Nuốt lửa vào, Tô Vũ lại tiếp tục xông lên.
Hai thân ảnh lại giao chiến trên hư không.
Trận chiến kéo đài bao lâu, Tô Vũ không biết.
Cánh cửa ở bốn phương tám hướng ngày càng thu hẹp, đè ép không gian sinh tồn của hai người, bởi vì lực lượng của Tô Vũ yếu đi, không thể duy trì không gian phong ấn của cánh cửa lớn như ban đầu.
Khi phạm vi hoạt động bị thu nhô thì trận chiến cũng càng thêm tàn khốc.
Đối với cường giả như bọn họ, không gian bị thu hẹp cũng đồng nghĩa với việc bớt đi không gian để né tránh, phải chính diện va chạm nhiều hơn.
Lúc này Ma Diễm không giữ hình người nữa mà biến thành bộ dáng cổ thú kỳ lân, ngọn lửa trên chân cháy hừng hực, hắn ta thở hổn hển kịch liệt.
Tô Vũ 46 đạo đỉnh phong ở trong phạm vi vạn giới không dễ giết.
"Tô Vũ!
Giọng nói của Ma Diễm vang vọng: "Ngươi không thắng được!"
Trên người Ma Diễm hiện lên sinh tử hai đạo một đen một trắng, hai đạo nhanh chóng xoay tròn như hai trường hà vờn quanh nhau, sau đó hai đại đạo hóa thành một đại đạo màu xám, trong chớp mắt đã biến thành một cây trường thương.
Ma Diễm lại hóa thành hình người, cầm thương lao tới tấn công Tô Vũ.
Sinh tử đạo này vốn là của Tô Vũ, nhưng giờ khắc này thương của Ma Diễm lại lôi kéo lực lượng thiên địa của Tô Vũ bởi vì lực lượng đại đạo là đồng nguyên.
Rất rõ ràng, giao dịch với Ma Diễm lúc trước đã lộ rõ nhược điểm.
Song đao của Tô Vũ bị trường thương lôi kéo.
Trường thương giống như song long rít gào, sinh tử đạo bùng nổ điên cuồng lôi kéo trường đao, song đao bị hút lấy.
Dùng đạo của Tô Vũ để đối phó với vạn đạo của hắn.
Đây là ý tưởng của Ma Diễm.
Trong mắt Tô Vũ lóe lên sự tàn nhẫn, ngay sau đó song đao dung nhập hai tay, hắn đưa tay bắt lấy trường thương.
Trường thương bị Tô Vũ nắm lấy đột nhiên trào ra vô số lực lượng hỏa diễm.
Hai tay Tô Vũ bị đốt cháy.
Lực lượng hỏa diễm cường đại thiêu đốt khiến hai tay lộ ra xương trắng hếu, khiếu huyệt ở đó cũng sụp đổ, đại đạo đứt gãy.
Tô Vũ vẫn cắn răng nắm chặt lấy trường thương, sau đó hắn như biến thành kẻ điên lao lên cắn lấy nó.
Oanh!
Trường thương bị cắn gãy, sinh tử đạo run rẩy, thậm chí là bị cắn đứt.
Giọng nói của Tô Vũ rất lạnh lùng: "Ma Diễm, ngươi đang giúp ta đấy. Đại đạo xuất phát từ hỗn độn, ngươi đốt cháy khiếu huyệt và đại đạo của ta chính là đang giúp ta hợp nhất khiếu huyệt. Khiếu huyệt vốn là nhất thể, nhân thể vốn chỉ có duy nhất một khiếu, cái gọi là 720 khiếu huyệt thực tế không đúng"
Ma Diễm cười lạnh: "Nhân thể chỉ có một khiếu ư? Tô Vũ, đây chỉ là suy nghĩ của ngươi, lý luận của ngươi thì chắc gì đã chính xác!"
Oanh!
Ma Diễm bỏ thương, song quyền đánh ra, ngọn lửa ngập trời.
Quyền liên tiếp đánh ra khiến hai tay Tô Vũ tiếp tục vỡ nát, lại thêm một đám khiếu huyệt sụp đổ.
Tô Vũ tiếp tục cắn nuốt trường thương, mặc kệ Ma Diễm đánh hắn hộc máu không ngừng.
Tiếng gầm rú liên tiếp vang lên trong không gian nho nhỏ.
Cánh cửa ở bốn phía vẫn đang tiếp tục thu hẹp vây nhốt hai người, hư không lẽ ra là vô tận nhưng lúc này chỉ lớn bằng một cái xóm nhỏ, hơn nữa vẫn đang ngày càng thu hẹp lại hơn.
"Rống!"
Ma Diễm rít gào, đánh ra một quyền thật mạnh, ảm, Tô Vũ nện lên cánh cửa, thân thể tàn phá bất kham dần trượt xuống.
"Hồ.
Ma Diễm thở hổn hển kịch liệt, hắn ta nhìn chằm chằm Tô Vũ.
Lúc này Tô Vũ đã hoàn toàn thay đổi, cơ thể bị thương nặng, rất nhiều khiếu huyệt sụp đổ, lực lượng đại đạo không ngừng tràn ra hóa thành hỗn độn.
Tô Vũ cũng thổ hổn hển, trên tay toàn là máu tươi, bất quá hắn vẫn nở nụ cười như khiêu như khích.
Đó là máu của Ma Diễm.
Tô Vũ nạp sinh tử đạo tàn phá vào trong cơ thể, hấp thu lưỡng đạo trở về, dù hiện giờ chúng không nguyên ven thì ít nhất đại đạo của hắn cũng viên mãn.
"Khụ khu."
Hắn ho ra từng ngụm máu, Tô Vũ nhìn Ma Diễm đang xông đến, tươi cười chậm rãi nói: "Ma Diễm, ngươi biết khi ta mới xuất đạo, ta đã đối phó cường địch như thế nào không?
"Không biết"
Ma Diễm bình tĩnh đáp: "Khi ta chú ý đến ngươi thì ngươi đã trở thành chủ nhân Nhân An"
tộc.
Lúc trước Tô Vũ quá yếu, sao hắn ta phải để ý?
Sau này Tô Vũ thành Nhân Chủ thì hắn ta mới chú ý đến hắn, còn lúc thực sự coi trọng Tô Vũ thì là sau khi Tô Vũ diệt vạn tộc thượng giới, xua đuổi vạn tộc tiến vào Địa Môn.
Tô Vũ thở dốc, lộ rõ vẻ hài lòng: "Vậy là tốt rồi!"
Song đao biến mất, trước mặt Tô Vũ hiện ra một quyển sách, đó là Văn Minh Chí đã thay thế trường hà chỉ thư.
Văn Minh Chí lật ra một trang trống, Tô Vũ dung nhập máu trong tay vào đó, dân dần, trên trang giấy hiện ra vô số chữ viết kèm một bức vẽ.
Chính là bộ dáng của Ma Diễm!
Khi mới vừa quật khởi, Tô Vũ đối phó cường địch như thế nào?
Đương nhiên là dùng Thời Gian Sách, mượn lực lượng tỉnh huyết, dùng đạo của địch nhân để đối phó với địch nhân.
Hiện giờ Tô Vũ hiếm khi dùng thủ đoạn này bởi vì đại đạo hấp thu trong Thời Gian Sách đều do Thời Gian Sư thu thập, về sau hiệu quả càng ngày càng yếu, không trợ giúp được nhiều cho Tô Vũ.
Hơn nữa Thời Gian Sách không quá mạnh, nó chỉ có 36 đạo lực lượng. Vậy nên nó không thể thừa nhận lực lượng đại đạo của cường giả như Ma Diễm.
Nhưng Văn Minh Chí hiện giờ thì có thể làm được, đây là trung tâm của toàn bộ trường hà.
Bản chất của trường hà cao hơn, cường đại hơn Ma Diễm.
"Ma Diễm (lực lượng đại đạo: 47 đạo)
Đại đạo kỹ: Dục hỏa trùng sinh (dùng tỉnh huyết mở ra)
Đốt Thiên Diệt Địa (dùng tỉnh huyết mở ra)"
Máu Tô Vũ lấy được từ Ma Diễm phác họa ra trang sách thuộc về hắn ta trong Văn Minh Chí, điều này chứng tỏ trường hà đã nạp đạo của Ma Diễm vào hệ thống trường hà, cũng có nghĩa là Tô Vũ có thể mượn lực lượng của Ma Diễm để đối phó với chính hắn ta.
Nhưng cần phải có tỉnh huyết!
Ban nãy chiến đấu lâu như vậy, Tô Vũ chấp nhận bị thương rất nặng mà chỉ miễn cưỡng lấy ra lượng máu chừng một giọt tinh huyết.
Nếu tình thế hiện giờ vẫn như Thời Gian Sách năm đó thì Tô Vũ cần thêm một giọt tinh huyết để mở sách và một giọt tinh huyết để bùng nổ.
Hơn nữa hắn ta có hai loại đại đạo kỹ, rốt cuộc Tô Vũ nên dùng loại nào đây?
Là Đốt Thiên Diệt Địa chủ công hay Dục Hỏa Trùng Sinh để cứu mạng?
Không thể mở ra cả hai bởi vì phải lấy được quá nhiều tinh huyết, nếu có thể lấy được nhiều tinh huyết của Ma Diễm như thế thì Tô Vũ đã giết được hắn ta rồi.
"Dục Hỏa Trùng Sinh hay Đốt Thiên Diệt Địa?"
Đương nhiên là trọng sinh, sống lại lần nữa!
Ta muốn dùng máu của Ma Diễm, mượn đạo hắn ta để hôi sinh chính mình!
Như Ma Diễm đã mượn sinh tử đạo của Tô Vũ để sống lại hai lần vậy.
Nhưng hiện tại hắn cần hai giọt tinh huyết, một giọt để mở ra, một giọt để sống lại.
Cái gọi là mở ra là lấy lực lượng đại đạo của Ma Diễm tạo ra con đường sống lại cho Tô Vũ, giọt tỉnh huyết để sống lại kia sẽ lấy lực lượng sinh cơ và lực lượng đại đạo trong cơ thể Ma Diễm để cung cấp cho Tô Vũ sống lại.
"Cần hai giọt tỉnh huyết nữa!"
Tô Vũ nhanh chóng khép lại Văn Minh Chí.
Hắn cần nghĩ biện pháp khiến Ma Diễm đổ máu, ít nhất là chảy ra thêm hai giọt tỉnh huyết, như vậy thì mới có thể giúp Tô Vũ giết chết kẻ này, bằng không, cứ tiếp tục như vậy thì Tô Vũ vẫn sẽ bị hắn ta áp chế.
"Chuyện này không dễ"
Tô Vũ thầm nghĩ.
Hơn nữa, dù mở được kỹ năng thì khi sống lại, một giọt tỉnh huyết của Ma Diễm có đủ cho hắn sống lại không?
Ai biết được!
Tới lúc này thì chỉ có thể thử xem.
Thực lực Ma Diễm mạnh hơn hắn, tinh huyết mạnh hơn hắn, về bản chất thì có thể làm được. Nếu Ma Diễm yếu hơn hắn thì chưa chắc.
Hiện giờ Tô Vũ chỉ có thể chờ mong tính toán của mình sẽ thành công.
Tiền đề là hắn phải có thêm hai giọt tinh huyết!