Thương cười khổ: "Sao ta phải làm vậy? Ma Diễm muốn cắn nuốt trường hà, Hắc Lân muốn thoát khỏi trường hà, vậy thì trường sẽ bị hủy diệt. Chỉ có ta không hy vọng trường hà bị hủy, bởi vì như vậy thì ta sẽ chết. Tô Vũ, ta biết ngươi cảnh giác, thậm chí đã hấp thu một chút lực lượng Phệ Hoàng của Hắc Lân để phòng bị ta. Thật ra ngươi không cần làm vậy. Ngươi giết Tắc Thiên mà ta còn không nhúng tay, bởi vì ta biết chỉ có ngươi mới có thể đánh bại Ma Diễm!"
Lão ký thác hy vọng vào Tô Vũ.
"Tô Vũ, ta cần củng cố trường hà, củng cố vạn giới, là chủ nhân của thiên địa này, ta không thể để thiên địa bị phá hủy, cũng không thể để Hắc Lân thoát khỏi nơi đây"
Hắc Lân - Lão Thất Nhân Môn.
Vị cường giả hắc ám kia không nói một lời, ánh mắt lạnh băng như không để ý bất cứ điều gì.
Đây là vị ma đầu diệt thế bị đồn đãi vô cùng ôn ào huyên náo, nhưng từ đầu đến cuối, hình như mục đích của y chỉ có thoát khỏi vạn giới này, còn những chuyện khác thì y không quan tâm.
Kể cả việc trường hà bị ai cắn nuốt thì y cũng không để bụng, y chỉ muốn thoát khỏi đây, mà dường như diệt trường hà là biện pháp duy nhất.
Nhân Môn vô cùng khủng bố trong lời đồn, Nhân Môn am hiểu nhân tâm, thậm chí bị hoài nghi là không tồn tại kỳ thật đều không phải là Hắc Lân, tồn tại đáng sợ trong lời đồn của mọi người thực tế là do đám người Thiên Môn, Địa Môn, Tắc Thiên tuyên dương, bôi nhọ y.
Trên thực tế, câu nói 'Nhân Môn ở trong nhân tâm' Tô Vũ từng nói không phải là sai.
Mọi lời đồn về Nhân Môn đều do bọn họ lan truyền ra, Nhân Môn ở trong lòng bọn họ, chính bọn họ đã tạo ra một Nhân Môn để lừa gạt toàn bộ vạn giới. Tất cả những gì bọn họ làm đều là để thỏa mãn tư dục, tư tâm của bọn họ mà thôi.
Giờ phút này, Tô Vũ bước ra khỏi phong ấn chỉ môn, một lát sau, hắn thoát khôi trường hà, trở về thân thể, khí tức lập tức tăng lên tới 40 đạo.
Sau khi cắn nuốt đại lượng lực lượng căn nguyên, hắn đã đột phá 40 đạo, sau đó nhanh chóng bước vào 41 đạo, không lâu sau thì đã đạt đến 42 đạo.
Mà đây đã là cực hạn...
Hắn cường đại hơn trước rất nhiều. Đánh chết Tắc Thiên và cắn nuốt một phần lực lượng căn nguyên trong phong ấn chỉ môn giúp Tô Vũ tăng lên 3 đạo lực lượng.
Lúc này, Địa Môn cũng ngừng lại.
Tô Vũ mơ hỏ cảm nhận được thực lực hắn ta, hắn cười một tiếng: "44 đạo, hình như chưa bước vào 45 đạo, Ma Diễm, có vẻ ngươi cũng chẳng mạnh lắm đâu. Trước khai thiên, ngươi đã hơn 40 đạo mà nay chỉ mới là 44 đạo. Ngươi tăng lên quá chậm!"
Địa Môn nhìn về phía Tô Vũ, hắn ta có chút thổn thức, có chút hâm mộ: "Vậy nên có lúc ta rất hâm mộ Nhân tộc các ngươi. Thời kỳ khai thiên, ta đã đến 42 đạo, hiện giờ, sau vô số năm tháng tính kế, ta có thể đột phá 44 đạo đã là thành tựu không rồi"
Hắn ta mỉm cười vừa lòng: "Như vậy cũng không tồi. Nhưng Tô Vũ ngươi lại tăng lên quá nhanh, thực lực hiện giờ đã bằng ta năm đó"
Hắn ta lại nhìn mấy người khác.
Có 2 vị 39 đạo, 5 vị 36 đạo.
Rồi hắn ta lại nhìn phong ấn chi môn gần trong gang tấc, trên cánh cửa kia xuất hiện gương mặt Vạn Thiên Thánh, dưới cánh cửa còn có một khuôn mặt khác, Địa Môn - cũng chính là Ma Diễm - cười một tiếng: "Lam Thiên, ngươi cảm thấy mình ẩn núp trong trường hà thì có thể ngăn cản ta sao? Ngươi mạnh hơn rồi, đã gần 30 đạo, nhưng ngươi còn chưa phải là Hợp Nhất"
Việc Lam Thiên ẩn núp phía dưới Vạn Thiên Thánh khiến Ma Diễm muốn bật cười.
Các ngươi nghĩ ta mù ư?
Nhưng quả thật là đối phương có không ít cường giả.
Hắn ta đã 44 đạo, chắc chắn là mạnh hơn Tô Vũ.
Bên phe Tô Vũ còn 2 vị 39 đạo nữa, lực uy hiếp cũng không nhỏ, còn đám người 36 đạo thì không quá quan trọng, chênh lệch tới 8 đạo lực lượng, mấy người Nhân Hoàng không thể uy hiếp được Ma Diễm. Tuy nhiên bọn họ đủ sức để chiến trận chiến.
Ánh mắt Ma Diễm lập loè, hắn ta nhìn về phía Vạn Thiên Thánh. Giờ phút này, chỉ cần Vạn Thiên Thánh tiến lại gần đây, tam môn hoàn toàn dung hợp thì có thể nghĩ cách cắn nuốt thời không trường hà.
Tô Vũ định mở miệng nhưng Ma Diễm đã nói trước: "Tô Vũ, ngươi đừng nói chuyện, ta không muốn nghe! Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, hãy tự mình lựa chọn, chỉ cần Vạn Thiên Thánh khống chế phong ấn chỉ môn dung hợp cùng ta thì ta có thể mặc kệ các ngươi. Đây là cơ hội cuối cùng. Nếu ngươi không quý trọng, vậy thì quên đi"
Kỳ thật Ma Diễm có chút kiêng kị Tô Vũ, có lẽ gia hỏa này mới là Nhân Môn. Nhân Môn am hiểu nhân tâm, giỏi mê hoặc lòng người.
Còn Hắc Lân thì lạnh như băng, có chút ma tính nhưng rất ít nói, cũng không am hiểu mê hoặc nhân tâm, Hắc Lân cũng không làm vậy, y chỉ muốn trực tiếp diệt thế.
So với Tô Vũ, Hắc Lân an tĩnh hơn nhiều.
Tô Vũ thở dài, không muốn nghe ta nói chuyện ư? Ta cũng không muốn nói gì với ngươi.
Hắn củng cố khí tức, sau đó bay lên, đứng trên trường hà.
Mấy người Từ Linh Chi Chủ nhanh chóng hội tụ phía trước Nhân Môn, sắc mặt ngưng trọng. Có lẽ chỉ cần chiến thắng Ma Diễm thì cuộc chiến lần này sẽ hoàn toàn kết thúc.
Thắng Ma Diễm, phong ấn hoặc đánh chết Hắc Lân, tạm thời bọn họ chưa biết nên ứng đối với Thương thế nào. Bọn họ nên mặc kệ, để đối phương tiếp tục làm linh của chư thiên ư?
Mà đây là vấn đề cần giải quyết sau khi chiến thắng. Nếu thua thì chẳng cần phải lo nghĩ gì cả.
Nhân Hoàng hít sâu một hơi: "Ngươi đoán đúng rồi, trận chiến này đúng là trận chiến cuối cùng"
Trước khi khai chiến, Tô Vũ đã nói rằng có lẽ trận chiến này là trận chiến cuối cùng.
Giờ xem ra đúng là thế thật!
Tô Vũ không vội, hắn nói: "Thương, cái gọi là tương lai thân, tương lai chúng ta được thấy đều do ngươi cố ý tạo ra ư?"
Thương đáp lời: "Không phải. Ta không thể làm vậy, đó là suy đoán của toàn bộ thời không trường hà căn cứ vào các loại khả năng, dù sao thời không trường hà cũng bao trùm toàn bộ vạn giới, liên hệ tất cả sinh linh, vậy nên các tương lai đều là suy đoán của trường hà"
Tô Vũ mỉm cười, nghĩ tới cảnh tượng cuối cùng trong trường hà.
Tất cả mọi người đều chết! Chỉ còn mình hắn sống sót.
Thương chưa chắc đã là thứ tốt, Tô Vũ cảm thấy khả năng lão cố ý tạo ra tương lai đó cao hơn, hiện giờ lão chỉ muốn hắn và Địa Môn diệt trừ lẫn nhau mà thôi.
Nhưng giờ khắc này Tô Vũ không còn lựa chọn nào khác!
Nếu nghe lời Địa Môn, rời khỏi rơi đây thì bọn họ phải đi đâu?
Vạn giới mới là nhà của hắn, dù Tô Vũ lưu lạc khắp nơi thì quê hương nguồn cội vẫn là ở đây.
Hắn có thể mang đi một vài người, nhưng hắn có thể mang tất cả mọi người cùng đi không?
Vạn giới vẫn chưa tan biến.
Khi biên giới hợp nhất chắc chắn đã có không ít người chết, nhưng nhất định là chưa chết hết, chỉ là bọn họ không thể tham dự trận chiến này mà thôi.
Nếu hắn rời đi thì kết cục của những người này sẽ ra sao?
Còn rất nhiều người không ở trong thiên địa của Tô Vũ.
Ví dụ như lão phủ trưởng Nam Nguyên học phủ, Nhiếp lão và Hoàng lão ở Đại Hạ Văn Minh học phủ, phụ thân của lão huynh đệ Trần Long, Hạ Hổ Vưu tọa trấn Nhân Cảnh...
Tô Vũ nhìn Địa Môn, không lên tiếng.
Kết quả khai chiến với Địa Môn sẽ giống như tương lai mà hắn được nhìn thấy, tất cả mọi người đều chết, chỉ còn mình hắn sống, thậm chí hắn có thể cũng sẽ chết ư?
Dù đó là tương lai giả tạo do Thương tạo ra thì đó cũng là khả năng rất lớn có thể xảy ra mà lão đoán được.
Phe Tô Vũ toàn diệt.
Địa Môn ngã xuống.
Còn kết cục của Thương và Hắc Lân ra sao thì Tô Vũ không biết, bởi vì hắn không thấy kết cục của bọn họ.