Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3985 - Chương 3984: Hợp Nhất Hoàn Mỹ.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3984: Hợp Nhất Hoàn Mỹ.
 

Tô Vũ cười cười, đoạn nói: "Lão Vạn tránh ra, ngài ra ngoài đi!"

Sắc mặt Vạn Thiên Thánh biến ảo không ngừng. Ngay sau đó, ông ra khỏi Nhân Môn, còn Tô Vũ thì lập tức dung nhập vào Nhân Môn, trong ánh mắt chấn động của Ma Diễm, Tô Vũ bỗng hóa thành một cánh cửa.

Thiên địa đại đạo vờn quanh hình thành một cánh cửa! Cánh cửa này nhanh chóng dung hợp với Nhân Môn.

Giọng Tô Vũ vang lên ẩn chứa ý cười: "Thế gian này vốn không có Nhân Môn, Hắc Lân cũng không phải, hắn chỉ là linh muốn được giải thoát. Không phải các ngươi luôn nói rằng Nhân Môn tà ác sao? Hôm nay Tô Vũ ta sẽ dung Nhân Môn, không có cánh cửa thứ 4, ta chính là Nhân Môn!"

Oanh!

Nhân Môn và cánh cửa của Tô Vũ hoàn mỹ dung hợp với nhau.

Không có cánh cửa thứ tư, không có cái gọi là Văn Minh Chỉ Môn, giờ khắc này, đại đạo chi môn của Tô Vũ dung hợp cùng phong ấn chi môn, Tô Vũ hóa thành Nhân Môn.

Hắn nhìn Ma Diễm, cười nói: "Ngươi ở đầu kia, ta ở đầu này. Ngươi là môn, ta cũng là môn, chúng ta nhất định phải phân ra sinh tử, Tô Vũ ta sẽ thể hiện quyết tâm một chút. Chúng ta sẽ chiến, không phải ngươi chết thì chính là ta chết!

"Nhân Môn!"

Sắc mặt Ma Diễm vô cùng khó coi, hắn ta nhìn Tô Vũ, lẩm bẩm nói: "Tuyên dương Nhân Môn vô số năm, cuối cùng thật sự bị chính chúng ta chế tạo ra. Nhưng đúng là Tô Vũ ngươi có thể gánh được cái đanh Nhân Môn này"

Giờ khắc này, Tô Vũ đuổi Vạn Thiên Thánh, tự hắn dung phong ấn chi môn và khống chế cánh cửa này.

Hắc Lân vẫn luôn im lặng bỗng nhiên nở nụ cười lạnh nhạt, giọng nói vang khắp trường hà: "Một đám gia hỏa buồn cười, Nhân Môn diệt thế ư? Giờ thì có Nhân Môn rồi! Cũng tốt... Tô Vũ, đừng gọi ta là lão Thất Nhân Môn, ta có tên, ta là Hắc Lân! Nhân Môn Tô Vũ, cái danh hiệu này để lại cho chính ngươi đi"

Giọng nói mang chút hiu quạnh của Thương cũng vang lên: "Nhân quả, quá khứ, hiện tại, tương lai... Ai nói qua đi là quá khứ, sắp tới là tương lai.."

Thực ra lão chỉ muốn nói rằng nhân quả quá kỳ diệu.

Nhân Môn vang danh khắp chốn kỳ thật không tồn tại.

Nhưng khi tất cả mọi người nhận định Nhân Môn tỏn tại, thì ở thời khắc cuối cùng, Tô Vũ lựa chọn dung nhập Nhân Môn, biến thành Nhân Môn!

Tương lai phản chiếu lại quá khứt Giờ khắc này Tô Vũ là Nhân Môn, nhưng Nhân Môn trong miệng mọi người lại không phải hắn.

Tô Vũ tươi cười vô cùng xán lạn: "Đây không phải là kết quả mà các ngươi muốn sao?

Hiện tại ta thỏa mãn các ngươi! Ma Diễm, ngươi nuốt ta hoặc là ta nuốt ngươi, trường hà này sẽ bị nén lại hoàn toàn. Còn Thương và Hắc Lân thì để bọn họ đấu một trận là được"

Giờ phút này, thân ảnh Thương và Hắc Lân như ẩn như hiện.

Hắc Lân lạnh nhạt lên tiếng: "Khi tam môn hoàn toàn hội hợp, ta và Thương tự nhiên sẽ xuất hiện. Hiện tại thì e là khó. Tô Vũ, giữa ngươi và Ma Diễm, ta hi vọng mình sẽ chờ được ngươi. Như vậy mới thú vị!"

Ánh mắt Ma Diễm lạnh lẽo nhìn về phía Hắc Lân, tên đồng bọn này thật ma tính, y chờ mong người thắng là Tô Vũ.

"Ma Diễm, ngươi không đủ quả quyết"

Tô Vũ cười to, ngay sau đó hắn quát lớn: "Giết!"

Còn chờ gì nữa?

Giết Ma Diễm, dung hắn ta thì mới có cơ hội.

Trận chiến này cần đối đầu trực diện, các thủ đoạn khác đều không hiện thực.

Trong tay Tô Vũ xuất hiện một cánh cửa, cánh cửa hóa thành đại đạo chiến kỹ, biến thành một thanh đao.

Đúng lúc này, Khung bỗng hóa thành một thanh kiếm, ông ta hơi ngượng ngùng rơi vào trong tay Tô Vũ: "Ngươi dùng đao hay dùng kiếm thì cũng như nhau. Ta sẽ không thuận theo ngươi!"

Tô Vũ cười ha ha nắm lấy trường kiếm, trường kiếm và đao trong tay dung hợp, cuối cùng biến thành kiếm.

Tô Vũ cầm Khai Thiên Kiếm chém ra.

Tới nước này rồi thì có thể làm gì?

Chỉ có liều mạng phân thắng bại.dù sao cũng không phải là không có chút hi vọng chiến thắng nào.

44 đạo rất mạnh ư?

Không phải Huyết Tổ 45 đạo vẫn bị Thời Gian Chi Chủ nhẹ nhàng đánh chết ư?

"Hôa!"

Lửa thiêu đốt hư không, ầm một tiếng, trường hà rung động, ngọn lửa càn quét về phía đám người Tô Vũ.

Oanh!

Tiếng kiếm minh vang vọng, ngọn lửa thiêu đốt theo trường kiếm, mấy người Tử Linh Chi Chủ đều ra tay toàn lực, tới lúc này bọn họ không cần giữ sức nữa.

Giết Ma Diễm là mục tiêu quan trọng nhất.

Đại chiến bùng nổ.

Đây là địch nhân mạnh nhất của Tô Vũ từ trước đến nay, cũng là địch nhân duy nhất cần hắn đối đầu trực diện, mọi thủ đoạn, kế sách đều đã dùng hết, giờ khắc này, thứ duy nhất hắn có thể vận dụng là thực lực!

Đây là cuộc chiến của tam môn, cũng là trận chiến giữa thiên địa nơi đây và cổ thú ngoại giới.

Trên trường hà, dư uy trận chiến khiến tứ phương rung động.

Dưới đáy trường hà, trường hà chỉ thư dần ngưng thực, có dấu hiệu sắp hiện thế trên thế gian.

Hắc Lân hờ hững nhìn Thương, vẫn không nói gì.

Thương hóa thành lão nhân tóc trắng xoá nhìn chăm chú vào trận chiến trên mặt sông.

Ai thắng trận chiến này có lẽ sẽ giành được tất cả quyền lực trong toàn bộ vạn giới.

Tiếng gầm rú vang lên không ngừng.

Hai người một đen một trắng đều đứng ở đáy sông yên lặng quan sát, trường hà chỉ thư lơ lửng giữa hai người.

Tô Vũ hóa thành Nhân Môn, có chiến lực 42 đạo, giờ khắc này, hắn cầm Khai Thiên Kiếm trong tay, bùng nổ đại đạo chiến kỹ.

Khiếu huyệt đại đạo đã dung hợp tới 240 khiếu.

Kỳ thật Tô Vũ còn chưa tăng tới cực hạn, kém mục tiêu dung hợp 720 khiếu huyệt rất xa, nhưng không ai cho hắn thời gian.

Không phải lúc nào thế cục cũng diễn ra như mong muốn của Tô Vũ.

Vạn giới đã tới thời khắc cuối cùng, không ai chờ hắn hoàn thành dung hợp 720 khiếu huyệt.

Giờ khắc này, Tô Vũ bùng nổ đại đạo chiến kỹ, lấy Nhân Môn làm cơ sở, để toàn bộ thiên địa lan tràn bao trùm trường hà.

Tô Vũ trốn không thoát, Ma Diễm cũng trốn không thoát.

Hai người ở hai đầu trường hà, giờ phút này, kẻ nào trốn, kẻ đó sẽ bị trường hà phản phê.

Hỏa diễm ngút trời.

Dường như lửa của Ma Diễm có thể đốt cháy tất cả, vô cùng cường đại.

Không chỉ như vậy, Ma Diễm còn am hiểu phong ấn, sau khi hợp nhất song môn, năng lực phong ấn của hắn ta cường đại vô biên, từng hư ảnh cánh cửa hiện ra hóa thành một đám phong ấn hướng về phía mấy người Nhân Hoàng. Còn ngọn lửa thì chủ yếu nhằm vào Tô Vũ và Tử Linh Chi Chủ.

Một tiếng kêu rên vang lên.

Tử khí thiên địa của Tử Linh Chi Chủ bị thiêu đốt, hắn muốn dập lữa nhưng lại không làm được, ngọn lửa này cực kì đáng sợ, còn có khả năng khắc chế tử khí.

Tử Linh Chi Chủ rít gào một tiếng, tử khí ngập trời.

Giữa tử khí ẩn chứa sức sống tràn trề.

Sinh tử luân hồi!

Hắn ta chỉ mới 39 đạo, kém Ma Diễm quá nhiều, giờ phút này, hắn ta chỉ có thể cố hết sức kiểm chế Ma Diễm giúp Tô Vũ.

Ngọn lửa đốt cháy thiên địa, Tử Linh thiên địa có dấu hiệu sắp sụp xuống nhưng nhanh chóng trở nên củng cố dưới tác dụng của sinh cơ, Tử Linh Chi Chủ liên tiếp ra quyền, từng quyền ma diệt ngọn lửa ngập trời.

Mấy người Nhân Hoàng cũng ra tay, các hư ảnh cánh cửa kia muốn phong ấn bọn họ, mấy người liên thủ đánh nát hư ảnh, trừ việc này ra, bọn họ không thể giúp được Tô Vũ cái gì.

Vào giờ phút này, 36 đạo có vẻ quá yếu ớt.

Nhân Hoàng hơi uể oải, sau đó y nhanh chóng khôi phục bình thường.

Y than nhẹ một tiếng, nhìn Văn Vương rồi lại nhìn mấy người Văn Ngọc, cuối cùng nhìn về phía Tô Vũ.

Vì sao Tô Vũ không muốn dung hợp thiên địa của Văn Ngọc?

Y cảm thấy mình đã hiểu được điều gì đó.

Không phải là Tô Vũ không biết rằng mình sẽ mạnh hơn nếu dung hợp Văn Ngọc, nhưng Tô Vũ đã cắn nuốt tương lai thân...

Thương!

Đúng vậy, nhất định là Tô Vũ đang đề phòng Thương, nếu Tô Vũ dung hợp thiên địa của bọn họ rồi xảy ra chuyện thì tất cả mọi người đều sẽ bị kéo theo, lực lượng tương lai Thương cung cấp có lẽ có vấn đề. Vậy nên Tô Vũ không muốn dung hợp mọi người, bởi vì sau khi dung hợp có khả năng phe bọn họ sẽ bị tận diệt.

Bình Luận (0)
Comment