Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 696 - Chương 696: Luận Võ Quyết Đấu Ở Tham Lang Tinh (3)

Chương 696: Luận Võ Quyết Đấu Ở Tham Lang Tinh (3)

Áo giáp liệt diễm mặc thẳng vào người Tiêu Ngọc, áo giáp mềm mại ôm sát vào người rất khó nhận ra, sở hữu áo giáp Chí Tôn, nàng ta càng thêm tự tin: “Đa tạ lão tổ tông.”

Tiêu Lạc Mộc vẫn không yên tâm, ông ta lấy ra một cái nhẫn rồi bóp nát, bên trong có giọt máu đỏ thẫm mang theo năng lượng khủng khiếp.

Tiêu Ngọc không khỏi run rẩy trước giọt máu kia, đó là áp bách còn kinh khủng hơn Chí Tôn: “Lão tổ tông, chẳng lẽ đó là Đế Huyết?”

Tiêu Lạc Mộc lạnh giọng nói: “Không sai, giọt máu này có chứa lực lượng của Đại Đế, cho dù là Tiên Vương đỉnh tiêm cũng khó khống chế được, rất dễ bị phản phệ, nếu như không phải vào bước đường cùng thì tuyệt đối không thể sử dụng giọt máu này.”

Giọt Đế Huyết kia rơi vào mi tâm Tiêu Ngọc, nàng ta không chỉ có thể chủ động thôi động Đế Huyết mà Đế Huyết cũng sẽ thôi động lúc thức hải của nàng ta bị thương, đây là át chủ bài cuối cùng.

Tiêu Ngọc tràn đầy tự tin: “Lão tổ tông, không cần đến Đế Huyết ta cũng có thể giết chết hắn.”

Tiêu Lạc Mộc nghiêm giọng nói: “Đừng khinh suất, hắn có thể đi đến ngày hôm nay, tuyệt đối không phải ngẫu nhiên.”

“Hiểu rõ.”

Tiêu Ngọc khom người gật đầu.

Rất nhanh, thế lực các nơi ở Tiên giới đều nhận được tin tức tỷ võ quyết đấu, còn mời bọn họ đến làm chứng, toàn bộ Tiên giới đều sôi sục.

Tiên giới đã lâu không náo nhiệt như vậy, đây chính là trận đấu quyết định cục diện tương lai của Tiên giới.

Trần Mục ở Quang Minh thành bế quan, cảm ngộ lực lượng của chính mình, sau khi bước vào cảnh giới Tiên Vương, tiên lực tăng trưởng chậm lại, càng nghiêng về vận dụng quy tắc.

Cơ thể của hắn phù hợp với đại đạo, thích ứng rất nhanh với các loại quy tắc, trải qua nửa tháng chuẩn bị, sức mạnh thôn phệ đã dung hòa vào huyết nhục.

Sau lưng Trần Mục xuất hiện lỗ đen, đó là do sức mạnh thôn phệ hiện hóa tạo thành, vật chất năng lượng xung quanh bị hút vào, toàn bộ Quang Minh thành đều đang chấn động.

Lỗ đen do sức mạnh thôn phệ ngưng tụ ra có thể hấp thụ lượng năng lượng khổng lồ trong nháy mắt, năng lượng bình thường sẽ tan rã khi đến gần, Trần Mục búng tay, kiếm quang phóng ra từ đầu ngón tay.

Giây phút tia kiếm quang kia đến gần lỗ đen đã bị nghiền nát ngay, sau đó bị lỗ đen thôn phệ và hấp thụ, sức mạnh trong kiếm quang chuyển vào trong cơ thể Trần Mục, lỗ đen không chỉ có thể thôn phệ năng lượng giữa thiên địa một cách nhanh chóng mà còn có thể thôn phệ đòn tấn công, chuyển hóa đòn tấn công của đối thủ thành năng lượng của chính mình.

Kết thúc bế quan, Trần Mục đã hiểu rõ hơn về sức mạnh của bản thân, hắn đến viện tử ở tổng bộ của Tiêu Dao Minh, Sở Sở và Tằng Ngưu đang nướng thịt ăn.

Mấy người Nam Cung Hùng cũng ở trong viện tử, biết được Trần Mục muốn đến Tham Lang tinh nên chuẩn bị đi cùng.

Sở Sở lấy thịt nướng: “Đại ca ca, mau nếm thử, đây là do ta làm đó.”

Trần Mục cầm lấy thịt nước, rất nhanh đã ăn xong, hắn gật đầu liên tục: “Mùi vị không tệ.”

“Kim Thiền, chăm sóc cho bọn họ.”

“Băng Thanh, các ngươi ở lại Quang Minh thành.”

“Được, đại nhân.”

Trần Mục không định dẫn theo Thần tộc đến Tham Lang tinh, thế lực Tiên giới không thích Thần tộc, dứt khoát để bọn họ ở lại Quang Minh thành còn có thể đề phòng đánh lén.

Nam Cung Hùng trầm giọng nói: “Minh chủ, lão tổ tông nhà ta đã đi đến Tham Lang tinh.”

Trần Mục nói đùa: “Lão tiền bối đích thân đi xem chiến, vậy ta không thể làm ông ấy thất vọng được.”

Nam Cung Hùng kiên định nói: “Ta tin tưởng minh chủ, chúng ta đợi tin tốt của ngươi.”

Trần Mục xoa nhẹ cái đầu nhỏ của Sở Sở: “Các ngươi phải ngoan nhé, ta sẽ trở về nhanh thôi.”

“Sở Sở là ngoan nhất.”

“Ta cũng vậy.”

Sở Sở và Tằng Ngưu gật đầu cùng lúc.

Trần Mục ngồi thần thuyền một mình tiến đến Tham Lang tinh, các thế lực Tiên giới đã đến nơi, thậm chí cả cổ thành cũng phái Bàn Thạch Chí Tôn đại diện đến xem chiến.

Trên Tham Lang tinh đã có rất nhiều thế lực tập trung ở đây, trong đó còn có mấy vị Chí Tôn đã ẩn thế nhiều năm, nhưng trạng thái của bọn họ đều không còn ở đỉnh phong.

Chẳng hạn như Nam Cung Thần, giống với cường giả Chí Tôn cấp bậc hóa thạch sống, ông ta đến để giữ thể diện cho Tiêu Dao Minh, thế lực khắp nơi đều phải nể mặt.

Nhưng Nam Cung Thần quá khó, sức uy hiếp có hạn, mọi người khách khí với ông ta nhưng không hề sợ hãi.

Tiêu Lạc Mộc của Thái Thanh Tiên Cung, Triệu Thiên Uyên của Thái Sơ Thiên Cung, hai vị Chí Tôn này đang ở trạng thái đỉnh phong, tiếng tăm của hai người họ chỉ đứng sau Bàn Thạch Chí Tôn.

Thần thuyền của Trần Mục đến Tham Lang tinh, hắn chú ý đến rất nhiều cường giả ở đây, nếu như Tiên giới đoàn kết lại thì quả thực là cỗ lực lượng cường đại.

Tiêu Ngọc đứng giữa không trung, nàng ta vừa đột phá cảnh giới Tiên Vương, tiên uy cường đại trong cơ thể đang khuếch tán ra ngoài, ngay cả lão bối cường giả cũng bị thực lực của nàng ta làm chấn động, tin rằng một thời gian nữa nàng ta nhất định có thể trở thành Chí Tôn.

Trần Mục có thể cảm nhận được huyết mạch Trần gia đang chảy trong cơ thể Tiêu Ngọc, trong mắt hắn hiện lên ánh sáng lạnh lẽo, hôm nay phải lấy lại huyết mạch đã mất cho tiểu muội.

Thần thuyền biến mất, Trần Mục giẫm không bước tới, cường giả xung quanh nhìn thấy một cảm giác khác trên người Trần Mục, hoàn toàn khác với sự lạnh lùng kiêu ngạo trên người Tiêu Ngọc.

“Hắn lại dám đến một mình?”

“Là vì tin tưởng Thái Sơ Tiên Cung? Hay là vốn dĩ xem thường thế lực Tiên giới chúng ta?”

“Chẳng phải còn có Nam Cung Thần của Nam Cung gia, Sương Mãn Thiên của Tử Vi Động Thiên, Vũ Văn Khâm của Vũ Văn gia sao, bọn họ đều là người của Tiêu Dao Minh.”

“Cho dù là vậy cũng quá đơn bạc, hắn dám đến, sự can đảm này không đơn giản.”

Trần Mục vừa đến, thế lực Tiên giới xung quanh liền bắt đầu bàn tán, có thể đến đây vây xem thì yếu nhất cũng là cường giả Kiếm Thần đỉnh phong, hơn một nửa cường giả của các thế lực Tiên giới đều tụ tập ở Tham Lang tinh, có thể sánh với thịnh hội viễn cổ.

Triệu Thiên Uyên của Thái Sơ Tiên Cung ở trong sương mù mờ ảo không hiện rõ chân thân, giọng nói hắn ta vang dội: “Trần Mục, Tiêu Ngọc, hy vọng sau trận quyết đấu này, các ngươi có thể tuân thủ quy tắc.”

Bình Luận (0)
Comment