Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 698 - Chương 698: Tuyệt Thế Thiên Kiêu Chân Chính (2)

Chương 698: Tuyệt Thế Thiên Kiêu Chân Chính (2)

Dây leo ập tới, Trần Mục bị ép lui về sau, bầu trời có nham thạch rơi xuống không còn chỗ để trốn, chúng không giống như nham thạch mà là do quy tắc thuộc tính thổ ngưng kết tạo thành, mỗi một khối đều kinh khủng hơn ngọn núi, hơn nữa còn mang theo hỏa quang và nhiệt độ khủng khiếp đủ để đốt cháy Chân Thần.

Trên đầu Trần Mục xuất hiện lỗ đen, nham thạch hỏa diễm rơi vào lỗ đen, quy tắc thôn phệ rõ ràng càng mạnh hơn, năng lượng quy tắc thuộc tính thổ và năng lượng quy tắc thuộc tính hỏa đều bị thôn phệ, nhưng dây leo đánh tới từ khắp tứ phía.

Cơ thể Trần Mục được bao trùm trong Hỗn Độn Chung, dù cho dây leo bao bọc lấy hắn cũng không làm được gì.

Tiêu Ngọc khẽ cau mày, sát trận của nàng ta không có tác dụng với Trần Mục: “Ngũ Hành Dong Lô!”

Lúc Trần Mục bị vây hãm, Tiêu Ngọc phát động sát chiêu, đường văn kim sắc của Ngũ Hành Sát Trận ngưng kết thành lò bếp, năng lượng Ngũ Hành bộc phát ra quang mang ngũ sắc.

Các cường giả ở phía xa đều tập trung tinh thần quan sát: “Rơi vào trong Ngũ Hành Sát Trận, Trần Mục lành ít dữ nhiều, không lấy ra át chủ bài thì khó mà thoát được.”

Bọn họ không nghĩ rằng Trần Mục sẽ đưa tay chịu trói.

Trần Mục bị nhốt trong Ngũ Hành Dong Lô, hắn có thể cảm nhận được Ngũ Hành Dong Lô kiên cố không thể phá vỡ, nó còn đang liên tục ăn mòn Hỗn Độn Chung, muốn luyện hóa Hỗn Độn Chung.

Hỗn Độn Chung tuy mạnh nhưng cũng không thể chống đỡ trong thời gian quá dài, Trần Mục cũng không nóng vội, hắn đang quan sát Ngũ Hành Sát Trận để tìm kiếm sơ hở.

Tòa sát trận này lấy thân làm trận vốn không hoàn chỉnh, Trần Mục tìm được lỗ hổng, vừa hay hắn nắm giữ quy tắc thuộc tính kim, dứt khoát dùng sức mạnh quy tắc thuộc tính kim đánh vào dưới đáy Ngũ Hành Dong Lô, nơi đó là năng lượng quy tắc thuộc tính mộc.

Kim khắc mộc, vì vậy quy tắc thuộc tính mộc bị phá hủy, toàn bộ Ngũ Hành Dong Lô sụp đổ trong nháy mắt, Ngũ Hành Sát Trận cũng vì vậy mà tạm thời mất hiệu lực.

Trần Mục nắm bắt thời cơ trong lúc Ngũ Hành Sát Trận mất hiệu lực, hắn cầm Xích Long Thần Mâu trong tay, lôi đình ngân dực khẽ rung lên, hắn xông về phía Tiêu Ngọc, song kiếm của Tiêu Ngọc nở rộ tiên quang, sau lưng còn xuất hiện dị tượng.

Trong cơ thể Tiêu Ngọc bùng phát tiên lực và thần lực cường đại, các lão bối cường giả phía xa đều bị chấn kinh: “Tiên lực thật mạnh mẽ.”

Bàn Thạch Chí Tôn bình tĩnh nói: “Trong cơ thể Tiêu Ngọc vẫn còn thần lực cường đại, hơn nữa không chỉ có một cỗ thần lực, Thái Thanh Tiên Cung chắc đã đầu tư không ít tài nguyên vào nàng ta.”

Sau lưng Tiêu Ngọc có thanh xà chiếm đóng, hỏa tước sải rộng đôi cánh, hoàng giao bay lên không trung, bạch hổ đang gầm thét, kim lang đang kêu gào, Ngũ Hành linh thú hiện hóa trên bầu trời, năm loại linh thú ban cho nàng ta thần lực mạnh mẽ.

Ngoài ra, trong cơ thể Tiêu Ngọc còn có huyết mạch cường đại, có huyết mạch của Chí Tôn, còn có huyết mạch Trần gia vừa chiếm được, tiên lực của nàng ta cũng vượt xa Tiên Vương bình thường, nàng ta đấu cứng với Trần Mục không chút sợ hãi.

Lão bối Tiên Vương ở đó đều cảm nhận được áp lực, Tiêu Ngọc vừa bước vào cảnh giới Tiên Vương đã có sức chiến đấu như vậy, tương lai chắc chắn là tiền đồ vô lượng.

Hai tay Trần Mục cầm Xích Long Thần Mâu, cánh tay được Kim Lân bao phủ, hắn thôi động thần lực trong cơ thể, Chân Long và Chân Phượng lượn quanh Xích Long Thần Mâu, tiếng long ngâm và phượng minh vang vọng khắp Tham Lang tinh, linh thí sau lưng Tiêu Ngọc đang nóng nảy, các lão bối cường giả phía xa đều cảm nhận được hàn ý.

Ánh mắt Tiêu Ngọc khẽ tụ lại, huyết mạch đặc thù của huyết mạch Thần tộc áp chế, nàng ta cảm giác huyết mạch của Ngũ Hành Linh Thú bị áp chế, không cách nào phát huy hết toàn bộ sức lực.

Chân Long Huyết Mạch và Chân Phượng Huyết Mạch trong cơ thể Trần Mục đều có dấu hiệu quay về với tổ tiên, tuyệt đối không phải loại mà huyết mạch Thần tộc bình thường có thể so sánh được, ngay cả cường giả Tiên Vương cũng đều phải kiêng kỵ.

Xích Long Thần Mâu mang theo thần lực cường đại và cả tiên lực khủng bố, quang mang tử kim chiếu sáng khắp Tham Lang tinh, không gian bị vỡ vụn, con ngươi Tiêu Ngọc co rút mạnh, hai tay nàng ta cầm kiếm, tất cả năng lượng tràn ra ngoài.

Cường giả Tiên giới phía xa đều hiểu rõ, một chiêu này có thể là chiêu phân thắng bại.

Ầm ầm!

Tiếng nổ khủng khiếp vang lên.

Sức lực của Trần Mục mạnh hơn, Tiêu Ngọc bị nghiền ép, hai thanh tiên kiếm vỡ tan tại chỗ, dị tượng sau lưng biến mất, cả người bị quang mang tử kim bao trùm bay ra mấy ngàn trượng, cường giả Tiên giới lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi.

Tiêu Ngọc thế mà bị đánh tan tác trong trận chiến vừa rồi.

Trần Mục cầm Xích Long Thần Mâu trong tay, áo trắng tung bay phong hoa tuyệt đại, rất có tướng Đế Vương.

Không ít lão bối cường giả hít vào khí lạnh.

Tiêu Ngọc không mất đi sức chiến đấu, áo váy của nàng ta hóa thành tro tàn rồi biến mất, thay vào đó là áo giáp hỏa hồng, bộ giáp kia bao bọc lấy toàn thân.

Nam Cung Hùng khẽ cau mày, ông ta cảm nhận được khí tức nguy hiểm từ trên bộ giáp kia: “Quỷ Tiên Giáp!”

Có lão bối Tiên Vương trầm giọng nói: “Quỷ Tiên Giáp là tiên giáp bị cấm sử dụng ở thời kỳ viễn cổ, nó thuộc về cấm vật, Thái Thanh Tiên Cung vậy mà còn sử dụng.”

Quỷ Tiên Giáp cần dùng máu của cường giả để tế luyện, bộ áo giáp này tràn đầy sát niệm, người sử dụng rất dễ sa ngã, cho nên nhiều năm trước đã bị cấm sử dụng, nhưng mà trận tỷ võ này không có bất kỳ hạn chế gì.

Trong mắt Tiêu Lạc Mộc của Thái Thanh Tiên Cung không chút gợn sóng, ông ta không hề luống cuống, mọi người đều biết Thái Thanh Tiên Cung chịu tỷ võ quyết đấu chắc chắn là đã nắm chắc phần thắng.

Quỷ Tiên Giáp đã cứu Tiêu Ngọc, nếu như không có áo giáp cấp bậc Chí Tôn, lúc nãy nàng ta không chết thì cũng bị trọng thương.

Tiêu Ngọc ném thanh kiếm gãy trong tay đi, nàng ta giơ cánh tay phải lên, một thanh chiến kích màu đen xuất hiện từ hư không, trên thanh chiến kích kia có khắc đường văn cổ xưa.

Triệu Thiên Uyên cảm thấy hơi quen mắt: “Không ngờ Thái Thanh Tiên Cung còn có Thí Thần Kích, ở thời kỳ cuối của Đế phủ, những thứ binh khí này lẽ ra đã biến mất rồi.”

Bình Luận (0)
Comment