Thương rống một tiếng, kiếm khí tức khắc dật tán.
Oanh!
Khung lại hấp thu kiếm khí, kiếm thể của Khung hoàn toàn vỡ ra, sắc mặt Thương vô cùng lạnh nhạt: "Ngươi chỉ là phế vật, nếu tiếp tục hấp thu, quá tải mà chết thì cũng là tại ngươi thôi!"
Khí tức của Khung đột nhiên tăng tới cực hạn, ông ta điên cuồng hấp thu tất cả kiếm khí, hờ hững đáp: "Kiếm tu sợ chết ư? Thương, ta là kiếm tu, ngươi không phải! Một thanh kiếm thà làm ngọc võ còn hơn ngói lành, xuất kiếm không quay đầu!"
Nếu đã xuất kiếm thì sẽ không quay đầu lại.
Có sợ chết không?
Chỉ có Thương mà thôi, ta không phải là loại người đó!
Âm ẩm ảm!
Từng mảnh kiếm vỡ ra, Thương nói không sai, ông ta không chịu nổi kiếm khí cường đại như vậy, kiếm thể miễn cưỡng dung hợp hiện tại lại vỡ nát, Khung hóa thành một điểm sáng và không ngừng bành trướng.
Cứ tiếp tục như vậy thì Khung cũng sẽ chết.
Mà lúc này, Tô Vũ đã dựng xong khiếu huyệt đại đạo, hắn đang nhanh chóng dung hợp.
Thanh âm Tô Vũ vang vọng thiên địa: "Khung, đa tạ. Nếu chúng ta thắng trận này, ta sẽ giúp ngươi đúc lại kiếm thể. Ngươi không còn là Thương Khung Kiếm nữa, bỏ lại quá khứ, trở thành một thanh kiếm mới đi"
Đây là lời hứa của Tô Vũ!
Bấy giờ, Khai Thiên Kiếm thể hiện ra phẩm chất kiếm tu chân chính.
Còn Thương thì tâm tư quá hỗn tạp, không thuần túy.
Nếu Tô Vũ là Thời Gian Chi Chủ năm đó thì có lẽ cũng sẽ lựa chọn hủy kiếm, hắn giữ lại một thanh kiếm không nghe lời để làm cái gì?
Khung không đáp lời.
Ông ta nhanh chóng bành trướng, có dấu hiệu sắp nổ tung, Tô Vũ quát: "Khung, nếu ngươi bùng nổ thì hãy giữ lại một ít linh. Tử Lão, củng cố tất cả linh của sinh linh chết đi.."
Dứt lời, Tô Vũ rống to: "Ngưng đọng!"
Oanh!
Bốn phương tám hướng xuất hiện vách tường giống như vô số cánh cửa muốn hoàn toàn phong tỏa vạn giới.
Ẩm!
Lập tức, lực lượng môn của Tô Vũ dật tán, hoàn toàn phong tỏa vạn giới.
Hắn xây dựng phong ấn, giam cầm đại đạo, một đám khiếu huyệt bị thắp sáng, Tô Vũ vốn có 44 đạo lực lượng, dung hợp mấy trăm khiếu huyệt, hiện giờ tuy thời không trường hà rất mạnh nhưng bản chất đại đạo thì vẫn tương đồng.
Lúc này, tốc độ phá đạo trùng kiến cũng cực nhanh.
Trong chớp mắt, Tô Vũ đã dung hợp 180 khiếu huyệt đại đạo.
Càng làm thì tốc độ lại càng nhanh hơn, thực lực cũng càng mạnh hơn, thậm chí hắn đã loại bỏ được toàn bộ tạp chất, lực lượng Tô Vũ nhanh chóng khôi phục cường đại.
Âm một tiếng, trường hà chi thư nát mất một góc.
Giữa thiên địa hiện ra một cuốn sách, đó là Văn Minh Chí thuộc về Tô Vũ!
Tô Vũ không tiếp nhận trường hà chỉ thư mà là tạo ra thiên địa chi thư của chính mình.
Nếu đã muốn khống chế thì phải vứt bỏ những gì Thời Gian Chi Chủ lưu lại, như vậy mới có thể hoàn toàn khống chế vạn giới.
Khí tức Tô Vũ đã khôi phục tới 42 đạo, nhưng thế này vẫn còn chưa đủ.
Khung đã sắp không kiên trì nổi nữa, ông ta hấp thu quá nhiều lực lượng nên sắp căng bạo.
Đúng lúc này, Văn Vương và Văn Ngọc hét lớn rồi hóa thành thông đạo, trực tiếp liên kết với hơn trăm khiếu huyệt của Tô Vũ, mang theo vô số đại đạo đến dung nhập.
Văn Ngọc lên tiếng: "Tô Vũ, xử lý Ma Diễm thì nhớ giữ lại thân thể, khi ta tỉnh ta muốn ăn nó"
Trong giọng nói của Văn Ngọc ẩn chứa sự hưng phấn chờ mong.
Nàng rất muốn được ăn Ma Diễm, đó là một cổ thú cường đại tới 46 đạo!
Chắc là thịt cổ thú rất ngon, Văn Ngọc lộ về khát khao: "Thịt được hầm bằng lửa nhỏ mỗi ngày trong nhiều năm, nhất định là rất ngon miệng"
Nghe thấy lời nàng nói khiến Ma Diễm phẫn nộ gầm lên một tiếng, đánh ra một quyền trúng thân thể Hắc Lân, trên người Hắc Lân toát ra từng đạo khí tức diệt thế, Ma Diễm rống giận: "Văn Ngọc, còn chưa biết ai sẽ ăn ai đâu"
Văn Ngọc không sợ chút nào, nàng tiếp tục liên kết với khiếu huyệt của Tô Vũ, từng đại đạo nhanh chóng dung hợp, Văn Ngọc vui về nhắc nhớ: "Tô Vũ, ngươi vẫn chưa đáp ứng ta.."
Tô Vũ bật cười: "Ta sẽ cố gắng, nhưng không chắc có thể bảo lưu thân thể được hay không. Nếu có thể lưu lại thì ta sẽ giữ lại cho ngươi"
Oanh!
Khí tức Tô Vũ lại tăng lên.
43 đạo! Nhưng vẫn chưa đủ.
Giờ phút này, Tô Vũ khuấy đảo trường hà, trường hà nổi sóng gió, một cỗ lực lượng cường đại tràn ra áp chế bốn phương tám hướng.
Bọn họ khống chế trường hà là có mục đích, đó là áp chế đối thủ, dùng lực áp chế của thiên địa, bản chất của thời không trường hà rất mạnh, ít nhất có 49 đạo lực lượng, còn mạnh hơn cả Ma Diễm.
Thoáng cái, lực lượng thiên địa đã tăng cường lên một mảng lớn.
Lực lượng trường hà vốn không thể ảnh hưởng đến đám người Ma Diễm, lúc này lại tạo thành lực áp chế không quá cường đại nhưng đã đủ để khiến đám người kia cảm nhận được.
Ma Diễm rít gào, ngọn lửa bùng lên, giữa thiên địa hiện ra một cánh cửa.
Ma Diễm tấn công bầu trời, hắn ta muốn thoát ra ngoài rồi chiến tiếp, nơi này không an toàn!
Oanh!
Một tiếng vang lớn truyền ra, cánh cửa hiện ra giữa thiên địa cản trở bước chân hắn ta, Tô Vũ hờ hững lên tiếng: "Ta đã hóa thành cánh cửa mà ngươi còn muốn chạy sao?"
Ngươi không trốn thoát được đâu.
Ma Diễm rất cường đại nhưng Tô Vũ cũng không yếu, hơn nữa cánh cửa này cũng là chí bảo, năm xưa Thời Gian Chi Chủ đã chế tạo nó để giam giữ và độ hóa Hắc Lân.
Ma Diễm lạnh lùng nhìn Tô Vũ, hắn ta tấn công một trận mà cánh cửa vẫn không hề bị phá, phía sau, Hắc Lân vẫn còn đang đuổi theo, Ma Diễm căm giận: "Tô Vũ, ngươi cho rằng ngươi thắng chắc rồi à? Ngươi còn kém xa lắm!"
Ma Diễm thét to.
Oanh!
Hắn ta hóa thành một ngọn lửa, trên đó xuất hiện hai tòa thiên địa.
Đó là thiên địa của hắn ta, một cái ở trong vạn giới, một cái ở ngoài vạn giới.
Hai tòa thiên địa vô cùng cường đại, Ma Diễm lộ vẻ âm lãnh, thanh âm chấn động vọng đến: "Tô Vũ, ta vốn định giết Thương trước để đoạt trường hà chỉ thư, sau đó mới dung hợp song thiên. Nhưng giờ là ngươi đang ép ta đấy!"
Tô Vũ khiến hắn ta bắt buộc phải dung hợp song thiên địa vào lúc này, nhưng làm vậy thì dù sau đó hắn ta cắn nuốt được trường hà thì cũng chưa chắc có thể đạt tới cảnh giới mình mong muốn, rốt cuộc hắn ta mong muốn điều gì?
Hắn ta muốn tiến vào 50 đạo.
Ma Diễm biết vài điều người khác không biết, hiểu vài thứ đám người Tô Vũ không hiểu.
Trong hỗn độn này, cảnh giới cực hạn là 49 đạo, không thể cường đại hơn nữa.
Ra khỏi phiến hỗn độn mới có cường giả mạnh hơn, chẳng hạn như Thời Gian Chi Chủ.
Nhưng 49 đạo chưa đủ để đánh võ phiến hỗn độn này để tiến vào khu vực khác. Hắn ta muốn thoát khỏi khu vực hỗn độn trước mắt, chân chính bước vào nơi vô thượng kia thì cần phải cường đại hơn.
Nếu chỉ đến 49 đạo thì hắn ta chỉ là bá chủ tối cao của mảnh hỗn độn hiện tại mà thôi.
Ma Diễm có dã tâm rất lớn.
Vì cắn nuốt trường hà, vì song thiên hoàn mỹ hợp nhất, hắn ta đã tính kế nhiều năm, nhưng hiện nay Tô Vũ lại sắp phá hỏng cơ hội của hắn ta.
Hắn ta có thể cam tâm sao?
Bấy giờ, Ma Diễm cưỡng chế hợp nhất song thiên, không hoàn mỹ thì thế nào? So với thất bại thì không hoàn mỹ như vậy đã đủ rồi, dù không hoàn mỹ, sau khi cắn nuốt trường hà hắn ta vẫn có thể đạt tới 49 đạo, muốn mạnh hơn nữa thì sau đó có thể nghĩ cách sau.