Cùng lúc đó, ở khu vực Địa Môn, Tắc Thiên nhìn về phía hạ du thời không trường hà:
"Mấy ngày nữa Nhân Môn sẽ đến nơi. Trong Nhân Môn vẫn còn không ít tu giả, cũng có một vài Hợp Nhất"
Hắn ta nhìn về phía Địa Môn và Thiên Môn nơi xa: "Nhân Môn mở ra, những người đó sẽ ra ngoài! Khi đó, bọn họ sẽ liên thủ cùng với chúng ta, các vị có xuất lực đối phó đám người Tô Vũ hay không?"
Thiên Môn bình tĩnh hỏi: "Ngươi chắc chắn là đám Hợp Nhất trong Nhân Môn sẽ liên thủ cùng ngươi ư?"
Tắc Thiên bình thản đáp: "Đương nhiên là ta chắc chắn thì mới nói như vậy. Những năm qua ở trong Nhân Môn không phải là ta không làm gì cả. Còn nữa, có khả năng Nhân Môn có liên quan đến Vạn Thiên Thánh. Các vị, nếu khi đó các ngươi vẫn không ra tay, Tô Vũ có cơ hội nâng cao thực lực thì càng về sau sẽ càng khó đối phó với hắn"
Hắn ta nhìn về phía hai người, ánh mắt có chút khác thường.
Hai kê này thật sự cần nhiều thời gian như vậy để khôi phục ư?
Bọn họ nói rằng cần ít nhất nửa tháng, mà Nhân Môn sẽ buông xuống trong 10 ngày tới.
Tuy chỉ chênh lệch mấy ngày nhưng kết quả sẽ không giống nhau.
Tốt hơn là hai kẻ này phải hoàn toàn khôi phục trước khi Nhân Môn buông xuống.
Thiên Môn suy xét rồi nói: "Nếu đám người Tô Vũ nhắm vào Nhân Môn thì đương nhiên chúng ta sẽ ra tay"
Tắc Thiên khẽ gật đầu.
Đúng lúc này, nơi xa, Chu bỗng nhiên mở miệng: "Tắc Thiên, ngươi có tính toán gì cho tương lai chưa?"
Tắc Thiên nhìn ông ta.
Ngươi có ý gì?
Chu mỉm cười: "Dù Thiên Môn và Địa Môn khôi phục, chẳng lẽ ngươi không tính đến tương lai khi chúng ta chiến thắng Nhân Môn sao?"
Tắc Thiên nhướng mày: "Không phải đã nói rồi sao? Ta và Kinh Thiên ưu tiên lựa chọn một người dung nhập vào đại đạo của ta. Chẳng lẽ các ngươi muốn đổi ý ư?"
Chu mỉm cười đáp: "Không phải. Chỉ là thấy những người đó có vẻ khó đối phó mà thôi"
Tắc Thiên trầm giọng: "Khó thì cũng phải đối phó. Đã bắt đầu rồi, không còn đường lui nữa. Tô Vũ không phải là Tinh Vũ, Tô Vũ tàn nhẫn độc ác, nếu chúng ta đã ra tay thì sẽ không còn đường cứu văn!"
Hắn ta nhìn Chu: "Ta hiểu ngươi nghĩ gì. Có lẽ ngươi cảm thấy có Ngục ở đây thì có lẽ sẽ làm hòa được với mấy người Nhân Hoàng. Nhưng ta cho ngươi biết, không có khả năng đó đâu! Dù các ngươi làm hòa với Nhân Hoàng thì Tô Vũ cũng sẽ ra tay. Hơn nữa, kề có nguy cơ lớn nhất trở thành mục tiêu tiếp theo của hắn chính là Ngục!"
Địa Môn buồn bã nói: "Tắc Thiên, đừng nói những điều này vội. Nếu chúng ta liên lạc với Tinh Vũ, dùng việc đánh chết Tô Vũ, Tử Linh Chi Chủ và Khung làm mục đích thì ngươi cảm thấy có hy vọng không? Có lẽ chúng ta có thể điều hòa quan hệ với đám người Tỉnh Vũ. Giết mấy người Tô Vũ, diệt những người khác cũng đủ cho vài người tăng lên"
Tắc Thiên vẫn bình thản: "Các ngươi có thể thử xem, còn ta thì sẽ không thử!"
Hắn ta lười nói thêm.
Các ngươi hãy cẩn thận đấy, không thì có thể sẽ bị phần sát!
Lúc này, mấy người quả thật đã động tâm, chuyện này không phải là không có khả năng.
Đang nghĩ ngợi, Ngục Vương bỗng nhiên mở miệng: "Thật ra chúng ta vẫn còn biện pháp khi tới thời khắc mấu chốt"
Mọi người nhìn nàng, Ngục Vương bình tĩnh giải thích: "Ta và Nhân Tổ đều có đạo dương gian. Nếu ta, Nhân Tổ hoặc những người khác chết đi... Dù là ai chết thì chúng ta cũng phải nghĩ cách dung đạo của người đó, như vậy thì sẽ mạnh hơn"
Ánh mắt Tắc Thiên khẽ biến, trầm giọng nói: "Ý ngươi là.."
Ngục Vương nói tiếp: "Đừng để đám người Tô Vũ được lợi! Nếu ta chết, các ngươi có thể rút ra đạo của ta, có thể dùng nó để tăng cường bản thân. Nếu các ngươi chết, ở thời khắc cuối cùng hãy dịch chuyển đại đạo đến chỗ chúng ta, để chúng ta tăng lên"
Chỉ đơn giản vậy thôi! Nếu có người chết thì hãy tự giúp phe mình trở nên cường đại.
Mấy người Tắc Thiên liếc nhau, không ai nói gì, xem như đã đồng ý.
Thiên Môn và Địa Môn cũng không hé răng.
Vốn cho rằng đây là thế cục tất thắng, hiện tại ra nông nỗi này hoàn toàn nằm ngoài mong muốn của mọi người, vô số cường giả đã chết, thực lực bọn họ không yếu, nhưng đối phương cũng càng ngày càng cường đại.
Giờ phút này, mấy người nhìn về phía trường hà, nhìn về phía tương lai.
Trường hà hắc ám le lói ánh sáng, mấy người bọn họ đều biết đây là dấu hiệu khi có người giết chóc Phệ Hoàng, xua tan bóng tối.
Đám người Tô Vũ đang tiêu diệt Phệ Hoàng sao?
Làm vậy để làm gì?
Thời đại này nhất định sẽ tan biến, dù ngươi giết sạch Phệ Hoàng thì chúng vẫn sẽ ra đời cuôn cuộn không ngừng.
Có thời gian làm vậy thì hãy suy nghĩ cách ứng đối nguy cơ sắp tới đi.
Nhân Môn sắp buông xuống rồi!
Giờ phút này, bọn họ đã nhìn thấy bóng dáng Nhân Môn mơ hồ trong trường hà.
Đó là một cánh cửa rất cường đại.
Lúc này Tô Vũ đang điên cuồng giết chóc Phệ Hoàng.
Phệ Hoàng bị giết đều hóa thành tan biến chỉ lực rồi bị Tô Vũ hấp thu, dung nhập vào kiếp nạn đại đạo, đây là một đại đạo đơn độc, Tô Vũ không dung nhập vào trong khiếu huyệt.
Kiếp nạn đại đạo đang nhanh chóng lớn mạnh.
Trong khiếu huyệt lập loè ánh sáng, thân ảnh các vị tu giả không ngừng hiện lên, dung đạo với nhau, mở ra hàng rào, liên kết các khiếu.
Sau một trận giết chóc, Phệ Hoàng quanh đây đã bị Tô Vũ giết sạch không còn một mảnh.
Tô Vũ thở hắt ra rồi biến mất.
Hắn bay về Nhân Cảnh, đã đến lúc nên đi thương lượng cách đối phó Ngục Vương.
Chỉ cần xử lý Ngục Vương thì khả năng chiến thắng trong trận chiến này sẽ tăng lên, bọn họ không cần xử lý toàn bộ đám người kia, Lão Thất Nhân Môn và thiên địa chi linh mới là mục tiêu chính của Tô Vũ.
Lúc này, khiếu huyệt của Tô Vũ hơi chấn động.
144 khiếu huyệt đã được nối liền.
Khí tức Tô Vũ khôi phục tới 39 đạo.
Tiếng cười của Võ Hoàng truyền ra, hiển nhiên gia hỏa này cảm thấy đây là công lao của lão.
Tô Vũ lười đả kích lão. Gia hỏa này tổng lĩnh võ đạo không tệ lắm nhưng lão nói chuyện rất khó nghe, một người như lão sao lại có miệng làm gì, năm xưa bị Võ Vương trấn áp là xứng đáng! Lão há mồm ngậm miệng đều là nhãi nhép, Tô Vũ cảm thấy sớm muộn gì gia hỏa này cũng sẽ bị người ta đánh, mà người đánh lão rất có khả năng chính là Đại Chu Vương.
Gần đây ánh mắt Đại Chu Vương nhìn lão rất không bình thường, Võ Hoàng đã gọi Đại Chu Vương là nhãi nhép ít nhất trăm lần.
Võ Hoàng đã kích thích kẻ âm hiểm như Đại Chu Vương đến mức ánh mắt thay đổi, người bình thường thực sự không có được bản lĩnh như lão.
Tô Vũ lại trở về Nhân Cảnh.
Hôm này là ngày thứ 7 sau khi Thiên Cổ và những kẻ kia chết, cũng là ngày thứ 10 sau khi Thiên Địa nhị môn buông xuống.