Tắc Thiên đã chết.
Kẻ vẫn luôn muốn làm người này tính tới tính đi để rồi cuối cùng vẫn chết.
Đến lúc này, những kê lắm mưu mô đều đã chết cả.
Tô Vũ cảm thấy việc mưu đồ vô số năm tháng này chỉ chứng tỏ một điều, đó là kẻ đó quá yếu! Nếu cường đại giống như Thời Gian Chi Chủ thì cần gì phải tính kế.
Một kế hoạch tiến hành trong thời gian quá dài sẽ có rất nhiều biến số, thế cục đang không ngừng biến hóa, kế sách kéo dài trăm vạn năm thì biến số lại càng nhiều.
Vậy nên Tô Vũ không thích tính kế quá nhiều, dù có kế hoạch thì cũng chỉ là ngắn hạn, hắn hiếm khi lên kế hoạch trường kỳ vì kế hoạch như vậy đều không đáng tin cậy, thế cục thường thay đổi chỉ trong nháy mắt, kế hoạch cũng cần điều chỉnh liên tục.
Đám người Tắc Thiên tiến hành một kế hoạch đến cùng, dù giữa chừng xuất hiện biến cố thì cũng không muốn thay đổi, bởi vì một khi thay đổi thì những chuẩn bị giai đoạn trước đều sẽ bị lãng phí.
Giờ khắc này, Tô Vũ dung hợp căn nguyên, đồng thời, Thiên Địa nhị môn cũng đã hợp nhất.
Mấy người Nhân Hoàng đánh chết Phệ Hoàng xong, sau đó bọn họ đều biến sắc.
Địa Môn tỏa ra khí tức vô cùng cường đại, trường hà rung động kịch liệt.
Thậm chí Thiên Môn và Địa Môn dung hợp đã lôi kéo phong ấn chỉ môn dung hợp, mơ hồ có một quyển sách hiện lên trong trường hà, nó chưa hoàn toàn xuất hiện nhưng đã có thể nhìn ra là một quyển sách.
Trên bìa sách có 2 thân ảnh một đen một trắng ngỏi xếp bằng.
Bốn con mắt đều không có chút tình cảm nào.
Một kẻ là trường hà chỉ linh, cũng chính là Thương.
Một kê là Lão Thất Nhân Môn, cũng chính là một linh khác theo phán đoán của Tắc Thiên, không biết đó là một linh khác trong thiên địa của Thời Gian Chi Chủ hay là linh của một kiện chí bảo, mà Thời Gian Chi Chủ lại cần linh này học được nhân tình.
Nhưng đến giờ phút này, kế hoạch của hắn vẫn chưa thành công.
Ánh mắt hai người đều lộ vê lạnh nhạt.
Dường như hai người này đang ở trong một không gian khác.
Có vẻ chỉ khi tam môn hoàn toàn dung hợp thì trường hà chi thư mới có thể hiện lên.
Khí tức Địa Môn rung chuyển chấn động trường hà, hắn ta lộ về thống khoái, khí tức trở nên cường đại, như đi từ một không gian khác tiến vào không gian này.
Hắn ta vốn bị ngăn cách ở bên ngoài, không vào được vạn giới.
Nhưng lúc này song môn đã hợp nhất, hắn ta mang theo tất cả lực lượng tiến vào vạn giới.
"Ta đã vào rồi!"
Địa Môn thiêu đốt thiên địa hư không, bộ dáng càn rỡ, đắc ý sung sướng.
Cuối cùng hắn ta cũng tiến vào vạn giới. Chẳng những vậy, hiện giờ hắn ta còn muốn dùng hợp phong ấn chi môn, nếu thành công thì hắn ta có thể cắn nuốt toàn bộ trường hà.
Còn trường hà chỉ linh và Lão Thất Nhân Môn thì khi đó tự dựa vào bản lĩnh mà đối phó đi!
Mục tiêu của Lão Thất Nhân Môn là thoát khỏi phong ấn, vậy nên có thể sẽ giúp hắn ta giải quyết trường hà chỉ linh, hắn ta cắn nuốt trường hà chỉ linh cũng là đang giúp lão Thất Nhân Môn thoát khỏi phong ấn vạn giới.
Vậy nên Địa Môn rất tự tin rằng mình sẽ thành công.
Giờ khắc này, sắc mặt mấy người Tử Linh Chi Chủ vô cùng khó coi, trường hà bị áp súc thành công, chỉ thiếu một chút nữa thôi là trường hà chỉ thư sẽ hiện lên.
Bọn họ không rõ lão Thất Nhân Môn và trường hà chỉ linh có thực lực ra sao nhưng chắc chắn là không yếu.
Hiện tại, hai tên kia không rõ là địch hay bạn, ai biết bọn họ nghĩ thế nào.
Sắc mặt Tử Linh Chi Chủ không tốt chút nào, Thiên Môn và Địa Môn hợp nhất khiến giấc mộng cắn nuốt trường hà của hắn bị phá hủy hoàn toàn. Vừa rồi gã phải giết Phệ Hoàng nên hắn không thể không từ bỏ việc ngăn cản bọn họ, giờ thì bọn họ đã hợp nhất, không ngăn cản được nữa.
Thêm cả sự lộ diện của hai kẻ chưa bao giờ hiện thân kia khiến Tử Linh Chi Chủ biết rằng mình không có chút hy vọng nào, mộng tưởng siêu việt Thời Gian Chi Chủ trong cuộc đời này của hắn đã hóa thành bọt nước.
Giờ khắc này, Tử Linh Chi Chủ cảm thấy mất mát không nói nên lời.
Ban nãy hắn ta có thể lựa chọn ngăn cản Thiên Môn và Địa Môn, nhưng như vậy thì không thể giết Phệ Hoàng. Phệ Hoàng không chết, nếu hắn không cản được Thiên Môn và Địa Môn hợp nhất thì sau đó Phệ Hoàng sẽ hợp tác cùng Địa Môn, tình cảnh sẽ còn nguy hiểm hơn nữa.
Hiện tại, ít nhất là Phệ Hoàng đã chết, bọn họ bớt đi một địch thủ 39 đạo.
Tuy Địa Môn mạnh nhưng còn chưa đến mức không thể chống lại.
Mấu chốt là Tô Vũ!
Tử Linh Chi Chủ nhìn về phía bên kia, cách đó không xa, Nhân Môn dao động kịch liệt, một lát sau, gương mặt Vạn Thiên Thánh hiện lên, khí tức cường đại hơn rất nhiều, đã đạt tới 36 đạo.
Nhưng như vậy còn chưa đủ!
Phe Nhân Hoàng đang có 4 vị 36 đạo, Tử Linh Chi Chủ và Khung đều đạt tới 39 đạo, hiện tại Vạn Thiên Thánh cũng 36 đạo, bọn họ đã có đến 7 cường giả đỉnh cấp, chưa tính đến Tô Vũ và Lam Thiên.
Nhưng e rằng 7 người này thôi thì chưa đủ, bởi vì khí tức Địa Môn đã vượt qua 40 đạo, thực lực cụ thể thế nào thì Tử Linh Chi Chủ cũng không thể nhìn thấu.
Nếu chỉ hơn khoảng 3 đạo thì hắn vẫn có thể cảm nhận được. Nhưng bây giờ hắn ta không nhìn thấu chứng tỏ đối phương đã đạt tới trên 42 đạo. Tới cảnh giới của bọn họ, kém một đạo lực lượng cũng tạo ra chênh lệch thực lực tương đối lớn, dù không tới nỗi bị hạ gục trong nháy mắt thì khả năng lật ngược thế trận cũng cực thấp.
Ngục Vương 38 đạo và Chu 36 đạo đối phó với Tô Vũ 39 đạo mà Tô Vũ vẫn áp chế bọn họ, khi đó hắn còn chưa dùng đến đại đạo chiến kỹ của mình.
Lúc này, Khung nhanh chóng hội hợp cùng bọn họ, sắc mặt trầm trọng hô: "Thương, gia hỏa này muốn nuốt trường hà, ngươi mặc kệ sao?"
Thương có thể ngăn cản!
Giọng nói già nua bất lực vang lên: "Khung, không phải ta mặc kệ mà là ta không có sức để quản. Linh này là diệt thế chỉ linh, dây dưa cùng ta nhiều năm, nếu có thể giết hắn thì ta đã giết từ lâu rồi. Đáng tiếc là ta không làm được. Hiện giờ ta và hắn chỉ có thể ngăn cần lẫn nhau, ta sẽ không cho hắn nhúng tay vào trận chiến của các ngươi. Ma Diễm chỉ có thể giao cho các ngươi giải quyết. Các ngươi đánh chết Ma Diễm rồi giúp ta giải quyết Hắc Lân, khôi phục vạn giới, thiên hạ tự nhiên sẽ thái bình!"
Lão lại nói: "Lúc trước ta còn dư chút lực nhưng đã tặng cho Tô Vũ, giúp hắn đột phá 39 đạo, giờ ta không còn sức tương trợ các ngươi nữa"
Giọng Tô Vũ vang lên: "Tương lai thân thật sự là lực lượng của ngươi ư?"
"Đúng"
Thương thở dài: "Ta biết các ngươi lo lắng điều gì, nhưng ta không có ác ý, lực lượng tương lai thân kỳ thật là trường hà cho các ngươi mượn lực lượng căn nguyên, việc này cũng có không ít nhược điểm. Năm xưa Tinh Vũ mượn không ít lực lượng căn nguyên, bởi vì Thiên Địa nhị môn dao động, Hắc Lân tập kích ta khiến ta không thể không rút lực lượng về để tự bảo vệ mình, cho bọn họ cơ hội thừa cơ"
Lão đang giải thích nguyên nhân vì sao năm đó lực lượng của Nhân Hoàng tiêu tán, lão không cố ý làm vậy mà là không thể không rút lực lượng về.
Tô Vũ bình thần hỏi: "Vậy tức là ngươi cũng có thể rút lực lượng của ta bất cứ lúc nào?"
"Đúng. Nhưng hiện tại ta không cần làm vậy, Hắc Lân vừa tạo ra một đầu Phệ Hoàng 39 đạo, hắn cũng tiêu hao không ít lực lượng, thực lực chỉ tương đương ta lúc này, vậy nên chỉ cần giải quyết Ma Diễm thì thiên hạ sẽ thái bình"
Tô Vũ cười nhạt: "Nghe rất có lý nhưng lại có cảm giác như người xấu vậy. Trong tình huống bình thường, người xấu đều sẽ xuất hiện cuối cùng, đầu tiên là giả vờ làm người tốt, không phải là ngươi đang nghĩ sẽ ngồi làm ngư ông đắc lợi chứ?"