Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3964 - Chương 3963: Ác Ma Chân Chính.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3963: Ác Ma Chân Chính.
 

Nhân Hoàng không nhịn được hỏi: "Ngươi đi đâu?"

"Giết người!"

Giọng nói Tô Vũ ẩn chứa ý cười, ngay sau đó một tiếng hét thảm vang lên, Tô Vũ đã chém đầu một cường giả hơn 20 đạo.

Đó là một vị tán tu, là cường giả thoát khỏi Thiên Môn sau khi cấm địa sụp đổ.

Tô Vũ cười nói: "Đám người kia lẩn trốn khắp nơi, nhăm nhe ra tay bất cứ lúc nào. Bọn họ nghĩ Tô Vũ ta không biết đến sự tồn tại của bọn họ ư? Hay bọn họ cảm thấy ta sẽ bỏ qua cho đám tép riu bọn họ?"

Mọi người sợ ngây người.

Tử Linh Chi Chủ giận dữ hét: "Ngươi giết đám kê yếu đó làm gì?"

Ngươi tới giúp chúng ta đây này!

Không thấy Khung đang bị đè đánh sao?

Tô Vũ khốn kiếp, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?

Hắn điên rồi!

Tô Vũ phản bác: "Không vội, ta đến đó thì Thiên Địa nhị môn tiền bối sẽ thật sự ra tay, vậy thì tiếc lắm. Tạm thời đừng nóng nảy, để ta dọn sạch chiến trường trước đã, chư vị hãy chờ ta!"

Một vị cường giả lại bay đầu, vô số kẻ khác hoảng sợ vạn phần.

Các cường giả nhanh chóng trốn chạy tứ tán vào trong hư không vô tận, có người mắng: "Tô Vũ súc sinh... Ngươi.."

Kê đó cũng không biết nên mắng như thế nào.

Tên súc sinh Tô Vũ này không tham chiến nà chạy tới giết đám tán tu bọn họ, hắn vẫn là người ư?

Chuyện này chẳng khác gì việc hai phe đoàn chiến phân sinh tử nhưng chủ lực Tô Vũ lại chạy đi đánh tiểu quái.

Khung không nhịn được nữa, giận dữ hét lên: "Ta sắp bị đánh chết rồi, tên khốn kia!"

Lúc này ngươi đi giết tiểu nhân vật làm gì?

Tô Vũ mở miệng: "Ngươi không chết được đâu. Ngươi là Khai Thiên Kiếm mà, hơn nữa Thiên Địa nhị môn cũng phải suy xét hậu quả nếu đánh chết ngươi. Động đến người thì không khác gì đang khiêu khích Thời Gian Chi Chủ. Thời Gian Chi Chủ đã chết thật rồi sao? Chỗ dựa của ngươi rất cứng, bọn họ dám đánh chết ngươi sao? Ngươi hỏi Thiên Môn xem hắn có dám đánh chết ngươi không? Nếu Thời Gian Chi Chủ trở về, hỏi tưởng quá khứ thấy kiếm của mình bị đánh chết thì hắn có tát chết Thiên Môn không?"

Tô Vũ cười sang sảng: "Thiên Môn, Thời Gian Chi Chủ đã chết chưa? Nếu chưa chết, ngươi có dám giết kiếm của hắn không?"

Thiên Môn không hé răng.

Tô Vũ nói tiếp: "Khung, ngươi có hậu trường mạnh nhất, sao phải sợ? Ngươi là thần văn do Thời Gian Chi Chủ tự mình tạo ra, giết ngươi thì khác gì động thủ với Thời Gian Chi Chủ. Lá gan Thiên Môn nhỏ như vậy, hắn mà dám giết ngươi thì ta đây không phải họ Tô!"

Tô Vũ trào phúng, tay cẩm trường đao đánh chết một đầu cổ thú.

Bốn phương tám hướng, vô số tu giả thời đại quá khứ tuyệt vọng trốn chạy.

Tô Vũ không tham dự đại chiến mà lại đi giết bọn họ, tình cảnh này quá đáng sợ.

Có người điên cuồng rít gào: "Địa Môn lão tổ, cứu mạng!"

"Thiên Môn lão tổ, hãy cứu ta!"

Tô Vũ giết chóc cực nhanh, hắn đã tróc xong thất tình lục dục đạo trong thiên địa của Ngục Vương, hắn để tại chỗ, một lát sau những đại đạo này đều biến mất.

Tô Vũ không cắn nuốt đại đạo của sáu vị Đại Thánh Nhân Môn, hắn ném tất cả cho Vạn Thiên Thánh.

Sáu đại đạo từ 36 đạo trổ lên, Ngục Vương không cắn nuốt toàn bộ mà đã thành tu giả 38 đạo. Còn Vạn Thiên Thánh thì Tô Vũ không biết ông có thể hấp thu chúng hay không.

Hắn mặc kệ!

Vạn Thiên Thánh có thể tiêu hóa thì tốt, không thể thì tiếp tục kéo đài thời gian.

Chắc chắn Thiên Địa nhị môn vẫn còn kế hoạch chưa lộ ra, Tô Vũ cảm thấy hai tên này thật sự đang đợi Nhân Môn buông xuống, chờ thời khắc tam môn hội tụ.

Đại đạo âm phủ của đám người vừa chết được Tô Vũ giao cho một vài người cắn nuốt, chẳng hạn như Đại Chu Vương và Võ Hoàng đang chưởng quản khiếu huyệt đại đạo của hắn. Tuy rằng Tô Vũ đã cắn nuốt không ít đại đạo âm phủ nhưng lúc này cắn nuốt thêm vẫn có thể tăng cường thực lực bản thân một chút.

Các vị tu giả nhanh chóng cắn nuốt đại đạo.

Tô Vũ tiếp tục giết chóc, tốc độ vô cùng nhanh chóng.

Giờ khắc này, có tán tu thê lương khóc lóc kể lể: "Tô Vũ, chúng ta sai rồi. Vũ Hoàng bệ hạ, xin hãy tha mạng!"

Tu giả tam môn đều nghĩ rằng khi bọn họ buông xuống vạn giới thì sẽ được ăn sung mặc sướng, không ngờ tình cảnh thực tế lại bi ai đến mức này.

Cục lông nhỏ trên đỉnh đầu Tô Vũ nhô ra ngắm phong cảnh, nhìn đám người trốn chạy khắp nơi, có kẻ khóc thút thít, có kẻ điên cuồng, thậm chí có người không chịu nổi áp lực mà tự bạo.

Cục lông nhỏ nhìn một hồi, nhảy nhót trên đầu Tô Vũ. tiếc nuối nói: "Chẳng có kẻ nào thơm cả, thối hoắc, ô nhiễm hoàn cảnh! Hương Hương, giết hết đi"

Cục lông nhỏ này cũng là một tên nhóc ác độc, tính cách hoàn toàn không phù hợp với vẻ bề ngoài.

Tô Vũ tươi cười xán lạn, một đao một mạng, đi qua nơi nào, nơi đó máu văng khắp tứ phương.

Tu sĩ tam môn từng tưởng rằng bọn họ là ác ma, là người diệt thế, nhưng đến lúc này bọn họ mới nhận ra rằng Tô Vũ mới là ác ma thật sự.

Một chí cường giả 39 đạo như hắn mà lại đuổi giết tu giả chỉ có 1-2 đạo.

Còn có thiên lý nữa không?

"Trời ạ, hãy tiêu diệt tên ác ma đó đi"

Có tu sĩ khóc thút thít, rít gào.

Vì sao tên ác ma này vẫn chưa chết?

Một vị tu sĩ Hợp Đạo bị Tô Vũ nghiền thành bột, những người khác càng thêm điên cuồng, vội vã trốn chạy, hắn giết cả Hợp Đạo, chuyện này chẳng khác gì một người khổng lỏ nghiền chết đám kiến, hắn còn cố ý chà đạp, tiêu diệt hết đám kiến.

Đây là chuyện một con người có thể làm ra sao?

"Khóc đi, kêu đi, kêu rã họng cũng không có ai tới cứu các ngươi đâu"

Tô Vũ tiếp tục múa may trường đao, thực lực hắn quá cường đại, những người này chẳng là gì cả với hắn.

Tắc Thiên không nhịn được chửi nhỏ một tiếng: "Biết hắn điên mà không ngờ hắn lại điên đến thế.."

Tô Vũ giết cả kẻ yếu.

Hắn thật sự muốn diệt sạch tồn tại của quá khứ ư?

Quá hung tàn!

Bọn họ chỉ nhắm vào cường giả, chưa từng suy xét đến việc tiêu diệt kê yếu, việc bọn họ không làm mà Tô Vũ lại ra tay.

Kinh Thiên tựa lưng vào hắn ta, gã ta thở dốc, lên tiếng than thở: "Tắc Thiên, ngươi quen biết hắn, sao ngươi lại không nghĩ đến việc hợp tác cùng hắn?"

Gã ta sợ!

Dù gã ta đã đạt đến 37 đạo thì vẫn bị Tô Vũ dọa sợ.

Hắn quá độc ác!

Tắc Thiên không hé răng.

Khi hắn ta hợp tác cùng đám người kia, Tô Vũ còn chưa ra đời. Còn lúc này, khi bọn họ còn chưa kịp phản ứng thì Tô Vũ đã thành Siêu Hạng, mới vài ngày trôi qua mà đã đột phá 39 đạo. Dù hắn ta muốn hợp tác thì cũng không có thời gian để suy xét.

Kinh Thiên truyền âm hỏi: "Làm sao bây giờ?"

Bọn họ không còn đường để đi!

Bị 4 vị cường giả 36 đạo vây giết, Tắc Thiên và gã ta đều phải đối phó với hai người, gã ta đối đầu với Võ Vương và Văn Ngọc, Tắc Thiên đánh Nhân Hoàng và Văn Vương, bọn họ không có chút ưu thế nào, nếu tiếp tục như vậy thì sẽ xảy ra chuyện.

"Chờ đi"

Tắc Thiên truyền âm: "Chỉ có thể chờ thôi. Thiên Địa nhị môn vẫn còn hậu chiêu. Hiện tại Nhân Môn vẫn chưa buông xuống, khi hắn buông xuống thì đám Hợp Nhất cũng sẽ tới, chỉ cần khống chế được bọn họ thì chúng ta sẽ có cơ hội"

Kinh Thiên giao thủ cùng Võ Vương, đánh lui hắn rồi mới tiếp tục truyền âm: "Đại đạo đã bị Tô Vũ cướp đi. Phải làm sao bây giờ?"

"Gấp cái gì?"

Dường như Tắc Thiên không sốt ruột chút nào: "Tô Vũ cũng biết Thiên Địa nhị môn còn ẩn giấu thủ đoạn, hắn không dám bức ép bọn họ hay giết chúng ta đâu. Hắn giết kê yếu như vậy chính là đang kéo dài thời gian, chờ đợi một cơ hội. Ngươi không phát hiện Vạn Thiên Thánh cắn nuốt rất nhiều đại đạo mà vẫn chưa hiện thân sao?

Kỳ thật Tô Vũ cũng đang đợi Nhân Môn buông xuống. Có lẽ Vạn Thiên Thánh có liên hệ nào đó với Nhân Môn, có lẽ hắn chính là Nhân Môn bản tôn, cũng có khả năng hắn có thể khống chế Nhân Môn"

Hắn ta đưa ra phán đoán, sau đó khuyên nhủ: "Đừng nóng vội, chỉ cần chúng ta bình tĩnh thì mấy người này không thể giết chúng ta"

Tô Vũ có tính toán của mình.

Hắn không tham chiến thì trận chiến này sẽ chỉ có thể tiếp tục kéo dài.

Bình Luận (0)
Comment