Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 697 - Chương 697: Tuyệt Thế Thiên Kiêu Chân Chính (1)

Chương 697: Tuyệt Thế Thiên Kiêu Chân Chính (1)

Tiêu Ngọc lạnh giọng nói: “Trần Mục, ngươi cấu kết với Ma Thần và Thần tộc, các thế lực khác ở Tiên giới không quản, vậy thì để ta giải quyết ngươi.”

Trần Mục khẽ lắc đầu, Tiêu Ngọc vẫn đang hất nước bẩn lên người hắn, thế lực khắp nơi đều không có thiện cảm với Trần Mục, hắn san bằng Thanh Hư động thiên và Thái Thượng Tiên Cung, khiến cho các thế lực Tiên giới đều rất căng thẳng, chỉ có thế lực ba nơi của Tiêu Dao Minh ủng hộ hắn.

Triệu Thiên Uyên lớn giọng nói: “Trận quyết đấu này không hạn chế tu vi, không hạn chế phạm vi, không hạn chế thời gian, bên bại trận sẽ chịu phán quyết, các ngươi không có ý kiến chứ.”

“Không có.”

Trần Mục nhàn nhạt đáp.

Đây là phương pháp quyết đấu cổ xưa, người thắng có thể lấy đi tất cả mọi thứ của kẻ bại trận, Tiêu Ngọc cười lạnh nói: “Đợi đã, nếu như ta lỡ tay giết chết ngươi, những Thần tộc kia còn có thể ngoan ngoãn nghe theo?”

Vẻ mặt Trần Mục bình tĩnh, không bị chọc giận chút nào, hắn hờ hững nói: “Sau khi ta chết, Thần tộc sẽ tự động bị phong ấn, liên minh cũng sẽ giải tán.”

Nghe đến đây, có cường giả trầm giọng nói: “Trần Mục có Phong Ấn Thuật rất mạnh, những Thần tộc kia nghe lệnh hắn ta rất có thể là vì nguyên nhân này.”

“Giết chết Trần Mục là có thể phong ấn đám Thần tộc đáng sợ kia, mong rằng Tiêu Ngọc có thể thắng.”

Có thế lực Tiên giới gấp không đợi nổi.

Nam Cung Hình đặt hy vọng vào Trần Mục, nếu như hắn thất bại thì vận mệnh gia tộc của Nam Cung gia sẽ suy tàn, Tử Vi Động Thiên và Vũ Văn gia cũng đều như vậy, nhưng bọn họ tin tưởng Trần Mục có thể thắng Tiêu Ngọc.

Nếu như đối thủ là Tiêu Lạc Mộc thì không có thế lực Tiên giới nào cảm thấy Trần Mục có thể thắng, nhưng đối thủ là Tiêu Ngọc, mọi người cảm thấy Trần Mục có khả năng thắng.

Các lão bối cường giả đều hiểu rõ, Tiêu Lạc Mộc dám phái Tiêu Ngọc ra chiến nhất định là đã nắm chắc trăm phần trăm.

Triệu Thiên Uyên ra hiệu cho mọi người tản ra, sau đó hắn ta trầm giọng nói: “Tỷ võ quyết đấu, bắt đầu!”

Tham Lang tinh, một ngôi sao tĩnh mịch, trên vùng hoang nguyên màu đỏ còn có thể nhìn thấy đống đổ nát thê lương, vật chất Tiên giới ở đây loãng mỏng, không thích hợp để sinh sống.

Tương truyền trên Tham Lang tinh có vị cường giả Thần tộc khát máu, về sau bị thế lực Tiên giới liên hợp giết chết, máu của hắn ta nhuộm đỏ cả Tham Lang tinh, mỗi lần trăng tròn, nơi đây sẽ xảy ra những điều kỳ lạ, bình thường không có tu tiên giả nào muốn đến gần chỗ này.

Trần Mục lựa chọn chỗ này để quyết đấu cũng là vì nơi này không thuộc về bất cứ thế lực nào.

Các cường giả Tiên giới đều lùi về chỗ cao, bọn họ nhìn chăm chú vào Trần Mục và Tiêu Ngọc, đây là trận đấu giữa thiên kiêu mạnh nhất Tiên giới và thiên kiêu mạnh nhất nhân gian.

Ngoại trừ ba vị lão bối cường giả của Tiêu Dao Minh ra, các thế lực Tiên giới còn lại đều ủng hộ Tiêu Ngọc.

Ầm ầm!

Đất trời rung chuyển!

Tiêu Ngọc dẫn đầu phát động tấn công, tay nàng ta cầm hai thanh tiên kiếm màu xanh đen tùy ý vung múa, chém ra hai tia kiếm quang chói lọi lao về phía Trần Mục.

Trước người Trần Mục xuất hiện lỗ đen, hai tia kiếm quang kia rơi vào trong lỗ đen, biến mất không còn dấu vết.

Năng lượng tinh khiết tràn vào trong cơ thể Trần Mục, lỗ đen của hắn nuốt chửng đòn tấn công của Tiêu Ngọc.

Cường giả Tiên giới ở phía xa đều không quá ngạc nhiên, bọn họ chỉ nhìn thấy lỗ đen hóa giải đòn tấn công của Tiêu Ngọc, không hề phát hiện Trần Mục còn hấp thụ nguồn năng lượng kia.

Tiêu Ngọc không hề để ý, vừa rồi nàng ta chỉ là thăm dò, tiếp đó chân giẫm vào hư không, dưới lòng bàn chân có đường văn kim sắc phóng ra, đó là trận pháp, trong chốc lát đã lan rộng ngàn dặm.

Trần Mục bị bao bọc trong trận pháp mà Tiêu Ngọc tung ra, hắn không sơ suất, bày trận cần rất nhiều thời gian, sát trận càng mạnh thì cần thời gian càng dài.

Tiêu Ngọc lấy thân làm trận, nàng ta thông qua bí pháp viễn cổ để khắc sát trận vào trong cơ thể, có thể thôi động bất cứ lúc nào, ngay cả Trần Mục trước kia cũng chưa từng gặp loại phương pháp này, đây chính là nội hàm của thế lực viễn cổ.

Ở phía xa có lão bối cường giả ngạc nhiên kêu lên: “Đây là Ngũ Hành Sát Trận! Là sát trận có thể đứng đầu ở thời kỳ viễn cổ, Tiêu Ngọc thật không đơn giản!”

Tiên Vương áo xanh của La Phù Động Thiên nói với vẻ ngưỡng mộ: “Có thể điều khiển được Ngũ Hành Sát Trận, vậy chắc chắn nàng ta đã nắm vững quy tắc Ngũ Hành, nếu như một mình nắm giữ một loại quy tắc Ngũ Hành thì không tính là gì, nhưng mà nàng ta lại có thể cùng lúc nắm giữ năm loại, nữ nhân này có thiên phú trở thành Đại Đế.”

Trên Tham Lang tinh, Trần Mục bị vây hãm trong sát trận, Thiên Nhãn Thông có thể nhìn thấy năng lượng Ngũ Hành trong thiên địa đang biến hóa, hắn giải phóng sức mạnh Hỗn Độn, trời đất trở nên âm u, quy tắc thiên địa xung quanh đều bị áp chế.

Ngũ Hành Sát Trận lại không bị ảnh hưởng, Tiêu Ngọc lấy thân làm trận, chỉ cần nàng ta còn sống là sát trận có thể tồn tại, trong đường văn kim sắc phóng ra dây leo sắc bén.

Dây leo màu xanh là do quy tắc thuộc tính mộc biến thành, ngàn vạn dây leo che trời rợp đất, giống như vô số con linh xà, sau lưng Trần Mục xuất hiện lôi đình ngân dực, hắn xuyên toa trong xây leo, nháy mắt đã xuất hiện trước người Tiêu Ngọc.

Trần Mục cầm Xích Long Thần Mâu trong tay, theo đó quang mang tử kim đột ngột đâm ra, khóe miệng Tiêu Ngọc mang theo nụ cười lạnh, trước người nàng ta xuất hiện tấm khiên tròn kim sắc.

Ầm!

Giữa thiên địa u tối, quang mang lộng lẫy nở rộ, không gian xuất hiện gợn sóng, Tiêu Ngọc hoàn toàn không động đậy, nàng ta dùng quy tắc thuộc tính kim ngưng kết ra tấm khiên vàng.

Những dây leo sắc bén đánh tới sau lưng Trần Mục, phía trên sát trận còn có vô số nham thạch rơi xuống.

Vụt!

Lôi đình ngân dực sau lưng Trần Mục khẽ rung lên, hắn xuất hiện sau lưng Tiêu Ngọc trong nháy mắt, thế nhưng sau lưng nàng ta cũng có tấm khiên vàng do quy tắc thuộc tính kim ngưng kết ra.

Bình Luận (0)
Comment