Tô Vũ hơi kinh hãi.
Hắn không ngờ tới lúc này mà Ma Diễm vẫn chưa hoàn toàn hợp nhất song thiên.
Ngay sau đó, thân thể Tô Vũ chấn động.
Một cỗ khí tức cường đại càn quét tứ phương, Tô Vũ đã khôi phục tới 44 đạo lực lượng, hắn lập tức lao tới chém giết Thương, không quan tâm đến Ma Diễm nữa.
Hắn phải giết Thương để cướp lấy lực khống chế trường hà, như vậy thì mới có hy vọng đột phá, phải mạnh hơn nữa thì mới có thể thuận lợi đánh chết Ma Diễm.
"Oanh!"
Tô Vũ đánh ra một quyền, hóa thành vô số cánh cửa bay đến áp chế Thương, Thương vốn là cường giả 46 đạo, sau vài lần trọng thương, trường hà chỉ thư mất khống chế và bị Khung cắn nuốt rất nhiều lực lượng thì thực lực của lão hiện tại có vẻ chỉ tương đương với Tô Vũ.
Nhưng không chỉ như vậy, giờ khắc này Tô Vũ còn mang theo lực lượng trường hà càn quét đến áp chế Thương.
Thương gầm lên một tiếng, cầm kiếm đánh trả.
Oanh!
Thương lùi lại, giãm lên trường hà, trường hà chỉ thư bên cạnh lão lại rách thêm vài tờ, Thương vừa phẫn nộ vừa bất đắc dĩ, lão không cam lòng quát: "Tại sao?"
Tại sao Tô Vũ có thể cướp lấy gần 4 thành lực lượng trường hà nhanh như vậy?
Hiện giờ Tô Vũ đã cướp lấy 1⁄3 quyền khống chế trường hà, còn lão phải hao phí vô số năm tháng mà chỉ cướp được bảy thành lực khống chế, đã thế ban nãy còn bị Tô Vũ cướp đi một nửa.
Thật không công bằng!
"Vì sao ư?"
Tô Vũ lạnh nhạt đáp: "Thiên địa này vốn không phải của ngươi, ngươi chỉ là kẻ hầu phản bội chủ nhân. Kiếm linh phản bội chủ nhân có thể làm được gì chứ?"
"Phản bội chủ nhân?"
"Phản bội chủ nhân ư?"
Thương điên cuồng, liên tiếp xuất chiêu đánh về phía Tô Vũ: "Phản bội cái gì? Ta làm Thương Khung Kiếm của hắn vô số năm tháng, chém giết vô số cường địch vì hắn, giết ra uy danh hiển hách trong vũ trụ đại ngàn kia. Ngươi thì biết cái gì? Ta từ kiếm hóa linh, nếu hắn thực sự có tình nghĩa thì nên thả ta rời đi, chứ không phải là đến đây phá hủy ta!"
Nơi xa, Hắc Lân trào phúng: "Thương, ngươi quá ngu ngốc!"
"Đúng là rất ngốc"
Tô Vũ cũng hừ lạnh một tiếng, đánh ra một quyền, Văn Minh Chí hiện lên bao trùm tứ phương, thu nạp kiếm khí, hắn lạnh nhạt nói: "Người ngoài cuộc tỉnh táo, còn ngươi vẫn không nhìn ra ư? Trường hà này rõ ràng là binh khí mới mà Thời Gian Chi Chủ muốn chế tạo cho mình, còn Hắc Lân chính là tân linh của binh khí ấy. Nếu ngươi thành thật phối hợp khai thiên, dù ngươi hao hết uy năng thì Thời Gian Chi Chủ cũng có thể giúp ngươi khôi phục, thậm chí tiễn ngươi rời đi. Ngươi đã thành linh, có ý nghĩ của chính mình. Tuy rằng ta không biết hắn có ý định làm vậy hay không nhưng khả năng hắn làm vậy là rất lớn"
"Nhưng ở thời khắc cuối cùng ngươi lại không nghe lời hắn, vậy mà hắn còn lương thiện không giết ngươi, nếu ta là Thời Gian Chi Chủ thì đã triệt để tiêu diệt ngươi rồi!
Chẳng lẽ ngươi cảm thấy tới cảnh giới của hắn mà không thể nhìn ra việc ngươi bảo tổn thực lực sao?"
Tô Vũ cảm thấy Thời Gian Chi Chủ sáng lập tân thiên địa là đang rèn một thanh binh khí mới.
Có lẽ hắn muốn cho Thương Khung Kiếm tự do, trở thành linh có tư tưởng, có trí tuệ, sống cuộc đời chân chính.
"Không có khả năng!"
Thương nổi giận gầm lên, nhưng trong lòng lại chấn động kịch liệt.
Là vậy ư?
Năm đó chủ nhân khai thiên là muốn rèn binh khí mới sao?
Nếu vậy thì hắn sẽ không cần dùng Thương Khung Kiếm nữa.
Lão nhớ lại rất nhiều điều.
Có một ngày chủ nhân lầm bầm lầu bầu nói rằng từ hôm nay trở đi sẽ không còn cơ hội dùng Thương Khung Kiếm nữa, lão cho rằng chủ nhân muốn hủy diệt Thương Khung Kiếm, vậy nên lão mới phản kháng.
Lão bảo tồn lực lượng, không muốn hoàn toàn mất đi.
Nhưng nếu chủ nhân không có ý định hủy diệt lão mà chỉ muốn thả tự do cho lão thì sao?
Chủ nhân biết lão muốn rời đi thật à?
Có lẽ... chủ nhân đều biết!
Nghĩ tới đây, Thương bất giác trở nên điên cuồng hơn bao giờ hết: "Không, đây chỉ là suy đoán của các ngươi mà thôi, hắn sẽ không thả ta đi, hắn chỉ muốn ta giết người vì hắn, giết đến khi ta hỏng hoàn toàn mới thôi"
Tô Vũ muốn phá đạo của lão, phá tâm cảnh của lão!
Chuyện này không thể nào là thật!
Tô Vũ càng lúc càng mạnh, hắn lạnh lùng trào phúng: "Muốn đối phó với một thanh kiếm như ngươi có cần làm mọi việc phức tạp vậy không? Phá một kiện binh khí có khó không? Nếu hắn thật sự muốn diệt ngươi thì ngươi có cơ hội tồn lưu sao? Là kiếm khách, nếu kiếm của mình bảo lưu thực lực mà hắn không cảm nhận được thì hắn phải vô dụng đến mức nào?"
"Hắn không diệt ngươi có lẽ chỉ vì lưu luyến chút tình cũ mà thôi, dù sao cũng dùng lâu rồi, ít nhiều gì cũng có chút luyến tiếc. Nếu không thì ngươi có thể sống đến bây giờ chắc?"
Tuy rằng chỉ là suy đoán nhưng Tô Vũ cảm thấy đây chính là sự thật.
"Không! ! !"
Thương rít gào.
Tô Vũ tiếp tục dung hợp đạo đạo, từng đại đạo chui vào trong cơ thể, thực lực vốn chỉ ngang sức với Thương bắt đầu hoàn toàn áp chế lão, Thương liên tiếp lùi lại, trường hà chỉ thư càng thêm rách nát.
Sắc mặt Thương đại biến: "Hắc Lân! Trường hà chỉ thư rách nát thì ngươi cũng sẽ chết.."
Hắc Lân không thèm để ý, tiếp tục lao lên tấn công Ma Diễm.
Ma Diễm đang dung hợp song thiên nhưng vẫn có thể phân lực ra ứng phó với Hắc Lân.
Thương thấy vậy thì càng thêm nóng nảy.
Giờ khắc này, Tô Vũ đã hoàn toàn khống chế bốn thành lực lượng trường hà, còn lão thì chỉ ngang quyền Hắc Lân.
Thương không cam lòng: "Tô Vũ, ta hao phí vô số năm tháng mới cướp được bảy thành lực lượng trường hà, vì sao ngươi lại nắm giữ bốn thành nhanh như vậy?"
Tô Vũ thở dài: "Hừ, chúng ta vốn ra đời trong vạn giới, là nhất thể với vạn giới. Còn ngươi thì sao? Nếu nơi đây là một căn nhà thì ngươi chỉ là xẻng trong tay thợ xây, chỉ là một công cụ mà thôi, chẳng lẽ nhà xây xong thì nó là của ngươi?"
Nhà là của ta, cũng là của sinh linh vạn giới!
Một công cụ như ngươi mà còn đòi cướp quyền khống chế căn nhà ư? Ngươi đang nghĩ gì vậy? !
Khí tức Tô Vũ lại chấn động, 360 khiếu huyệt đã dung hợp, hắn đã chính thức bước vào 45 đạo.
Thương bị hắn áp chế, lực lượng thiên địa lão nắm giữ không nhiều bằng Tô Vũ, lão còn bị Tô Vũ dùng lực lượng thiên địa trấn áp.
Thương không cam lòng, lão phẫn nộ quát: "Tô Vũ, ngươi đừng đắc ý. Dù ngươi có thể giết ta thì trường hà cũng là thứ tên kia để lại cho Hắc Lân. Nếu ngươi nói đây là binh khí hắn chế tạo cho mình thì hắn sẽ cho ngươi tùy ý khống chế sao? Hắc Lân mới là linh chân chính của trường hà này!"
Tô Vũ hờ hững: "Thì sao?"
Thương tức muốn hộc máu.
Ngươi thật sự không quan tâm ư?
Vì sao những người này lại dửng dưng như vậy?
Đúng lúc này, Tô Vũ phất tay một cái, một thanh kiếm hiện lên trong tay hắn, hiện giờ Khung đã rất suy yếu, kiếm thể tràn đầy vết nứt.
Tô Vũ lạnh nhạt nói: "Thương, ngươi gây ra phong ba lớn như thế thì cũng nên vừa lòng rồi mới phải"
Lực lượng chư thiên vạn giới lập tức tràn vào trong trường kiếm.
Thương thấy vậy thì lập tức bay lên trốn chạy.
Lão vốn bị Tô Vũ áp chế, hiện tại Tô Vũ còn nắm giữ lực lượng mạnh hơn lão, lão đang bị Tô Vũ cướp đoạt quyền khống chế quyền trường hà, cứ tiếp tục như này thì lão nhất định sẽ chết!
Tô Vũ không đuổi theo, hắn tiếp tục rút ra lực lượng vạn giới, ngay sau đó, hắn quát khẽ một tiếng, toàn bộ vạn giới bỗng bị một cánh cửa hoàn toàn bao phủ.
Trong nháy mắt, vạn giới như bị ngưng đọng.
Thời gian đình trệt Trên thực tế đây chỉ là ngưng kết không gian mà thôi, nhưng trong thời khắc này, tất cả thanh âm đều biến mất, trường hà ngừng chảy.
Tô Vũ 45 đạo dùng thiên địa áp chế Thương, thực lực vượt xa lão.
360 khiếu huyệt hợp nhất!
Văn Minh Chí hiện lên lập tức dung nhập vào trong cơ thể Khung kiếm, khí tức Khung tăng mạnh, Tô Vũ chém ra một kiếm, khí thế cường hãn vô biên, hào quang chiếu rọi chư thiên.
Thương có thể chết được rồi!
Thương đâm vào Nhân Môn tạo nên âm thanh chấn động rất lớn, Nhân Môn rung lên liên hồi nhưng vẫn còn nguyên vẹn.
Lão không thể trốn thoát!
Thương tuyệt vọng quay đầu, đột nhiên lão hóa thành một thanh kiếm, một đạo kiếm khí phóng về phía Khung.
Khung lạnh nhạt mở miệng: "Ngụy kiếm tu!"
Lão không còn thuần túy nữa.
Khung khinh thường kiếm tu như vậy, ông ta cũng khinh thường Tô Vũ, Tô Vũ cũng không thuần túy, nhưng kiếm Tô Vũ dùng là ta!
Chỉ cần ta vẫn là kiếm tu thật sự là đủ rồi!