ai cam lòng nổi.

Tắc Thiên thở dài: "Tô Vũ, ngươi lại thắng"

Tô Vũ thành công rồi!

Bọn họ chỉ có thể đổi người.

Hắn ta không tình nguyện, hắn ta biết đây là có lợi cho địch, nhưng Thiên Môn và Địa Môn đều không muốn tử chiến vào lúc này, vậy mình hắn ta muốn chiến thì có ích lợi gì?

Nếu tiếp tục phản đối thì liên minh của bọn họ sẽ tan vỡ.

Vốn tưởng rằng đây là một liên minh vô cùng kiên cố, mọi người một lòng đối phó Nhân Môn, kết quả Nhân Môn còn chưa xuất hiện mà liên minh đã bị Tô Vũ phá cho sắp tan rã.

Đánh cả nửa ngày mà chiến lợi phẩm bị đám người Tô Vũ cầm đi phân nửa... Hắn ta thật sự không cam lòng!

Tô Vũ tiếp tục lửa cháy đổ thêm dâu: "Tắc Thiên, ta thắng thế này không thể không cảm ơn ngươi. Nếu không phải ngươi lắm lời như thế thì ta có thể đoán ra các ngươi là một phe sao? Đang yên đang lành, ngươi chạy đến Bích Hoa Sơn của Nhân Tổ rồi ở lì đó, ông ta còn chẳng thèm giết ngươi, lúc trước ngươi còn từng triển lộ Nhân Môn cho ta xem. Ngươi cố ý đúng không?"

Tắc Thiên tức nghẹn. Không phải là hắn ta muốn ở lại Bích Hoa Sơn, mà là hắn ta cần Nhân Tổ bồi dưỡng thân thể hắn trở nên cường đại, nếu khi đó hắn mà rời đi thì mới có hiểm nghỉ giấu đầu lòi đuôi.

Nhưng bây giờ Tô Vũ lại nói rằng vì hắn ta nên tất cả mới bại lộ.

Tô Vũ lại cười nói: "Mà ngươi lắm lời như vậy đã giúp ta tranh thủ rất nhiều thời gian, không hổ là tôn tử của Vạn phủ trưởng, bạn học cũ của ta, ngươi để ta tiến vào 36 đạo.

Giờ ngươi lại lắm lời nữa rồi, ngươi xem này, Nhân Tổ đã sắp chỉ còn 35 đạo. Lần này ta có thu hoạch như vậy đều nhờ công lao của bạn học cũ là ngươi, sau này ta sẽ mời ngươi ăn cơm một bữa"

Tắc Thiên tức muốn hộc máu.

Ngay sau đó, hắn ta quát: "Đổi. Một tay giao người, một tay giao bảo vật"

Không thể kéo dài thêm nữa, nếu không liên minh này sẽ thật sự tan rã. Mấu chốt là kẻ điên Tô Vũ này tróc đại đạo chưa từng ngừng lại, nếu hắn tiến hành đến cùng thì thu hoạch sẽ lớn hơn nữa.

Tác Thiên bất lực.

Ta biết là không thể đổi, mọi người đều biết, nhưng mọi người không thể không đổi.

Địa Môn và Thiên Môn không muốn khai chiến, đổi người chỉ là để không phải giao chiến ngay lúc này mà thôi.

Ngục muốn cứu người nên chắc chắn phải đổi.

Tới nông nỗi này, hắn ta phản đối cũng vô dụng.

Tô Vũ lại thắng!

Hắn đánh võ Thiên Môn, khiến Thiên Môn phải giải phong trước, kế hoạch lần này trông có vẻ như bọn họ mới là phe trở nên cường đại, nhưng thực tế lại là chia rẽ bọn họ, Tô Vũ đã cược thắng!

Giờ phút này Tô Vũ cười không kiêng nể gì.

Ở đây có rất nhiều cường giả, Thiên Môn Địa Môn đều mạnh hơn hắn, Tắc Thiên, Kinh Thiên cũng lợi hại hơn hắn, nhưng vậy thì sao?

Tô Vũ tươi cười xán lạn, không sợ chút nào.

Hắn vui sướng tróc đại đạo thiên địa của Nhân Tổ: "Một đám ngu ngốc, hợp tác liên minh mà lại lo sẽ bị tính kế lẫn nhau, từ vạn giới đến hiện tại, lần nào cũng vậy"

Tô Vũ cười lớn: "Nhân tâm? Nhân Môn ư? Nhân Môn ở ngay trong lòng"

Nghe lời này, mọi người cả kinh.

Tô Vũ cười càn rõ: "Nhân Môn cường đại lắm sao? Ta chưa thấy bao giờ nên không biết, ta chỉ biết rằng nhân tâm mới là điều đáng sợ nhất. Ta đang đứng ngay trước mặt mắng đám người ngu ngốc các ngươi, dù các ngươi mạnh hơn ta thì không phải cũng sợ ta liều chết phản kích nên không dám ra tay với ta sao? Ha ha ha"

Đây không phải lần đầu tiên.

Tô Vũ hiểu bọn họ quá rõ.

Một đám người thông minh rất khó tụ bên nhau.

Kỳ thật trong phe Tô Vũ có không ít người thông minh, Văn Vương, Nhân Hoàng đều không phải kẻ ngốc, nhưng mọi người vẫn có cơ sở hợp tác, đó là bọn họ nhỏ yếu! Nhỏ yếu thì đễ đoàn kết hơn.

Sắc mặt Tắc Thiên trở nên âm trầm: "Nhân Môn ở trong lòng?"

Trong lòng có vô số ý niệm nhưng hắn ta không nói ra, chỉ là lạnh lùng nhìn Tô Vũ: "Có phải ngươi nên thả người rồi hay không?"

"Ngươi là thằng ngốc à? Bảo vật đâu? Đồ trao đổi đâu? Ta tin các ngươi được chắc? Ta không tin ai trong đám các ngươi cả, giao đồ ra đây rồi nói, nếu dám giao một phần thì ta sẽ cắt một bộ phận của Chu cho các ngươi, dù sao cũng không chết được"

Thật tàn nhẫn!

Mọi người nhìn hắn, không ai nói gì.

Cắt một bộ phận để trả lại ư?

Tô Vũ cười lớn: "Chia cho Địa Môn một mảnh, Thiên Môn một mảnh, Tắc Thiên một mảnh, Ngục một mảnh... Ta cắt Chu thành bốn miếng chia cho các ngươi nhé?"

Tứ phương hoàn toàn câm nín.

Một lát sau, Ngục Vương lạnh nhạt nói: "Tô Vũ, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"

Tô Vũ đáp: "Không gì cả, Chu là người trung gian trong liên minh của các ngươi đúng không? Ta cho các ngươi mỗi người nắm giữ một mảnh, khắc chế lẫn nhau để không rối loạn, nếu các ngươi rối loạn thì chẳng còn gì thú vị cả"

Tô Vũ cười lớn: "Các ngươi đừng tan rã, nếu Nhân Môn chạy ra thì giờ ta không muốn hợp tác với y đâu, bởi vì ta phát hiện nếu mình muốn được lợi, tăng cường thực lực thì không nên hợp tác với Nhân Môn giết các ngươi, chúng ta hợp tác giết Nhân Môn đi"

'Hắn hoàn toàn là một kê điên:

Tắc Thiên yên lặng nhìn.

Tô Vũ không có lập trường, hắn là một cái gậy thọc cứt thuần túy.

Hắn muốn làm gì thì nhất định phải làm cho xong, sau đó mặc kệ người khác như thế nào, hắn sẽ không để ý đến, hắn không làm được thì sẽ không cho bất cứ kê nào thành công.

Tô Vũ chính là người như vậy đấy!

Tô Vũ không quan tâm hắn ta nghĩ gì, hắn cười nói: "Đưa Vạn Đạo Thạch đây, nhanh lên, Ngục, nếu ngươi không giao ra đây thì cha ngươi sẽ chỉ còn 35 đạo"

Ngục Vương lập tức vung tay, 1 cục đá nhanh chóng bay đến.

Tô Vũ buồn bã nói: "Vạn Đạo Thạch là bảo bối tốt, Thạch, Không, chặn lại đi, nếu cướp được thì các ngươi sẽ lập tức tiến bộ."

"co Thạch và Không lộ vẻ khác thường, Ngục Vương ở sau lưng bọn họ nên Vạn Đạo Thạch sẽ đi ngang qua bọn họ rồi mới đến chỗ Tô Vũ.

Bình Luận (0)
Comment