Giờ phút này, sắc mặt mấy người Văn Vương cũng xanh mét, bọn họ cũng cắt đứt trường bào, Văn Vương hừ lạnh một tiếng: "Ngươi tham lam đại đạo của Văn Ngọc, giả mạo Văn Ngọc giết chóc người vô tội. Vì ngươi, ta đành để Văn Ngọc mai danh ẩn tích, vạn giới đều biết Thời Gian Sư giết chóc vô số, ta không biện giải một lời, tất cả đều để Văn Ngọc gánh vác thay ngươi, mà nay, việc Văn Ngọc bị bắt cũng có quan hệ với ngươi, cái chết của Tinh Nguyệt cũng là do ngươi. Ngục, ngươi có cha mẹ, có thân nhân, ngươi cũng sẽ quý trọng, nhưng ngươi có từng suy xét đến chúng ta không?"
Đây cũng là người thân của bọn họ!
Y và Tinh Vũ đều chỉ có một muội muội, cha mẹ chết sớm, muội muội là thân nhân duy nhất của bọn họ trong thiên địa này.
Kết quả hai người đều bị nàng hại!
Văn Vương giận không thể át.
Ngục Vương lạnh mặt, để mặc gậy trúc đập xuống, đầu nàng bị đánh đến sắp vỡ vụn, sau khi bọn họ nói xong, Ngục Vương lạnh lùng lên tiếng: "Những gì ta đã làm đều không sai"
Nàng không nhận tội.
Tô Vũ cười: "Nàng không cứu được nữa đâu, tiếp tục đi"
Chỉ sợ đến chết Ngục Vương cũng sẽ không nhận tội.
Mấy người Nhân Hoàng phẫn nộ điên cuồng, 3 vị cường giả liên thủ đánh cho Kinh Thiên và Tắc Thiên không ngừng lùi lại, liên tiếp bị thương, Tắc Thiên không nhịn được muốn mắng người.
Bên kia còn chưa đánh xong mà 3 vị cường giả bên này đã điên cuồng.
Có lẽ đám người Nhân Hoàng vốn còn khuyết thiếu động lực, nhưng hiện tại bọn họ đã hoàn toàn nổi giận, chém giết kịch liệt hơn trước không chỉ một bậc.
Nơi xa, Võ Vương muốn hoàn toàn thăng cấp, hắn cũng phẫn nộ lao đến trợ giúp.
Tắc Thiên bực bội.
Ngươi đi giết Ngục đi, tới chỗ ta làm gì?
Thiên Địa nhị môn không trấn áp được đối thủ, Địa Môn tức giận: "Pháp đạo sao lại không đáng tin như vậy?"
Ngục Vương đã tự đào hố chôn mình.
Tô Vũ dùng pháp đạo để phán quyết nàng.
Nếu Ngục không đồng ý bị pháp đạo thẩm phán thì đạo của nàng là sai lầm, thiên địa sẽ sụp đổ, vậy nên nàng bắt buộc phải chấp nhận sự phán xét của pháp đạo, mà giờ nó lại trở thành trò cười lớn nhất.
Lam Thiên tiếp tục cất tiếng: "Ngục, ngươi mưu toan đánh chết Tắc Thiên, Kinh Thiên, hoàn thiện thiên địa, bổ sung thất tình lục dục đạo, phản bội minh hữu, phải phạt!"
Oanh!
Thân thể Ngục Vương tàn tạ nhưng nàng vẫn lạnh nhạt: "Giết bọn họ để hoàn thiện thất tình lục dục chi đạo, ngăn cản Nhân Môn, có gì không ổn?"
Tắc Thiên: ".."
Lúc này Tắc Thiên và Kinh Thiên đều muốn phát điên.
Thế thì ngươi cứ bị đánh chết đi! Bọn họ biết nữ nhân này có ý đồ nhưng không ngờ ả ta thật sự muốn giết bọn họ. Nếu ả ta không chết thì sớm muộn gì cũng sẽ trở mặt với bọn họ.
Giờ phút này, thân thể Ngục Vương không còn chỗ nào nguyên vẹn, thiên địa có dấu hiệu sụp đổ, Tô Vũ nhe răng trợn mắt, nữ nhân này giỏi thật, bị đánh đến vậy rồi mà còn không nhận.
Đây chính là pháp đạo mà ngươi muốn, hôm nay ngươi đã được như ý nguyện rồi.
Lam Thiên mặc kệ nàng, Tô Vũ mới yên bình được một lúc thì ngay lúc này lại bị phán tội: "Tô Vũ, ngươi hãm hại lừa gạt, lừa Khung và Âm.."
Cút!
Tô Vũ tức giận, điều này mà cũng thành tội ư?
Oanh!
Gậy trúc gõ đến nhưng lực đạo không quá nặng, Tô Vũ đột nhiên nhìn về phía Tử Linh Chi Chủ và Khung. Có kết quả này chứng tỏ trong lòng hai người kia có oán niệm, bị thiên địa đại đạo bắt được nên mới phán ra tội trạng này.
Tử Linh Chi Chủ và Khung không hó hé nửa lời, bọn họ vẫn điên cuồng chém giết.
Đừng nhìn ta, chúng ta có oán niệm là bình thường, ngươi nhìn cũng vô dụng, chuyện này chúng ta không khống chế được.
"Ngục, ngươi muốn diệt sạch nhân tính, đoạn tuyệt thất tình lục dục của Nhân tộc, biến Nhân tộc thành con rối, phải phạt!"
Ngục Vương khí tức suy yếu đột nhiên giận dữ hét lên: "Thất tình lục dục vốn không nên tồn tại.."
"Vậy ngươi phẫn nộ cái gì?"
Lam Thiên đáp trả, nếu ngươi cảm thấy thất tình lục dục không nên tồn tại thì sao ngươi lại phẫn nộ?
"Cục đá vô tình vô dục, ngươi chỉ như cục đá... Cũng không đúng, cục đá thành linh thì cũng có thất tình lục dục"
Ẩm!
Ngục Vương bị đánh nát thân, nàng thống khổ rên rỉ, còn Tô Vũ lúc này vẫn tung tăng nhảy nhót.
Tô Vũ cười lớn: "Nếu thiên địa thực sự công chính thì ngươi nên chết đầu tiên! Kẻ không công bằng công chính như ngươi mà còn đòi khống chế pháp luật, nực cười. Đây chính là đại đạo của phụ thân ngươi, có phải pháp đạo hay không, bản thân ngươi tự biết rõ.."
Thân thể Ngục Vương khó có thể khôi phục, nàng tuyệt vọng, không cam lòng, mê mang...
Pháp đạo mà ta luôn theo đuổi thật sự là sai sao?
Dưới phán quyết của thiên địa, ta sai nhiều hơn Tô Vũ ư?
Tô Vũ chỉ bị thương, còn nàng thì bị thiên địa đại đạo trừng phạt đến mức gần như huỷ diệt, vì sao?
Tô Vũ cười nhạo: "Thời Gian Chi Chủ từ lúc khai thiên đã có tình, lấy đâu ra vô tình vô dục, vớ vấn"
Phụt Máu phun ra, lực lượng đại đạo dật tán, Ngục tràn đây không cam lòng và tiếc nuối.
Ta sai rồi sao?
Tô Vũ tiếp tục đả kích: "Cha mẹ ngươi đều không thích ngươi, toàn bộ huynh đệ của ngươi đã tuyệt giao, minh hữu của ngươi chỉ mong ngươi chết đi, đại đạo của ngươi còn phản bội ngươi, ngươi nên chết đi thì hơn, sống như ngươi vừa lãng phí lương thực, lãng phí lực lượng đại đạo và nguyên khí, còn lãng phí không gian. Một kẻ không nên tồn tại như ngươi, dựa theo pháp tắc công bằng công chính, có phải ngươi nên tự sát hay không?"
Phụt Từng ngụm máu trào ra, đại đạo tán loạn, sắc mặt Ngục trắng bệch, nàng nhìn Tô Vũ rồi lại nhìn bốn phía...
Không ai đồng tình với nàng sao?
"Trên thế giới này có lẽ chỉ có tên Viêm Hỏa ngu ngốc kia mới đồng tình với ngươi, hay là ngươi đi tìm Viêm Hỏa đi?"
Tô Vũ tiếp tục trào phúng.
Đại đạo của Ngục Vương đứt gãy, nàng mê mang mở mịt, trên thế giới này, kẻ duy nhất ủng hộ ta chỉ có Viêm Hỏa sao?
Lam Thiên thở dài một tiếng: "Người chấp pháp mà pháp đạo không nghiêm, tội thêm một bậc, phạt!"
Oanh!
Ngục mưu toan trở thành người chấp pháp của vạn giới nhưng bản thân nàng không giữ pháp đạo, nghiệp chướng nặng nề, tội càng thêm tội!
Ngục hoàn toàn suy sụp, đại đạo tán loạn, thiên địa nứt toạc, nàng nhìn về phía Tô Vũ, khẩn cầu hôi hắn: "Ta thật sự sai rồi sao?"
Tô Vũ không hề thương hại nàng, lạnh nhạt đáp: "Thiên địa chứng giám, đừng hỏi ta"
Ngục cười thảm: "Tô Vũ, ngươi quá tàn nhẫn!"
Dùng thủ đoạn tru tâm nhất đánh bại nàng.
Giờ khắc này, thiên địa của Ngục bắt đầu sụp đổ, đại đạo đứt đoạn.
Cuối cùng pháp đạo cũng không thể duy trì được nữa.