"Khai thiên!"
"Khai thiên!
Thương và Khung cùng hét lên, kiếm chiêu giống nhau như đúc.
Nhưng kiếm khí của Khung tràn ngập khí tức sắc bén, giết chóc, thẳng tiến không lùi, một đạo kiếm khí bàng bạc bùng nổ.
Còn kiếm khí của Thương thì thiên biến vạn hóa, hỗn loạn lực lượng vạn đạo.
Hai đạo kiếm khí va chạm.
Oanh!
Một tiếng vang lớn vang vọng tứ phương, kiếm khí của Khung trực tiếp đánh tan kiếm khí của Thương, kiếm khí dật tán rơi rụng tứ phía, ngay sau đó, hai thanh kiếm va chạm vào nhau dữ đội.
Âm!
Thương hóa thành kiếm, mũi kiếm bất chợt gãy lìa, sau đó bị Khung hóa thành trường kiếm đánh nát, Khung nói: "Ta đã nói rồi, ngươi không thuần túy!"
Giọng Thương vang lên mang theo nỗi tuyệt vọng: "Không thuần túy ư? Khung, đồ ngốc nhà ngươi không xứng nói vậy với ta. Nếu không phải Tô Vũ cung cấp lực lượng mạnh hơn cho ngươi thì sao ngươi có thể đánh gãy được ta? Đại đạo có muôn vàn, chỉ có cường đại và không cường đại mà thôi, làm gì có tiêu chuẩn thuần túy hay không thuần túy.."
Dù Thương đã bại nhưng lão vẫn không ủng hộ quan điểm của Khung.
Kiếm thì nhất định phải tu kiếm đạo sao?
Khung đắc ý đáp: "Dù sao ta cũng thắng. Ngươi thua!"
Âm ẩm âm!
Thương kiếm không ngừng võ ra, trường hà chỉ thư cũng nhanh chóng rách nát, lực lượng dật tán đều bị Tô Vũ rút đi.
Trường hà chỉ thư còn lại bỗng biến thành màu đen, chỉ còn lực lượng diệt thế nhộn nhạo.
Giờ khắc này, bóng dáng Thương hiện lên, về mặt tràn đầy phẫn hận và không cam lòng, lão ngẩng đầu nhìn bầu trời, hướng về phía hỗn độn nói: "Ta vốn là kiếm của ngươi, nếu ngươi đã rèn tân binh khí thì sao lại không cho ta khống chế thanh binh khí Tô Vũ lắc đầu, không thể cứu nổi hạng người như lão ta.
Thương vừa hy vọng Thời Gian Chi Chủ thả lão, cho lão cơ hội độc bá một phương, vừa muốn khống chế binh khí mới của Thời Gian Chi Chủ, chẳng lẽ Thời Gian Chi Chủ muốn rèn binh khí mà cũng không được ư?
Tô Vũ không thể hiểu nổi suy nghĩ của lão.
Có phải là vì Thương không hoàn thiện nên Thời Gian Chi Chủ mới muốn độ hóa Hắc Lân, đúc lại thiên địa chỉ linh và binh khí chỉ linh hay không?
Suy nghĩ của Thương rất khác so với người bình thường.
Mà việc độ hóa Hắc Lân bằng thất tình lục dục chi đạo có lẽ là để y trở nên giống người hơn, chẳng lẽ hắn muốn tạo ra nhân binh hợp nhất?
Tô Vũ không thực sự quan tâm vấn đề này.
Oanh!
Một tiếng vang lớn rung chuyển thiên địa.
Thân ảnh Thương vỡ tan hoàn toàn.
Trong hư không, Khung hiện thân, ông ta không hấp thu lực dật tán của Thương, ánh mắt ông có chút phức tạp, bất quá rất nhanh đã bình tĩnh trở lại.
Ông ta sẽ không hấp thu lực lượng của Thương, bởi vì lão không thuần túy.
Ông ta đã không còn là Thương Khung Kiếm năm đó nữa, chỉ có bản chất vẫn là Khung năm xưa, mặc kệ có hóa linh hay không thì ông ta vẫn là Khung, vẫn là kiếm tu, dù có muôn vàn đại đạo, phồn hoa tựa cẩm thì ông ta vẫn kiên trì với kiếm đạo của mình.
"Thế gian không còn Thương Khung Kiếm nữa!"
Khung khẽ than.
Thương đã chết, trên thế giới này chỉ còn Khung!
Lúc này Tô Vũ đang điên cuồng hấp thu lực lượng đại đạo, Khung không cần nhưng Tô Vũ hắn không ngại, hơn nữa hắn cũng không phải Khung, con đường của hai người khác nhau.
Nơi xa, khí tức Ma Diễm lại tăng lên, hắn ta đã gần hoàn thành hợp nhất song thiên, khí tức vô cùng cường đại.
Hắn ta lạnh lùng nhìn về phía Hắc Lân đang ngăn cản mình. Tô Vũ giết Thương, nắm giữ nhiều lực lượng thiên địa hơn, mà chuyện này chắc chắn có liên quan đến Hắc Lân, thật đáng giận!
Hắc Lân tươi cười, nụ cười ý vị sâu xa như thể đã có cảm xúc của con người.
Chung quy thất tình lục dục đạo cũng đã thành công!
Thương đã chết!
Kê muốn rời đi rồi lại muốn ở lại nắm giữ thời không trường hà này đã chết.
Bấy giờ, khí tức Tô Vũ đang dần tăng lên, hắn đang nhanh chóng cắn nuốt lực lượng trường hà của Thương, ba thành còn lại vẫn do Hắc Lân nắm giữ.
Thực lực Tô Vũ tăng mạnh, đến 47 đạo mới tạm dừng. Bảy thành trường hà đã nằm trong sự khống chế của hắn.
Đại đạo dung hợp với nhau hình thành đạo hợp nhất mới, nhưng thực lực Tô Vũ chỉ đạt tới 47 đạo, không thể đột phá cái gọi là 49 đạo hay thậm chí là 50 đạo, bởi vì ba thành lực lượng thiên địa kia vẫn đang nằm ở chỗ Hắc Lân.
Nếu khống chế toàn bộ thì có lẽ Tô Vũ có thể đạt tới 49 đạo.
Nơi xa, Ma Diễm đã hoàn toàn hợp nhất song thiên, khí tức hắn ta tương đương với Tô Vũ.
Ma Diễm âm lãnh nhìn Tô Vũ, Tô Vũ cũng nhìn lại hắn ta, Hắc Lân đứng giữa 2 người.
Trong mắt Hắc Lân ẩn chứa ý cười, nhẹ giọng nói: "Giờ mới đúng là thú vị, nếu Tô Vũ tới 47 đạo mà Ma Diễm không tới thì còn gì vui nữa. Ma Diễm, xem ra ngươi có đối thủ rồi"
Ma Diễm lạnh lùng nhìn Hắc Lân: "Hắc Lân, Tô Vũ dung vạn giới là chủ ý của ngươi đúng không?"
Hắc Lân thoạt nhìn chính là một kẻ chẳng quan tâm điều gì, thực lực cũng chỉ có 45 đạo, nhưng y vẫn luôn khống chế toàn bộ chiến cuộc, không cho cuộc chiến lệch khỏi quỹ đạo. Tới giờ khắc này y vẫn khống chế thực lực hai phe cân bằng, không có kẻ nào chiếm ưu thế.
Hắc Lân trông như một kẻ vô tâm vô phế, trên thực tế y lại là một kẻ tâm tư thâm trầm giỏi tính toán.
Rốt cuộc y muốn làm gì?
Y chỉ có 45 đạo, y có thể làm gì?
Khí tức Tô Vũ đã ổn định, hắn nhìn về phía Hắc Lân, Hắc Lân cười hỏi: "Tô Vũ, ngươi không sốt ruột sao?"
Tô Vũ khẽ nhíu mày.
Hắn sốt ruột chứ, nhưng hắn sẽ không nói ra.
Hắc Lân lại nói: "Tô Vũ, vạn giới mất đi, căn nguyên đang tiêu tán, nếu ngươi không hỏi sinh sinh linh vạn giới thì căn nguyên của bọn họ sẽ hoàn toàn tiêu tán"
Tô Vũ im lặng nhíu mày nhìn về phía đối phương.
Bây giờ hắn phải giết được Ma Diễm đã, nếu không hỏi sinh sinh linh vạn giới sẽ khiến Tô Vũ tiêu hao quá lớn, vậy thì sẽ không đủ sức để đấu với Ma Diễm nữa.
Hắc Lân lại nở nụ cười tràn đây ẩn ý: "Sao người không thử xem? Biết đâu ngươi lại có thể rút ra ba thành lực lượng của ta thì sao?"
Tô Vũ nhìn Hắc Lân, thái độ vẫn bình thản: "Ngươi muốn gì?"
"Ngươi cảm thấy thế nào?"
Hắc Lân tươi cười, ngay sau đó Ma Diễm đột nhiên ra quyền đánh tới, hư không bị đốt cháy, Hắc Lân lập tức biến mất, nhưng Ma Diễm lại đánh thêm một quyền, lần này Hắc Lân hộc máu, máu của y màu đen, mang theo lực lượng diệt thế nồng đậm.
Hắc Lân tiếp tục trốn chạy.
Sắc mặt Tô Vũ biến ảo, hắn cấp tốc cầm kiếm tấn công Ma Diễm.
Hắc Lân cười: "Tô Vũ, ngươi muốn giết Ma Diễm rồi mới hồi sinh vạn giới, nhưng thực lực ngươi hiện tại còn chưa đủ!"
Tô Vũ cầm kiếm chém một nhát.
Lúc này hắn đã mơ hồ đoán được ý tứ Hắc Lân.
Quả nhiên sau đó Hắc Lân lại nói: "Tô Vũ, ngươi biết mà, từ đầu tới đuôi, ta chỉ có một mục đích, ta không muốn trở thành tù nhân. Không ai có thể thả ta đi, chỉ có ngươi...
chỉ mình ngươi có thể làm điều đó!"
Đúng vậy, Tô Vũ có thể làm được.
Tô Vũ lạnh lùng đáp: "Ta nghĩ mình đã hiểu rồi"
"Ngươi nên hiểu"
Hắc Lân khẽ cười: "Ngươi kế thừa kiếp nạn chỉ đạo, trừ ta ra, người là người duy nhất tu luyện kiếp nạn chi đạo. Thật ra thời không trường hà vây nhốt người tu luyện kiếp nạn đại đạo. Mà ngươi còn quá yếu, kiếp nạn đại đạo của ngươi cũng quá yếu, không bằng ta, vậy nên trường hà sẽ chỉ vây nhốt kẻ mạnh nhất"
Hắc Lân du đãng quanh hai người, mặc kệ dư uy trận chiến của bọn họ càn quét thiên địa.
Giờ phút này, Hắc Lân không che giấu gì nữa: "Tô Vũ, khi kiếp nạn chi đạo của ngươi mạnh hơn của ta thì ta có thể rời đi"
Tô Vũ im lặng.
Hắc Lân tiếp tục nói: "Ngươi hấp thu lực lượng thiên địa của ta, hấp thu lực lượng kiếp nạn để cường hóa chính mình, diệt sát Ma Diễm, hồi sinh vạn giới... đây là vấn đề của ngươi, còn ta chỉ muốn rời khỏi lỏng giam này"
Ma Diễm quát: "Tô Vũ, đừng ngớ ngẩn. Kiếp nạn chỉ đạo có lực sát thương cực mạnh, mà mục tiêu cuối cùng của trường hà là rèn ra một thanh binh khí cực kỳ cường đại, am hiểu giết chóc, một linh có thất tình lục dục, nhân đạo hợp nhất"
"Ngươi mà tiếp nhận kiếp nạn chỉ đạo thì ngươi sẽ bị nhốt trong vạn giới này. Ngươi sẽ thay thế vị trí của Hắc Lân trở thành linh của vạn giới. Khi đó ngươi không thể thoát khỏi đây, suốt đời chỉ có thể bị nhốt trong vạn giới!"
"Tô Vũ, cắn nuốt và trổ thành linh bị nhốt không giống nhau. Hiện tại ngươi có thể từ bỏ vạn giới, có thể cắn nuốt vạn giới, có thể làm tất cả những gì ngươi muốn, nhưng nếu tiếp nhận phần lực lượng trường hà và lực lượng kiếp nạn của Hắc Lân thì ngươi sẽ biến thành tù nhân!
Hắn ta sợ Tô Vũ sẽ chấp nhận điều kiện của Hắc Lân.