Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3899 - Chương 3899: Trò Cười Lớn.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3899: Trò Cười Lớn.
 

Tô Vũ lại nói: "Thạch, Vạn Đạo Thạch thích hợp với ngươi nhất. Hấp thu thì ngươi sẽ lập tức đột phá 37 đạo, có khi còn đến 38 đạo, đó là viên đá hình thành từ cảm ngộ đại đạo của Thời Gian Chi Chủ"

Thạch muốn mắng người.

Lão tử điên chắc? Lão tử muốn có nó nhưng ai bảo đảm rằng nếu hắn ta đoạt lấy thì sẽ không bị tấn công cướp lại.

Ngươi nghĩ ta là kẻ ngốc ư?

Tô Vũ tiếp tục khuyên: "Đừng sợ, bọn họ dám ra tay với các ngươi thì ta sẽ bảo hộ các ngươi. Mà lát nữa bọn họ sẽ lấy đi phẫn nộ đạo trong tay các ngươi, chà chà, cuối cùng thì các ngươi không thu hoạch được gì, thảm thật! Hợp tác với bọn họ chẳng được cái gì cả. Nghe lời Thiên Môn không những chẳng được cái gì mà còn tự rước lấy một đống xui xẻo, nhìn Khung ca đi, hiện tại ông ấy thoải mái biết bao nhiêu, Khai Thiên Kiếm còn sắp trở về, sau này giết vài cường giả bổ sung dương khí thì sẽ trở thành tồn tại đỉnh cấp"

"co Khung hơi mất tự nhiên nhưng không hé răng.

Thạch và Không đều lộ vẻ âm trầm.

Tô Vũ nói không sai, bọn họ gặp một đống vấn đề xui xẻo mà lại chẳng được gì.

"Còn nữa, năm xưa Thiên Môn và Địa Môn liên thủ diễn kịch, kê không phục bọn họ đều bị giết, nếu không thì thực lực các ngươi sao có thể yếu ớt như hiện tại. Năm đó có nhiều người chết như vậy, có phải bọn họ đã phân chia hấp thu hết lực lượng đại đạo đó rồi không?"

Tô Vũ cười thâm thúy: "Mấy năm nay, bọn họ nói là dưỡng thương bế quan, nhưng có khi nào lại là ngầm chiếm đại đạo, hấp thu thu hoạch năm đó không? Tàn nhẫn thật!"

Thiên Môn bình thản lên tiếng hỏi: "Tô Vũ, tới lúc này rồi mà ngươi phải châm ngòi thổi gió như thế sao?"

Gã nhìn Tô Vũ: "Ước nguyện ban đầu của chúng ta là đối kháng Nhân Môn, giải cứu vạn tộc, ngươi không thể phủ nhận điều đó. Nhân Môn là căn nguyên họa loạn, không có Nhân Môn thì sao chúng ta phải mất đi, sao phải đối nghịch với ngươi, ngươi biết rõ An mài Nhân Môn mới là mầm tai hoạ, Tô Vũ ngươi thật sự không hiểu sao?

Chúng ta chỉ muốn được sống mà thôi!

Tô Vũ cười lạnh: "Vậy các ngươi tìm Nhân Môn đi, các ngươi mà dám tử chiến với Nhân Môn thì ta sẽ công nhận các ngươi là anh hùng, hán tử, đáng mặt đàn ông. Nhưng các ngươi định làm gì, chẳng lẽ ta lại không rõ sao? Thời đại diệt vong có lợi có hại, lợi là vạn giới trọng sinh, các ngươi có thể thu hoạch, âm dương tương hợp, tăng lên sẽ nhanh hơn. Tới cảnh giới này, gần như các ngươi đều đã tới cực hạn, gặp phải bình cảnh. Tử Linh Chi Chủ là tuyệt thế thiên tài mà cũng phải nghĩ cách dung hợp âm dương rồi mới có thể tiến vào 39 đạo, các ngươi mạnh hơn ông ấy không? Không đúng không? Nhưng nuôi dưỡng một thời đại, coi đó là chất dinh dưỡng thì có thể đánh vỡ bình cảnh, không phải sao? Vì sao Địa Môn cường đại hơn ngươi, bởi vì ở thời đại khai thiên, hắn đã nuốt không ít cường giả, bổ sung đủ dương khí, hiện tại hắn muốn làm vậy một lần nữa, chắc bây giờ ngươi cũng muốn học hắn.."

Tô Vũ lạnh nhạt nói tiếp: "Ta từng nghĩ, nếu không có Nhân Môn diệt thế thì các ngươi sẽ thật sự để vạn giới được bình yên ư? Để chính mình được cường đại, các ngươi có thể nuôi vạn giới làm môi hay không? Mỗi lần diệt thế đều là một cơ hội để các ngươi đánh vỡ bình cảnh, tăng cường bản thân, không phải sao? Pháp ngầm chiếm Văn Ngọc, vây nhốt Văn Vương và Võ Vương, kế hoạch này thật sự là chuẩn bị cho Pháp ư? Ngươi không định nuốt Pháp ở thời khắc sống lại sao? Pháp tới 36 đạo, âm dương tương hợp, ngươi nuốt Pháp thì có thể tiến thêm một bước hay không?

Thời đại trước, có khả năng ngươi và Địa Môn đều tiến bộ, rốt cuộc là tiến bộ như thế nào, các ngươi không biết sao? Ta không tin rằng các ngươi thiên tài hơn Tử Linh Chi Chủ, bình cảnh bước vào 40 đạo nhẹ nhàng đánh võ đến vậy ư?"

Tô Vũ cười nhạo: "Giả vờ làm chúa cứu thế làm gì? Đúng là các ngươi muôn đối phó với Nhân Môn, nhưng các ngươi coi vạn giới là tài nguyên để đột phá cũng là sự thật, không phải sao?"

Thời đại diệt vong không phải là không có ích lợi gì. Thiên Môn và Địa Môn có cơ hội giết cường giả vạn giới, đại đạo âm dương tương hợp, rất nhiều bình cảnh đều có thể đánh vỡ.

Thời đại diệt vong thì sao?

Sau khi bọn họ cường đại tới cực hạn, diệt vong hay không là do bọn họ, không phải sao?

Tới cảnh giới của Thời Gian Chi Chủ, tự sáng lập thiên địa, mở ra một vạn giới khác, vạn giới không phải thứ vốn có, nó cũng do có người sáng lập ra.

Vậy nên Tô Vũ hoài nghi hai kẻ này đang bao che lẫn nhau.

Thời đại vạn giới có thể mở ra là do bọn họ muốn đột phá bình cảnh mà thôi.

Có lẽ Địa Môn đã nếm được ngon ngọt từ từ thời đại trước, hắn ta muốn tái diễn điều đó ở thời đại này, nếu không sao hắn ta phải trả giá lớn như vậy để gây nên vô số chuyện.

Tô cười lạnh: "Văn Vương, Võ Vương, Nhân Hoàng, những người này không phải đều do các ngươi nuôi dưỡng sao? Các ngươi muốn khiến bọn họ thật cường đại, những cũng lo lắng bọn họ quá mạnh thì sẽ mất khống chế nên khi bọn họ sắp bước đến đỉnh cao thì hạn chế một chút, năm đó Nhân Hoàng tiến vào 35 đạo, sắp bước vào 36 đạo thì xuất hiện vấn đề... 36 đạo mạnh hơn 35 đạo không ít. Vì sao khi đó mới xảy ra chuyện?

Bởi vì các ngươi lo rằng sau khi ngài ấy bước vào 36 đạo thì sẽ nhanh chóng đột phá, thậm chí là đến 40 đạo. Nếu Nhân Hoàng luôn bảo trì thực lực 32 đạo thì sẽ không xảy ra chuyện thượng cổ huỷ diệt"

Ngày hôm nay, Tô Vũ đã nhìn thấu rất nhiều chuyện.

Hắn cười lạnh một tiếng: "Nhân Hoàng thật sự bị Nhân Môn tính kế sao? Nực cười. Rõ ràng là hai ngươi có âm mưu của riêng mình, kể cả đám người Tắc Thiên cũng vậy, các ngươi mới là ác nhân chân chính"

Nhân Hoàng thở dài, nhẹ giọng nói: "Tất cả đều đề phòng Nhân Môn, kết quả... kẻ ác chân chính là đám người được xưng là anh hùng năm xưa"

Y cũng đã nhận ra kẻ năm đó tính kế mình là Địa Môn, Thiên Môn và mấy người Tắc Thiên, còn Nhân Môn vô cùng thần bí kia đã bao giờ thật sự ra tay chưa?

Từ đầu đến cuối, hình như Nhân Môn chưa từng xuất hiện.

Dấu vết duy nhất là vài vị Đại Thánh bảo rằng Nhân Môn lệnh cho bọn họ giết Tô Vũ, rốt cuộc là bản tôn Nhân Môn xuất hiện truyền lệnh hay đây chỉ là lời bịa đặt của Tắc Thiên để hãm hại đám Đại Thánh đó thì ai biết được.

Thiên Môn khẽ nhíu mày: "Nhân Môn diệt thế, đây là sự thật.."

Tô Vũ bình thản hỏi: "Ai biết có phải thật hay không, Nhân Môn ở đâu? Sao ta không thấy? Ai cũng nói Nhân Môn vô cùng thần bí, thần bí đến mức ta chưa bao giờ thấy hắn tồn tại ư? Tắc Thiên từng nói Nhân Môn hạ lệnh muốn tiêu diệt ta, nhưng giờ có ai chứng minh được điều đó... Tư Thiên, đừng chết vội, ta có câu hỏi muốn hỏi ngươi, ngươi đã từng gặp bản tôn Nhân Môn chưa? Y trực tiếp hạ lệnh cho ngươi sao?"

Nơi xa, Tư Thiên hoảng hốt, nàng bỗng nói: "Chưa từng thấy, nhưng ta cảm nhận được khí tức Thánh Thượngvô cùng cường đại, còn thánh lệnh cũng là trực tiếp truyền lại thông qua Nhân Môn. Nhân Môn thật sự tồn tại... Có cảnh cửa.."

Nàng hộc máu không ngừng, hiện giờ nàng cũng không dám chắc, cánh cửa đó thật sự là Thánh Thượng sao?

Nàng không biết, nhưng nàng cảm nhận được khí tức vĩ ngạn của Thánh Thượng, nó vô cùng cường đại.

Thiên Môn mở miệng: "Tô Vũ, đừng hoài nghỉ sự tồn tại của Nhân Môn, Nhân Môn thật sự có tồn tại. Lần trước ta đã nói rồi, Nhân Môn cường đại đến mức năm xưa khi cảm nhận được khí tức Nhân Môn thì ta biết chắc rằng mình không thể địch lại, chỉ có thể lựa chọn phong ấn thời đại khai thiên, ngủ đông chờ đợi cơ hội"

Địa Môn cũng lạnh nhạt nói: "Hắn có tồn tại. Năm đó khi khai thiên, ta đã thấy hắn bị phong ấn ở cuối trường hà, hắn vô cùng cường đại, năm đó ta không có khả năng giao thủ cùng hắn"

Giờ phút này, Tô Vũ nghi ngờ sự tồn tại của Nhân Môn, Địa Môn cảm thấy hắn điên rồi.

Nếu Nhân Môn không tồn tại thì chẳng lẽ là chúng ta ảo tưởng ra sao?

Những năm qua chúng ta đấu trí đấu dũng với một kẻ địch tưởng tượng ư?

Bọn họ sẽ không cảm ứng sai khí tức cường đại vĩ ngạn ấy.

Tô Vũ cười: "Được rồi, nếu Nhân Môn không tồn tại thì đúng là một trò cười lớn nhất trong vạn giới"

Mọi người không nói gì.

Tô Vũ tóm lấy Vạn Đạo Thạch, hắn thở dài: "Không ai đoạt ư? Đúng là một đám rác rưởi. Thạch, Không, các ngươi quá vô dụng. Biết rõ đây là bảo vật vậy mà lại không cướp lấy"

Thạch và Không không rên một tiếng.

"Tô Vũ"

Ngục Vương gầm lên, Tô Vũ bĩu môi, ngươi cũng biết phẫn nộ à?

Bình Luận (0)
Comment