Trần Mục không biết Bỉ Ngạn có tồn tại hay không, với hắn mà nói thì điều quan trọng nhất trước mắt là trở nên mạnh mẽ, sau đó đến sâu trong tinh không giúp đỡ Phục Tiên lão bà.
Thần thuyền cách vùng Trung bộ Địa Châu không xa lắm, Trần Mục đứng trên mũi thuyền, hắn ném viên châu Tần lão đưa cho ra, sau đó hòn đảo lơ lửng đáp xuống trong rừng nguyên sinh.
Bách tính trên hòn đảo có được tự do.
Trần Mục bọn họ tiếp tục đi đến Đông bộ Địa Châu.
Kim Thiền ngồi xếp bằng, dáng vẻ trang nghiêm, hắn ta đang niệm thầm kinh phật, toàn thân được bao phủ trong phật quang.
Sở Sở vừa ăn kẹo vừa đọc truyện, nàng ta rất ngoan ngoãn, sẽ không tự ý quấy rầy Trần Mục.
Ý thức của Trần Mục xuất hiện ở nhân gian, Trần gia ở Bắc Hoang, hiện giờ đêm khuya vắng người.
Phụ mẫu đang nghỉ ngơi trong phòng.
Trần Dĩnh và Trần Dao đều đang tu luyện.
Trên đỉnh núi ở gần Trần gia, da thịt Trần Dao hiện lên ánh sáng trong suốt, sau khi nàng ta trở về thì tu luyện lại từ đầu, cảnh giới vững chắc tăng trở lại, căn cơ cũng mạnh hơn trước kia, trong cơ thể đã sinh ra một lượng huyết dịch kim sắc.
Tiểu Hắc đang ngủ gần Trần Dao, ở chỗ này Tiểu Bạch không dám chạy tới làm loạn.
Nhìn thấy tiểu muội hồi phục rất tốt, trên mặt Trần Mục nở nụ cười yên tâm, Trần Dao cũng phát giác được sự tồn tại của ca ca, nàng ta mở mắt ra, có kim quang nhàn nhạt tỏa ra.
Trần Mục đi vào thức hải của Trần Dao.
“Dao Dao.”
“Ca, huynh vẫn khỏe chứ?”
Trần Mục mỉm cười gật đầu, hiếm khi tiểu muội quan tâm đến mình: “Dao Dao, nếu như muội tu luyện có gì không biết thì có thể đến Lăng Vân tông thỉnh giáo sư tôn của huynh.”
Trần Dao gật đầu, thanh thúy nói: “Muội biết, huynh ở Tiên giới cũng phải bảo vệ bản thân cho tốt.”
Trần Mục cười nhẹ đáp: “Được, đợi ca ca trở về sẽ tặng muội tiên kiếm tuyệt thế.”
Trần Dao nở nụ cười xinh đẹp: “Huynh bình an trở về là tốt rồi, chúng ta đều đang đợi huynh về nhà, còn cả Phục Tiên tỷ tỷ, muội cũng rất nhớ tỷ ấy.”
Trần Mục mỉm cười gật đầu, hắn rời khỏi thức hải của Trần Dao, sau đó nhìn về phía Trần Dĩnh ở trong đình viện phía xa, nàng ta đang vất vả tu luyện.
Tiểu Bạch nằm dài trên đầu Đại Tráng, vẫy vẫy cái đuôi, Thất Thất dẫn theo Tiểu Côn đi tưới nước cho thần dược ở phía lân cận Trần gia, Trần Tô và Trần Đồng đang ngồi xếp bằng tu luyện trên đạo đài ở diễn võ trường, Trần Thiên Nam đang nghỉ ngơi trong tổ trạch.
Yến Lang Nguyệt và Trần Hi ở trong nhà cũ của Trần gia, các nàng phải quản lý sản nghiệp to lớn của Trần gia.
Trần Hại và Trần Hãn đang giúp Trần Mục đi khắp nơi truyền bá, xây dựng tượng đá với số lượng khổng lồ vì hắn, ở Hoang Châu hắn đã trở thành huyền thoại.
Lực lượng của Trấn Thiên Ấn đang không ngừng giải bỏ phong ấn.
Ý thức của Trần Mục đi đến Lăng Vân tông, các tiểu bối đều đang bế quan tu luyện, mặc dù Triệu Phi Yến là tông chủ, nhưng đa số thời gian của nàng ta đều đang tu luyện, nâng cao tu vi, sự vụ của tông môn phần lớn đều do Tần Nghê Thường xử lý.
Tần Nghê Thường đang làm việc trong nhà gỗ ở Lạc Hà phong, ý thức của Trần Mục xuất hiện trong thức hải của nàng ta: “Sư tỷ, đệ có chuyện cần tỷ giúp đỡ.”
“Tiểu sư đệ, đệ thật sự không cần khách khí với sư tỷ, có chuyện gì?” Tần Nghê Thường trêu chọc nói.
Trần Mục nghiêm túc đáp: “Đệ hy vọng sư tỷ giúp truyền bá về thần miếu của Khương sư tỷ nhiều hơn, tỷ ấy đi đến chỗ sâu trong tinh không, cần sức mạnh tín ngưỡng nhiều hơn đệ.”
Đuôi lông mày Tần Nghê Thường khẽ nhướng lên: “Được, sư tỷ biết rồi, ta với Phục Tiên là tỷ muội, yên tâm đi, chuyện này Phi Yến cũng cực kỳ xem trọng.”
Trần Mục khom người hành lễ: “Đa tạ sư tỷ, trở về đệ sẽ mang đồ tốt cho tỷ.”
“Cái này còn tạm được.”
Tần Nghê Thường cười khanh khách gật đầu.
Lăng Vân tông bây giờ là người có thế lực cường đại nhất Hoang Châu, với sức ảnh hưởng của Lăng Vân tông và cả danh tiếng của Khương Phục Tiên, nàng ta chắc chắn có thể lấy được lượng lớn sự tín ngưỡng của Hoang Châu và Hồng Châu.
Ý thức của Trần Mục quay về thức hải, muốn giúp Phục Tiên lão bà thì tốt nhất là lập thần miếu ở Tiên giới, nếu như có thể có được gia trì từ tín ngưỡng của Tiên giới và nhân gian, đó chắc chắn đủ để chống lại tuyệt đỉnh vĩ lực.
Thế lực Tiên giới không giống với nhân gian, xây dựng thần miếu cũng rất dễ dàng bị phá hủy, chỉ cần thanh lý thế lực đối địch trước mới có cơ hội xây dựng thần miếu.
Thần thuyền đang trên đường tiến tới cùng Đông bộ của Vũ Châu, nhiệm vụ đánh dấu lại được cập nhật lần nữa.
【Nhiệm vụ: Đánh dấu Yêu Chủ điện】
【Phần thưởng: Chiêu Yêu Phiên】
【Chí bảo của Yêu tộc, có thể chỉ huy Yêu tộc, còn có thể triệu hồi linh hồn Phách Đại Yêu đến trợ trận】
Trần Mục lập tức kiểm tra bản đồ, ở vùng Đông bộ của Vũ Châu có chỗ cấm địa, tương tuyền nó chôn giấu đại yêu tuyệt thế, ngay cả Chí Tôn cũng không dám tùy tiện đặt chân đến.
Chỗ đó cách xa thế lực Tiên giới, còn có chí bảo, Trần Mục quyết định tiến đến cấm địa Yêu tộc, nhân tiện còn có thể bế quan đột phá trong cấm địa, có ba vị đại thần Viêm Sát đi theo, còn có cả Kim Thiền ở đây, chẳng có gì phải sợ hãi.
Sáng sớm hôm sau, trời tờ mờ sáng nhóm người Trần Mục đã đi đến chỗ sâu trong cấm địa Yêu tộc, hắn không phát hiện kiến trúc tương tự với cung điện Yêu tộc.
Kim Thiền cầm kim bát, miệng hắn ta niệm kinh phật, giọt sương giữa rừng tự động rơi vào kim bát, rất nhanh đã đầy nửa bát, Sở Sở nhìn hắn ta uống nước sương.
“Tiểu ca ca, ta cũng muốn nếm thử.” Sở Sở chớp chớp mắt, nhỏ giọng nói.
Tay Kim Thiền cầm kim bát đưa đến bên miệng Sở Sở.
Sở Sở đưa tay muốn bưng lấy kim bát, nhưng cho dù nàng ta dùng sức thế nào cũng không thể lay chuyển được kim bát: “Ấy, sao ta lại không cầm nổi kim bát.”
“Kim bát của Phật tộc, kiên cố không thể phá hủy, có thể chứa đựng trần thế, cũng có thể trấn áp chư thiên.”
“Nghe không hiểu.”
Sở Sở lắc đầu, khuôn mặt đầy vẻ mù mờ, nàng ta hé miệng, Kim Thiền nghiêng kim bát qua.
“Nước sương này không có mùi vị gì, hình như có một chút ngọt.” Sở Sở lắc đầu, nàng ta không thích uống sương: “Cảm ơn tiểu ca ca.”