Giờ khắc này, Thiên Môn Địa Môn lộ vẻ ngưng trọng nhìn 3 người Tô Vũ.
Hình như mấy kẻ này cũng vẫn luôn chờ đợi.
Tô Vũ cảm khái: "Cuối cùng Nhân Môn cũng sắp tới, Nhân Hoàng bệ hạ, đừng đánh nữa, chờ xem diễn đi. Tam môn hội tụ, trường hà áp súc, những kẻ chưa từng xuất hiện đều sẽ lộ diện. Không biết Thời Gian Chỉ Chủ có tới hay không? Hắn mà tới thì sẽ thú vị hơn!
Ngừng lại đi! Đánh tiếp thì Tắc Thiên sẽ phóng đại chiêu, hắn ta sẽ giết Kinh Thiên đề cường hóa chính mình trước. Nhân Môn buông xuống, nuốt toàn bộ Hợp Nhất, trở thành cường giả 40 đạo. Tắc Thiên, ngươi có thích phương án ta an bài cho ngươi không?"
Tắc Thiên lạnh lùng nói: "Ngươi đang chia rẽ chúng ta?"
Tô Vũ bĩu môi cười nhạo: "Ta không còn chơi kịch bản của ngươi từ lâu rôi! Ấu trĩ!
Ngươi vốn muốn nuốt Ngục Vương, tiếc là Ngục Vương bị ta cướp mất rồi, xin lỗi nhé bạn cũ, nếu có kiếp sau thì ta sẽ nhường ngươi"
Sắc mặt Tắc Thiên vô cùng khó coi.
Kinh Thiên thở dài lắc đầu: "Bạn học cũ, ngươi đúng là người hiểu ta!"
Trong lúc Tô Vũ ngây người, Kinh Thiên Tắc Thiên nhanh chóng hợp nhất.
Tô Vũ há hốc miệng, sau một lúc lâu mới nói: "Má nó! Ngươi đã chiếm đoạt Kinh Thiên rồi ư? Hay Nhân Môn vốn chỉ có bảy đại thánh?"
Tắc Thiên tươi cười: "Nhân Môn chỉ có bảy đại thánh, lấy đâu ra tám Thánh, chỉ là năm xưa sợ hãi nên phân liệt ra Kinh Thiên mà thôi, cứ tưởng sẽ được chơi một lần thật vui với ngươi, kết quả ngươi lại vạch trần trước"
Giờ khắc này, mấy người Nhân Hoàng đều trợn tròn mắt.
Tắc Thiên hợp nhất khí tức tăng mạnh, trong chớp mắt đã tới 39 đạo rồi tiếp tục tăng lên, sau đó dừng ở 39 đạo đỉnh.
Tắc Thiên thở dài: "Ngươi nói đúng, ngươi nuốt Ngục như vậy là hại ta rồi"
Hắn ta nhìn về phía Vạn Thiên Thánh, mỉm cười nói: "Hiện tại cũng không tồi!"
Tứ phương an tĩnh quỷ dị...
Kinh Thiên và Tắc Thiên là một.
Nhân Môn chỉ có bảy vị Đại Thánh!
Tắc Thiên nói rằng hắn ta phân liệt ra Kinh Thiên từ rất sớm, rốt cuộc là sớm đến mức nào?
Hắn ta nói rằng mình phân liệt ra Kinh Thiên vì sợ hãi, rốt cuộc là ai có thể làm một vị Đại Thánh Nhân Môn bị kinh hách đến mức đó?
Cả Thiên Môn và Địa Môn đều lộ vẻ lo lắng.
Sau khi dung hợp, khí tức Tắc Thiên đạt tới 39 đạo đỉnh, thực lực không yếu. Nếu Tô Vũ không giết chết và cướp đoạt Ngục Vương, phá kế hoạch của hắn ta thì có lẽ Tắc Thiên đã ngấm ngầm hại chết nàng.
Tô Vũ nhìn Tắc Thiên, hít sâu một hơi: "Ta chỉ nghĩ là ngươi muốn nuốt Kinh Thiên, không ngờ Kinh Thiên lại chính là ngươi, ngươi giỏi thật đấy, lúc là Chu Tắc, lúc lại là Vạn Minh Trạch, có lúc lại là Kinh Thiên... Ngươi thích chơi trò mỗi ngày một thân phân à?"
Hắn tức giận: "Ngươi vốn định cho Ngục ăn Kinh Thiên, sau đó thay mận đổi đào trực tiếp thay thế Ngục đúng không? Dù sao Kinh Thiên cũng là bản thân ngươi, làm vậy thì chính là ngươi dung một nửa bản thân với Ngục"
Nếu Ngục Vương đưa ra yêu cầu, vậy Tắc Thiên có thể tự hiến Kinh Thiên cho nàng cắn nuốt không? Nếu nàng nuốt, vậy thì Ngục sẽ gặp xui xẻo.
Đến lúc đó không biết ai mới là kẻ làm chủ thiên địa của Ngục.
Tô Vũ nhìn Tắc Thiên.
Tắc Thiên thở dài rồi cười nói: "Thôi, qua cả rồi, bạn cũ, ngươi hại ta thảm lắm đấy, nếu không thì giờ ta cũng phải có 40 đạo, Thiên Địa nhị môn chưa chắc đã mạnh bằng ta.
Tính tới tính lui, kết quả vẫn không bằng mãng phu như ngươi, ta cẩn thận bố trí nhiều năm, kết quả thu hoạch lại bị ngươi chiếm hết"
Tắc Thiên vừa tiếc nuối vừa bất đắc dĩ, nhưng hắn ta không hề cuồng loạn.
Sau khi dung hợp Kinh Thiên, hắn ta đạm nhiên hơn rất nhiều.
Thiên Địa nhị môn im lặng nhìn hắn ta.
Trong liên minh này, mọi người tính kế lẫn nhau, kẻ ngốc chỉ có Nhân Tổ và Ngục mà thôi.
Cũng không đúng, thật ra kế hoạch của Nhân Tổ đã bị Tô Vũ phá giải, nếu không thì ông ta cũng có hy vọng trở thành cường giả 40 đạo.
Bọn họ đều có kế hoạch của riêng mình, nếu thuận lợi thì Nhân Tổ và Tắc Thiên đều có thể trở thành cường giả 40 đạo.
Tô Vũ tiếc thay bọn họ, hắn cảm khái: "Xin lỗi bạn cũ, hiện tại ngươi vẫn còn cơ hội, ăn nhị gia gia của ngươi thì ngươi sẽ lập tức đột phá 40 đạo"
Vạn Thiên Thánh cười nhìn Tắc Thiên, khẽ gật đầu: "Minh Trạch, nếu ngươi hối cải thì nhị gia gia nguyện ý thành toàn ngươi, ta không vào địa ngục thì ai vào? Chỉ là túi da mà thôi, ngươi muốn thì cho ngươi ăn!"
Ông thương cảm thở dài: "Nếu thân xác thối tha của nhị gia gia có thể khiến ngươi lãng tử hồi đầu thì ta tâm cam tình nguyện"
Tắc Thiên cười: "Vậy nhị gia gia hãy lại đây độ hóa ta đi"
Vạn Thiên Thánh cười đáp: "Được!"
Ông tiến về phía Tắc Thiên, Tắc Thiên khẽ biến sắc, ta nói chơi thôi, ngươi tới thật à?
Tác Thiên nhìn Tô Vũ, Tô Vũ nhún vai: "Nhìn ta làm gì, nhị gia gia của ngươi thương ngươi, muốn lấy thân nuôi ma, ngươi cứ yên tâm ăn đi"
Tắc Thiên lập tức biến mất, sau đó xuất hiện ở gần Thiên Địa nhị môn.
Vạn Thiên Thánh bi thương: "Minh Trạch, ngươi vẫn lựa chọn nhập ma sao? ! Quay đầu là bờ!"
Tắc Thiên nở nụ cười: "Nhị gia gia, ta hơi sợ, hay là thôi đi, không thì chờ thêm một chút cũng được"
Những người khác chứng kiến cảnh này lông tơ toàn thân đều dựng đứng.
Sao lại có cảm giác những người này không có kẻ nào bình thường vậy.
Đám Khung nhìn nhau, bọn họ phát hiện nếu so sánh với những người này thì bọn họ rất bình thường, chẳng có vấn đề gì cả.
Lúc này, Nhân Hoàng nhìn về phía Nhân Môn, truyền âm nói: "Tô Vũ, e rằng trong Nhân Môn có không ít Siêu Hạng, nếu bọn họ buông xuống thì sợ là sẽ rất phiền toái"
Tô Vũ không nói chuyện, hắn nhìn về phía Nhân Môn sâu trong thời không trường hà, đó là một cánh cửa rất lớn đang nhanh chóng tiến đến vạn giới nhưng có lẽ phải cần thêm một chút thời gian nữa mới tới nơi.
Tô Vũ mỉm cười nhìn mọi người rồi lại nhìn Tắc Thiên, cuối cùng hắn nhìn Thiên Môn Địa Môn, truyền âm nói: "Có lẽ Nhân Môn buông xuống cần mấy giờ nữa, hơi lâu quá phải không?"
Mấy người lo sợ, gia hỏa này lại muốn làm gì?
"Hay giết Thạch đi để giúp Nhân Môn sớm buông xuống. Thạch chết thì chắc chắn Nhân Môn sẽ lập tức đến nơi, như vậy đỡ mất thời gian chờ đợi!"
Tô Vũ mỉm cười tiếp tục truyền âm: "Thạch không phải người tốt, chúng ta đừng lưỡng bại câu thương để gia hỏa này được lợi. Còn lực lượng đại đạo thì mỗi người một phần"
Mấy người dùng ánh mắt kì dị nhìn Tô Vũ.
Gia hôa Tô Vũ này hận không thể giết sạch mọi người đúng không?
Thạch vừa trở về, đang trốn ở một bên, còn không dám đến đây, thế mà gia hỏa này còn không muốn buông tha.
Hắn quá tàn nhẫn, hắn muốn giết hết thì mới vui sao?
Tán tu và cổ thú đã chết hết, nếu giết Thạch nữa thì thời đại Thiên Môn và Địa Môn gần như không còn người sống.