Tô Vũ nói: "Mỗi người đều có chính kiến của bản thân. Không nói chuyện đó nữa, bây giờ ta đang tự hỏi một vấn đề, Lam Thiên, nếu ta mượn lực lượng tương lai nhưng bỗng nhiên mất khống chế, bị rút lực lượng đi, khi đó ngươi lập tức mang lực lượng trường hà tiếp quản thân thể ta, ngươi có thể khống chế được không?"
Lam Thiên nhướng mày: "Ngươi muốn phác hoạ tương lai thân lần nữa à?"
Tô Vũ khẽ gật đầu: "Đúng! Ta muốn thử xem"
"Có thể, nhưng ta không quen thuộc thân thể ngươi..."
Lam Thiên cười yêu diễm: "Ngươi đem thân thể cho ta thưởng thức mấy ngày đi, ta chơi quen rồi thì sẽ không thấy lạ nữa"
"Haizz!"
Tô Vũ thở dài, quen một kẻ thế này thật đau đầu, nhưng Lam Thiên là người thích hợp nhất.
Tô Vũ đang nghĩ cách ứng đối nguy cơ.
Đầu tiên, hắn sẽ mượn lực tương lai, đây là cách dễ nhất, đơn giản nhất, cũng là biện pháp tốt nhất.
Nhưng rất có thể sẽ xuất hiện nguy cơ ngoài ý muốn ở thời khắc mấu chốt, tỷ như lực lượng bỗng nhiên biến mất, lúc đó Lam Thiên sẽ nắm giữ thiên địa và thân thể Tô Vũ, hơn nữa hiện giờ Lam Thiên còn có thể giúp Tô Vũ dung hợp vạn đạo, thuận tiện có thêm một đợt bùng nổ nữa.
Chờ Tô Vũ vượt qua thời kỳ đó, kiếp nạn sẽ qua.
Hắn có muốn dung tương lai thân không?
CóI Tô Vũ hạ quyết tâm, nếu không dung tương lai thân, có lẽ khi tam môn hội tụ, Tô Vũ sẽ không có biện pháp chấp chưởng thiên địa, cướp được cuốn sách trong thời không trường hà.
"Có lẽ thời không trường hà thật sự cần tam thân hội tụ thì mới có thể lấy đi. Hiện tại không dung tương lai thân thì sau này vẫn phải dung"
Tô Vũ nhìn thoáng qua mọi người phía dưới rồi lại nhìn Lam Thiên: "Tìm nơi không người, tiến vào ký ức trường hà dung hợp tương lai thân. Hiện tại với thực lực của ta thì dung hợp tương lai thân cường đại sẽ không có vấn đề gì"
Lam Thiên lo lắng: "Thật sự muốn dung ư? Nên cẩn thận với thứ này thì hơn, nhỡ có kẻ xâm chiếm thân thể ngươi khi lực lượng của ngươi mất khống chế thì sao? Có lẽ tương lai thân không đơn giản chỉ là mượn lực, có lẽ đó là một loại cướp... Giống như tồn tại trong Thiên Môn trước khi buông xuống vạn giới cần để lại ấn ký căn nguyên, có lẽ tương lai thân là một loại ấn ký, giống như Chu Tắc và Ma Đa Na, đó là một loại chuẩn bị để đoạt xá"
Tô Vũ gật đâu: "Vậy nên ta cần ngươi giúp"
Tô Vũ nhìn y: "Ö thời điểm ta suy yếu nhất, ngươi khống chế giúp ta, ý chí hỗn loạn của ngươi che giấu ý chí của ta, ta không tin đối phương vẫn có thể cướp lấy ý chí của „"
ta Ánh mắt Tô Vũ lóe lên: "Hơn nữa, nếu thật sự có một kẻ muốn cướp lấy thân thể ta tồn tại thì có lẽ chúng ta có thể bẫy chết đối phương, ngươi hay dung hợp hắn"
Tô Vũ cười lạnh: "Nếu có kẻ như vậy tồn tại thì chỉ ba người có khả năng thôi"
"Ba người?"
Tô Vũ gật đâu: "Thứ nhất, Thời Gian Chi Chủ. Thứ hai, lão Thất Nhân Môn. Thứ ba, thiên địa chỉ linh!
Lam Thiên chấn động.
Tô Vũ lẩm bẩm: "Tất cả mọi người chỉ biết đến Thời Gian Chi Chủ và Nhân Môn, vì sao chưa bao giờ có ai đề cập đến thiên địa chỉ linh? Ta là tồn tại như vậy, Nhân Hoàng cũng vậy. Văn Vương có Thư Linh, hiện tại Văn Ngọc có Bánh Nhân Đậu, Tử Linh Chi Chủ cũng có Vong Linh Chi Chủ do ta đặt tên...
Thời Gian Chi Chủ không thể nào tự mình dung thân thiên địa, vậy trong thời không trường hà này, trong vạn giới này có thiên địa chỉ linh không?"
Lam Thiên hít sâu một hơi, nhìn thẳng vào Tô Vũ.
Đúng là có khả năng ấy tồn tại, hơn nữa khả năng đó rất cao!
Tô Vũ tiếp tục nói: "Vạn giới chỉ là một mảnh thiên địa do Thời Gian Chi Chủ sáng lập, bản thân hắn có lẽ đã rời đi từ lâu rồi. Vậy nên có lẽ vạn giới này do thiên địa chỉ linh khống chế. Chúng ta đặt giả thiết nếu thiên địa chỉ linh tồn tại, vậy đối phương muốn làm gì?
Lam Thiên tự hỏi rồi đáp: "Muốn làm chủ nhân chân chính của vạn giới!"
Tô Vũ mỉm cười gật đầu: "Lúc trước Khung hỏi ta, có phải Thương trong Thương Khung Kiếm đã chết rồi hay không? Khi ấy ta liền nghĩ rằng nếu có một quyển thời gian chi thư, mà Thương biến thành linh của thiên địa này, vậy đối phương có muốn hoàn toàn biến toàn bộ thiên địa và trường hà thành chính nó không?"
Lam Thiên lại gật đầu, khuôn mặt lộ vẻ ngưng trọng nhìn Tô Vũ.
Tô Vũ phân tích: "Hiện tại ta nghĩ rằng, nếu kẻ này tồn tại, vậy thì tình hình sẽ hơi phức tạp. Nếu lão Thất Nhân Môn và kẻ này cùng tỏn tại, một kẻ hy vọng đánh võ phong ấn cũng chính là chặt đứt thời không trường hà, một kẻ lại hy vọng trường hà vĩnh tồn, tốt nhất là xử lý lão Thất Nhân Môn, hai người bọn họ đang âm thầm giằng co thì sao?"
Lam Thiên bàng hoàng.
Y cảm thấy giả thiết Tô Vũ nói có khả năng là thật.
"Ngươi cảm thấy có tồn tại khả năng đó sao?"
Tô Vũ gật đâu: "Ta cảm thấy tình huống này có thể xảy ra. Mà mọi người đều không thắc mắc vì sao thời không trường hà không có thiên địa chỉ linh. Mọi người đều có, vậy chẳng lẽ thời không trường hà không có sao? Một thiên địa đang chết dần còn có thể sinh ra Bánh Nhân Đậu, tuy rằng là do Văn Vương thúc đẩy, nhưng điều này cũng chứng tỏ thiên địa tồn tại cần có một ý chí khống chế"
Tô Vũ không ngừng suy đoán, tự hỏi, hắn tiếp tục nói: "Còn nữa, đám người Tắc Thiên nói Nhân Môn là tồn tại chân thật, vậy vì sao chưa từng có ai gặp hắn? Có kẻ nói là vĩ ngạn, có kẻ lại nói là diệt thế. Ngươi không cảm thấy vĩ ngạn và diệt thế hoàn toàn là hai khái niệm hoàn toàn tương phản sao?"
Lam Thiên gật đầu không ngừng, y ngẫm nghĩ rồi mở miệng: "Còn có một việc"
"Cái gì?
"Có khả năng ngươi đã bỏ qua một vấn đề, kỳ thật Địa Môn là do Thời Gian Chi Chủ tự Ị?
mình phong ấn chứ không phải do Nhân Môn Tô Vũ hơi ngạc nhiên.
Đúng vậy, ta biết, có vấn đề gì sao?
"Nói cách khác, trước khi Địa Môn khai thiên, hắn ta đã bị phong ấn, vậy vì sao Địa Môn luôn nói Nhân Môn là người xấu, là địch nhân, là kẻ diệt thế... Bọn họ đều nói Nhân Môn bị Thời Gian Chi Chủ phong ấn, Địa Môn cũng vậy, đáng kẻ 2 kẻ này phải đứng cùng một phe chứ, ngươi hiểu ý ta không?"
Tô Vũ lập tức hiểu ra, hắn nhìn về phía Lam Thiên.
Lam Thiên cười nói: "Địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu! Nếu ta là Địa Môn và bị Thời Gian Chi Chủ phong ấn, vậy thì ta sẽ giải phong Nhân Môn, để Nhân Môn đi tính sổ với Thời Gian Chi Chủ, ta có cần giúp mọi người đối phó Nhân Môn không?"
Tô Vũ trầm giọng: "Đúng vậy! Mà cũng có thể là Địa Môn kiêng kị Nhân Môn cường đại, còn muốn giết chúng ta để bản thân trở nên cường đại hơn"
Việc giết đám người Tô Vũ không xung đột với lập trường của Địa Môn.
Lam Thiên tiếp tục nói: "Giả sử có 2 kẻ tồn tại, một kẻ là thiên địa chỉ linh, một kẻ là Nhân Môn. Nhân Môn hy vọng phá vỡ phong ấn, còn thiên địa chỉ linh không cho phép hắn phá vỡ phong ấn vì thiên địa chỉ linh cần trường hà tồn tại. 2 kẻ này luôn tranh đấu, dây dưa.
Mà hiện tại, 2 kẻ này đều cần mượn dùng ngoại lực, một kẻ hy vọng có người phá hủy đạo của vạn giới, một kẻ không hy vọng phá hủy vạn đạo..."
Lam Thiên nhìn Tô Vũ: "Đứng ở góc độ của ngươi, ngươi sẽ trợ giúp ai?"
Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi đáp: "Diệt hết!"
Lam Thiên cảm thấy bất lực, không có lời gì để nói.
Má nó, ta cứ tưởng rằng ngươi sẽ lựa chọn giúp thiên địa chỉ linh, vậy mà ngươi lại đưa ra đáp án như vậy, ngươi đúng là thiên tài!
Lam Thiên cười khổ: "Vì sao phải xử lý hết?"