Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 720 - Chương 720: Bán Đế (2)

Chương 720: Bán Đế (2)

"Tại sao lại là nhân gian?"

Trong mắt Bách Chiến Chí Tôn mang theo nghi hoặc.

Lăng Vân tông, Ngạo Kiếm phong.

Trần Mục phát giác được động tĩnh, hắn vừa ngẩng đầu, liền thấy tiên tử lãnh ngạo váy đỏ rực ở bên cạnh.

"Vong Sơ tiền bối!"

Trần Mục đứng dậy, chắp tay tỏ ý với Vong Sơ, đáy lòng đang cảm khái, không hổ là cường giả đế kiếm tuyệt đỉnh, vậy mà lại có thể coi thường cấm chế của thiên địa.

"Không biết tiền bối tìm ta có việc gì." Trần Mục ngẩng đầu nhìn thẳng hai mắt sắc bén của Vong Sơ.

Vong Sơ hơi híp mắt, nàng ta nhìn chằm chằm Trần Mục, ánh mắt sắc bén: "Bây giờ ngươi có tư cách nắm ta, nhưng ta sẽ không nhận ngươi làm chủ nhân mới."

Trần Mục chủ động vươn tay, trên mặt nở nụ cười mỉm: "Vì sao không thể làm bằng hữu."

Vong Sơ nhìn đôi mắt trong veo của Trần Mục, khuôn mặt vui cười sạch sẽ làm cho nàng ta thấy quen thuộc, không tự chủ được mà vươn tay, sau đó kiếm quang thổi tan mây sương ở Ngạo Kiếm phong.

Trần Mục ngắm nghía đế kiếm, thân kiếm hoàn mỹ không một tì vết, trải qua việc mài liên tục, hoà vào các loại kim loại hiếm thấy, sau cùng hình thành tuyệt thế tiên kiếm.

Ánh lửa lượn quanh thân kiếm, thanh kiếm lại lạnh lẽo dị thường, Trần Mục đưa tay muốn chạm vào thân kiếm, có hàn mang xuất hiện, ngón tay của hắn bị cắt rách.

Trần Mục cảm nhận được hàn ý, đây chỉ là cảnh cáo, ngón tay bị cắt rách của hắn nhanh chóng phục hồi lại như cũ.

Đế kiếm dài hơn, rộng hơn so với tiên kiếm bình thường, nhưng không có bá đạo như khoát kiếm, Trần Mục vẫn chưa cách nào thôi động được toàn bộ sức mạnh của đế kiếm, có điều đối phó với Đại Đế hẳn là dư xài, giờ phút này mới buông lỏng được một chút.

Trần Mục muốn ra ngoài đi dạo, đế kiếm và hắn tâm ý tương thông, Vong Sơ hóa thành vòng tay màu đỏ.

Đám tiểu bối Lăng Vân tông đều đang nghiêm túc tu luyện.

Trần Mục lẳng lặng nhìn đám tiểu bối trong bóng tối, Trầm Trạch nắm Ngư Uyên mài luyện ở kiếm trì, Diệp Hoành đang chỉ điểm cho tiểu bối mới nhập tông tu hành, Tiêu Vân đã trở thành cường giả Kiếm Thánh, hắn ta còn là trưởng lão của Lăng Vân tông, Liễu Mi Nhi tu luyện chậm nhất, vừa rồi còn bị Tần Nghê Thường răn dạy, Triệu Tư Tư phần lớn thời gian ngâm mình ở bên trong Tàng Kinh các.

Tử Dương phong.

Trần Mục cố ý đến xem Triệu Phi Yến.

Ban đêm, sao sáng rực rỡ, Triệu Phi Yến xem tài liệu trưởng lão tông môn đưa tới trong rừng trúc, tông môn có rất nhiều chuyện quan trọng đều phải thông qua nàng ta tự mình xét duyệt.

"Chịu khó hơn sư tôn của ngươi nhiều rồi." Trần Mục đi vào rừng trúc, cười trêu ghẹo nói.

Triệu Phi Yến nhìn thấy Trần Mục, trong mắt mang theo vui sướng, nàng ta khá tùy ý: "Tiểu sư thúc, nếu như ta có bản lĩnh của sư tôn, thì đã để Tần sư thúc làm những việc này."

"Ha ha ha."

Trần Mục không nhịn được cười ra tiếng.

Triệu Phi Yến đứng dậy, mỉm cười nói: "Tiểu sư thúc, sao thúc lại tới đây, mau ngồi đi."

Sau khi Trần Mục ngồi xuống, vừa cười vừa nói: "Thay sư tôn của ngươi tới thăm ngươi."

"Ta thường nhớ tới sư tôn, hầy." Triệu Phi Yến không khỏi thở dài: "Hi vọng sư tôn có thể về sớm một chút, muốn để nàng nhìn thấy cảnh tượng phồn vinh của Lăng Vân tông."

Trần Mục lấy ra hai viên tiên đan: "Phi Yến, cái này có thể giúp ngươi đột phá đến Kiếm Thánh đỉnh phong."

Trong mắt Triệu Phi Yến mang theo ý cười: "Cám ơn tiểu sư thúc, ta mời thúc uống rượu."

"Chỉ có mỗi chúng ta uống rượu thì nhàm chán biết bao, ngươi đi thông báo cho đám Tiêu Vân, cùng nhau mới náo nhiệt."

"Được thôi!"

Rất nhanh, Ngạo Kiếm phong lại trở nên náo nhiệt, ngoại trừ đám người quen Tiêu Vân ra, còn có thiên kiêu thiếu niên mới nhập môn, bọn họ may mắn được nhìn thấy Trần Mục, đều kích động nói không ra lời.

Truyền thuyết liên quan đến Trần Mục còn nhiều hơn cả Hoang Chủ, dù sao bọn họ cũng sống ở thời đại giống nhau.

Đám người Liễu Mi Nhi cùng Trần Mục vừa nói vừa cười, trong mắt những thiên kiêu tràn đầy hâm mộ, đối với bọn họ mà nói, đó là truyền thuyết mà chỉ có thể ngẩng mặt trông lên.

"Khụ khụ."

Nghe được tiếng ho khan, mọi người đều thu liễm lại, Liễu Mi Nhi càng là dịch về phía sau đám người, Tần Nghê Thường thân mang váy phượng cao quý, ăn vận tương đối mê người, lực uy hiếp của nàng ta tại Lăng Vân tông còn cao hơn so với Triệu Phi Yến.

"Ta đã nói thiếu mất ai, Phi Yến, sao ngươi không mời sư tỷ của ta?" Trần Mục nhìn về phía Triệu Phi Yến.

Triệu Phi Yến mặt mày vô tội, Trần Mục cũng không nói muốn mời Tần Nghê Thường, chủ yếu là nàng ta quá coi nặng quy củ, dẫn đến việc bọn tiểu bối đều sợ nàng ta, cho nên bèn không có thông báo với nàng ta: "Sư thúc, đều tại ta, ta tự phạt ba chén."

Tần Nghê Thường khoát tay áo: "Ngươi tốt xấu gì cũng là tông chủ, về sau chú ý hình tượng một chút."

"Sư thúc, ta đã biết." Triệu Phi Yến liên tục gật đầu, mặc dù nàng ta là tông chủ, nhưng không có quyền lợi như Khương Phục Tiên, vẫn phải nghe theo trưởng bối.

Trần Mục trêu ghẹo nói: "Sư tỷ, luôn nghiêm túc như vậy làm gì, ta cùng tỷ uống hai chén."

"Cái này còn tạm được."

Triệu Phi Yến và Tiêu Vân một người bưng ly rượu, một người rót rượu, Trần Mục phụ trách uống rượu với Tần Nghê Thường, bầu không khí nghiêm túc lại trở nên vui vẻ.

Sáng sớm.

Liễu Mi Nhi ôm lấy cánh tay Tiêu Vân, Tiêu Vân làm thế nào cũng không gỡ ra được, chỉ có thể đưa nàng ta quay về.

Triệu Phi Yến để tiểu bối vẫn tỉnh quét dọn Ngạo Kiếm phong, Tần Nghê Thường và Trần Mục đi tới Trích Tinh phong, hai người đã rất lâu không có cùng nhau thăm hỏi sư tôn.

Tần Nghê Thường và Trần Mục thuận tiện ở Trích Tinh phong uống hai chén trà, Tô Mân hòa ái nói: "Ai có thể nghĩ tới, nơi náo nhiệt nhất Lăng Vân tông lại là Ngạo Kiếm phong."

Trần Mục vừa cười vừa nói: "Sư tôn, Phi Yến không dám quấy rầy ngài, nên không có mời ngài."

"Đám tiểu bối các ngươi vui vẻ là được rồi." Tô Mân thích thanh tĩnh, ông ta bỗng nhiên nghiêm túc nói: "Tiểu Mục, ta cảm giác được biến hóa của thiên địa, đại biến bắt đầu rồi!"

Tần Nghê Thường trợn to hai mắt, Trần Mục ngược lại là biết loại biến hóa này, sau khi hắn thôn phệ tâm của vị diện, hiệu quả của cấm chế thiên địa liền càng ngày càng yếu.

Trần Mục trịnh trọng nói: "Sư tôn, con sẽ đăng lâm tuyệt đỉnh, để thế giới trở lại quỹ đạo."

Bình Luận (0)
Comment