Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 719 - Chương 719: Bán Đế (1)

Chương 719: Bán Đế (1)

Kim Thiền dẫn Sở Sở cùng Tằng Ngưu đưa cháo cho nạn dân, Quang Minh thành đủ lớn, có thể chứa được bọn họ, thực vật trong thành đầy đủ, dân chúng không cần lo cơm áo.

Viêm Sát nhìn chằm chằm tinh không, trầm giọng nói: "Chúng ta không phải là đối thủ của cường giả Đế cảnh Tiên tộc."

Băng Thanh nhìn về phía Kim Thiền: "Tên đầu hói kia còn khá lợi hại đấy, không biết có thể chống đỡ được hay không."

Viêm Sát lắc đầu cười khẽ: "Đầu hói vẫn còn quá trẻ, đỉnh đầu chỉ có phật tám, không có nắm giữ Đại Thừa Phật Pháp, cùng lắm là đỡ được mấy chiêu của cường giả Đế cảnh."

"Vậy Ma Đồng thì sao?"

"Ma đồng kiếp trước đương nhiên không sợ Đại Đế, nhưng nàng ta chuyển thế trùng sinh, còn chưa có thức tỉnh, cho dù bây giờ hoàn toàn thức tỉnh, cũng rất khó chống lại được cường giả Đế cảnh."

Đôi mắt đẹp của Băng Thanh ngưng lại: "Tên ngốc kia là phá hư thần chuyển thế, có cơ hội thắng hay không?"

Viêm Sát tiếp tục lắc đầu, khẽ thở dài: "Mặc dù hắn ta là Chí Cao Thần chuyển thế, nhưng kém xa đỉnh phong kiếp trước, cần vật chất nguyên sơ mới có thể khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, bọn họ liên thủ có lẽ có thể kéo dài được một lát."

Đôi mắt đẹp của Băng Thanh ngưng lại, trầm giọng nói: "Nói như vậy, chúng ta không có chút phần thắng nào?"

Viêm Sát im lặng rất lâu, sau đó vừa cười vừa nói: "Trần Mục chắc chắn có át chủ bài, hắn có Chiêu Yêu Phiên và Trấn Thiên Ấn, chỉ sợ Đế phủ điều động toàn lực."

Băng Thanh lạnh giọng nói: "Trần Mục có thể khống chế Vĩnh Kiếp Luân Hồi Vực, nếu như thả toàn bộ Thần tộc và sinh linh cấm kỵ bên trong ra, thì Đế phủ là cái thá gì!"

Viêm Sát lắc đầu, hắn ta biết Trần Mục không thể nào mở Vĩnh Kiếp Luân Hồi Vực ra: "Hi vọng ba vị Đại Đế của Đế phủ sẽ không giáng lâm cùng lúc, nhưng cho dù một vị Đại Đế, cũng đủ khiến chúng ta khó chịu rồi."

Băng Thanh nhìn về phía Quang Minh thần miếu trong thành: "Ta nhìn thấy tượng đá của Quang Minh nữ thần đều sẽ sợ hãi, Quang Minh nữ thần chuyển thế trùng sinh, làm sao khôi phục được đỉnh phong thế?"

"Thần tộc không có hoàn toàn diệt vong, nhất định vẫn còn giữ lại vật chất nguyên sơ, cộng thêm hương hỏa, khôi phục được đỉnh phong cũng rất bình thường." Trong mắt Viêm Sát ẩn chứa kính ý.

Nhân gian, Hoang Châu.

Trần Mục đang hấp thu sức mạnh vị diện.

Cấp độ sinh mệnh của hắn lại thăng hoa lần nữa, có thể cảm nhận được hô hấp của vị diện, toàn thân hiện ra ánh sáng, trong nguyên thần của thức hải cũng trở nên thần thánh.

Ý thức của Trần Mục có thể cảm ứng được toàn bộ nhân gian, còn có thể phát giác được động tĩnh của toàn bộ Tiên giới, cùng với việc luyện hóa tâm của vị diện hắn còn đang nghiên cứu ngọc thạch màu xanh lam, bí mật của bỉ ngạn cất giấu trong đó.

Bản đồ bên trong ngọc thạch màu xanh lam có thể chỉ dẫn Trần Mục đi tới bỉ ngạn, tìm tới căn nguyên vị diện còn sót lại, nhưng muốn giải được bí mật của ngọc thạch cũng không dễ dàng.

Tâm của vị diện rất nhanh liền được Trần Mục hấp thu hoàn toàn, cỗ năng lượng này còn dễ dàng hấp thu hơn căn nguyên vật chất, sức mạnh của hắn đột phá đến cảnh giới Bán Đế.

Trần Mục cảm nhận được Hồng Mông tiên lực trong cơ thể, cho dù là số lượng, hay là chất lượng, đều vượt xa trước kia, lúc giơ tay nhấc chân có sức mạnh to lớn.

"Vội không kịp chờ muốn giáng lâm như thế?" Trần Mục có thể cảm ứng được cường giả Đế phủ muốn giáng xuống, hắn không tiếp tục hấp thu căn nguyên vật chất bên trong Hoàng Kim Thụ, mà là hành tẩu ở nhân gian, cảm ngộ biến hóa của bản thân mình.

Trần Mục đang làm quen với cỗ sức mạnh này, nhục thể và nguyên thần của hắn còn chưa có hoàn toàn lột xác, chỉ là sức mạnh sánh ngang với Đế cảnh, lúc chiến đấu cần cực kỳ chú ý.

Lăng Vân tông.

Trần Mục đột nhiên xuất hiện tại đỉnh núi Ngạo Kiếm phong, mặt trời chiều ngả về tây, không khỏi nghĩ đến thời gian tu luyện ở chỗ này, thê tử Phục Tiên còn thường xuyên đến nhìn hắn tu luyện.

"Phục Tiên."

Trần Mục lẩm bẩm với tinh không.

Hắn nắm giữ tâm của vị diện, có thể nhìn thấy cảnh tượng mơ hồ ở chỗ sâu trong tinh không, nhìn thấy hào quang thánh khiết, nơi đó còn có rất nhiều bóng người mơ hồ cường đại tồn tại, cho dù là Trần Mục của hiện tại cũng cảm thấy rất áp lực.

"Chỉ có đặt chân tới Đế cảnh, mới có thể giúp được thê tử Phục Tiên, mới có thể cứu giúp muôn dân thiên hạ." Trần Mục muốn trở nên mạnh hơn, chỉ là Bán Đế thì còn lâu mới đủ.

Gần có uy hiếp của Đế phủ, xa có uy hiếp của Ma Chủ, muốn nhanh chóng thành đế, chỉ có thể thông qua thiên kiếp, trong sách cổ không có ghi chép liên quan tới đế kiếp.

Gần đây Trần Mục liên tiếp đột phá, hắn không tiếp tục tu luyện, chính là muốn mài giũa cảnh giới của bản thân, đối với đế kiếp chỉ là suy nghĩ chứ không đi thử.

Hắn ngồi xếp bằng đỉnh núi tiến hành cảm ngộ, thần hồn nhìn vào trong, quan sát máu thịt của mình.

Có lẽ là do nguyên nhân thôn phệ tâm của vị diện, Trần Mục phát hiện sự tồn tại của mảnh vỡ Thiên Đạo, trong cơ thể có ánh sáng nhạt, mỗi hạt ánh sáng nhạt đều ẩn chứa quy tắc khác nhau.

Trần Mục thử ngưng tụ mảnh vỡ Thiên Đạo, ánh sáng nhạt bắt đầu ngưng tụ, bọn chúng giống như ngôi sao bay lơ lửng ở vũ trụ, sau đó tụ lại, giống như bông hoa óng ánh.

"Thiên Đạo có hình dáng không?"

Trần Mục điều khiển mảnh vỡ Thiên Đạo thay đổi hình dáng, hắn không thể phục hồi như cũ, bèn ngưng tụ thành hình dáng đóa hoa, đóa hoa này, giống pháo hoa thuần trắng nở rộ, nhìn như bình thường, lại ẩn chứa sức mạnh đáng sợ.

Bông hoa trắng muốt từ trong cơ thể Trần Mục bay ra, sau đó Ngạo Kiếm phong mây khói lượn lờ.

Trần Mục đưa tay phải ra, mở lòng bàn tay, bông hoa trắng muốt rơi xuống lòng bàn tay, hắn nhẹ nhàng nắm lại, mảnh vỡ Thiên Đạo tràn vào trong lòng bàn tay, đúng lúc này, lòng bàn tay đột nhiên sinh ra cảm giác nóng rực, hắn lại mở ra lần nữa.

Kiếm văn trong tay hiện lên.

Trần Mục nhớ, đạo kiếm văn này là đế kiếm lưu lại, hắn cảm ứng được sự tồn tại của đế kiếm.

Tiên giới, Tiên Thành Viễn Cổ.

Một đạo kiếm quang xé phá không gian, Bách Chiến Chí Tôn nhìn bí cảnh bị xuyên thủng, sau đó thấy ở cách đó không xa, tiên môn mở ra, ông ta kinh ngạc nói: "Đế kiếm chọn chủ rồi?"

Bình Luận (0)
Comment