"Trách nhiệm... Là một loại bao dung!"
Nhân Hoàng cười lớn, nhìn về phía Văn Ngọc và Võ Vương, sau đó lại nhìn Văn Vương, y đề nghị: "Các vị lão huynh đệ, nếu Tô Vũ đã không muốn thu nhận các ngươi thì tới thiên địa của ta thưởng thức phong cảnh một chút nhé?"
Văn Vương cười khổ: "Ta tình nguyện chết.."
Nhân Hoàng đánh một quyền nát một cánh cửa, không vui nói: "Ngươi nói sai rồi. Văn lão nhị, ngươi nói ra được những lời này chứng tỏ ngươi không phải là kẻ thiếu trách nhiệm!"
Trách nhiệm?
Văn Vương lộ về bất đắc dĩ, ngươi không biết đại đạo của mình ghê tởm đến mức nào sao?
Đương nhiên Nhân Hoàng đạo cũng có thể bao dung vạn vật.
Trách nhiệm cũng là một loại độ lượng, khí độ bao dung rộng lớn.
Giờ phút này, Nhân Hoàng muốn dung hợp thiên địa đại đạo của các vị huynh đệ tỷ muội. Nếu Tô Vũ đã không cần thì để ta đây tận dụng vậy.
Văn Vương bất đắc dĩ gật đầu: "Mở ra đi! Cho lão đại nhà ngươi cơ hội thể hiện. Nếu ngay cả tư cách tham chiến cũng không có thì mất mặt lắm"
Nhân Hoàng tươi cười vô cùng xán lạn.
Đúng vậy, ta phải thể hiện một chút mới được.
Y làm vai chính mười mấy vạn năm, Tô Vũ chỉ mới quật khởi mấy năm mà thôi, không thể để người mới lấn át hết hào quang của người xưa.
Tô Vũ, thượng cổ cũng có năng lực chiến một trận.
Ngay sau đó, thiên địa của y triển khai. Văn Vương nhanh chóng tiến vào, một cuốn sách hiện lên, đó là Vạn Đạo Kinh.
Ngay sau đó, Văn Ngọc cũng bước vào, Thời Gian Sách hiện lên.
Tiếp đó là Võ Vương, vạn võ chỉ đạo triển khai.
Vạn Thiên Thánh và Lam Thiên không tiến vào, Nhân Hoàng không thèm để ý, y hít sâu một hơi, trong hư không hiện ra một quyển sách, đó là trung tâm thiên địa của y - Nhân Hoàng Kinh!
Quyển sách này tỏa ra kim quang lấp lánh, từng luồng quang huy kim sắc chiếu rọi thiên địa.
3 quyển sách xoay tròn trong thiên địa, Nhân Hoàng nở nụ cười: "Đừng kháng cự, để ta chủ đạo, các ngươi phụ trợ là được"
Mấy người không nói gì.
Ngay sau đó, 3 quyển sách hình thành một vòng tròn, lấy Nhân Hoàng Kinh làm trung tâm, 3 quyển sách nhanh chóng mổ ra, vô số lực lượng thiên địa bị rút ra ngoài. Những lực lượng này đều bị thiên địa của Nhân Hoàng hấp thu.
Trách nhiệm chỉ đạo bao hàm toàn diện, cũng có thể cất chứa vạn đạo.
Nơi xa, Ma Diễm đã khôi phục bản tôn, đó là một cổ thú giống như hỏa kỳ lân, cả người tôa ra lực lượng hỏa diễm, giờ phút này, hắn ta phun ra một ngọn lửa khiến Tô Vũ lùi lại, sau đó nhìn về phía mấy người Nhân Hoàng.
Trong đôi mắt Ma Diễm tràn ra hỏa diễm màu đen, lạnh lùng lên tiếng: "Tinh Vũ, các ngươi không chịu an phận, kiên quyết muốn chết như vậy sao?"
Hắn ta vốn chỉ muốn phong ấn bọn họ, kết quả bọn họ lại dung hợp với nhau.
Khí tức Nhân Hoàng nhanh chóng tăng lên.
Bốn vị cường giả 36 đạo, ba vị khai thiên giả dung hợp thiên địa, có Nhân Hoàng đại đạo bao dung, lực lượng thiên địa Nhân Hoàng nhanh chóng tăng lên.
37 đạo, 38 đạo, tới 39 đạo mới ngưng hẳn.
Không hoàn toàn dung hợp nhưng vẫn tăng tới 3 đạo lực lượng, bước vào 39 đạo, trở thành cường giả mạnh ngang Tử Linh Chi Chủ.
Nhân Hoàng khẽ cười: "Ma Diễm, còn chưa biết ai sẽ chết đâu, đừng quá cuồng vọng, kẻ cuồng vọng thường không có kết cục tốt"
Nói xong, y đánh ra một quyền tràn ngập thần thánh.
Hư ảnh cánh cửa của Ma Diễm không bị một quyền này phá hủy mà là bị độ hóa, từng đạo hư ảnh thần phục Nhân Hoàng.
Đến giờ khắc này, Nhân Hoàng mới hoàn toàn triển lộ năng lực đại đạo của mình, dù Tô Vũ đang nghênh chiến cường địch thì cũng không nhịn được phải hít sâu một hơi.
Má nó!
Thật đáng sợ!
Nhân Hoàng càng mạnh, đại đạo càng đáng sợ, dường như không có gì y không độ hóa được.
Nếu Nhân Hoàng cường đại hơn nữa thì có phải sẽ độ hóa được cả Hắc Lân hay không?
Thời Gian Chi Chủ khai thiên, tạo ra Nhân Môn để độ hóa Hắc Lân, kết quả hắn không thành công, nhưng Tô Vũ cảm thấy nếu Nhân Hoàng đạt đến 45 đạo thì việc độ hóa Hắc Lân sẽ không khó chút nào.
Nhân Hoàng không biết Tô Vũ nghĩ gì, y liên tiếp ra quyền, lực lượng thiên địa lan tràn, vô số hư ảnh cánh cửa đều đình trệ, sau đó chúng đứng lặng bao quanh Nhân Hoàng như đang bảo vệ y.
Ma Diễm lắp bắp kinh hãi.
Ngay sau đó hắn ta gầm lên một tiếng, hư ảnh cánh cửa rung động như muốn thoát khỏi khống chế, Tô Vũ nhân cơ hội xuất kiếm.
Tử Linh Chi Chủ quát lớn, trường thương tử khí lao đi.
Hai bên cách nhau càng ngày càng gần, trường hà nén lại càng lúc càng ngắn.
Trường hà chỉ thư trong hư không càng ngày càng rõ ràng, khi Tô Vũ và Ma Diễm dung hợp, quyển sách này sẽ hoàn toàn hiện lên, Thương và Hắc Lân cũng sẽ thực sự xuất thết Bên này, Nhân Hoàng khống chế cánh cửa, vẫn chưa tham chiến.
Nhân Hoàng nhìn Tô Vũ rồi lại nhìn Lam Thiên và Vạn Thiên Thánh đứng ở hậu phương, y cười nói: "Nếu hai người các ngươi là hậu chiêu Tô Vũ muốn dùng để đối phó bọn họ thì các ngươi quá yếu, khả năng thành công quá nhỏ"
Nhân Hoàng nở nụ cười: "Lam Thiên, ngươi quá yếu ớt, ta có thể đoán được ý định của ngươi và Tô Vũ, các ngươi rút ra lực lượng trường hà, suy yếu thực lực Thương. Nhưng ta có thể nhìn ra thì Thương cũng có thể, chỉ là lúc này không muốn nhiều lời mà thôi"
Thân ảnh Lam Thiên hiện lên: "Nhân Hoàng bệ hạ, ngài biết là được rồi, Thương sẽ không nhúng tay vào lúc này, nếu không chẳng phải sẽ chứng thực việc lão là người xấu sao?"
Nhân Hoàng bật cười: "Các ngươi thật là..."
Y nhìn về phía Tô Vũ: "Tô Vũ, dù ta tới 39 đạo thì cũng không thể tham chiến, không thể trợ giúp ngươi. Hôm nay, bổn hoàng sẽ cho ngươi biết cái gì mới là Nhân Hoàng chân chính, cái gì mới là đạo chân chính"
Ngay sau đó, thiên địa của y hoàn toàn triển khai.
Một đại đạo kim sắc tràn ra, Nhân Hoàng lạnh lùng nhìn Thương như ẩn như hiện trong trường hà: "Dù ngươi là người tốt hay người xấu thì đều không quan trọng"
Sắc mặt Thương trở nên ngưng trọng.
"Khi ngươi nuốt đạo của ta thì ngươi sẽ hoàn toàn đứng về phe Tô Vũ và Nhân tộc"
Thương khẽ biến sắc, trầm giọng nói: "Tinh Vũ, ngươi muốn làm gì? Ngươi cảm thấy đạo của ngươi không gì không làm được ư? Dù có mạnh thế nào thì cũng là đạo ra đời trong thời không trường hà, không có đạo lý đảo khách thành chủ"
"Ngươi lo lắng à?"
Nhân Hoàng cười một tiếng, từng luồng lực lượng thiên địa lan tràn toàn bộ trường hà, Nhân Hoàng cảm khái: "Tất cả lực lượng đại đạo đều bắt nguồn từ thời không trường hà, cả Tô Vũ ngươi và Ma Diễm, kể cả Thương đều là như thế... Khi toàn bộ lực lượng trường hà đều biến thành trách nhiệm đại đạo của ta, vậy cuối cùng các ngươi đều sẽ chiến vì ta, đúng không?"
Y tươi cười vô cùng xán lạn, từng luồng lực lượng Nhân Hoàng đại đạo bắt đầu xâm nhiễm toàn bộ trường hà.
"Lam Thiên, Vạn Thiên Thánh, nếu hai vị nguyện ý... Đặc biệt là Lam Thiên, thương sinh đạo của ngươi lan tràn khắp trường hà, có thể trợ giúp ta một chút không?"
Lam Thiên hoàn toàn hiện lên, ánh mắt nhìn Nhân Hoàng có chút ngoài ý muốn và chấn động, y nhanh chóng gật đâu: "Đương nhiên!"
Ngay sau đó, vô số Lam Thiên xuất hiện.
Những Lam Thiên này đều hấp thu lực lượng thiên địa của Nhân Hoàng, ngay sau đó bọn họ như nhân viên khuân vác tiêu tán ở khắp nơi trong trường hà, trong mỗi nhánh sông đều xuất hiện một phân thân của Lam Thiên, từng luồng lực lượng thiên địa của Nhân Hoàng bắt đầu lan tràn, vây quanh mạch sông chính.
Bấy giờ, Nhân Hoàng cướp hết hào quang của mọi người, Tô Vũ không thể che giấu, Ma Diễm không thể bao trùm, sắc mặt Thương lộ về khó coi và ngưng trọng, Hắc Lân thì liên tục cười lạnh.
Đại lượng lực lượng thiên địa tần ra, vô số nhánh sông hóa thành khí tức Nhân Hoàng đại đạo.
Y muốn chiếm toàn bộ trường hà, biến trường hà thành trách nhiệm đại đạo.
Khi đó, dù là Tô Vũ, Ma Diễm hay là Thương... chỉ cần cắn nuốt trường hà, hấp thu lực lượng trường hà thì đều sẽ hấp thu lực lượng trách nhiệm.
Đây là Nhân Hoàng đạo, nó tựa như một loại độc dược.